Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về người viết và viết với mục đích phi lợi nhuận.

Rating: K

Pairings: Chanyeol x Baekhyun

Một vài thành phần của Xô nữa sẽ tham gia góp mặt.:)

Category: General

Link: https://sunshine2wind.wordpress.com/long-fic/

Thế kỉ XVI, công cuộc truy tìm và tàn sát phù thủy diễn ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Hàng chục ngàn phù thủy bị bắt, bị tra tấn dã man và bị lôi đến dưới dàn hỏa thiêu.

Những người đi truy lùng phù thủy, được gọi là những "thợ săn phù thủy", là những con người được tôn vinh nhất, được cả xã hội tôn thờ và kính trọng.

Những thợ săn phù thủy này là một tổ chức gồm 10 người được huấn luyện bài bản với những bài tập cực khổ và đặc biệt. Hàng trăm đứa bé được chọn từ khắp mọi nơi trên đất nước, chúng bị loại bỏ dần theo từng đợt sát hạch và cuối cùng chỉ còn lại 10 người.

Họ không bao giờ lộ diện trước mọi người, thoắt ẩn thoắt hiện. Chỉ trong nội bộ mới có thể biết được diện mạo của nhau.

Và duy nhất một người nữa,

Là Quốc Vương.

Đứng đầu tổ chức này là một con người anh tuấn với khả năng đặc biệt, Park Chanyeol.

Cậu là một đứa trẻ mồ côi từ nhỏ, cả gia đình đều bị phù thủy giết chết. Cậu may mắn sống sót là do được thầy của mình, là một trong những thợ săn phù thủy của đời trước, cứu thoát.

Chính mắt cậu đã trông thấy cảnh tượng cha mẹ mình bị giết chết.

Chính mắt cậu đã trông thấy cảnh tượng đám phù thủy đó hành hạ cha mẹ cậu. Chúng cười man rợ trước bữa ăn no nê của mình, và trước ánh mắt sợ hãi của một đứa trẻ.

Chanyeol bị bọn chúng lôi đến gần, trước ánh mắt tràn ngập sợ sệt đó, chúng đơn giản là chọc mù đôi mắt của cậu.

Cậu đau đớn đến mức tưởng như chết đi.

Khi tỉnh lại, xung quanh cậu chỉ là một mảng tối đen.

Cậu quờ quạng khắp mọi nơi, chưa quen với việc không nhìn thấy ánh sáng.

-Tỉnh rồi sao? Đừng lo. Ta đã băng bó lại đôi mắt của cậu rồi, vài hôm nữa tháo băng là cậu lại có thể nhìn thấy mọi thứ.

Một giọng nói trầm ấm vang bên Chanyeol. Cậu co rúm người lại, cảm giác sợ hãi bao trùm lấy cơ thể nhỏ bé và non nớt.

-Ngài đã cứu cháu? – Chanyeol rụt rè.

-Thật may là khả năng phép thuật của ta đủ giỏi để cứu lấy tính mạng cậu, và cả đôi mắt của cậu nữa.

Người đó cười sảng khoái vui vẻ.

-Ngài là thợ săn phù thủy phải không?

-Có vẻ như bọn ta rất nổi tiếng thì phải.

-Xin hãy giúp cháu trở thành một thợ săn phù thủy.

Chanyeol quả quyết nắm chặt lấy tấm ga giường.

Đó là chuyện của 8 năm về trước.

Còn bây giờ, là hình ảnh của một Chanyeol oai phong lẫm liệt, không hề run sợ trước bất cứ một phù thủy nào, cho dù đó là những kẻ đầy man rợ với những phép thuật hắc ám. Sau tai nạn đó, Chanyeol nhận ra cậu có khả năng phân biệt được phù thủy và con người.

Trái tim của phù thủy có màu đen, và chúng không hề đập.

Đôi mắt của cậu có khả năng nhìn thấy điều đó.

Một thợ săn phù thủy chỉ làm công việc của mình trong khoảng 10 năm. Sau đó, họ rút về ở ẩn với những hòm liểng xiểng vàng được hoàng gia ban tặng. Cứ thế, sẽ có một lớp thợ săn khác, trẻ hơn, thay thế vị trí của họ.

Chanyeol đã bắt đầu đi săn phù thủy được 2 năm, khi cậu vừa trải qua sinh nhật 16 tuổi của mình. Cậu là người trẻ nhất, và là người tài giỏi nhất.

Cậu không nhớ mình đã từng giết chết bao nhiêu phù thủy nữa.

Cậu hận chúng, cậu khinh rẻ chúng.

Đám phù thủy thối tha đó, chính chúng đã biến cậu trở nên như vậy.

Có đôi lần, trong khi cậu giết chết một gia đình phù thủy nào đó, bọn chúng đều khóc lóc cầu xin cậu tha cho những đứa trẻ.

Nhưng cậu bỏ ngoài tai những lời đó, loại bẩn thỉu như các ngươi mà cũng quỳ xuống để xin ta thương hại ư? Các người cũng biết xin cho con cái của mình sao? Vậy khi cha mẹ ta cầu xin các ngươi, thì các ngươi đã làm gì?

Chanyeol, chỉ đơn giản là ném chúng vào ngọn lửa.

___________

Baekhyun nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trước mắt cậu.

Chúng đang nuốt gọn lấy căn nhà của cậu, và cả cha mẹ cậu nữa.

Đám thợ săn phù thủy đó đang đứng trước căn nhà.

-Chanyeol, đây là căn nhà phù thủy cuối cùng trong khu này rồi. – Một kẻ có dáng người nhỏ nhắn chỉ vào đám lửa rồi hướng về phía người tên Chanyeol mà nói.

-Chắc chắn không còn bỏ sót chứ? – Cái người tên Chanyeol đó hỏi lại.

-Không còn đâu.

-Chúng ta đến nơi này dù sao cũng là đã quá muộn, đám phù thủy thối tha đó đã giết chết khá nhiều người trong khu này. Về thôi!

Chanyeol leo lên ngựa, thúc vào nó và lao mình vào trong màn đêm.

Baekhyun quay lưng, lẩn trốn sâu vào trong rừng.

Cậu hiểu rõ mình không có khả năng đối phó với đám thợ săn đó, nếu bây giờ cậu lao vào đó, nhất định rồi cũng sẽ chết thảm trong biển lửa.

...

-Lại thêm một gia đình phù thủy nữa bị giết sao hả mẹ?

Baekhyun ngồi vắt vẻo trên chiếc ghế, chú mục vào gương mặt của mẹ mình.

-Ừ. – Bà thở dài – Có lẽ chúng ta sẽ phải lẩn trốn thôi.

-Tại sao chúng ta lại phải trốn? Chúng ta đâu có hại con người bao giờ. Nhất định đám thợ săn đó sẽ không đụng đến chúng ta đâu.

...

Nhưng Baekhyun đã nhầm, chính mắt cậu vừa trông thấy đám thợ săn đó cướp đi gia đình cậu.

Hôm nay là sinh nhật cậu. Theo thói quen, sau bữa cơm tối cùng mọi người, cậu sẽ leo lên đỉnh đồi một mình, ngắm bầu trời đêm với ánh sao lấp lánh. Cậu sẽ nằm dài ra bãi cỏ, cảm nhận từng hạt sương đêm mát lạnh thấm vào làn da của mình.

Nhưng hôm nay, khi cậu trở về, cậu biết rằng mình sẽ không bao giờ được đón sinh nhật cùng cha mẹ nữa.

Cậu hiểu rằng, phù thủy đã từng làm hại con người. Con người làm vậy cũng chỉ để bảo vệ mạng sống của họ. Nhưng đâu phải phù thủy nào cũng như vậy. Cha mẹ cậu là một ví dụ, và vài gia đình phù thủy nữa mà cậu quen biết. Họ chưa bao giờ giết con người cả. Họ là những phù thủy tốt bụng. Cậu luôn được dạy dỗ rằng không bao giờ được làm hại con người. Nhưng vừa mới đây, chính những con người đó đã cướp đi cha mẹ cậu.

Con người, chẳng phải cũng có kẻ xấu và người tốt hay sao? Vậy tại sao lại quy chụp rằng tất cả phù thủy đều xấu xa và ác độc?

Baekhyun biết kẻ tên Chanyeol đó, tiếng tăm của hắn thực sự đã truyền khắp trong giới phù thủy.

Cậu nhất định phải giết chết hắn để báo thù cho cha mẹ cậu.

Nhưng trước hết, cậu phải trở thành con người.

Một khi cậu còn là một phù thủy, thì cậu sẽ không bao giờ có thể tiếp cận hắn.

________

-Cháu thực sự muốn trở thành con người sao?

Người phụ nữ già nua nhìn xoáy vào quả cầu thủy tinh đang ở trên mặt bàn, khiến nó xoay tròn và lăn lông lốc khắp mọi phía.

-Xin hãy giúp cháu, ngoài bác ra cháu không thể nhờ cậy ai được nữa.

Baekhyun nhìn thẳng vào người phụ nữ trước mặt. Bà ấy là bạn thân của cha mẹ cậu, sống cách họ một khu rừng. Khi còn nhỏ, Baekhyun thường hay được gửi ở nhà bà và cậu thực sự thấy thích chiếc hộp thủy tinh đựng đầy kẹo được gói trong những mẩu giấy màu sắc.

-Cha mẹ cháu vừa mới mất, và giờ thì cháu bảo ta phải đón nhận một cái chết nữa hay sao?

Baekhyun hiểu rõ hơn ai hết điều này. Cậu là một đứa trẻ ham chơi, nhưng lại thích đọc sách. Cái tủ sách rộng lớn của bà ở gian phòng bên cạnh thực sự là nơi mà cậu lưu lại đó nhiều nhất. Một quyển sách cổ đã viết rằng, khi một phù thủy quyết định trở thành con người, họ sẽ chỉ còn có thể sống trong vòng 77 ngày. Nếu muốn tiếp tục giữ lấy mạng sống của mình, hàng tháng, vào mỗi dịp trăng tròn, phù thủy đó sẽ phải ăn một trái tim còn tươi sống để nuôi dưỡng trái tim vừa được tái sinh trong cơ thể họ.

Tất nhiên, Baekhyun sẽ không bao giờ làm điều ghê tởm đó.

Nhưng điều đau đớn nhất khi một phù thủy lựa chọn biến thành một con người, đó không chỉ là việc cái chết sẽ đến trong đau đớn, mà là việc sau khi chết, linh hồn họ sẽ bị tan biến, trở thành một thứ phù du, giống như chưa bao giờ tồn tại.

Cậu, ngay từ ban đầu, đã lựa chọn cái chết cho riêng mình.

-Xin hãy giúp cháu.

Baekhyun kiên quyết.

-Ngày kia sẽ là ngày trăng tròn. Đến lúc đó, chúng ta sẽ làm điều đó. Giờ thì đi ngủ đi, và từ giờ cho đến lúc đó, ta hi vọng cháu sẽ suy nghĩ lại về việc này.

Người phụ nữ bước ra khỏi gian phòng, bỏ lại Baekhyun. Cậu nằm dài lên nền nhà, cuộn tròn người lại, và bật khóc.

2 ngày nữa, cậu sẽ phải rời bỏ cuộc sống bất tử của một phù thủy, trở thành một con người với mạng sống sẽ kéo dài trong vỏn vẹn 77 ngày.

Và trong 77 ngày đó, cậu sẽ phải giết Chanyeol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro