Lá thư cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em yêu!
Mong em hãy tha thứ cho anh vì anh đã nói dối em, và đó cũng là lời nói dối duy nhất trong suốt cuộc đời anh-cà phê muối. Em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Lúc đó anh đã quá hồi hộp. Thật ra anh muốn gọi một ít đường nhưng lại gọi thành muối. Thật khó để chữa lại nên anh đành lơ đi và bịa ra câu chuyện về cà phê muối. Anh đã chẳng hề nghĩ rằng chính điều đó đã đưa chúng ta đến với nhau! đã bao lần anh muốn thú thật với em điều ấy. Nhưng anh sợ... Lúc này đây, biết mình sắp xa nhau mãi mãi, anh không còn thấy sợ nữa khi thú thật với em điều này: anh không hề thích cà phê muối. Vị của nó mới khủng khiếp làm sao! Nhưng anh đã uống nói cho đến cuối đời kể từ khi anh biết em. Anh không cảm thấy ân hận về những gì anh đã làm cho em.  Được sống bên em là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời anh. Nếu được sống một lần nữa, anh vẫn sẽ muốn có em bên cạnh cho dù anh có phải uống cà phê muối thêm suốt một cuộc đời nữa..."
  Nước mắt chị ướt đẫm cả lá thư.
                            *
  Một ngày nọ, có người hỏi Chi Lan:
-Không biết vị của cà phê muối như thế nào nhỉ
-ngọt lắm-Chi Lan đáp
___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro