chương 1 bắt đầu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

author:LÊ CHÂN THẬT


CHÚ Ý CÂU TRUYỆN ĐƯỢC VIẾT BỞI 1 TÁC GIẢ 13 TUỔI VÌ VẬY MỌI THỨ CÓ VẺ KHÔNG ĐƯỢC HAY NHƯNG MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM VÀ KHÔNG GẠCH ĐÁ MỌI TÌNH. TIẾT TRONG CÂU TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT. XIN CẢM ƠN.

Phía trước tôi là 1 cây cầu trắng đỏ, cầu dài lắm, tầm 500m. Những mùi tanh tưỡi ở đâu đó bắt đầu sộc vào mũi tôi. Lại gần, cầu và thành cầu được làm từ 1 loại vật thể nào đó rất cứng, những con giòi nhút nha nhút nhít nhỏ bé đang gặm nhấm thứ đó, dường như đó là xương của loài động vật nào đó. Hay là xương người. Nói tới đây người tôi không thể kiềm lại những cơn buồn nôn được nữa, tôi ói, ọc hết những gì có trong bụng. Sau khoảng thời gian nôn mữa, người tôi như mệt lã ra. Đứng trên cầu, dường như những mảng gì đó xếp chồng lên nhau dưới chân tôi. Quá tò mò, tôi gỡ 1 mảng ra, trời nó là da. Những cơn lạnh buốt chạy dọc sóng lưng tôi. Lúc này miệng tôi bất chợt thốt ra "trời má nó tởm vãi *". Nếu kẻ làm ra mọi thứ này có ý muốn làm người ta sợ phát khóc thì chúc mừng mày, thằng chó chết làm mọi thứ đã thành công rồi. Yri mày có dậy ngay không. Tôi chòm tĩnh giất. Thì ra đó chỉ là mơ. Mà sao nó thật quá vậy? Bụng tôi trống lõng trống lẽo trong khi tối qua tối qua tôi đã ăn rất nhiều. Mùi thúi tanh tưỡi trong giất mơ cứ nhơn nhởn trong mũi tôi. Nó thật lắm! Sau khoản thời gian suy nghĩ rất nhiều, tôi khoác cặp lên vai chuẩn bị tới trường. Tôi leo lên con xe cũ kĩ, những tiếng cót két của chiếc xe càng làm tôi khó chịu hơn nữa. Tôi ghét chiếc xe của tôi, nó đã cũ kĩ lắm rồi. Bố tôi hứa lên lớp 12 ông xẽ mua cho tôi chiếc 50 cũ. Bạn nghe tôi nói phải không là cũ đó. Nhà tôi không khá giả, bố tôi thì nhậu nhẹt, đêm nào 12h mấy ông cũng về với đầy rượu. Tôi ghét ông lắm, không phải là hận ông cơ. Mẹ tôi là cô giáo, bả cũng chã ưa tôi và cái gia đình này là mấy. Bả là cô giáo mà đạo đức và mồm bã chả ra gì cả chỉ biết nói boa boa những điều xằng bậy vu khống cho người khác. Đi dạy bả chưởi học sinh hơn con bả nữa ấy. Tôi cũng là nạn nhân của bà. Những trận đòn roi ấy không sao quên được, có lần bầm tím cả đít xưng húp cả tay. Một lần khác, tôi xin bà cho tiền mua máy tính bàn, bà cầm ly nước đá lạnh tạt thẳng vào mặt tôi nói "Mày có tĩnh ngay không, nhà mình nghèo kiết xác ra tiền ăn tiền học mày còn không có lấy đâu mà mua cho mày, có phải mày đi chơi net tốn tiền quá nên giờ không có tiền với lại ghiền nữa phải không, vào phồng bà dạy mày". Thế là tôi bị cả 1 trận đòn đau đớn. Lần khác tôi phát hiện bà dẫn trai vào nha tôi liền mách bố. Bã cải lại ông. Bố tôi thì sợ bả đòi ly dị không có tiền cho ổng uống rượu nên tin theo râm rấp còn phần tôi thì bị đánh xém gảy xương. Tôi biết với đồng lương giáo viên của bà không thể đủ trang trải cho gia đình này, nên nhà tôi không khá giã nợ thì ngập đầu. Chã mấy chốc, tôi đã đến trường. Trước cổng trường tôi lúc này có 1 ông áo đen đứng phát tờ rơi. Tôi cũng được phát cho 1 tờ. Cái gì! tiền thưởng lên tới 2 tỷ. Chỉ cần chơi 1 trò chơi thoi sao? Tôi vui mừng phấn khởi vì chắc chắn đây là tia sáng chiếu rõi cuộc đời tôi. Tôi chạy ngay vào lớp rủ mọi người tham gia cùng tôi. Chã mấy chốc, tôi đã rủ được 7 người khác cùng tham gia, họ tên lần lượt là Jim Tom Linda Marja Jun và Miss. chúng tôi dự định đi trong chiều hôm nay. Alan nói "bọn mày không thấy gì lạ à, chơi 16 ván mà nhận 2 tỷ có khi nào là bọn buôn người không?" Cả bọn chậm lại 1 nhịp thì tôi cười tít vào mặt nó nói"thời buổi này ai đâu bắt vã lại chã có gì cả chúng ta đi 1 nhóm mà 16 tuổi đầu rồi còn gì?" Nói xong alan thấy vậy đi nơi khác. Đúng với lịch hẹn, buổi chiều hôm ấy, cả đám chúng tôi có mặt tại đó. Nơi đó là 1 căn hầm rất dài bắt qua 1 con sông rất lớn.
còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro