7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Đăng Dương xưa nay tính khí thất thường, đến ba mẹ của anh cũng bất lực, chỉ có vài người bạn thân mới chịu được. Vì vậy, việc tuyển người hầu riêng cho anh rất khó. Hôm nay, ba mẹ lại tiếp tục phải tìm người hầu cho Dương, buổi sáng hơn 20 người xin việc vẫn không được Dương đồng ý, đến cuối ngày anh mới ưng mắt một người, đó là em. Vì sao anh lại chọn em? Tự hỏi sao có thể từ chối một cục bông gòn nhỏ xinh được cơ chứ??.

"Ohh, sao có một chú mèo nhỏ lạc vào đây thế nàyy? Mẹ ơi con chọn bé này nhá?" - anh hào hứng

"Chết rồi, nhỏ nhắn như vậy sao chịu nỗi mày?" - Mẹ anh đang rất bất ngờ sao con trai của mình lại chọn em

"Thoi, mà mẹ con chỉ thích con mèo này làm người riêng cho con thôi!!" - 'anh ơi anh lớn rồi?'

"Rồi, rồi. Mẹ đồng ý, mê con nhà người ta thì nói luôn. À cô sẽ tuyển con làm người hầu riêng cho con trai nhà cô nhé, con đi làm từ ngày mai luôn nhé, thì ít có người chịu nổi con cô nên công việc khá khó. Tiền lương của con là 30 triệu/1 tháng nhé." - mẹ anh nói về công việc cho em.

Nghe đến đây em ríu rít cảm ơn

"Dạ con cảm ơn cô nhiều lắm ạ. Hihi."

__________________

Cả đêm hai người trằn trọc không ngủ được, anh đã thích em ngay cái nhìn đầu tiên, giờ trong đầu toàn hình bóng của em, còn em vì có việc làm mới nên vui từ chiều đến giờ. Em dậy rất sớm để đến nhà anh. Đến nơi đi vô trong, thì từ đâu có một cánh tay ôm lấy eo em, em giật mình.
"A...A chào cậu chủ, cậu làm gì thế ạ" - em sợ đến đổ mồ hôi

"Tôi làm gì kệ tôi, bây giờ tôi chưa ăn sáng em vào bếp nấu ăn đi" - Tay anh vẫn giữ eo em

"Dạ tôi đi liền nhưng cậu chủ bỏ em ra đi ạ"

Anh bỏ em ra để em vào bếp, đứng ngay bếp em lục lọi đồ ăn trong tủ quyết định nấu cho anh mì ý, anh ngồi trên ghế chờ em nấu mà nhìn em chẳng rời mắt giống như anh chồng và em vợ nhỏ vậy.

"Dạ tôi nấu xong rồi cậu chủ xem thử vừa miệng không ạ" - em cuối người

Anh thử một miếng, thật sự nó rất ngon, ngon mà anh muốn cho em đi thi Master Chef luôn đấy, nhưng mà Dương phải giữ vợ cho mình mình thoii

"Em chắc cũng chưa ăn nhỉ, ngồi xuống đây ăn với tôi đi." - không để em lên tiếng anh kéo em ngồi kế mình

Tay anh cầm lên một nĩa mì ý nóng hổi, thổi thổi rồi đưa lên miệng em.

"Để tôi, tự ăn cũng được cậu chủ ăn phần của cậu đi ạ" - trời ơi em cũng biết ngại chứ.

"Há miệng ra đi mèo con, nhanh lên tôi không nhắc lại lần hai đâu" - doạ vại tương lơ chút

Em sợ lên cũng há nhẹ miệng ra để anh đút, lúc này mặt em đỏ lên hết rồi, làn da trắng pha pha chút hồng hồng, em định giết chết Trần Đăng Dương đây bằng sự đáng yêu sao. Điều đó làm tăng lên sự muốn lấy em về làm của riêng của anh. Vờn nhau một hồi thì cũng đã ăn xong dĩa mì.

"Em đi pha cho tôi ly cà phê rồi đem lên phòng làm việc của tôi, xong em dọn phòng ngủ của tôi."

"Dạ cậu chủ tôi làm ngay"

Em đi tới máy cà phê làm một ly cà phê đen ít ngọt cho anh rồi đem lên phòng, đi vào thì thấy một người đang nghiêm túc làm dự án, lúc này tim em hẫng đi một nhịp, dáng vẻ này khiến ngàn người mê và em cũng không ngoại lệ, Quang Anh ngơ ra, thấy tiếng mở cửa anh nhìn qua thấy cục bông đứng đó nhìn anh.

"Ngắm tôi đủ chưa, cà phê của tôi đâu"

"Dạ t-tôi không có, dạ cà phê của cậu chủ đây ạ" - mặt em lại đỏ nữa rồi!!

"Em mê tôi rồi đúng không, tôi luôn sẵn lòng đấy mèo nhỏ à~" - đừng làm em ngại nữa anh oi

Nghe tới đây, em chạy ra ngoài đi dọn phòng ngủ. 'vợ mình dễ thương quá..'

____________________________

Đến tối, em đang quét nhà còn anh đang xem TV, mà xem thì chẳng thấy đâu toàn dán đôi mắt vào em khiến em không biết đường chạy.

"Tối nay, em ngủ chung với tôi nhé, mấy phòng khác tôi làm nhà kho rồi, không còn phòng đâu."

"Để tôi ngủ ở sofa cũng được cậu chủ ạ, chớ ngủ với cậu thì kì lắm!" - em tránh né anh

"Tôi nói không nhắc lại lần hai, với em không cần xưng hô lịch sự vậy đâu, anh-em được rồi"

"Vâng thưa c- anh"

Nói anh ấy có tính kì lại quá đúng, ép người quá đáng mà. Đang nói chuyện thì anh nhận được cuộc gọi.

"Êii Dương, đi nhậu không tao thất tình rồi huhu." - Giọng Minh Hiếu vang lên từ điện thoại

"Mày trap người ta thì có, chớ mày thất tình cái đ gì?" - anh bất mãn

"Thế đi không chầu này tao bao."

"Đi thì đi"

Anh lên lầu thay một bộ quần áo đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai của mình, xuống dưới lầu em thấy anh thì đứng hình 'sao anh ấy đẹp quá vậy', anh lên tiếng

"Tối nay tôi đi chơi với bạn, khoảng 9 giờ là tôi có mặt ở nhà nên em chờ cửa nhé, chỉ có con trai không có con gái đâu."

"Ơ, anh đi đâu thì đi chứ khai báo với em làm gì." - em thắc mắc

"T-tôi nhầm, thôi tôi đi đây."

________________________

Đúng 9 giờ là anh đã có mặt ở nhà thì thấy một người cuộn tròn trên sofa ngủ, thấy thế anh bế Quang Anh lên giường nằm, có lẽ hôm nay là một ngày mệt mỏi của người hầu riêng của Đăng Dương rồi. Để em lên giường, anh vào tắm rửa để cơ thể bớt hôi mùi bia, tắm xong anh đi tới em vuốt mặt mèo nhỏ
"Có lẽ tôi đã yêu em từ lần đầu tiên gặp, tôi cũng không biết làm sao để nói lời đó trực tiếp với em" - vì có men trong người nên Dương không ngại nói với em

Tay anh bỗng bị một bàn tay mũm mĩm nắm lấy, thì ra em đã tỉnh, từ khi anh bế em rồi, xấu hổ muốn đỏ mặt luôn chứ.

"Em..em dậy rồi sao, xin lỗi vì đã làm em tỉnh giấc." - anh lúng túng

"Không sao đâu cậu chủ ạ, em quá phận rồi. Nhưng cậu chủ nói thích em ạ? Thật ra tôi thích cậu nên tôi mới vô đây làm. Tụi mình tìm hiểu nhau nhé..."

"Thật á? Cảm ơn em vì cho tôi cơ hội. Yêu em, nhưng tôi nói đã đổi cách xưng hô cơ mà."

"Vậy thì anh cũng phải đổi đi chứ!!!"

__________________

end chapter 7
with 1239 words
at 15:48
in 14/08/2024

VOTE VOTE ĐI GHỆ IU OIII;)
BÌNH LUẬN ĐII, TÔI THÍCH ĐỌC BL CỦA MẤY GHỆ VCLLLL.

_________________________
idea này viết khó quớ:(

dễ thương chxxx😡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro