#7 : Thỏ thỏ tạc mao nổi giận rồi !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Nguyên nằm ôm Đô Đô, mắt hướng về phía tivi thỉnh thoảng cười khúc khích. Vương Đại Ca không có việc gì làm, lại thèm ăn đậu hủ, liền tiến tới ngồi gần nó.( ̄▽ ̄)~

Thỏ thỏ nhúc nhích cái mông, ánh mắt dè chừng nhìn đại ca.

Thời gian trôi qua chậm thật chậm.

Cơ mà... Thực sự thì lí do trôi qua chậm lại là sự biến thái của ai đó.

Biến thái cái gì ấy à ?? (*゜ロ゜)ノ

Là hắn cứ nhìn chằm chằm vào người ta chứ còn cái gì nữa !! ,,(Ծ‸Ծ),,

Bé con sởn da gà lườm hắn, nhích nhích cái mông một chút. Lão Vương vốn đang định làm mĩ nam an tĩnh, bắt gặp ánh mắt ấy liền không nhịn được mà phì cười. Bé con lại càng nhăn nhó kinh dị hơn.

 (≧△≦) Cái gì đang xảy ra vậy ??? 

Trong đầu bé con bây giờ hiện lên hai loại suy nghĩ.

Một bên thôi thúc nó nhét hắn vào bồn cầu rồi xả nước cho trôi đi. Một bên thì nheo nhéo muốn đạp cho hắn một phát nội thương.

Ai nha, là người ta bị dọa sợ muốn chết rồi có được không ?!

(≡ ̄﹏ ̄≡) Huhu ~~~~

Nguyên Nguyên bắt đầu xấu hổ rồi, quay sang hắn dò hỏi :

-  Anh cười cái gì ??

-  Không có gì. Chỉ là tự nhiên nhìn em ngố ngố... nên cười.

Bảo bảo trợn mắt nhìn hắn một lúc, xấu hổ quá hóa tức giận, hét lớn.

-  Anh... anh mới ngố !! Cả nhà anh đều ngố !!!(╯‵□′)╯ ︵┴─┴

Nói xong liền lạch bạch chạy lên phòng.

-------------------------------------------------------------------

-  Nguyên Nguyên !

-im lặng-

-  Nguyên Nguyên à~

-vẫn im lặng-

-  Anh có việc phải đi gấp, em ở nhà ngoan nhé !╮(╯▽╰)╭

Thỏ con vẫy vẫy hai tai, ôm gấu bông lăn qua lăn lại trên giường, ngốc lăng chu chu môi.

Đại Nguyên mới không thèm tiễn ngươi ! (  ̄^ ̄)

Vương Tuấn Khải ngươi đi một mình đi !!

Thỏ con chun chun mũi nhỏ một cái, cẩn thận men theo cầu thang mà chui vào phòng làm việc của hắn nháo loạn.

Oa, thích quá, có thật nhiều giấy, ta xé ta xé, tung ba la~ tung ba la =))

( Má vẫn nhớ điệu "tung ba la tung ba la" của Thiên Thiên =))) )

Hí hí...(≖‿≖✧)

Thỏ con ngốc ngốc ngồi xé giấy làm pháo hoa chán chê, phát hiện có cái máy tính đang ở chế độ Sleep để trên bàn, vội nhích mông về bên đó tò mò...

Tay búp măng trắng trẻo khua loạn trên bàn phím.( °▽、° )

Vô tình trượt phải một đoạn clip, trong đó có Vương Tuấn Khải cùng một cô gái khác ôm nhau rất thân mật, cô gái kia còn thơm vào má Vương Tuấn Khải một cái, hỏi :

" Có yêu không ? "

" Yêu~ "

Đáp lại cô là cái cười meo meo chết người của Vương Thê Nô.

Thỏ con dụi dụi mắt, há hốc mồm. Cái gì ! Là thơm thơm nhau ! Thỏ con chính là không đồng ý, Khải Khải chỉ được thơm thơm một mình Nguyên Nguyên thôi >///< ( ái nha~~ cái này hot )

Vương Nguyên tức giận ủy khuất cuộn tròn một xó, lăn qua lăn lại. Hừ, thân mật với người khác như vậy ! Có phải là không cần Nguyên Nguyên nữa không ?(┬_┬)

Khải Khải vô sỉ độc ác xấu xa, cầu cho anh trượt vỏ chuối mà ngã chết đi !

Không cần đến em, anh cũng được lắm Vương Tuấn Khải !

Nghĩ đến đây, thỏ thỏ hai mắt rơm rớm, quyết tâm bỏ nhà đi tìm hạnh phúc chân chính =)))

Nghĩ là làm, thỏ con lấy giấy bút ra viết tâm thư :v

Viết xong liền đau khổ đặt tờ giấy lên bàn, cầm xúc xích nương tử bỏ vào túi, nước mắt nước mũi giàn giụa, ô ô khóc rất bi thương, tựa như đang đóng phim Hàn Quốc vậy :

-  Hức... Đô Đô ở nhà ngoan nhé... Nguyên Ca không nuôi em được nữa, Tuấn Khải không cần Nguyên Ca nữa... hức... Khi nào Nguyên Ca tìm được chủ mới sẽ quay lại đón Đô... huhu... ( TT v TT )

Đô Đô cũng rất biết phối hợp, nhanh chóng ôm lấy chân Vương Nguyên ư ử, khiến cho khung cảnh xung quanh sặc mùi li biệt đau thương. Một người một chó ngốc nghếch diễn trò, hàng xóm nhìn vào còn tưởng Vương Tuấn Khải bắt cóc trẻ em, suýt thì gọi cảnh sát tới.( ̄ 3 ̄)

Khóc lóc ôm nhau một hồi, Vương Nguyên nhìn Thị Đô đang mở to đôi mắt long lanh, cố kìm nén sự đắng lòng mà dứt áo ra đi.

Bé con chân ngắn chũn chĩn bước ra khỏi nhà, tìm đến một công viên nho nhỏ gần đó. Rồi ngồi lên xích đu, hai chân đu qua đu lại, tâm trạng buồn chán.

Thỏ thỏ nhìn vào mớ đồ ăn vặt lấy từ nhà đi, trên môi nở nụ cười thích thú.

Haha, bình thường Vương Tuấn Khải không cho ăn mấy thứ này, suốt ngày quản Nguyên Nguyên ~

Bây giờ thì sao nào ??

Không cho Nguyên Ca ăn thì Nguyên Ca cướp nhé =))

Bảo bối nhỏ đu qua đu lại một hồi thấy chán chán, định đi ra chỗ khác thì...

-  Á !!!!!!

-----------------------------------------------------------------

Ở một xó nào đó, Vương Đại Ca liên tục hắt xì =))))))

_______________TBC_______________

Vote & cmt nhé <3 <3 <3 yêu yêu ^^













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro