Chương 12: Phụ tá mạnh nhất 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Nguồn cv: Mai-san


Đoàn người tiếp tục theo máy dò phát tín hiệu cầu cứu đến tọa độ tiếp theo.

Mỗi đoàn đội khi tiến vào hẻm núi đều dò đường giống nhau, xác định có thể giải quyết mục tiêu mới chính thức ra tay. Nếu dưới tình huống như vậy còn thất bại vậy thì có thể bọn họ gặp phải dị năng đặc thù hoặc dị thú am hiểu ẩn nấp.

Hoắc Doãn kinh nghiệm phong phú, hành sự cẩn thận, dọc theo đường đi tránh không ít nguy hiểm, nhưng khi bọn họ tìm được tín hiệu cầu cứu thứ 2 có chút sầu.

Đó là một rãnh nhỏ dài hẹp uốn lượn, bề sâu chừng vài trăm thước, vách núi lổm chổm đá nhỏ đưa ra, đáy cốc âm u, là một loại địa hình chiến đấu phi thường bất lợi. Nơi này chủ yếu chiếm cứ bởi rắn, Địa Phục long, toàn cơ điệp, Thiểm Cốt, thiền nhện. Ở mùa phối quý, các nhóm dị thú đều phân ra khu vực, ranh giới rõ ràng, nhìn như tưởng an toàn không có việc gì, kỳ thật giấu giếm không ít sát khí.

Đám người Hoắc Doãn đứng ở đỉnh rãnh nhìn xuống phía dưới, chỉ nhìn đến một mảnh cây dây đằng trải dài vách núi, từng luồng khí lạnh lẽo xoay quanh xông tới thổi đến làm tóc mọi người bây loạn xạ.

Tín hiệu phát ra ở giữa vách đá, Tháp Lệ thả luyện chế linh quỷ ra, đi xuống tra xét tình huống. Ai ngờ linh quỷ hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi xuống, chưa tới mấy chục giây liền lại rách tung toé mà chạy về, linh thể phiêu phiêu hốt hốt, giống như có thể tan biến bất cứ lúc nào.

"Có thể cắn nuốt linh quỷ dị thú?" Ánh mắt Hoắc Doãn sắc bén.

"Không xác định." Linh quỷ của Tháp Lệ  căn bản không thấy rõ là thứ gì.

Hoắc Doãn suy đoán phía dưới có khả năng là Địa Phục long hoặc là Thiểm Cốt, đều là hai loại dị thú khắc tinh linh quỷ. Dị thú trước có áo giáp cực kì chắc chắn, nước lửa đều không xâm phạm được, còn có thể phun ra khói độc gây tê mỏi. Dị thú sau thân thể như mũi tên, tốc độ cực nhanh, có thể bắn xuyên thép, còn có sóng âm quấy nhiễu tinh thần.

Đúng lúc này, máy cầm tay máy liên lạc của Hoắc Doãn đột nhiên chấn động một chút. Hắn lấy ra nhìn xem, phát hiện Ký Hiệu truyền đến tin tức. Lúc trước bọn họ có trao đổi phương thức liên lạc, về sau dễ liên hệ.

Hoắc Doãn click mở: 【 Hoắc lão đại! Mau tới cứu chúng ta, chúng ta ở phía dưới!!! 】

Hoắc Doãn cảm thấy kỳ quái, sao Ký Hiệu lại biết bọn họ tới? Dư quang bỗng nhiên thoáng nhìn một quang điểm lập loè đối diện, tập trung nhìn vào phát hiện là Ký Hiệu vẫn đang phát sóng trực tiếp.

【 Tình huống phía dưới như thế nào? 】 Hoắc Doãn gửi một cái tin nhắn.

【 Chúng tôi có 4 người, hiện tại đang tránh tạm vào huyệt động, bên ngoài có ít nhất hơn một ngàn con Thiểm Cốt. 】

Hoắc Doãn nhíu mày. So với Thiểm Cốt, hắn tình nguyện đối phó Địa Phục long.

"Thiểm Cốt?" Phong Trần Tú thấp giọng nói, "Chúng ta chỉ có vài người, chỉ sợ không có biện pháp đối phó với nhiều Thiểm Cốt như vậy.  Bọn họ còn có thể kiên trì được mấy ngày không bằng chờ tới mùa giao phối qua lại nói?"

Thân hình Thiểm Cốt nhỏ, tốc độ nhanh,có thể bay được còn có sóng âm quẫy nhiễu tinh thần,  giết người vô hình,ngay cả tường đồng da sắt còn chống đỡ không được, huống chi là da thịt bình thường.

"Bọn họ chỉ sợ chờ không được lâu như vậy." Khoảng cách mùa giao phối kết thúc ít nhất cũng còn mười ngày, nếu không bị Thiểm Cốt phát hiện, bọn họ cũng chết vì đói khát.

Lúc này, Ký Hiệu lại phát tới tin tức: 【Lão đại, nhất định phải cứu cứu chúng ta, phiến vách đá còn có huyền ti đằng sinh trưởng, dựa vào tốc độ sinh trưởng bất quá hai ngày liền lan tràn. 】

Hoắc Doãn cạn lời. Huyền ti đằng ăn huyết nhục, còn có thể ký sinh, bình thường không khó đối phó, nhưng ở không gian nhỏ hẹp như vậy, đám người Ký Hiệu chính là đồ ăn trong mâm.

Trước có Thiểm Cốt, sau có huyền ti đằng, làm sao cứu?

Bên này Hoắc Doãn tự hỏi, phòng phát sóng trực tiếp của Ký Hiệu cũng ầm ĩ một phương.

【 ta cảm thấy có thể từ phía trên mở một huyệt động thông đạo. 】

【 không có khả năng. Vách đá trung sinh trưởng huyền ti đằng, huyền ti đằng lại là ký sinh trùng, nếu bị ký sinh trùng xâm nhập vào cơ thể vậy cũng không xong. Càng quan trọng là, kinh động ký sinh trùng tương đương với kinh động Thiểm Cốt, Thiểm Cốt thích ăn loại ký sinh trùng này nhất. 】

【 có thể hay không đem Thiểm Cốt rời đi? 】

【 ngươi đem đi giùm? Hơn một ngàn conThiểm Cốt, ngươi như thế nào dẫn? Ai tới dẫn? Một giây đem ngươi bắn thành cái sàng sao? 】

【 chẳng lẽ thật sự không có biện pháp? 】

【 đáng thương cho Ký Hiệu, xem ra là dữ nhiều lành ít. 】

......

"Hoắc đoàn trưởng, hay là thôi đi." Viên Nguyệt kỵ sĩ Cao Phi cùng Văn Đặc đều không tán đồng mạo hiểm.

Mấy người Túc Mạch không phát biểu ý kiến, hết thảy đều nghe Hoắc Doãn an bài. Tuy rằng ở chung thời gian không dài, nhưng bọn họ đối với Hoắc Doãn sinh ra cảm giác tín nhiệm, huống chi bên người hắn còn có một thân tàng bất lộ Nguyên Sơ.

Hoắc Doãn trầm ngâm một lát, nói: "Thiểm Cốt không phải một loại dị thú hiếu chiến ."

Mọi người: Cho nên?

"Chỉ cần chúng ta thu liễm hơi thở, bôi thạch trung thủy lên người, là có thể xuyên qua đàn Thiểm Cốt."

Mọi người: "!" Ngươi là nghiêm túc sao? Xuyên qua đàn Thiểm Cốt???

Thiểm Cốt quen thuộc với thạch trung thủy nhất, sau một thời gian bôi thạch trung thủy, có thể nhẹ nhàng dung nhập với quần thể chúng nó. Lý luận thường là như thế, nhưng thực tế thao tác lại phi thường khó khăn. Đối mặt với mấy ngàn con chỉ có thể đem chính mình thành cái sàng dị thú, tuy tố chất tâm lý tốt đến mấy cũng không có khả năng duy trì bình tĩnh.

Tiến hóa giả chiến đấu hàng năm, đã sớm hình thành bản năng phản ứng lẩn tránh nguy hiểm. Cho dù lý trí nói chính mình không có việc gì,nhưng tiềm thức vẫn luôn sợ hãi.

"Này chỉ là suy luận của anh, không có người nào kiểm chứng qua." Cao Phi lắc đầu phản đối.

Sắc mặt Hoắc Doãn bình tĩnh nói: "Tôi tin tưởng tôi."

Cái suy luận này xuất phát từ một người bạn thân của hắn, người này thông minh tuyệt đỉnh, ham thích nghiên cứu tập tính các loại sinh vật, đáng tiếc trời ghen người tài, cậu ấy không thể sống sót. Hiện giờ hắn có được kiến thức phong phú về sinh vật, cũng thực sự có ích.

"Cho nên anh thật sự tính toán làm như vậy?" Đám người Cao Phi không dám tin tưởng mà nhìn hắn.

Hoắc Doãn trầm mặc không nói, trong mắt lại hiện lên một tia kiên định. Người ngoài đều cho rằng Thiểm Cốt không có Nguyên hạch, nhưng căn cứ theo bạn thân nghiên cứu, trứng của Thiểm Cốt kỳ thật chính là Nguyên hạch, hơn nữa lại là Nguyên hạch thập phần hiếm thấy khi còn nguyên vẹn, có thể tăng phúc bất kì thuộc tính dị năng nào.

Sở dĩ Hoắc Doãn quyết định mạo hiểm, không chỉ là vì cứu người, càng quan trọng là vì nghiệm chứng  giả thuyết của bạn thân. Đã từng bị người đời xem như kẻ điên, đến chết cũng không có vinh quang.

"Sơ Sơ, cô không khuyên nhủ lão đại sao?" Phong Trần Tú tiến đến bên người Nguyên Sơ, cọ cọ cánh tay của cô.

"Không cần." Trong mắt Nguyên Sơ  hiện lên điểm điểm tinh quang, cảm ứng được khí vận trên người Hoắc Doãn dao động. Khi hắn quyết định điều này, Thiên Đạo đã an bài vận mệnh có vài  ngã rẽ, cô không đánh vỡ vận mệnh gông cùm xiềng xích, hắn sẽ tự quyết định bằng dũng khí, ý chí cũng như là số phận của mình.

Hoắc Doãn quay đầu nhìn về phía Nguyên Sơ.

"Đi thôi."Hai chữ đơn giản, lại đại biểu cho sự tín nhiệm.

Khóe miệng Hoắc Doãn khẽ nhếch, không hề do dự. Những người khác đi phụ cận thu thập thạch trung thủy, sau đó bôi lên toàn thân một lần.

Hành động của hắn làm  tất cả mọi người ở phòng phát sóng trực tiếp đều kinh ngạc.

【 ngọa tào, ta không nhìn lầm đi? Hắn thật sự tính toán xuyên qua đàn Thiểm Cốt ??? 】

【 này thao tác cũng quá táo bạo đi! 】

【 thật sự liệt sĩ, có gan trực diện hẳn phải chết. 】

【 đại lão, nếu ngươi thành công, ta liền đem chính mình bán cho ngươi. 】

【 đại lão, nếu ngươi thành công, ta liền miễn phí cho các ngươi chế tác sáu phi hành khí cá nhân】

【 đại lão, nếu ngươi thành công, ta liền cho toàn đội các ngươi cung cấp miễn phí trang phục trong ba năm. 】

【 đại lão, nếu ngươi thành công, ta liền đem lão đại nhà ta xử lý. 】

......

Mọi người ở phòng phát sóng trực tiếp hào hùng vạn trượng mà lập một mảnh flag, hứng thú bừng bừng chờ xem Hoắc Doãn lên đường tìm chết.

Hoắc Doãn chuẩn bị xong, đi vào rãnh bên cạnh, đôi tay ở xe lăn dùng sức một chút, xoay người nhảy xuống.

Mọi người lập tức thò lại gần, thăm dò vây xem.

 Nguyên tố đất ngưng tụ, vì hắn đáp xuống mà xây thành cái cầu thang.

Leo xuống mấy chục mét sau, dần dần xuất hiện mấy con Thiểm Cốt nằm rải rác. Chúng nó xẹt qua  bên người Hoắc Doãn, cũng không có công kích hắn.

Càng xuống phía dưới,số lượng Thiểm Cốt càng nhiều, trên người Hoắc Doãn cũng có Thiểm Cốt bò quá, trong đó có mấy con vẫn còn dừng trên đầu cùng trên mặt hắn.

Mọi người xem đến kinh hồn táng đảm, so với Hoắc Doãn còn khẩn trương hơn. Càng làm cho bọn họ khiếp sợ chính là, bôi thạch trung thủy lên người thật sự có thể tránh bị Thiểm Cốt công kích, sự thật này quả thực làm điên đảo nhận thức của mọi người.

Khi Hoắc Doãn đến huyệt động của đám người Ký Hiệu, cả người hắn đều đã bị Thiểm Cốt bò quanh, chỉ có thể mơ hồ nhìn thân hình của hắn. Thiểm Cốt có thể bắn thủng thép tấm, sắc bén vô cùng, nhưng lúc này chúng nó lại giống sủng vật ôn thuần ở trên người hắn bò tới bò đi.

【 ta TM ai cũng không phục, liền phục đại lão này! 】

【 ta hội chứng sợ bị chạm vào mật độ cao. 】

【 trời a, hắn một chút cũng không sợ sao? 】

【 ngươi còn không phải là muốn đầu gối của ta , cho ngươi cho ngươi, đều cho ngươi! 】

【 Thiểm Cốt này kỳ thật cũng rất đáng yêu nha......】

【 đưa cách vách một cái "Ha hả". 】

......

"Sơ Sơ, lão đại sẽ không có việc gì đi?" Lòng bàn tay Phong Trần Tú ứa ra mồ hôi lạnh.

Nguyên Sơ: "ưmmm......" Tạm thời không có việc gì.

Hoắc Doãn tận lực thả lỏng, không mang theo một tia lệ khí, tùy ý Thiểm Cốt ở trên người hắn chơi đùa.

Hắn một chưởng dán ở trên vách đá, dùng nguyên tố dất mở ra một đại thông đạo to bằng cái chén thẳng tới huyệt động của Ký Hiệu. Sau đó đem một lọ thạch trung thủy đã thủ sẵn bên người hướng trong thông đạo đẩy, đưa vào tay Ký Hiệu.

Ý tứ thực rõ ràng, đám người Ký Hiệu cũng bôi thạch trung thủy lên,tự thân vận động đi ra ngoài, cùng hắn bò lên trên.

Đang chờ tiếp ứng, Hoắc Doãn lặng lẽ góp nhặt không ít trứng Thiểm Cốt.

Năm sáu phút sau, vách đá truyền đến một trận trầm đục, Hoắc Doãn lập tức biết người bên trong bắt đầu hành động. Vì thế hắn thong thả di động thân thể, dọc theo con đường từng đi qua hướng về phía trước leo lên.

Phía sau truyền đến âm thanh đá vụn lăn xuống, đám người Ký Hiệu nơm nớp lo sợ từ huyệt động nhô đầu ra, chợt nhìn thấy Thiểm Cốt múa mây đầy trời, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, lại đem đầu rụt trở về.

Hoắc Doãn dừng động tác, xoay người nhìn xuống phía dưới.

【 Ký Hiệu, không cần sợ, lên đi. 】

【 yên tâm đi, đại lão đã tự mình trải nghiệm qua, sẽ không có việc gì. 】

【 huynh đệ, thời điểm khảo nghiệm dũng khí tới rồi, mỹ nữ toàn cầu đều ở chú ý đến ngươi ! 】

Mọi người ở phòng phát sóng trực tiếp không ngừng cổ vũ cho Ký Hiệu.

Ký Hiệu xây dựng vài phút tâm lý, rốt cuộc cũng từ huyệt động bò ra, bám lấy cầu thang bằng đất mà Hoắc Doãn đã tạo ra trước đó,hai chân run rẩy, từng bước một bò về phía trước.

Từng con Thiểm Cốt dừng ở trên người gã,cảm xúc lạnh lẽo trơn trượt từ da thịt truyền đến, làm gã nổi lên từng tầng da gà, theo bản năng muốn xua đuổi chúng nó.

Bản năng kháng cự, nháy mắt làm Thiểm Cốt xao động lên, vòng quanh Ký Hiệu bay tới bay lui.

Ký Hiệu lập tức cứng đờ, ghé vào trên vách đá không nhúc nhích. Vừa rồi xem Hoắc Doãn nhẹ nhàng thông qua, đến phiên chính mình mới phát hiện có bao nhiêu đáng sợ. Chỉ cần hơi chút có dị động, Thiểm Cốt liền phát hiện ra.

Ký Hiệu nhìn độ cao hàng trăm mét, cảm thấy căn bản bản thân không có biện pháp bò ra ngoài.

Đang lúc bi quan,đột nhiên phía sau truyền đến tiếng hét thê thảm, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy người anh em đi theo phía sau gã đã bị mấy con Thiểm Cốt xuyên thân mà qua, mấy huyết trụ phun ra, ngay sau đó cả người rớt xuống vực sâu. Trong quá trình rơi xuống, vô số Thiểm Cốt qua lại truyền bắn, ở không trung phun tung toé ra vô số huyết hoa.

Ký Hiệu: "......"

Mọi người ở phòng phát sóng trực tiếp: "......"

Má ơi, hù chết bảo bảo!

Vị anh em lúc trước nói Thiểm Cốt đáng yêu cũng tiểu trong quần.

Người nọ vừa chết càng làm lòng người hỗn loạn, rốt cuộc cũng không duy trì được sự bình tĩnh, hơi thở hỗn loạn kích thích Thiểm Cốt, nguyên bản còn an tĩnh sau đó chúng nó bắt đầu trở nên điên cuồng, cũng đặt sự an nguy của Hoắc Doãn vào bên trong đó.


Tác giả có lời muốn nói: 

Nguyên Sơ: Thiên Đạo lại xuống tay với người có vận khí 

Hoắc Doãn: Mỗi ngày đều ở sinh tử.

Thiên Đạo: Ta cũng không tin ngươi bất tử.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro