Chương 9 : Bạn Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì các ca thể dục đa phần thường là vào buổi nắng nóng, sau đó thì ngồi học trong máy lạnh nên mùi rất nồng. Vì có quá nhiều giáo viên phản ánh nên trường đã quyết định xây tạm một phòng tắm cho nam nữ để " tẩy rửa" cơ thể trước khi vào học tiết tiếp theo, nói là tẩy rửa chính xác là đi tắm đó chính là trong nhà vệ sinh chia ra hai vách ngăn một nơi là wc còn một bên là các phòng có bố trí vòi hoa sen giúp học sinh thoải mái hơn khi vào tiết học tiếp theo. Con gái thì không cần phải nói rồi, sẽ dùng thời gian tắm rửa một cách hợp lý để bản thân mình được sạch sẽ như lúc đầu nên đây cũng coi như thời gian mà bọn con gái thích nhất. Trường cũng chỉ quy định cho 30p để tắm thôi chứ không thể cho dài hơn được để qua môn tiếp theo. Bọn con trai thì coi tiết này đúng là chán nản, nhưng vì nó bắt buộc nên cũng phải làm thôi, làm một cách robot- xối đại vài ca nước rồi ra. Mà cũng có rất nhiều bạn trai thích sạch sẽ nên dù tắm không lâu như các bạn nữ mà vẫn luôn giữ cho người mình luôn thơm tho điển hình như Khải và Khánh, còn Duy thì khỏi nói rồi, ông thần khi nào cũng nghĩ rằng " Ở nhà tắm là quá đủ rồi"

Chi, Hoa, Châu Anh vô tủ đồ để cất đồ đi để chuẩn bị đi tắm thì nghe thấy có tiếng bàn tán xôn xao về cả ba đứa, tuy nói không quá to nhưng nhìn ánh mắt khinh thường cũng biết đang nhắc về ai. Chi quay sang nhìn thì cũng thấy Hà My với Ánh Tuyết, một số bạn nữ khác cũng đang lườm mình không mấy thiện cảm

" Hình như con nhỏ đó bữa buộc tội cho Bảo Minh bắt nạt người khác đúng không ta? Xong bị lộ tẩy thì liền câm nín luôn" Một bạn nữ trong đám đó có ý nhắm thẳng vào Châu Anh giễu cợt

" Đúng rồi đó ba, còn bạn tiểu thư nhà họ Phan kia xem đây là nhà của mình hay gì mà đi lại lung tung bị ăn bảng kiểm điểm đây" Hà My cười cười với đám bạn khinh miệt

Xuân Hoa nghe xong câu đó thì đập tủ lại gây ra một tiếng động mạnh làm cả đám đó giật mình. Hoa cười khẩy " Câm mồm đi những cái loại chỉ biết coi bề nổi của sự việc mà còn không biết mọi chuyện ra sao"

Ánh Tuyết đang dựa vào tủ đồ lườm Chi vô cùng khó chịu. Chi còn chả hiểu mình đụng đến bạn hồi nào? Hay là bữa hôm trực nhật ta

Hà My ngồi cạnh Ánh Tuyết nghe Hoa nói vậy cũng không vừa chỉ thẳng vào mặt Châu Anh " Vậy Châu Anh có bằng chứng gì nói Bảo Minh làm không hả?"

" Tớ không có nhưng tớ nói thật, các cậu tin hay không thì tùy"

Trong ba đứa Châu Anh là đứa có trái tim yếu đuối nhất, tưởng chừng như mọi chuyện đã qua không ngờ lại bị lật lại và cũng thế, trừ 5 đứa trong đám bạn chả ai tin cô cả

" Mặc kệ bọn nó đi, giải thích với đám này làm gì cho mệt" Hoa kéo Châu Anh đi vào trước

" Không mặc kệ thì chắc cãi lại được?" Hà My khinh bỉ cùng đám bạn cười cợt xem như đây là chiến công

" Tớ không quan tâm các cậu có tin hay không, sự thật thì mãi là sự thật mà thôi. Với lại, đừng có đụng vào bạn của tớ, tớ cũng không muốn học cùng lớp mà phải động tay chân đâu"   Lan Chi trừng mắt nhìn cả đám bạn nữ đó . Chi nói xong thì đi cùng với Hoa và Châu Anh. Chi thường ngày hiền là hiền thật, nhưng đến lúc cần dữ thì phải dữ chứ không để người khác leo lên đầu, lên cổ mình chắc?

Ánh Tuyết nghe hết lời của Lan Chi, miệng nhấc lên một tí khinh bỉ cực độ. Chẳng biết nó làm cái gì mà chiếm được trái tim Khải với cách nói chuyện như thế? Và Tuyết cũng không muốn bỏ qua. Ánh Tuyết là một hot girl của lớp với vẻ ngoài cực kỳ xinh xắn, ngoài ra cũng là một mẫu ảnh dù mới học lớp 10, với chiều cao 1m65 cũng giống như Hoa, Ánh Tuyết  trước giờ thích ai là đều được người ta thích lại. Lần đầu bị từ chối. KHÔNG CAN TÂM!

Sau khi xong mọi thứ thì cả ba ra ghế đá một góc sân trường ngồi, không khí vẫn ảm đạm chắc vì những lời nói ban nãy. Châu Anh lúc này do dự nhưng quyết định nói ra " Có một chuyện.. Mình muốn kể hai cậu nghe "

Cả Hoa với Châu Anh cùng quay mặt qua để nghe. Lúc này Châu Anh mới hít vào thở ra để lấy tự tin để  kể lại " Hôm trước, tớ có gặp Ngọc Đức trên đường"

" Cái thằng chỉ biết che che giấu giấu đó hả? Rồi nó có làm gì cậu không? " Hoa gằn giọng tức giận

Ừm không, cậu ta không biết tớ ở gần đó, lúc đó tớ đi chung với Gia Khánh cơ. Tớ nghe cậu ta cười cợt với bạn của cậu ta là " Lấy việc đó ra để đùa giỡn với tớ tí thôi, chứ thật ra Bảo Minh không đụng chạm gì cậu ta cả, ngay từ đầu cậu ta cũng chẳng muốn ai tin tớ rồi"

Châu Anh chua xót kể lại, cả Chi và Hoa cũng cảm thấy vô cùng khó chịu. Bây giờ Chi mới nhớ ra khi đó thấy cậu ta cười khinh, tưởng mình nhìn nhầm nhưng hóa ra mọi chuyện là thật

" Thế lúc đó Gia Khánh có làm gì thằng đó không?" Xuân Hoa hỏi nhưng Châu Anh lắc đầu giải thích " Không biết tại sao cậu ta lại ghét mình như thế, còn bảo đã quen mình lâu rồi nếu như bữa đó Gia Khánh thật sự đấm cậu ta thì chắc chắn sẽ bị kỷ luật. Tớ không thể để cho cậu ấy bẩn tay vì loại người không xứng ! "

Lan Chi cũng thầm nghĩ về câu nói của Ngọc Đức, nói thật là Chi không thích cái tính của Bảo Minh là chọn bạo lực để giải quyết vấn đề nhưng Chi tin rằng cậu ta không phải người dám làm không dám chịu

" Thôi kệ đi, chiều nay ba đứa tụi mình đi giải khuây điii!!! " Xuân Hoa phá tan bầu không khí ngột ngạt, căng thẳng này, vỗ vai hai đứa bạn của mình " Đừng lo, dù có chuyện gì tớ cũng sẽ bảo vệ cho hai cậu chu toàn"

Chiều nay Chi vừa bước ra cổng trường thì đã có một chiếc Lamborghini đến đón, không cần đoán cũng biết là của nhà Xuân Hoa vì Chi hay để ý cậu ấy đến trường bằng xe này, tài xế mở cửa xe trịnh trọng mời cả ba vào xe

"  Chú cho cháu đến trung tâm thương mại gần đây nhất đi ạ"

" Vâng, thưa cô "  Chi để ý Xuân Hoa đúng là gu của rất nhiều người, vừa xinh đẹp lại vừa giàu, học cũng giỏi, quý mến bạn bè. Đây cũng chính là lí do mà khi đi với Xuân Hoa, Lan Chi với Châu Anh luôn luôn làm nền. Châu Anh thì không hẳn bởi vì cũng sở hữu một ngoại hình dễ thương với tâm hồn mỏng manh sẽ làm người khác có ý muốn bảo vệ nên cũng được nhiều người để ý đến, còn Lan Chi thì Chi không quan tâm lắm. Làm nền thì làm nền thôi chứ Chi cũng tự nhận thức được là mình không được cái gì ra hồn hết, Chi tự cho mình là " hơi vô dụng ", học hành cũng bình thường. Nhờ có crush nên năm lớp 9 mới cày như trâu hoa cả mắt mới vào được trường. Ngoại hình thì cũng không có, hậu đậu thì không ai bằng, một con người bình thường hơn cả bình thường

'Cô Lan Chi, cô Châu Anh ! Tiểu Thư  muốn gặp hai cô ạ"  Một vệ sĩ của Xuân Hoa lên thông báo với Chi và Châu Anh. Cả hai đứa chạy xuống liền, mà Chi thấy hơi ngại ngại với lạ nữa. Anh vệ sĩ nhìn rõ hơn cô đến mấy tuổi mà gọi là cô nên lạ

"  Anh ơi, anh có thể gọi em là Lan Chi được không? Gọi trịnh trọng thế em thấy hơi ngại ý" Chi đi sau nói thầm với anh vệ sĩ, anh vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính đen quay sang nhìn Chi rồi lắc đầu " Bạn của Tiểu Thư thì cũng là chủ của tôi, chúng tôi phải tôn trọng các cô như Tiểu Thư vậy"

Nói chung là mặc Chi giải thích là mình chỉ là bạn Xuân Hoa thôi nhưng kiểu cách gì cũng là người bình thường, như Chi là phải tôn trọng lại ảnh ấy chứ không phải ảnh tôn trọng Chi

Anh vệ sĩ nghe con bé đứng bên cạnh nói nhiều, luật lệ là luật lệ nhưng nghe cách con bé giải thích cũng buồn cười , chả hiểu sao tâm trạng anh thấy vui vẻ hẳn. Anh cười xuề xòa rồi đưa ngón cái chỉ vào miệng mình  " Được rồi, em im lặng đi. Nhưng mà cái này anh với em biết thôi nhé, ông chủ mà nghe được khiển trách anh mất"

Châu Anh đi trước không biết sao mà Chi có thể quen người khác nhanh thế, đỉnh thật. Dù cũng không biết chuyện gì mà thấy tiếng nói chuyện xen tiếng cười chắc hẳn cũng vui vẻ

" Hai cậu đây rồi " Xuân Hoa vẫy vẫy, tay cầm ba bộ đầm mình mới lựa được giơ lên "Các cậu chọn cho mình một bộ đi. Tớ muốn chúng ta có thể mặc chung vào một ngày nào đó "

Anh vệ sĩ đó cũng lui ra ngoài để ba người nói chuyện riêng. Châu Anh hơi ái ngại, liếc nhìn giá thì thấy đến 3tr đồng nên xua tay từ chối thẳng " Xin lỗi Hoa nhé, tớ không đủ tiền để chi trả với lại 3tr một bộ váy, với tớ là quá xa xỉ"

Chi cũng đồng tình ý kiến với Châu Anh nhưng Hoa cũng không tiếc rẻ gì mà trả lời một cách nghiêm túc  " Tớ trả tiền rồi, hai cậu chỉ cần chọn thôi"

Như thế này có giống như đang lợi dụng Hoa không nhờ? Chi tự hỏi bản thân khi mà mình chẳng đóng góp gì nhiều mà cậu ấy lại chi tiền cho mình như thế, với Hoa mấy chiếc đầm này còn rẻ chán chứ với Chi là một khả năng hiện tại mình không thể làm được

" Tớ không muốn nhận khi mà tớ còn chẳng giúp gì nhiều được cho Hoa" Lan Chi trả lời lại" Tớ cảm thấy như mình đang lợi dụng cậu vậy đấy "

Chi nói hẳn những thứ mà trong lòng mình nghĩ ra. Chi cũng không biết là mình có đang nghiêm trọng hóa vấn đề không nữa " Tớ đồng tình với Chi, cậu cho tớ một bộ thì tớ cũng sẽ trả lại cho cậu thứ khác với giá trị tương đương . Với tình bạn, tớ nghĩ công bằng cũng là một trong yếu tố để xây dựng tình bạn"

Nghe Chi với Châu Anh nói xong từ nãy giờ Hoa luôn cúi gằm mặt xuống như đang suy nghĩ điều gì. Đợi cả hai đứa nói xong, Hoa mới từ từ đặt ba bộ váy xuống rồi ôm chầm cả hai " Các cậu nghĩ tớ là người dễ lợi dụng vậy á? Tớ là Xuân Hoa đấy, vì hai cậu là người bạn thân nhất cũng là hai người tớ tin tưởng nhất nên tớ mới làm thế thôi "

" Được rồi, hai cậu chọn đi. Cứ coi như là tớ cho các cậu sau này các cậu cho lại tớ cái khác, miễn là đồ các cậu tặng thì tớ không ngại nhận đâu. Nên là, hai cậu nể mặt tớ một chút được không?"  Chi với Châu Anh nhìn nhau rồi nhìn sang Hoa, cậu ấy nài nỉ đến vậy rồi cũng đành chọn mỗi đứa một bộ nhưng trong lòng cứ râm ran thế nào ý

Châu Anh cầm trên tay bộ váy đầm trắng babydol  tặc lưỡi bảo " Lần này thôi đấy nhé, lần sau cậu tặng mấy thứ đắt như này tớ không nhận đâu"

" Được rồi"  Hoa cười xở lớ. Chi lấy bộ trắng kiểu váy hoa nhí còn bộ đầm công chúa thì Hoa cầm. Ba đứa vô thử đồ rồi ra trước gương nhìn

" Nhìn xinh thật, đúng là đồ mắc tiền" Châu Anh ngỡ ngàng vì độ đáng yêu của bộ váy khi mặc lên người mình, nó tôn thêm sự đáng yêu cho cô bé

Hoa thì mặc vào nhìn xinh như một cô công chúa rồi còn Chi thì chỉ nhìn chằm chằm thôi. Váy xinh thật mà Chi không xinh nên nhìn chả tôn thêm cái gì, kiểu trừ cái mặt ra mọi thứ trông đều rất hoàn hảo

Sau khi gói ba túi đồ đó về thì Châu Anh ngỏ ý ra Highlands Coffee, một phần cũng là muốn bao lại Hoa, phần còn lại là ngồi chơi với đám bạn

Chi chọn món xong thì vòng qua lại nhà sách khi nãy lựa lựa mấy cái móc khóa trông rất đáng yêu, Chi chọn ba hình con gấu, thỏ, mèo rồi quay lại quán

"  Dễ thương quá, tớ lấy gấu nhá nhìn nó mạnh mẽ dữ luôn" Hoa là người tròn mắt đầu tiên, lấy móc khóa rồi treo ở cặp của mình

Châu Anh thì chọn thỏ nên Chi lấy con mồn lèo, từ bây giờ đi học cả ba đứa nó ai ai cũng có cái móc khóa treo trên cặp cả, nhìn loài có vẻ khác nhau nhưng màu sắc với cách thiết kế thì y hệt nên ai cũng biết là đồ đôi

"Hình như giờ này bọn con trai ra về"  Châu Anh bảo, dạo gần đây Gia Khánh chở cô đi học kêu lí do là tiện đường về với lại xua Ngọc Đức ra chỗ khác không lại gặp mặt bị lừa nữa. Gia Khánh kêu Châu Anh cứ ở đâu đó đợi cậu không thì về chung với Lan Chi cũng được

" Hay là mình qua bên đó đợi mấy cậu ấy đi?" Lan Chi tiếp lời, chắc mẫm là Trọng Khải, Khánh Duy, Gia Khánh ở lại là để tập luyện cho hội thao, cụ thể là đá banh. Mà nhìn đội hình không đủ người với lại xích mích nội bộ nên cũng lo lắng

Xuân Hoa nhìn Châu Anh với Lan Chi cứ lo đâu đâu không à nên quyết định đi cùng. Hoa không nghĩ là ba thằng ông nội đó yếu đuối vậy đâu, chỉ là ít thể hiện ra thì đúng hơn. Lan Chi đứng một góc cổng trường với hai nhỏ bạn. Cô thấy Bảo Minh với Mạnh Dũng ra về không ngần ngại cho cô một cái lườm nguýt, không phải bị lãng tai nhưng mà Chi còn nghe Minh nói thầm " Ra về cũng gặp xui rủi"

Tiếp sau đó là bộ ba của nhóm Chi cũng ra. Chất giọng oang oang của Duy không cần đoán cũng nhận ra, cậu la lên " Tưởng mình là giỏi lắm chắc, điên thật"

Gia Khánh ở bên cạnh kêu Duy bớt nóng nhưng mà mình cũng nóng không kém, chả hiểu sao hai thằng đó đã nhắm không tập cho đàng hoàng thì đừng có vào mà phá! Có mỗi Khải mặt vẫn lạnh tanh, đi sau hai thằng bạn rồi ngẫm nghĩ điều gì đấy

  "Ủa, ba nhỏ này không về ở đây làm gì?" Duy đang tức chửi chửi thì gặp ba đứa bạn mình đứng đợi thì bất ngờ, thấy ly trà sữa trên tay Lan Chi định xin một ngụm vì nói nãy giờ khát nước quá nhưng Khải nhanh tay hơn, chộp lấy bình thản bảo "Uống trà sữa nhiều không tốt đâu, cậu uống nước lọc đi"

"Hả?? Sao cậu uống?"

" Tớ thử cho cậu mà"

"Ồ" 

Xuân Hoa đang đứng ở bên mà cười sặc không biết Khánh Duy này ngây thơ hay là ngu nữa, trẻ trâu quá sức. Lan Chi cũng ngơ ra " Thảo nào mình uống trà sữa, tối bị mất ngủ" nên rất đồng tình với Khải, nghĩ cậu ấy thông minh quá chừng

" Tớ có nước lọc này" Chi lấy chai nước hồi chiều còn dư ra mua nhưng chưa uống đưa Duy, cậu bạn khát quá cầm chai nước uống ngay lập tức, thấy hết khát mới lấy tay chùi miệng trả lại chai nước nói lời cảm ơn

" Tớ với Châu Anh về trước nhé" Gia Khánh dắt xe ra từ bao giờ đi mất hút để lại cả bọn hoang mang, Khánh thì thích motor loại xe đua hay địa hình ấy mà mới cấp 3 nên ba mẹ không đồng tình, cuối cùng là đi con cup 50 loại cùi nhất vì mẹ cậu bắt buộc phải như thế!

"  Vậy tụi mình cũng về thôi" Xuân Hoa đi ra chiếc xe hơi đậu gần đó chào tạm biệt mọi người ra xe

"Mà nãy sao cậu tức vậy Duy?"  Chi tò mò hỏi. Khánh Duy nhăn trán nhớ lại đến điên cả não " Thì hai thằng đó tập luyện mà mỗi đứa một kiểu, không ai theo ai, coi thường người khác nên không muốn dàn đội hình nên chả tập được cái gì ra hồn"

" À, còn đến nửa tháng mới đến hội thao. Tớ tin với năng lực của các cậu thì sẽ làm được " Chi khích lệ tinh thần của Duy mà cô nghĩ trong team mà còn đang bất đồng với nhau như vậy, dù team giỏi cỡ nào cũng rất là khó

Duy nghe Chi động viên vậy cũng tự tin lại, nỗi căng thẳng lúc nãy cũng biến mất mà thay vào đó là tự phụ " Chứ sao, có siêu sao bóng đá tương lai Trần Khánh Duy đây không thắng mới là lạ"

Nếu như Xuân Hoa ở lại đây thêm mấy phút chắc chắn sẽ giãn cơ ra để quát lại như này" BỚT TỰ LUYẾN LẠI "

" Mà Chi tí về bằng gì?? Cần anh đẹp trai cho đi nhờ xe không?"

"Không"

Chi chưa trả lời là mình đi xe điện mà Khải nhàn nhã trả lời luôn, lông mày nhíu lại. Khánh Duy không có nghĩ nhiều, xem Chi như là đàn em của mình vậy đóa, Chi thì hay khích lệ cậu ý một câu là cậu ấy sẽ cảm kích rất là nhiều

" Vậy thôi, tớ về đây bye"  Khánh Duy tạm biệt rồi đi luôn, giờ mới nhận ra là trừ Gia Khánh đi xe máy, Châu Anh không xe, Lan Chi đi xe đạp còn ba đứa còn lại toàn đi xe hơi không!! Có thể chia cho tớ bớt miếng giàu không ạ:((

Không gian trường bây giờ chỉ còn có hai đứa vì đã hơn 5h rưỡi rồi. Chi nán lại một chút để được nói chuyện với Khải

Thấy Khải nhìn vào bộ váy có hiệu Louis Vuitton của mình Chi thẳng thắn luôn " Này của Hoa cho tớ, bộ này mắc lắm. Tớ cứ cảm thấy mắc nợ cậu ấy vậy đó"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro