18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều biết rằng ông lớn trong giới thượng lưu Bắc Kinh, Ngạo Đăng luôn nâng niu một cô gái coi như châu báu trong tay.

Cô gái đó được nuông chiều từ bé, tính tình kiêu căng ngang ngược.

Ngay cả trong đám cưới của chúng tôi cô ta cũng mặc một chiếc váy trông rất giống váy cưới, khiến tôi trông như một chú hề.

Cho đến khi tôi và mẹ tôi khiến Ngạo Đăng phá sản.

Cô gái đó mới cúi đầu xin tôi tha thứ.

Nhưng tôi chỉ cười lạnh lùng rồi nói:

“Trước đây không phải cô rất ghen tị với tôi, còn muốn làm cô dâu của Ngạo Đăng sao?”

“Vậy thì chúc hai người hạnh phúc mãi mãi trong tù nhé.”

_____________________

Khi bước vào lễ đường trong bộ vest cưới, tôi nhìn thấy một cô gái đứng trên ban công nhỏ ở tầng hai.

Cô ta mặc một chiếc váy cưới trắng.

Mắt đẫm lệ nhìn xuống vị hôn phu của tôi là Ngạo Đăng, Ngạo Đăng cũng ngước lên nhìn cô ta.

Khiến cho người làm chú rễ như tôi trông như một chú hề.

Tôi khoác tay bố mình, ông nắm chặt tay thành nắm đấm nhưng tôi đã kịp ngăn lại.

Tiếng bàn tán xung quanh lọt vào tai tôi:

“Cô gái đó là ai vậy? Dự lễ cưới mà lại ăn mặc hệt như cô dâu, chẳng lịch sự chút nào cả!”

Cô gái ngồi bên cạnh cô ấy kéo tay cô ấy, thì thầm:

“Đó là con gái nuôi mà Ngạo Đăng đã nuôi suốt mười tám năm, tình cảm giữa họ rất tốt!”

“Ai mà không biết cô ta có ý đồ gì, chỉ là lão nương Ngạo gia không ưa cô ta, buộc Ngạo Đăng phải chọn Lý Giáng Du làm con dâu.”

Cuối cùng, dưới ánh mắt giám sát của lão nương Ngạo gia, Ngạo Đăng miễn cưỡng thu hồi ánh mắt của mình.

Cô gái mặc váy cưới đứng trên ban công nhỏ cũng bị người ta kéo xuống, bị ép thay váy khác rồi đến cạnh Ngạo Đăng.

Tôi mỉm cười khoác tay bố mình tiến về phía trước, vẻ hiền dịu của tôi hoàn toàn phù hợp với yêu cầu “thiếu gia danh môn” của lão nương Ngạo gia.

Ngay trước mặt cô gái đó, tôi để Ngạo Đăng đeo nhẫn cho mình, sau đó cùng thề nguyện dưới sự chứng kiến của mục sư.

Tôi có thể thấy mắt cô ta ngày càng đỏ lên, vẻ mặt của Ngạo Đăng cũng không vui vẻ gì.

Tôi lạnh lùng quan sát, ánh mắt lóe lên chút châm biếm.

Đau lòng vì cô ta à? Vậy thì tôi sẽ làm cho các người càng thêm khó chịu!

Ngay trước khi cô ta sụp đổ, tôi liền nắm chặt tay cô ta, trên mặt nở nụ cười thân thiện:

“Con là Ngạo Viên phải không? Từ hôm nay mẹ chính là mẹ của con rồi.”

Mọi người bên dưới đều sững sờ, sau đó không kìm được bật cười. Tôi giữ nụ cười hiền hòa, “hiền từ” nhìn cô ta:

“Người ta nói con gái là tình nhân kiếp trước của bố, điều này hoàn toàn đúng với hai người nhỉ!”

Nói xong, trên mặt tôi vẫn giữ nụ cười thân thiện, còn cô ta như bị lột trần trước mọi người, bí mật sâu kín nhất trong lòng bị tôi phơi bày ra.

Trước ánh mắt tò mò của mọi người, cô ta xấu hổ giận dữ chạy ra ngoài.

Còn Ngạo Đăng đứng một bên thì bị tôi giữ chặt. Nụ cười trên môi tôi không hề giảm:

“Chồng à, vì sự hợp tác giữa nhà họ Ngạo và nhà họ Lý, tôi khuyên anh nên tiếp tục cùng tôi đi mời rượu.”

Nói xong, tôi thấy Ngạo Đăng trừng mắt nhìn tôi đầy căm phẫn, dường như đang cố nén cơn giận và cùng tôi đi tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro