Sai lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bao cuộc chia li, em vẫn ngốc như thế. Vẫn khờ khạo tin vào những câu nói ngọt ngào đến chết người.
_____________________________

Giữa hàng tỉ người, ta lại gặp nhau
_____________________________
Em đã gặp được anh. Người con trai dịu dàng ấy, anh như người đã chữa lành mọi vết thương cho em từ quá khứ. Nhưng cũng chính anh là người một lần nữa làm nó tan nát.
Anh à... chị ấy hơn em ở điểm nào sao? Em không thể bằng chị ấy được đúng không? Em đã ôm mộng ảo tưởng: "Em sẽ chữa lành anh. Em sẽ có thể làm anh quên đi chị ấy." nhưng em hoàn toàn sai lầm rồi!
Nhìn tình yêu anh dành cho chị ấy to lớn cỡ nào... em thua thật rồi. Một lần nữa, em thua nữa rồi.
Tình yêu hình như đã ghét em từ lâu, đến bây giờ vẫn không có ai yêu em hay trân trọng cái thân yếu ớt, tàn dại này. Em không đẹp! Em biết chứ... điều này không ai biết rõ bằng em đâu. Bởi vậy khi nhìn thấy chị ấy trong tâm trí anh, em hoàn toàn có thể hiểu được!
Em không cáu giận, căm thù hay ghen ghét gì cả... hay là có nhỉ? Em cũng không biết nữa nhưng nếu em nói ra cảm xúc mình, em nghĩ anh sẽ ghét em mất thôi... chị ấy... em không dám chửi mắng gì tình yêu của anh đâu. Đừng lo nhé!
Em vốn ngây thơ và ngốc lắm, anh có thể lấy em làm kẻ thay thế... à mà... em đâu đủ hoàn hảo để thế chỗ đấy đâu nhỉ? Nếu một ngày nào đấy, anh gọi nhầm tên em bằng tên của chị. Em không giận đâu, em hiểu mà. Em chỉ thắc mắc rằng: "Anh có chừa chỗ nào cho em trong tim anh không?"
Đã biết rõ câu trả lời mà vẫn thắc mắc. Em bảo rồi mà nhỉ? Em ngốc lắm! Đại ngốc.
_____________________________

Đừng giả vờ như anh yêu em nữa... em xin anh đấy
_____________________________
Dẫu biết em sẽ chẳng bao giờ giống chị ấy dù chỉ là trong suy nghĩ thoáng qua. Vậy mà anh vẫn chọn em nhỉ? Sẽ ổn thôi nếu anh dùng em để quên đi chị ấy. Hôn em đi. Ôm em đi. Làm tất cả thứ gì anh muốn để quên chị ấy, em đều sẵn lòng mà... Sao em lại dại dột như thế? Có thể nói rằng trái tim này đã chết từ lâu nên sẽ ổn thôi nếu nó bị đập phá một lần nữa hay... nhiều lần cũng được mà nhỉ?

Ổn cả thôi, không sao đâu!

_____________________________

Anh có bao giờ yêu em chưa?
_____________________________
Em xin lỗi vì sự ích kỉ và trẻ con mà em có. Nhưng dù sao thì em cũng chỉ là một đứa con gái với cái thân yếu ớt cố sống sót qua ngày, chờ đợi cái chết đón em đi... em cần tình yêu nhưng tình yêu có cần em không?
Đau lòng quá... câu trả lời là "không" rồi
Thật háo hức quá đi! Khi nào em mới được ngủ yên trong đám cháy tro tàn cùng với đàn trống, với lẵng hoa tang? Em thật trẻ con khi không còn dám đối mặt với bất cứ thứ gì... chỉ muốn biến mất thật nhanh, trốn tránh cái thực tại tàn khốc này.
Ghét anh hay yêu anh?
Có yêu thì mới có ghét chứ đúng không? Em yêu những nụ hôn, cái ôm ấm áp dưới ánh đèn lập lòe về đêm. Em yêu cái cách anh chấp nhận lừa dối bản thân để nói ra câu "anh yêu em". Em yêu cái nụ cười, đôi mắt ấy... nhưng em ghét trái tim đang chất chứa bóng hình của chị ấy, em ghét cái suy nghĩ mà chỉ toàn là kí ức mà anh với chị ấy có với nhau, em ghét...Thôi được rồi dừng ở đây thôi, em không muốn anh ghét em thêm đâu.
Chuyện tình ta... liệu có bền lâu không đây?
_____________________________

Em có thể cứu chữa được gì không? Khi nào anh mới thực sự yêu em nhỉ?
Em sẽ đợi anh.
_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh