Chap 51 - Chuyện lạ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xán ... Xán Liệt, là Xán Liệt anh đang ngồi gục đầu xuống bàn chắc lại ngủ. Chung Nhân thắc mắc tự dưng hôm nay đến trường còn lạ hơn là còn vào lớp nhỉ?

Chung Nhân không chần chừ, chắc chắn là người khác vì mái tóc này có phần không giống.

Từng bước thận trọng, tiếng lại gần sống mũi cao tì lên tay, lông mày dù nhìn nghiêng cũng biết anh hơi nhíu lại có vẻ như không bằng lòng với bất cứ thứ gì, đôi môi đỏ trong ánh nắng.

Không sai, là Xán Liệt.

Vì lớp Thế Huân cách lớp Chung Nhân một lớp nên dễ dàng gọi.

- Đi sang lớp tớ, có hiện tượng lạ.

- Có gì mà lạ.

- Đi rồi biết.

Thế Huân theo chân Chung Nhân, đứng ngoài cửa phòng, Chung Nhân nhìn mặt Thế Huân đang ngơ ngác rồi chỉ tay về phía cuối lớp, rồi xem biểu hiện của Thế Huân xem có giống mình không. Quả nhiên..

Choáng ngợp.

Thế Huân há hốc miệng, ngạc nhiên hết mức, tay cũng chỉ chỉ miệng lắp bắp :

- Nó...ó không phải là Xán Liệt sao?

- Bingo! Cậu thấy có lạ không?

- Có.. Có - Thế Huân gật đầu ngốc nghếch.

Hai anh chàng nhìn nhau rồi lại nhìn Xán Liệt với bao nhiêu thắc mắc trong đầu. Sao Xán Liệt lại đến lớp học, thường thì chỉ khi nào có hội giảng quan trọng của trường anh mới đến, còn ngày thường tuyệt nhiên không đến, mà có đến thì cũng là lên phòng y tế ngủ, vào phòng thanh nhạc của trường, hoặc là lên sân thượng. Nhưng hôm nay là ngày gì???? Là ngày rất rất bình thường nhưng anh lại xuất hiện ở đây chắc chắn có chuyện.

Vừa lúc hai người đang ngơ ngác nhìn nhau thì

Vèo!!!

Là Thiện Anh, để đến lớp mình cô phải đi qua lớp Kinh tế nhân tiện ngó xem có Xán Liệt không, quả có nhiên ánh mắt sáng rỡ chỉnh lại tư thế Thiện Anh lao "vèo!" cái vào lớp Kinh tế.

- Cái gì nó vừa lao qua vậy.- Chung Nhân hỏi.

- Bão? Lốc? ??

Hai người đưa mắt tìm kiếm cơn lốc vừa đổ bộ, rồi thở dài đồng loạt :

- Thì ra là yêu nữ "tàu" - Là tên của Chung Nhân cùng Thế Huân đặt cho Thiện Anh.

Chung Nhân giọng khinh khỉnh tỏ vẻ không thích Thiện Anh chút nào, mỗi lần nhìn thấy cô ta mà cảm thấy ăn gì cũng không ngon, làm gì cũng không có hứng mà tính cách của ả cũng nhang nhác giống anh nên anh không hề có thiện cảm.

Thiện Anh đang tiến đần bàn Xán Liệt, nhẹ nhàng đặt thân hình liễu yếu đào tơ xuống bàn trước của Xán Liệt, quay mặt lại với anh rồi còn chống cằm nhìn dáng nằm nghiêng, mắt không ngừng nhấp nháy hình trái tim. Phải chăng cô là sao "bự" của Xán Liệt?

Vẻ đắm đuối hiện lên gương mặt kiều diễm hơi lai của Thiện Anh.  "Sao lại có người hoàn mĩ vậy nhỉ đôi mắt, mũi, miệng cả nước da ngay đến từng sợi lông mi cũng đẹp, dày và đều. Quả đúng là mình đã không sai khi chọn trường này." Thiện Anh không biết từ bao giờ mình đã cười. "Xán Liệt sẽ là người chồng lí tưởng của Phác Thiện Anh này, không ai được đụng vào bảo bối xinh đẹp này của mình.. kể cả tên Kim Chung Nhân- tên biến thái siêu cấp nhìn thì cũng được đấy nhưng sai lầm lớn nhất của hắn là đặt Tiểu Xán của mình làm mục tiêu."

Ánh mắt Thiện Anh đằng đằng sát khí, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra là thục nữ.

Chung Nhân bỗng rùng mình khi phát hiện ra ánh mắt của Thiện Anh, anh nuốt nước bọt. Ánh mắt cộng với khuôn mặt không biểu cảm này nhìn quen quen, trong đấy chắc chắn ẩn chứa một kế hoạch gì đó mà không thể nào đoán nổi, là một người biết quan sát và suy nghĩ Chung Nhân nhận xét Thiện Anh là một cô nàng xinh đẹp, có nét đẹp của phụ nữ hiện đại song lại có quá nhiều tham vọng lớn.

- Thôi tớ về lớp, có tin gì "hot" nhớ báo anh em nhé.

- Ờ.

- Cậu mới ở thư viện về à.

Vừa thấy Chung Nhân vào ngồi chỗ cạnh Xán Liệt, Thiện Anh nở nụ cười mê hồn nói với anh, gật đầu chào hỏi cho có lệ.

Nhưng Chung Nhân thay vì trả lời câu hỏi bắt chuyện của Thiện Anh thì anh lại bơ đi làm cho Thiện Anh cũng trở nên gượng gạo.

" Tên đáng ghét tưởng mình hay lắm đấy à."

Nghe tiếng nói, Xán Liệt ngẩng đầu dậy, đập vào mặt anh là một khuôn mặt đầy phấn son, mắt hình tim, miệng chảy nước dãi. Anh nhíu mày rồi dựa lưng tránh ánh mắt trước mặt quay qua nhìn Chung Nhân đang lôi sách từ cặp ra :

- Cậu vừa đi đâu về vậy.

- Thư viện.

"Đúng là đồ thái giám, mình biết ngay mà mình hỏi thì không thèm nói một câu còn Tiểu Xán chỉ hỏi mấy từ đã lập tức vui vẻ hồi đáp ngay."

" Phải tách hắn ra mới được."

- Tiểu Xán à, cậu mới tỉnh ngủ có đói hay khát nước không để mình ra căng tin mua gì đó cho cậu lót dạ nhé.

Chung Nhân long tơ đã dựng đứng hết lên, kiên nhẫn mở từng trang sách đọc lại bài hôm trước.

- Không cần.

"Phải thế chứ người anh em. tốt nhất cho nhỏ này đi luôn đi."

Thái độ lạnh lùng của Xán Liệt càng làm cho Thiện Anh vui vẻ :

- Vậy thì thôi. Mà trường sắp có đợt đi tham quan Jeju đấy cậu có tham gia không.

Xán Liệt khẽ lắc đầu, đầu bắt đầu ong ong, nên tạo quan hệ tốt với bạn bè nên anh miễn cưỡng trả lời bằng cử chỉ cho qua chuyện.

Đường đường là thiên kim tiểu thư của tập đoàn lớn ở Trung Quốc không ngờ lại bị vẻ lạnh lùng của Xán Liệt thu hút lại còn bị anh thờ ơ nhưng vì tương lai cô quyết theo sát cho bằng được.

- Cậu tham gia đi nhé mọi người cũng đi hết mà Thế Huân này, Chung Nhân này, cả Bạch Hiền nữa cậu không đi còn gì là vui nữa.

Nghe có tên mình trong danh sách Chung Nhân lên tiếng :

- Ai bảo cậu là tôi đi.

- Thì tớ đoán vậy. – Thiện Anh miệng cười cười nói nói nhưng trong lòng đang ngầm ghi mối hận thù với Chung Nhân.

- Vậy... đi cũng được.

Thiện Anh nghe xong, "không ngờ mình thuyết phục một câu mà Tiểu Xán đã đồng ý đi luôn." Miệng cười tươi rạng rỡ không ngừng nói.

- Hay quá Tiểu Xán à tớ cũng đi.

- Tớ về đây hẹn thứ 7 nhé.

Chung Nhân ngạc nhiên không kém, Xán Liệt là người không thích ồn ào từ bao giờ đã trở thành như thế này. Hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khiến Chung Nhân không kịp thời thích nghi được.

Thiện Anh vừa ra khỏi lớp miệng đã nở nụ cười nham hiểm.

--------------------------

Oáp....o.O Bù ngủ quá...! bây giờ con mắt nó như vậy nè...!

Đọc xong chap này ngủ ngon luôn ha~ Yêu Yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro