43. Ngoại truyện 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một bối cảnh khác



Đêm đó quả thật là một đêm chẳng thể nào quên. Thanh âm rên rỉ khe khẽ, mùi dầu thơm phảng phất lan tỏa khắp căn phòng. Cơ thể người dưới thân đẹp đến mức khiến người ta mất đi lý trí, giống như khiêu khích lôi kéo nam nhân không ngừng truy cầu dục vọng trong cuộc đua tình ái.

.

"Nghe nói ở đây vừa có hoa khôi mới đấy." Một gã trai lên tiếng, hắn cầm ly rượu nặng đô trong tay lắc qua lắc lại, bên người còn có bóng hồng nóng bỏng vuốt ve.

"Đại thiếu gia, anh có muốn thử không?" Một người khác cất tiếng, gã treo nụ cười đểu cáng bên môi, ánh mắt trêu chọc người đang ngồi đối diện.

Đại thiếu gia trong miệng bọn họ mặc áo sơ mi lụa đen bó sát thân thể, đôi chân dài vắt chéo đầy phóng khoáng, anh chán nản vứt hộp quẹt lên bàn kính, khói thuốc dần phiêu tán trong không trung.

"Không có hứng thú." Lelush đáp lời bằng chất giọng khàn khàn bởi rượu nặng và thuốc lá.

"Người lần này rất khác." Một kẻ cất giọng đầy hứng thú "Là một Omega nam."

"Omega nam cũng không phải hiếm lạ gì." Lelush nhún vai "Còn loại mùi nào mà tôi chưa từng thấy chứ?"

Người cầm ly rượu nặng tặc lưỡi lắc đầu: "Không không. Cho đến tận bây giờ chưa một ai ngửi được pheromone của cậu ta."

"Ồ?" Lelush bị khơi dậy lòng hứng thú "Lý do?"

"Cậu ta hầu bài." Người kia đáp lại "Không hầu rượu, không bán thân."

Lelush nhướn mày, điếu thuốc lá trên tay ánh lên tia lửa đỏ.

.

Sòng bạc vào những ngày này luôn tấp nập đến lạ. Khách từ thập phương đổ về không ngừng, một phần đơn thuần là vào tìm cảm giác kích thích giữa những tiếng leng keng của phỉnh, một phần khác là tụ tập họp mặt giữa những thế lực mà chẳng ai muốn đắc tội.

Tiếng tráo bài vang lên, cùng những lần đặt cược thậm chí lên đến vài nghìn USD, hoặc có thể cao hơn nữa. Vận may đến, ngươi có thể lập tức trở nên giàu có, và ngược lại, là kết cục mà ai cũng biết.

Ở một bàn Stud Poker, người xem vây quanh kín mít, chẳng phải vì cuộc chơi đang đến hồi gay cấn, cũng chẳng vì tiền cược đã lên đến con số khổng lồ, mà là vì người hầu bài đang đứng bên kia.

Dáng người đĩnh bạt, sống lưng thẳng tắp như nhành trúc, mái tóc bạch kim dưới ánh đèn chiếu rọi như hào quang rơi xuống từ vườn địa đàng. Đôi con ngươi sâu thẳm linh động, mi nhãn cong cong ý cười cùng khóe môi khẽ nhếch càng làm cho người ta cảm thấy khuôn mặt này dường như mang theo một loại mị hoặc không thể nói nên lời. Giống như hoa yêu xuất hiện trong rừng đêm thăm thẳm, thoát ẩn thoát hiện khiến người ta không kìm được lòng mà muốn truy đuổi.

Thanh niên trước mắt mang dáng vẻ tuấn tú, cho dù khuôn mặt có nét đôi chút chưa trưởng thành.

Tầm mắt Lelush bị nụ cười kia chặt chẽ vây lấy, giống như chẳng thể rời đi.

"Xin mời các vị đặt cược." Hầu bài lên tiếng.

"Người đẹp, all – in chứ?" Gã đàn ông nhìn lá bài của kẻ đối diện, là một đôi 9 khác chất. Như thể gã đã nắm chắc phần thắng trong tay, liền thoải mái buông lời chọc ghẹo người hầu bài đứng bên cạnh.

"Ngài sắp thua rồi, thưa quý khách." Lưu Vũ nhàn nhạt đáp lời, âm điệu chậm rãi bay bổng như bản tình ca cổ điển nằm trên những nhạc phổ cũ kỹ đã ố vàng.

Bàn tay vươn ra của gã khẽ run rẩy, gã nhìn người đối diện lật từng lá bài, tiếng sột soạt ma sát khe khẽ như tiếng búa nện vào trong đại não của gã.

"Full House." Lưu Vũ cất lời thông báo.

Kẻ đối diện cầm trên tay một đôi 9 và bộ ba K. Gã thanh niên hoảng hốt đưa mắt nhìn, gã cảm thấy bản thân hệt như một tên ngốc mặc người cười cợt. Khi mà gã đã chắc mẩm phần thắng trong tay, thậm chí gã còn muốn ôm một số tiền thật lớn, mua đứt người hầu bài xinh đẹp bên cạnh để tận hưởng một đêm nóng bỏng, thì kẻ đối diện lại đập vụn ảo mộng của gã.

Lưu Vũ phất tay ra hiệu, lập tức có người tiến tới kéo gã thanh niên rời khỏi bàn, sau đó đưa cho gã một tờ giấy nợ. Trên giấy ghi số tiền mà có lẽ đến đời con của gã cũng chẳng thể trả hết, đó là số tiền khổng lồ đến mức gấp đôi toàn bộ số tiền gã nướng hết cho cờ bạc trong suốt năm ngày ở đây.

Gã liếc nhìn phía tên chủ nợ, ấy chẳng phải danh tính của người mà gã vừa mới chơi cùng, sau cùng không biết nghĩ đến điều gì, gã đưa mắt nhìn hầu bài lạnh nhạt đang đứng bên kia, trong lòng dấy lên thứ suy đoán đáng sợ. Nếu đúng là như vậy, có lẽ cả đời này gã đã chẳng còn cơ hội để chuyển mình nữa rồi.

.

Kết thúc một ván bài, số phỉnh trên bàn của những người vừa chơi được dọn dẹp sạch sẽ như thể chưa từng có một màn gay cấn vừa rồi. Những người vây xem vẫn không khỏi cảm thán, vận may tốt đến mức nào mới có thể có được Full House dễ dàng như thế.

Lưu Vũ tháo găng tay trắng tùy ý vứt đi, em đưa mắt bao quát cả khung cảnh ngập tràn tiếng sột soạt của bài tây và leng keng của phỉnh, sau đó toan xoay người rời đi.

"Có muốn chơi một ván không?"

Một người đàn ông cất lời. Người này chẳng giống dáng vẻ của gã đàn ông trước đó, tuy rằng cũng cao lớn như thế, nhưng thân hình lại vô cùng đẹp mắt, mặt mũi cũng đúng kiểu các quý cô ưa thích.

"Tôi hỏi em đấy." Lelush ngồi xuống ghế nhung đỏ êm ái, ánh mắt đánh giá người đối diện.

Lưu Vũ chân mày khẽ nhếch lên thật khẽ, em đưa tay vuốt mái tóc vàng óng như vuốt ve ánh mặt trời, sau đó cũng ngồi xuống ghế.

"Theo cược đến cùng chứ?"

Yêu ngôn mị chúng.

Như thể trong những câu chuyện thần thoại mà cuốn sách cổ từng kể, các nhân ngư có dung mạo xinh đẹp cùng giọng nói câu dẫn luôn ẩn nấp trên biển, dùng giọng hát êm dịu lôi kéo con người tiến vào vùng biển cấm địa, chiếm trọn tâm trí họ bằng viễn cảnh và ham muốn, để cuối cùng, làm cho người ta từng bước từng bước lâm vào vạn kiếp bất phục.

"Lelush. Hân hạnh." Người đàn ông cất lời chào hỏi.

Lưu Vũ không đáp, em đưa tay ra hiệu bắt đầu với hầu bài mới được điều tới, như thể câu hỏi mà em vừa thốt lên khi nãy chỉ là ảo giác.

Tiếng xáo bài lại vang lên, bọn họ tiếp tục chơi Stud Poker. Lelush nhìn hai lá bài mà anh cầm trong tay với sự tin tưởng rằng bản thân sẽ có Thùng hoặc Cù lũ, nếu may mắn hơn sẽ nắm được Sảnh thùng, bởi vì cho dù tình huống như thế nào, Lelush cũng không bao giờ có bài xấu.

Lại nhìn đến bên kia, người ấy vẫn như mọi lúc, nhàn nhạt mỉm cười như thể biết chắc được kết cục của cả ván cược.

Hầu bài tiếp tục chia một lá bài nữa, nhưng lần này là úp xuống. Lelush lật nhẹ một góc của lá bài lên xem, là 8 tép, như vậy tỷ lệ cao anh sẽ có Thùng hoặc Sảnh thùng.

Một số lượng lớn phỉnh đen được đẩy lên, kèm theo giọng nói của người đối diện: "Bet."

Lelush hứng thú nhìn người đối diện, cũng không chút do dự đẩy một phần phỉnh lên: "Raise."

Tiền cược tăng gấp đôi, lên đến con số khổng lồ. Lưu Vũ cũng chẳng hề hoảng sợ, bình tĩnh gạt lên một chồng phỉnh: "Call."

Đằng sau chổng phỉnh cao ngất, Lưu Vũ khẽ nghiêng đầu mỉm cười như thể tìm được điều gì thú vị lắm. Em liếm nhẹ bờ môi có chút khô, sau đó quay sang nói nhỏ gì đó với người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh, ngay lập tức người nọ liền rời đi.

Không khí xung quanh lập tức sục sôi, không ít những người từ bàn khác cũng qua đây xem náo nhiệt. Hầu bài chia thêm một lá nữa. Lần này, đến lượt Lelush đặt cược.

Một lượng lớn phỉnh đen lại được đẩy lên, dường như cả bàn đều chồng chất phỉnh đen đến chẳng còn một kẽ hở.

"Raise." Lưu Vũ đáp lời.

"Call." Lelush cũng chẳng ngần ngại mà theo cược đến cùng.

Lá bài cuối cùng được chia ra, cuộc chơi sắp đi đến hồi kết. Hầu bài đứng ngay ngắn chỉnh tề chờ người chơi đặt cược.

Lưu Vũ im lặng nhìn lá bài vừa được chia, thẳng đến khi gã đàn ông vừa rời đi kia trở về, đặt bên cạnh em một thẻ từ màu vàng kim, Lưu Vũ mới ngẩng đầu lên nhìn Lelush, sau đó lại cười.

Nhưng lần này khác những lần trước, không phải là cái cười mỉm nhếch môi khe khẽ, mà thật sự là bật cười. Tiếng cười quá đỗi thoải mái vui vẻ, lại chẳng khó nghe một chút nào, giống như thật sự em là nhân ngư sở hữu chất giọng quyến rũ. Hàm răng trắng, bờ môi hồng hồng, cùng ánh mắt cong cong, Lelush cảm thấy có lẽ mình thật sự bị em mê hoặc, dường như muốn rời mắt đi phải tốn khí lực thật lớn.

"All-in."

Người nọ cứ như vậy mà nói ra. Giọng điệu nhẹ nhàng như thể em chỉ đang mua vài vật phẩm nho nhỏ. Đám đông xung quanh xì xào, nhưng Lelush lại cảm thấy bình tĩnh đến lạ, như thể anh không nghe thấy bất cứ âm thanh nào ngoài âm thanh của người kia, giống như Lelush vốn dĩ đã biết kết cục của ván bài, hoặc đại loại vốn dĩ đã biết người kia nhất định sẽ làm vậy.

"Call."

Lelush biết rõ bản thân mình có bao nhiêu bất lợi, thốt ra câu theo cược ấy đã hoàn toàn dồn bản thân vào thế mất trắng, nhưng lại không kìm được mà muốn nhìn gương mặt thỏa mãn chiến thắng của người đối diện.

Hầu bài ra hiệu, Lelush cùng một lúc lật ba lá bài, không ngoài dự tính của hắn, lá cuối cùng là 9 tép. Sảnh thùng.

"Straight Flush."

Đám đông ồ lên, bởi lẽ Full House đã là hạng bài có tỉ lệ ra khá thấp, không cần nói đến Sảnh thùng, nhưng Lelush biết, có lẽ hiện giờ anh cũng đã minh bạch, thế nào là nắm trong tay cả thế cục.

"Royal Flush." Hầu bài cất lời thông báo, cũng đặt dấu chấm hết cho cả cuộc chơi điên rồ.

Quả nhiên, Lưu Vũ ấy thắng. Một dãy năm lá bài đồng chất rực đỏ cứ thế hiện ra, đẹp đẽ đến mức khiến người ta say mê. Toàn bộ số phỉnh đen của Lelush đều bị lấy đi, nhưng nhìn anh xem ra chẳng có gì là tiếc nuối hay tức giận cả.

Ván bài kết thúc, hai bên vẫn mỉm cười nhìn đối phương, ngay khi hầu bài hỏi xem họ có muốn chơi thêm một ván nữa không, Lưu Vũ liền đứng dậy. Bàn tay em đẩy nhẹ, tấm thẻ cứ thế trượt dọc theo bàn bài, chạm vào tay Lelush. Là thẻ phòng của khách sạn cao cấp ngay bên trên.

Lelush nhếch miệng cười nhìn bóng lưng vừa rời đi. À thì ra là thế, "All-in" này là ván cược bao gồm cả thể xác. Nếu vậy cho dù thắng hay thua, người có lợi nhất vẫn chính là anh thôi.

.

Là phòng tổng thống trên tầng cao nhất, bốn bề xung quanh đều là kính, cảnh vật cùng phục vụ quả là hạng nhất.

Lưu Vũ ngồi trên giường, tay cầm ly rượu vang nhấm nháp từng chút. Em đưa mắt nhìn người vừa bước vào, chẳng thể phủ nhận người này quả thật rất hợp với khẩu vị của em. Hình như đã lâu rồi em chưa có tận hứng, hôm nay quá trớn chút chắc là cũng chẳng sao.

Lelush ném thẻ phòng về phía ghế sofa, sau đó chẳng chút dè chừng đỡ lấy cần cổ người nọ rồi mạnh mẽ hôn xuống. Lưu Vũ buông tay để mặc chất lỏng sóng sánh màu đỏ ngấm vào thảm sàn trắng muốt, em đưa tay quàng qua cổ Lelush kéo xuống, thân thể hai người ngã lên giường.

Mùi dầu thơm nhẹ nhàng phảng phất khắp căn phòng khiến cổ họng người ta khô khốc. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, ván bài cược cả thân xác ấy như thể một chút gia vị cay nồng trong cuộc sống xa hoa tẻ nhạt.

Giữa thứ mùi nhân tạo được người ta tỉ mỉ chiết xuất ấy, Lelush ngửi thấy một cỗ mùi hương câu hồn đoạt phách như thể thứ thuốc phiện nặng đô mà anh vẫn thường thấy mỗi đêm khi ngồi trên xe hơi nhìn thuộc hạ giao dịch bên bến cảng. Mùi vị vừa phải, độc nhất và quyến rũ đến cùng cực, hệt như một đóa hồng nhung trước khi lụi tàn bung nở đẹp đẽ nhất với toàn bộ những thứ mà nó sở hữu.

Chẳng trách chưa từng một ai ngửi thấy thứ mùi hương này, bởi lẽ bất cứ người nào cũng sẽ điên loạn khi đắm mình trong pheromone ngập tràn rượu đắng như vậy.

Margarita. Thứ cocktail với tequila thơm nồng đẹp mắt. Một Omega sở hữu cho mình thứ mùi hương mang đầy tính kiểm soát như thế dường như sẽ chẳng chịu sự chi phối của bất kỳ ai. Thậm chí việc sở hữu pheromone quá mức mạnh mẽ cũng là một mối lo ngại cho bạn đời tương lai.

Lelush bật cười, bọn họ đúng là tuyệt phối. Bởi vì pheromone của anh mang hương vị của loài hoa ngập tràn tội lỗi. Là thứ pheromone khiến người ta đảo điên lý trí, nghiện ngập và cuồng loạn, ấy là những thứ mà người ta hình dung về hoa anh túc.

Bọn họ đều là những kẻ "dị biệt", tự thu hút và thưởng thức lẫn nhau.

Lelush vuốt ngược mái tóc thấm ướt mồ hôi. Cơ thể người dưới thân đẹp đến mức chẳng thể rời mắt, đường cong hoàn mỹ, cần cổ thon dài cùng tiếng rên rỉ thấp thoáng, giống như khơi mào cho dục vọng, khiến người ta mất đi lý trí.

Mồ hôi ướt nhẹp cùng tiếng thở dốc nặng nề, sau một hồi luân động nghiêng trời đảo đất, người đàn ông cao lớn gầm nhẹ, phóng thích toàn bộ ra ngoài.

Thanh niên kia hai chân run rẩy, cơ thể như toát ra một cỗ hương vị mê người, giống như một tác phẩm xinh đẹp bị tiêm nhiễm giữa dục vọng và nghệ thuật. Da thịt trần trụi, đôi môi sưng đỏ run rẩy nhè nhẹ, từ trên xuống dưới tản mác ra sắc màu nội liễm xen lẫn quyến rũ, trong nháy mắt lại châm ngòi dục vọng của người kia.

Đêm, vẫn còn dài.

.

Ánh sáng chiếu rọi qua lớp kính lấp lánh, căn phòng vẫn còn dư một chút hương tinh dầu thoang thoảng, Lelush cảm thấy người bên cạnh chuyển động, đệm giường lún xuống, mở mắt ra, đã thấy khuôn mặt trắng nõn của người nọ gần trong gang tấc.

Khóe mắt em vẫn còn mang theo dáng vẻ lười biếng, ngay khi Lelush suy nghĩ xem có nên tiếp tục đè em ra nữa hay không, thì vị kia đã ngồi dậy, quay tấm lưng đầy vết mờ ám về phía anh chậm rãi mặc quần áo.

Lưu Vũ thậm chí còn chẳng thèm mặc quần dài, cứ như vậy khoác chiếc áo sơ mi đen cỡ lớn của Lelush rồi bước vào phòng tắm. Tiếng nước chảy nhanh chóng vang lên.

Lelush đứng trước gương chỉnh trang lại bản thân. Nghiêng người một chút liền lập tức có thể thấy dấu răng nhỏ trên bả vai. Cắn ác thật, giống như mèo hoang vậy. Đẹp đẽ và hoang dại.

Cửa phòng tắm mở ra, hơi nóng bốc lên hòa lẫn vào không khí, người kia khoác áo choàng tắm, mái tóc ẩm ướt nhỏ từng giọt. Ném lại áo sơ mi trả cho Lelush, đây là lần thứ hai anh nghe được người nọ nói ra một câu đầy đủ đối với mình.

"Lưu Vũ. Hân hạnh được gặp mặt."

Lelush minh bạch, ra là cậu con trai của ông trùm sòng bài, thật khiến người ta ngưỡng mộ. Nhưng phàm là những thứ có sự khiêu khích như vậy, anh lại càng muốn chiếm đoạt. Bởi lẽ, Lelush có căn nguyên để chiến thắng. Tiền tài cùng quyền lực, anh còn cần phải e ngại điều gì sao?







Hoàn.















Bí ý tưởng nên tự đạo văn của bản thân để viết chương này =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro