Chap 84 : Chắp cánh tình yêu - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời đại internet là thời đại mang đầy tính giải trí mà toàn dân có thể tham gia.

Nhân vật nữ chính hot nhất trong các trang thông tin tuần trước dĩ nhiên là thuộc về Jiyeon. Lượng truy cập của tất cả các trang web có liên quan đến cô đều tăng rất cao, đặc biệt là thông tin liên quan về bạn trai cũ của cô. Tuy nhiên, điều khiến cư dân mạng vô cùng thất vọng là, người tự xưng là biết rõ sự việc, nắm trong tay tấm ảnh thần bí từ sau khi đưa ra thông tin ấy thì không xuất hiện nữa, khiến mọi người bàn tán xôn xao.

Eunjung không đoán được người ấy. Soondong thì đã lờ mờ đoán được.

Trong vài lần hữu hạn gặp mặt Jiyeon, cô đã gặp Hyomin. Khi điều tra Jiyeon, cũng có tư liệu cho thấy họ liên lạc với nhau. Nhưng nếu chỉ dựa vào cái đó thì không thể dám chắc là họ có tình xưa, chỉ dựa vào sự nhạy cảm của một cô gái, cô nghĩ có lẽ là cô ta.

Trưa thứ bảy, khi ăn cơm cùng Eunjung, cô đã mấy lần kích động, rất muốn nói thông tin ấy ra. 

Nhưng cô đã đấu tranh tư tưởng rất lâu, cuối cùng quyết định giữ im lặng. Qua hàng loạt sự việc xảy ra gần đây, cô đã biết thận trọng, đặc biệt là những chuyện có liên quan đến Jiyeon, không phải là chuyện có thể tùy tiện bàn tán được.

Hai hôm sau, cô cảm thấy may mắn vì sự thận trọng của mình.

Bởi vì trên diễn đàn lại xuất hiện thông tin. Nội dung là bức ảnh của tạp chí nổi tiếng kỳ mới nhất. Không còn nghi ngờ gì, người trong bức ảnh chính là Jiyeon. Lời dẫn nói về show diễn thời trang của Jennifer, cuộc phỏng vấn riêng với bà ta, chủ đề là Đối thoại với nữ thần.

Không cần biết chuyên mục ấy nói gì, chỉ cần nhìn tiêu đề đã đủ khiến những cư dân mạng thích bàn tán xôn xao, nêu ra cao kiến của mình choáng nặng, đờ người ra không biết phản ứng thế nào. Sau khi bình tĩnh lại, có cao nhân nghi ngờ là bịa đặt? Photoshop? Nữ thần? Buồn cười chết đi được.

Đối diện với chất vấn, người tung tin lại đưa ra tấm ảnh Jiyeon chụp chung với hai người đàn ông, đồng thời chỉ ra rằng họ là hai bậc thầy nổi tiếng trong giới thời trang ở Paris. Có rất nhiều cư dân mạng không biết hai người này, chỉ phê bình Jiyeon nhà quê, không có phong độ, khí thế. Cũng có người kiên quyết cho rằng đó là Photoshop. Còn có một số người tốt bụng bận rộn việc dịch nội dung của chuyên mục… Còn những cô gái tin vào cô gái lọ lem và vẫn đang mơ giấc mơ của cô gái lọ lem thì tỏ ra rất phấn khích…

Tóm lại, đại đa số cư dân mạng tỏ thái độ nghi ngờ, rất phù hợp với tâm lý của quảng đại quần chúng – Hết sức tin tưởng vào những tin xấu của người khác nhưng tin xấu thì còn phải chờ xem xét.

Hong Hyorin có thể được coi là đại biểu kiệt xuất trong số đó.

Cô ta không thể tin được. Cô ta giống như cô công chúa nhỏ được nuông chiều quá mức, chỉ muốn tin những chuyện xảy ra trong tòa lâu đài nhỏ bé của mình, không thể chấp nhận được có người mạnh hơn mình. Dù sự thực ấy có phơi bày trước mắt thì cô ta cũng từ chối thừa nhận.

Sau khi công ty giải trí Starship công khai lên tiếng xin lỗi, cô ta vô cùng tức giận, yêu cầu phóng viên kia dùng sức mạnh của mạng internet để đạt được mục đích. Tuy nhiên, tay phóng viên đáng thương vừa tung tin, chưa đầy vài phút đã bị hacker xâm nhập, tất cả các tài liệu trong máy tính mất sạch. Không chỉ thế, sáng hôm sau thức dậy, phát hiện không gian trong phòng rộng hơn rất nhiều. Những đồ dùng có liên quan đến công việc như di động, máy tính, máy ảnh, đĩa, băng ghi âm đều không cánh mà bay. Tất cả những chuyện này vượt qua phạm vi hiểu biết của anh ta.

Anh ta báo cảnh sát, nhưng ngay cả cảnh sát cũng không tin những gì anh ta nói, coi đó là chuyện không thể. Sau khi kiểm tra hiện trường không phát hiện bất kỳ manh mối nào, vì thế họ không khỏi nghi ngờ rằng tinh thần của anh có vấn đề. Dĩ nhiên anh ta kiên quyết nói là mình không có vấn đề gì. Phía cảnh sát vẫn ghi lại để điều tra, nhưng còn về việc có thể lấy lại được đồ đạc hay không thì chỉ còn cách cố gắng hết sức.

Vì chuyện hoang đường ly kỳ này mà đầu óc anh ta căng thẳng, các dây thần kinh co lại, ăn không ngon, ngủ không yên, hoàn toàn mất hết hứng thú tung tin vịt, sống trong lo sợ, lúc nào tinh thần cũng hoảng hốt, lo âu, cần đến gặp bác sĩ tâm lý. Trong thế giới săn tin hữu hạn của anh, có vô số người tùy ý tạo scandal, gian dối, xảo trá, đến cả bác sĩ tâm lý cũng không muốn khám cho anh ta.

Hyorin không liên lạc được với anh ta, lại thấy anh ta chậm trễ không chịu hành động, tưởng rằng anh ta nuốt không tiền không làm việc, có thể tưởng tượng được cô ta phát điên như thế nào…

Dĩ nhiên, đó đều là những lời tán gẫu, chúng ta hãy hướng ánh nhìn về phía nhân vật chính, cô Jiyeon.

Lúc này Jiyeon đang ở Paris, cùng Seungho gặp gỡ khách hàng khắp nơi trong suốt hai ngày, cảm thấy rất nhàm chán, nằm trên giường không muốn đi đâu. Ti vi đang phát lại tiết mục về hiện tượng siêu tự nhiên, nói về một số chuyện mà khoa học không giải thích được, thổi phồng một cách thần kỳ, làm như có thật vậy. Jiyeon xem để giết thời gian nhưng lại bán tín bán nghi.

Seungho không kìm được khuyên cô quay về: “Đâu phải cậu đến để thư giãn, thôi thì quay về cho rồi”.

Jiyeon dán mắt vào ti vi không để ý đến anh ta, một lúc sau mới hỏi: “Chuyện kia xử lý thế nào rồi?”

Seungho vừa làm bên máy tính, vừa trả lời: “À, chuyện ấy à, xử lý sạch sẽ như gái còn trinh, nghe nói tay phóng viên kia sợ đến nỗi mất cả hồn vía, thật đáng thương…”

“Mấy hôm nay Eunjung thế nào?”

“Cô ta gặp Soyeon…”

“Thế à? Họ nói những gì?” Jiyeon rất nhạy cảm với chuyện ấy, lập tức chuyển hướng chú ý.

“Đấy là chuyện riêng tư của cô ta, đại tiểu thư của tôi ạ”. Seungho chau mày, “Cậu muốn biết, sao không tự đi hỏi cô ta? Mình tin rằng cô ta sẽ nói hết với cậu”.

“Hôm nay mình phải tham dự một cuộc họp mặt, không có thời gian cùng cậu làm những chuyện tẻ nhạt. Cậu muốn biết gì thì tự gọi điện cho cô ta, hiểu chưa?”

“Cuộc sống của cậu thật thối nát hết chỗ nói”.

“Tùy cậu thích nói gì thì nói. Mình phải đi rồi”. Seungho đứng dậy chỉnh lại quần áo.

“Này…”

“Đừng có nói với mình là cậu không biết gọi điện thoại quốc tế, muốn nhờ mình ấn số giúp cậu không?”

“Ừ… đúng đấy…”

“Ok, mình giúp cậu”. Nói rồi anh bước đến trước điện thoại, ngồi lên bàn, bắt đầu ấn số. Số điện thoại của Eunjung rất đơn giản, dễ nhớ. Nhấn số xong, anh nghiêng đầu nói với Jiyeon: “Ok rồi, cậu nói đi này”.

“Cảm ơn, cậu có thể đi được rồi”. Jiyeon ngồi bật dậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro