Vật Đánh Rơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngôi trường mà tôi đăng  kí học là THPT TQB 23 điểm và điểm thi tuyển sinh của tôi là 29 . Khi biết được điểm điều đầu tiên trong đầu tôi không phải là vui mừng hay gì mà là cảm giác hối hận . Hối hận vì nguyện vọng đầu của tôi không phải là ngôi trường này mà là THPT VVK 26,5 điểm . Nhưng nhờ vào nó tôi đã có một bước ngoặc lớn trong thanh xuân của mình .
•Ngày đầu tiên nhận lớp
Ồn ào thật , hình như mọi người quanh đây đều quen biết nhau trước cả . Chỉ lác đác vài người quen nhưng cũng chẳng thân thiết gì .
_ Giáo viên chủ nhiệm vào rồi kìa chúng bây ( bọn con trai xì xào phía sau )
Cô đi rất vào lớp cùng nét mặt tươi vui , đặt cặp sách xuống và nói :
_ Cô là Nguyễn Ngọc Mai Trinh phụ trách môn tiếng anh cũng như là chủ nhiệm của các em trong năm học này . Trước khi vào vấn đề cô có một số chuyện muốn thông báo với các em .....
Một bóng dáng người cao cao bước qua cửa lớp và đứng lại :
_ Dạ cô phó hiệu trưởng nhờ em đưa tài liệu cho cô ạ !
Tất cả bọn con gái trong lớp cứ nhao nhao lên , đứa thì nhìn anh chàng đó với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống , đứa thì cứ hỏi nhau trong lớp ảnh là ai , lớp mấy , face là gì . Phiền phức thật !
Chắc các bạn cũng không khó để nhận ra anh chàng từ nãy giờ cứ làm cho cả lớp tôi rần rần lên là ai chứ gì . Vâng là đàn anh khối 12 -Huỳnh Phước Thái . Có lẽ trong lớp chỉ mình tôi là tỏ ra chẳng quan tâm gì đến sự xuất hiện của anh ta . Cô tôi lấy tài liệu xong rồi lại nhanh chóng thông báo tiếp tình hình , nhưng trong lớp vẫn còn vài " thiếu nữ" còn đang lưu luyến hình bóng của tên đẹp mã kia
•Giờ ra chơi
_ Ê chúng mày nghe nói anh Thái ảnh có ghệ rồi !
_ Cái gì ? Buồn quá vậy
_ Tất nhiên rồi người ta hoàn mĩ đến thế kia chưa có " chậu " cũng phí.
Bọn họ vẫn nghĩ tên lưu manh đó sẽ để ý và bị dính thính của họ à - có nằm mơ cũng chã được !

Ôi giàng ơi ! Cái căn-tin gì mà đông thế này ! Cứ chen lấn như chạy lũ vậy ! Kinh thật . Nhưng mình cũng phải chen vào để lấy miếng bỏ bụng nữa chứ . Thế là tôi phải xông pha nơi làn tên mũi đạn như Phạm Ngũ Lão để mua cơm sáng .
Tôi định lấy tiền trong túi váy để mua đồ thì MẤT Rồi - vật quan trọng nhất của tôi đã làm rơi rồi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#251223