chương 2 trò chơi tử thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

author:LÊ CHÂN THẬT

CHÚ Ý CÂU TRUYỆN ĐƯỢC VIẾT BỞI 1 TÁC GIẢ NHỎ TUỔI VÌ VẬY MỌI THỨ CÓ VẺ KHÔNG ĐƯỢC HAY NHƯNG MONG MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM VÀ KHÔNG GẠCH ĐÁ MỌI TÌNH TIẾT TRONG CÂU TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT. XIN CẢM ƠN.

Quá vui mừng trước sự đầu tư của trò chơi, chúng tôi lặng lẽ mở cửa căn hầm, mặt đứa nào đứa nấy lộ rõ vẻ vui tươi. Thằng Toll lao lên định giúp mở cửa. "Nặng quá chúng mày ạ" thằng Toll nói. Cả bọn nhìn nhau 1 khoản, Marja tiếp lời "cái gì, cả đám này chỉ có mình mày khoẻ nhất mà còn không nổi sao? Hay cả bọn cùng thử xem." Miss ngay lập tức nói "thoi, mấy đứa làm đi, chị không muốn làm hỏng bộ móng tay nuôi cả mấy năm của chị". Cả bọn thì đã quá quen với cái vẻ điệu đà của con nhỏ học ngu, ở lại lớp mấy năm đó rồi. Nhan sắt thì chã ra gì, vẻ đẹp thì như thị nở ấy. Vậy mà tối ngày cứ nghĩ mình là hoa khôi rồi tự suy diễn người này thích mình, rồi người kia thích mình song đi gây war, tạo scandal chã ai ưa được cả. Được cái mồm biết ăn nói nên cũng được lòng hội "chị chị, em em". Còn phần tôi chã ưa con nhỏ đó  là mấy đâu. Cả bọn gồng hết sức bình sinh kéo cái cửa lên mà chã sy nhê gì, Thử cả chục lần cũng chã nhúc nhích tí nào."Tao thấy không ổn rồi chúng mày ạ, làm cả buổi trời mà nó có lung lay hay nhúc nhích gì đâu. Ông nào làm cái cửa này thật là chã biết suy nghĩ gì hết , định cho bọn này mất hy vọng à, mơ đi". Tom nói ''thằng Yri nói đúng á, có chết tao cũng không bỏ mất mối hời này đâu''. Miss réo lên'' ê mấy em, chị thấy có cái này kì lắm nè, lại đây xem đi''. Chúng tôi vội vã tiến đến, nó là 1 ô chữ nhật được dán bên trái cánh cửa.''Hãy để bàn tay của bạn vào đây'' Linda lẩm bẩm đọc những dòng chữ được viết phía trên ô chữ nhật kì quái đó. Jun nhanh nhão đưa bàn tay lên ô vuông, ngay lập tức cánh cửa mở ra. '' Tom yêu ơi, em sợ quá''. Tom lao tới gần Linda, miệng nói'' Thứ công nghệ này ở đâu ra, thời buổi bây giờ làm gì có?'' Cả bọn cũng chã biết nói gì, nửa nghi nửa mừng trước sự hoành tráng , công phu của trò chơi. Bước vào bên trong, căn hầm chã có gì ngoài 1 bức tường có 1 cánh cửa phía trên có 1 tấm bảng ghi'' vòng 1 chạy'' Cánh cửa dần mở ra, Toll nhìn ra sau lưng hoàng hốt chạy thét'' hổ đói bọn mày ạ, chạy mau'' Vừa dứt lới, con quoái vật khát máu lao tới Miss trong cơn đói khát, nó cắn 1 phát vào hông khiến cô ngã nhào ra đất, gào thét với âm thanh cựa lớn, chói tay và ngân dài. Âm thanh đó cứ nhơn nhởn trong đầu, ám ảnh tôi cả 1 thời gian dài. Khi gục xuống, Miss vẫn cố gắng giữ con hổ lại, cho nó sâu xé bản thân không cho nó lao đến cắn các bạn mình. Miss bây giờ khác bình thường quá, con người chảnh choẹ, thích gây war thì bây giờ lại hy sinh vì bạn bè. Mọi thứ thật kì lạ, dù rằng bình thường tôi rất ghét Miss, nhưng bây giờ tội, thương nhiều hơn là ghét.'' ở kia có vùng đỏ ghi là nơi an toàn kìa bây, cố lên''. Chúng tôi lao thẳng đến đó, có đứa phóng nhào tới té sắp mặt. Chã mấy chốc tử thần đói khát đã xơi xong Miss,*cơ thể cô giờ là những mảng thit5con2 xót lại, nhầy nhụa dính trên xương và xung quanh, phần bụng cô là những mảng ruột, đồ lòng nhầy nhụa*(những chi tiết trong dấu * được miêu tả sau khi con hổ đã chết và an toàn).Nó lao tới chúng tôi như muốn xé xác ra làm trăm mảnh như cách nó đã làm với Miss. Vừa tới gần nó đã bị 1 tia sáng đỏ quét qua cắn cơ thể nó ra làm hai, những giọt máu  của nó văng tung toé ra xung quanh dính lên người chúng tôi vừa tèm lem lên mặt mũi. Những giọt máu còn nóng hỏi, những tiếng xì xào sôi ùn ụt của của cái xác con hổ đã chứng minh tia sáng vừa rồi rất nóng. Nó là thứ gì vậy?(là tia lase bây giờ)
Thời buổi này  làm gì có những thứ công nghệ như vậy? Tựa bao giờ, Marja đã nở nụ cười mang rợ, liếm láp những giọt máu còn dính lên mặt, tay của cô.
còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro