Chương 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyền Du Lợi ngồi bên linh cữu , ngắm nhìn gương mặt thanh khiết trước mặt . Lâm Duẫn Nhi , nàng làm sao mà ngủ lâu đến vậy ? Ta còn chưa có một ngày nào đối tốt với nàng kia mà . Nghĩ vậy , hốc mắt lại nóng lên , lệ theo đó chảy xuống không ngừng . Quyền Du Lợi không biết tại sao nàng lại luôn giống như khắc tinh vậy , cứ ai ở bên cạnh nàng đều không có kết cục tốt . Nàng có lúc đã nghĩ cứ thế chết đi là xong , kết thúc nhân kiếp đầy đau khổ này . Nhưng mà Lâm Duẫn Nhi chết một cách oan ức như này khiến cho nàng trở nên cường đại hơn . Nàng không thể để cho kẻ hại Lâm Duẫn Nhi được sống tốt , nàng sẽ bắt kẻ kia phải trả giá .
Quyền Du Lợi đưa mắt nhìn phía đối diện lại bắt gặp Trịnh Tú Nghiên cũng đang nhìn nàng . Đôi mắt nàng không giống như trước đây , nó thêm phần u tối tĩnh mịch lại càng sắc lạnh như muốn đem người đối diện ra lột trần .
" Nghiên Nhi ..."
Quyền Du Lợi khẽ thì thầm . Nàng biết Trịnh Tú Nghiên sẽ nghe không thấy , một bên tai của nàng nghe không được. Nhưng mà nàng lại không ngờ ánh mắt Trịnh Tú Nghiên loé sáng . Trịnh Tú Nghiên nhíu đôi mắt đẹp nhìn nàng sau đó chủ động dò hỏi .
" Tại sao ngươi lại gọi ta Nghiên Nhi ? Nói cho ta biết ngươi cùng ta đến tột cùng là quan hệ như thế nào ?"
Quyền Du Lợi có chút chột dạ , nàng im lặng hồi lâu vẫn không biết nên nói với Trịnh Tú Nghiên như thế nào . Nếu bây giờ nàng nói ra hết liệu Nghiên Nhi có giận nàng? Hay là không thèm tin mấy lời nàng nói . Nhưng nếu không nói ra Trịnh Tú Nghiên vẫn sẽ nghĩ nàng hại chết Lâm Duẫn Nhi . Đúng rồi , nếu Từ Châu Hiền cùng Hoàng Mĩ Anh đối chất ít nhất có thể biết lúc Lâm Duẫn Nhi chết , nàng là ở cùng các nàng .
Quyền Du Lợi đang định mở miệng nói thì Đông Hải từ cửa đi vào , trên tay bưng một cái bát nhỏ .
" Nghiên Nhi , ta nấu canh cho nàng ."
Đông Hải giọng điệu ấm áp ôn nhu ngồi xổm xuống bưng chén canh đến trước mặt Trịnh Tú Nghiên .
" Ta không có khẩu vị ."
Trịnh Tú Nghiên liếc nhìn chén canh trên tay Đông Hải một cái lại lạnh lùng quay đi . Ôn nhu hắn mang lại chỉ khiến nàng ngột ngạt . Hai năm qua , nàng chưa từng đem hắn để trong lòng . Ai cũng nói hắn là ý trung nhân của nàng , nàng cũng theo đó cố gắng dung nạp hắn . Nhưng mà dù có tự ép bản thân thế nào , nàng cũng không thương hắn . Nàng nghĩ mình lãnh cảm , cho đến khi gặp người kia .
Trịnh Tú Nghiên đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía Quyền Du Lợi .
Nàng ta luôn khiến lòng nàng đảo lộn , từ khoảnh khắc lần đầu gặp mặt .
Trịnh Tú Nghiên ôm đầu , đầu nàng đau quá , mỗi khi cố sức tìm kiếm kí ức cũ , đầu nàng lại đau như muốn nứt ra .
" Nghiên Nhi nàng làm sao vậy ?"
Đông Hải ném đi chén canh lại gần Trịnh Tú Nghiên hốt hoảng hỏi han .
Mà Quyền Du Lợi cũng không thể giải bộ bình tĩnh được . Do quỳ lâu hai chân nàng tê dần , nàng lảo đảo đứng dậy dảo bước đến bên cạnh Trịnh Tú Nghiên .
" Nghiên Nhi , Nghiên Nhi ..."
" Ngươi tránh ra cho ta ."
Thấy Quyền Du Lợi lại gần , Đông Hải tức giận đẩy một cái . Quyền Du Lợi không kịp phòng bị liền té xuống đất . Tay nàng va xuống nền đất thật mạnh nên bật máu .
Trịnh Tú Nghiên nhìn một màn máu tươi dưới đất , thân mình càng run rẩy lợi hại . Nàng bật dậy từ cửa chính ôm đầu chạy đi .
Đông Hải thấy vậy cũng tức tốc đuổi theo .
Mà Quyền Du Lợi chật vật ngồi dậy nhìn một màn hai người kia đuổi theo nhau cũng không làm gì khác .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro