Trường học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---------
[Động vật luôn nhạy hơn con người, luôn biết trước thảm hoạ thiên nhiên và tản đi nơi khác. Hãy xem xét và cẩn trọng với những kế hoạch không an toàn, đi trước một bước còn hơn sẩy bước tan gia. ]

Tôi tên là Eto-Saka, hiện tại là học sinh trung học trường Okiya. Tôi vừa mới trãi nghiệm chuyến đi tàu lượn... À không, một chuyến đi tàu khá là khó chịu và buồn nôn, tôi không ngờ được đường đi của chuyến tàu nó giống như là một đường bóng Zíc Zắc đến vậy, bọn tôi chưa kịp định hình lại khi tàu đang duy chuyển sang bên trái thì hai giây sau, nó lại đổi hướng sang bên phải và cứ như thế hơn 3p liền.......

"C..các cậu có khăn hay bịch giấy nào không? Tớ cảm giác như sắp nôn ra vậy.."

"Tớ chỉ có khăn thôi! Của cậu đây Sanae. ( Sanae-Ayumi )"

".... Cậu trông có vẻ ổn hơn so với Ayumi mặc dù nhìn cậu trông như sắp rụng vậy.."

"Tớ bảo rồi, tuy nhìn tớ như vậy thôi chứ tớ có sức khoẻ hơn cả một người trưởng thành đó."

"....Tớ không nghĩ mình sẽ được trãi nghiệm một chuyến tàu như vậy, sẽ ra sao nếu tớ giống Sanae nhỉ?"

"Này!! Cấm cậu cười tớ, tớ chỉ là không quen thôi...."

Ayumi thật đáng yêu kể cả khi cậu ấy đang như vậy, còn Fubuki thì trông có vẻ ổn hơn, mặc dù cả hai nắm lấy tay tôi thay vì bám vào chỗ nào đó trên tàu, bây giờ cảm giác ở tay cứ như hết mana vậy,..... À mà cũng đánh đổi lại, hai cặp ngực của hai cậu ấy thật vĩ đại, một bên đại diện cho bánh bao khổng lồ, một bên đại diện cho đồi núi nhỏ vậy, nếu như so.......... Hình như tôi vừa mới có những suy nghĩ vượt quá tầm kiểm soát thì phải, phải trấn chỉnh lại bản thân thôi.

"Cậu có muốn đi chung với tụi tớ không Eto-kun?"

"......."

Tôi vừa muốn từ chối, vừa muốn chấp nhận. Nếu tôi chấp nhận đi với họ, tôi sẽ bị những người "bạn có thể sẽ học cùng lớp" và những người khác nhìn với ánh mắt tò mò, tôi không đẹp trai, cũng không cao 1m8, cũng không phải công tử nhà giàu, chỉ đơn thuần là cuộc gặp gỡ vô tình thôi.... Nhưng nếu tôi từ chối, thì thật bất lịch sự, và hơn hết là tôi vẫn chưa quen đường xá, có lẽ đi chung với hai người bọn họ sẽ tốt hơn...

"Nếu hai cậu không phiền! Tuy nhiên, tớ mong rằng cả ba chúng ta đừng cố thân nhau quá khi đi đến trường, các cậu làm được chứ?"

"Là sao? Cậu nói khó hiểu thật đó."

Đơn giản là tôi không muốn có một muối quan hệ bạn bè nhanh đến như thế, nhất là những người xinh đẹp và dễ thương như Ayumi và Fubuki. Tôi không muốn giống như hồi đó nữa, chỉ vì một vài tình huống gây hiểu lầm mà đã khiến tôi trở nên trầm cảm nặng khi học sơ trung...... Tôi mong rằng mình có thể khắc phục được khi học ở đây, ít nhất là sẽ không gây ra hiểu lầm gì nữa.

".....Được thôi, tớ hiểu ý của cậu rồi! Nhưng nếu cậu phớt lờ Ayumi thì...."

Cảm giác như cô ấy sắp nuốt tươi mình vậy, làm sao tôi có thể phớt lờ với Ayumi chứ? Nếu cậu ấy nói ít lại thì tôi sẽ đón nhận chuyện này thôi, nhưng nếu cậu ấy nói nhiều quá thì tôi cũng chịu, sức chịu đựng của tôi có giới hạn, những cuộc trò truyện dài làm tôi thấy mệt mỏi và khó thở vì tim tôi không được như những người bình thường, ít nhất thì nó cũng đủ cho 20 năm nữa nếu như tôi sống trong nhàn nhạ và không làm việc nặng..... Nếu tôi không được hoãn nghĩa vụ quân sự chắc tôi sẽ chết khi thực hiện một cuộc huấn luyện chạy quá.....

Cả đám bọn tôi vừa đi vừa trò chuyện, chưa gì mà đã đến trường rồi. Một ngôi thường bự gấp ba lần so với trường cũ mà tôi học, sân thì còn rộng hơn nữa, có vẻ nó đủ để chơi tất cả môn thể thao kể cả đá bóng...... Tôi không hiểu tại sao trường này lại không lọt vào top 5 ngôi trường danh giá nhất nước, nó to hơn nhiều so với tất cả các trường trong top...... Nhưng ở đây, cho dù gia đình tôi có nghèo đến thế nào đi chăng nữa, nếu tôi cầm học bạ và đưa vào ngôi trường này, thì họ vẫn nhận và lấy học phí tùy theo mức độ hoàn cảnh gia đình.... Thật là vĩ đại.

"À mà nè, cậu học lớp nào vậy Eto-kun?"

"Tớ học lớp........."

Hình như... Tôi quên hỏi ba mẹ tôi học ở lớp nào rồi.

"...Tớ không nhớ nữa.."

"Hả? Bộ cậu không mang theo thẻ sinh viên sao?"

"Thẻ sinh viên?"

"...Cậu đùa tớ phải không? Thôi nào, lỡ tụi mình học chung lớp thì sao."

"Nhưng tớ không nhớ thật mà, tớ bị thói quen là buổi sáng bước chân ra cửa và đi đến trường thôi. Mẹ tớ cũng không nhắc về việc này nữa...."

"......Trời, thật bó tay với gia đình cậu. Được rồi! Đi theo tụi tớ, tớ nghĩ rằng ở chỗ ông nội của Ayumi sẽ có thẻ sinh viên phụ và bảng tên lớp của cậu."

"Vậy thì tớ xin cảm ơn......Ở chỗ ông nội cậu? Ý cậu là sao?"

"Cứ đi theo tụi tớ đi, ehe."

Ayumi và Fubuki dẫn tôi đi tới sảnh chính và đi tới phòng nào đó rất bự, nhìn như là phòng của boss cuối vậy... Không có học sinh nào ở đây cả, hèn gì có nhiều người cứ nhìn bọn tôi với ánh mắt khó hiểu và tò mò,.....Nhưng đã đi đến đây rồi, tôi cũng mơ hồ biết ông nội của Ayumi là ai rồi. Cậu ấy từ từ mở cửa, nhìn qua khe cửa và bắt đầu mở to ra.

"Cháu chào ông ạ."

"....Cháu tới đây làm gì?"

Một người đàn ông có vẻ bề ngoài chững chạc, giọng trầm và ánh mắt đăm chiêu, cứ như đang nhìn thấy ba chú cún con vậy..... Tôi có cảm giác ông ấy có thể đuổi tôi đi bất cứ lúc nào nếu tôi hành động thiếu suy nghĩ, có lẽ tôi sẽ mở miệng khi được Ayumi giới thiệu vậy.

"Người bạn mới của cháu quên thẻ sinh viên và quên lớp của cậu ấy, ông nội có thể giúp cậu ấy không ạ?"

".........."

"!! Em chào thầy ạ, em tên là Eto-Saka, thật bất tiện khi xảy ra sự cố ngoài ý muốn này, em rất vui khi được Sanae và Nawami giúp em tìm lớp, vậy nên sẽ không có lần tái phạm nào như vậy nữa đâu ạ."

.... Rồi xong, cái thói quen khó bỏ gần như đã bỏ, vậy mà bây giờ lại xuất hiện khi gặp người đàn ông trông hơi đáng sợ như thế này.

"...pff, cậu nghiêm túc quá đó Eto-kun à, tớ nhịn cười không nổi... Haha.."

Hai cậu cười tớ cái gì chứ, tớ cảm giác như ông ấy muốn nhai tươi nuốt sống tớ luôn đây này.

"Qua đây."

"Va..Vâng ạ!"

"Em học lớp 3E, thẻ sinh viên phụ ta để ở dãy số 2 bên trái tủ của ta, hãy tìm bảng tên theo lớp của cậu."

"Vâng ạ, em cảm ơn thầy rất nhiều!"

Thật khá khó hiểu khi ông ấy tìm thấy tên tôi và lớp tôi trong khoảng thời gian ngắn như vậy, có lẽ cái ông ấy đang cầm trên tay là một tấm bảng lớp của tôi hoặc của cả trường và vô tình nhìn trúng tên và lớp tôi vậy. Tôi cũng không có ý kiến gì và lục lọi đi tìm thẻ sinh viên.

"Tớ tìm thấy rồi đây."

"A! Vậy thì đi thôi, tụi tớ dẫn cậu."

"Hai cậu học lớp nào vậy?"

"Hai tụi tớ học lớp 3D, kế bên lớp cậu luôn đó."

"......."

"Sao vậy? Bộ không thích đi chung hả?"

"Gì chứ? Sao mà tớ lại không thích được...."

Tôi phải thật cảnh giác trước lời nói của mình, lỡ nói một câu gây hiểu lầm là xác định với ông thầy luôn.

"Tụi em đi đây ạ, em chào thầy!"

"Tụi cháu đi đây, chào ông ạ."

"Các em đi đi, nhớ là hãy trật tự khi ra ngoài."

"Vâng ạ!"

Tụi tôi đóng cửa và bắt đầu đi tới lớp, mới ngày đầu tiên đi học đã gặp phải sư tử rồi, tôi còn nhiều thắc mắc muốn hỏi hai cậu ấy lắm, nhưng tôi đã mệt lắm rồi.... Thôi thì cứ đi nhận lớp rồi nằm ngủ một xíu vậy.

---------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro