Chap 78: Sững sờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại cuộc họp lần này, Thoại Mỹ nhấn mạnh kiến nghị cắt giảm nhân viên.

Thoại Mỹ đoán, những vấn đề cô nêu ra ngày hôm nay đã truyền đến tai Kim Tử Long. Lớp vỏ này sớm muộn cũng bị bóc trần, nhưng cô không rảnh để chú ý nhiều như vậy. Hơn nữa, một khi kẻ địch ra ngoài ánh sáng, tình hình có lẽ càng bất lợi đối với cô.

Tiền mặt cô có trong tay, nguồn vốn do Lộ Minh Thành cung cấp và phần lớn số vốn thu được từ việc cắt giảm sẽ được dùng để thu mua cổ phiếu. Chỉ cần vượt qua kiếp nạn lần này, tất cả sẽ trở nên sáng sủa hơn. Nhanh chóng bố trí mọi việc đâu vào đấy là điều duy nhất Thoại Mỹ nên làm lúc này.

"Việc cắt giảm nhân viên bắt đầu từ chi nhánh công ty ở nước ngoài..."

Lời nói của Thoại Mỹ bị cắt ngang bởi tiếng ồn, huyên náo ở bên ngoài phòng hội nghị.

Tiếng người bảo vệ vang lên: "Xin lỗi, ông không thể vào trong..."

Thoại Mỹ nhíu mày, đảo mắt qua trợ lý ngồi bên cạnh. "Mau ra ngoài xem xảy ra chuyện gì?"

Người trợ lý gật đầu, chạy về phía cửa phòng, nhưng vừa chạm vào tay nắm cửa, cánh cửa đã bị người bên ngoài đẩy mạnh.

Cánh cửa đập vào tường "bốp" một tiếng, người trợ lý vô thức lùi lại một bước. Tiếng người bảo vệ truyền đến tai tất cả mọi người trong phòng một cách rõ ràng: "Ông không thể vào bên trong!"

Một người đàn ông đi vào, bất chấp tiếng ngăn cản của bảo vệ. Thoại Mỹ đưa mắt nhìn, gương mặt cô cứng đờ trong giây lát. Lúc này, một thành viên hội đồng quản trị ngồi ở vị trí đối diện cửa ra vào đứng dậy. "Giang Thế Quân?"

Giọng nói đầy kinh ngạc của Chu đổng sự đã giúp Thoại Mỹ lấy lại thần trí. Cô đứng dậy, cười nhạt: "Giang Tổng, hình như đây không phải nơi ông có tư cách đặt chân đến?"

Đối diện với sự tức giận của Thoại Mỹ, Giang Thế Quân nhếch mép cười, bộ dạng điềm nhiên. Bảo vệ ở bên ngoài định xông vào phòng liền bị vệ sĩ của ông ta ngăn lại.

Hai vệ sĩ của Giang Thế Quân chặn ở bên ngoài, tiện tay đóng cửa phòng hội nghị.

Thấy Giang Thế Quân từng bước tiến lại gần, Thoại Mỹ lập tức bấm điện thoại nội bộ trên bàn, cất giọng nghiêm nghị: "Bảo vệ làm ăn kiểu gì thế, mau cử người lên phòng hội nghị..."

Chưa nói hết câu, Thoại Mỹ chợt nghe thấy tiếng tút tút, cô nghi hoặc quay lại, Giang Thế Quân đang ấn vào nút tắt trên điện thoại.

"Sao tôi không có tư cách xuất hiện ở đây?" Giang Thế Quân vừa nói vừa vòng qua Thoại Mỹ, tiện tay kéo chiếc ghế trống bên cạnh cô. Ông ta nhìn Thoại Mỹ bằng ánh mắt đầy vẻ thách thức. "Bây giờ tôi là cổ đông lớn thứ hai của Từ thị. Thoại tiểu thư, cô không biết chuyện này sao?"

Lời nói của Giang Thế Quân như quả bom ném xuống phòng hội nghị, không chỉ một mình Thoại Mỹ sững sờ.

Tất cả hình ảnh từ cuộc họp hội đồng quản trị đều xuất hiện trên màn hình trong văn phòng CEO. Kim Tử Long im lặng cầm điều khiển ngồi sau bàn làm việc. Lý Mặc đứng bên cạnh vô cùng kinh ngạc.

Thấy vẻ mặt Kim Tử Long vẫn không thay đổi, Lý Mặc nghi hoặc nói: "Tổng giám đốc, trước đó anh đã dặn tạm thời không ngả bài? Giang tổng làm như vậy chẳng phải..."

Kim Tử Long xua tay không cho anh ta nói tiếp. Lý Mặc liền im lặng. Kim Tử Long vẫn ngồi yên trên ghế, ánh mắt phức tạp của anh dừng lại ở gương mặt đang cố kiềm chế của người phụ nữ trên màn hình.

Không khí dường như đông lại trong phòng hội nghị số một. Thông báo của Giang Thế Quân một đánh trúng hồng tâm. Các cổ đông đưa mắt nhìn nhau. Sắc mặt ai nấy đều nặng nề và nghi hoặc.

Bộ dạng chết lặng của Thoại Mỹ lọt vào mắt các bậc trưởng bối, tất nhiên sẽ có người không kiềm chế được, ra mặt thay cô. "Giang tổng, câu chuyện hài hước của ông chẳng buồn cười một chút nào! Chúng tôi đang họp, mời ông đi ra ngoài!"

Giang Thế Quân vẫn ngồi im một chỗ, quan sát các cổ đông ở phía đối diện bằng ánh mắt thách thức. Sau đó ông ta phất tay, trợ lý đứng gần cửa lập tức hiểu ý, giơ tay mở cửa. Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía phòng hội nghị, một người đàn ông trẻ tuổi đi vào. Bảo vệ ở ngoài bị vệ sĩ của Giang Thế Quân khống chế, không thể làm gì được.

Người đàn ông trẻ tuổi dừng lại bên Giang Thế Quân, anh ta cung kính gật đầu chào Giang Thế Quân, sau đó nhướng mày nhìn đám cổ đông của Từ thị, tự giới thiệu: "Xin chào các vị, tôi là đại diện MT, phụ trách kế hoạch thu mua cổ phần của Từ thị. Tôi được Giang tiên sinh thuê để làm việc này..." Vừa dứt lời, cả hội trường đều "ồ" lên kinh ngạc.

Đại diện MT từ tốn rút một tập tài liệu từ túi xách. "Đây là giấy tờ chứng minh quyền sở hữu cổ phần, quý vị có thể xem qua!"

Các thành viên hội đồng quản trị sớm đã nghe nói đến vụ thu mua ác ý của MT. Tuy nhiên, bọn họ không ngờ chủ mưu đứng sau vụ này chính là tập đoàn Q-Cosmetic đối thủ của Từ thị gần hai mươi năm nay.

Mọi người đều dồn ánh mắt về phía Thoại Mỹ khiến cô càng thêm căng thẳng, gần như không đứng vững. Cô lảo đảo lùi lại, phải bám lấy thành ghế mới đứng vững, cố gắng lấy lại tinh thần.

Thoại Mỹ vuốt mái tóc lòa xòa, cất giọng bình tĩnh: "Xin lỗi Giang Tổng, chắc ông cũng biết, quy định của pháp luật, thành viên hội đồng quản trị là do các cổ đông bỏ phiếu lựa chọn. Dù bây giờ ông là cổ đông lớn thứ hai của Từ thị nhưng chỉ cần một ngày ông chưa được bầu vào hội đồng quản trị thì ông không có tư cách ngồi đây."

Giang Thế Quân không khỏi bất ngờ trước thái độ bình thản của Thoại Mỹ, ông ta nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên và có phần cảnh giác.

Thoại Mỹ nói xong, lập tức quay sang các cổ đông khác, khóe miệng cong lên thành nụ cười áy náy: "Thật ngại quá! Thưa các chú, các bác! Bởi sự xuất hiện của vị khách không mời, cuộc họp của chúng ta không thể tiếp tục. Bây giờ cháu tuyên bố giải tán cuộc họp, các chú, các bác có ý kiến gì không ạ?"

Các cổ đông gật đầu tán thành. Thoại Mỹ lại nhấc điện thoại, gọi tới phòng bảo vệ: "Cử một đội bảo vệ tới phòng hội nghị số một ngay lập tức!" Thoại Mỹ nhấn mạnh từng từ, trịnh trọng dặn dò đối phương. Trong khi đó, ánh mắt lạnh lùng của cô dừng lại trên người Giang Thế Quân.

Trợ lý của Giang Thế Quân vẫn đứng bên cánh cửa đóng kín. Thấy các cổ đông lần lượt đi về phía này, lại nghe câu nói có ý đe dọa của Thoại Mỹ, anh ta bất giác hướng ánh mắt về phía Giang Thế Quân.

Dưới sự mặc nhận của Giang Thế Quân, trợ lý buộcphải mở cửa phòng hội nghị, ra hiệu vệ sĩ nhường lối.

Cuối cùng, phòng hội nghị chỉ còn lại Giang ThếQuân và Thoại Mỹ. Thoại Mỹ giả bộ cắm cúi thu dọn tài liệu, trong lòng vô cùnghỗn loạn. Cô thấy Giang Thế Quân đứng dậy, tiến lại gần phía mình. Động tác củaThoại Mỹ bỗng cứng đờ nhưng vẫn không ngẩng đầu.

Giọng nói thâm hiểm vang lên bên tai cô: "Nếu tôi nhớ không nhầm, đại hội cổ đông của Từ thị sẽ được tổ chức vào ngày mùng một tháng sau, tức là chỉ còn 6 ngày 14 tiếng đồng hồ nữa. Tôi muốn xem, trước khi chết, con mồi giãy giụa lần cuối như thế nào..."

Tiếng bước chân của Giang Thế Quân mỗi lúc một nhỏ, cuối cùng biến mất bên ngoài cửa phòng hội nghị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#longmy