[LongFic - 2JunSeob] If I Choose Him,Can U Smile?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[LongFic][2Jun – Seob] If I choose him, Can you smile?

Named:  If I choose him, Can you smile?

Author: Zubi Rinnie .

Disclaimer : BEAST không thuộc về au nhưng trong fic này. Mọi thứ sẽ thuộc về Zubi

Category: Romance, Pink, Humor, Sad, Angst, SA.. ( nói chung là đủ cả *hìhì*)

Pairing: BEAST, Ji Eun (IU)

Rating: PG – 15 ( 1 số chap sẽ được cảnh báo NC – 17)

Status: On going…

A.N:

Annyeong…. * Cúi đầu + vẫy tay* Bồng dúa mọi người trước khi vào fic Zubi muốn nói với mọi người điều này:

-              Đây không phải là LongFic đầu tiên của Zubi nhưng vì Zubi vẫn còn trẻ (Zubi sinh năm 98 ạ) và tâm hồn vẫn bay lơ lửng nên nhiều khi vẫn khá tưng tưng, hì hì. Nên có thể fic sẽ không được hoàn hảo như các OneShot mà Zubi đã từng tung ra. Nên mọi người cứ chém nhiệt tình.

-             Fic này sẽ được post đồng thời trên cả Wattpad và Zingme của Zubi (có thể là cả fansite b2stvn.com) nên mọi người đừng nghĩ rằng đây là 1 fic đạo.

-              Thứ 3: Mỗi tuần sẽ có 1 chap được tung ra và cố định vào Chủ Nhật hàng tuần. Vì năm nay Zubi bắt đầu chạy nước rút nên không thể post thường xuyên nhưng mọi người yên tâm. Toàn bộ các fic mà vãn on going thì được triển khai.

-              Trong fic này, IU sẽ được Woonie của chúng ta gọi bằng “noona” tức là IU sẽ là em gái song sinh của YoSeobie nhé mọi người.

-              Và cuối cùng, nếu mọi người thấy fic này hay thì hãy Vote cho Zubi (ở Wattpad) và Yêu rồi (ở ZingMe) và còm nhé :*~ nếu lượt còm không nhiều thì Zubi sẽ ém fic ~

Chỉ từng điều này thôi nhé. Hãy ủng hộ đứa con cưng thứ n của Zubi. Kamsahamita *cúi đầu*… Saranghae yo~~~ *trái tim bay phấp phới*

Warning: Zubi sẽ cảnh báo ở từng chap nếu có gì, hehe…

Summary:

Khi còn là 1 cậu bé 7 tuổi, nếu được hỏi rằng muốn đi chơi mà phải chọn 1 trong 2 hyung như 2 anh em ruột thịt này để đi cùng thì cậu sẽ chọn ai. Khi đó, cậu nhóc sẽ cười khì và khoác vai 2 hyung đi cùng…

Nhưng nếu 15 năm sau, khi đã trở thành chàng trai 22 tuổi đày rạng ngời thì nếu nhận được câu hỏi đó nhưng ý nghĩa khác. Nếu cậu phải chọn giữa 1 trong 2 để năm tay đi đến hết cuộc đời cậu sẽ chọn ai? 1 Yoon DooJoon đào hoa nhưng ấm áp… Hay 1 Yong JunHyung lạnh lùng, khó gần nhưng lại yêu thương, che chở cậu…

Và câu chuyện bắt đầu…

"Hyung… Nếu em chọn hyung ấy, hyung có cười không?...”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chap I:Thành bạn tốt nhờ con sâu.

2 anh em sinh đôi thiên thần mắc nạn vì 1 con sâu…

Khi đó, có 2 Hoàng tử đã tới giải cứu cả 2. Và câu chuyện bắt đầu…

6:30 AM – Khu Biệt thự Mastermind…

“ Joonie hyung!!!!!!!!!!! Mau dậy thôi!!!! Em dậy trước hyung 5 phút rồi này!!!!!!”

Gióng hét lảnh lót vang lên qua chiếc điện thoại Galaxy khiến con người nằm trên giường đang ngủ yên phỉa giật thót. Anh với tay lên kệ cạnh giường. Tắt cái nhạc chuông báo thức kỳ quái đó đi. Miệng lẩm nhẩm:

-              YoSeobie!! Em thật là quá đáng….

Anh lẩm nhẩm xong, lăn qua lăn lại mấy vòng rồi đứng dậy, vươn vai mấy cái liền vào nhà vệ sinh. Khi anh đang đánh răng dở thì căn biệt thự cách nhà anh 1 căn cũng xảy ra tình trạng tương tự…

“Hyungie hyung!!!!!!!!!!!! Dậy!! Còn mỗi hyung chưa dậy thôi đó!!!!!”

Cái giọng hét đó 1 lần nữa vang lên… Chàng trai với mái tóc vàng nhăn mặt, với tay lấy cái Iphone của mình tắt nó đi rồi vùi mặt vào chăn, cằn nhằn:

-              Đồ tiểu quỷ Yang YoSeob!!!!!! Sáng sớm cũng không cho người ta yên là sao?????

Anh bỏ cái chăn ra khỏi người, ngồi dậy dụi mắt rồi lấy tay che miệng ngáp dài. Với cái áo ngủ mặc vào người rồi đi làm thủ tục cần thiết cho buổi sáng…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cạch!!!

Cửa hàng rào 2 căn biệt thự bên trái và bên phái đồng lọat bật mở. 2 bộ vest 1 trắng 1 ghi cùng đi về căn biệt thự ở giữa. Bắt tay nhau:

-              JunHyung!! Buổi sáng tốt lành… - Chàng trai mặc bộ vest màu trắng vẫy tay, miệng mỉm cười.

-              DooJoon… Cậu cũng vậy. – Chàng trai kia dáp lại.

DooJoon nhanh chóng bấm vào cái chuông trên cửa:

“Nhà Yang đây!” Giọng 1 người phụ nữ tầm 40 tuổi vang lên.

-              Bác Kim, YoSeobie và JiEunie xong chưa vậy? – Anh nhẹ nhàng hỏi.

“Cậu, cô chủ 5 phút nữa sẽ xong thưa cậu DooJoon…” NGười phụ nữ đó kính cẩn.

-              Vâng, chúc bác buổi sáng tốt lành…

“Cảm ơn, cậu cũng vậy…”

Bip…

-              Sáng nay cậu ngủ ngon không?? – DooJoon hỏi.

*Lắc lắc*

-              Bị tiểu quỷ hành cho ong hết cả đầu. – JunHyung thở dài.

-              Ừh, tớ cũng bị này…- DooJoon bật lại cái đoạn chuông báo thức “kinh người”

2 chàng trai mặt mày nam tính, khuôn người như siêu mẫu đồng loạt thở dài.

-              Hù!!!! Hyung!!!!~~~ - Bỗng nhiên 1 cái bóng bé nhỏ nhảy chồm lên, kéo cổ 2 người xuống – Buổi sáng tốt lành!!!!!!!

-              Yang YoSeob!!!!!!!!!!!!!!!! – Cả 2 cùng gào lên – Xuống mau!!!!!!

Cậu nhóc vẫn cứng đầu bám trụ kiên cường. 2 tay không ngừng sờ tai 2 hyung trêu ghẹo. Cậu lè lưỡi:

-              Hế hế, hôm nay 2 hyung phải đĩ em ăn đó nhá!!!

-              Rồi!! Xuống mau!! – JunHyung gằm ghèg.

Cậu nhóc nhảy xuống, chỉnh lại cái khăn quàng cổ cùng cái mũ len có quả bông màu cam ở trên. Khuôn mặt cậu tròn tròn bầu bĩnh, đôi mắt tròn, sáng long lanh. Đôi má hơi ửng hồng vì lạnh. Đôi môi hơi chu chu, hồng mà không cần sử dụng son gì hết. Cậu chu mỏ:

-              Chúc 2 hyung buổi sáng tốt lành!!

-              Vâng, cảm ơn cậu! 1 buổi sáng đầy tốt lành khi bị tra tấn về thần kinh… - DooJoon nói như bắn sung liên thanh.

-              2 hyung thích thế còn gì? Được nghe giọng của em mỗi sáng. – YoSeob giật giật đôi long mày đầy tinh quái.

-              Vâng, rất là “thích”… - JunHyung trề mồi rồi ngó nghiêng – JiEun đâu rồi??

-              Nó có bạn đón trước rồi!! Nó bỏ em rồi!! – YoSeob phụng phịu khi nhắc tới đứa em gái song sinh của mình.

-              Không bỏ cậu thì sao? Suốt ngày bám dính lấy con trai à?? – DooJoon xoa đầu cậu an ủi.

-              Nhưng không thể phũ phàng như vậy chứ?? Dù gì em và con nhóc cũng kè kè với nhau từ nhỏ mà.. – Cậu tiếp tục khóc ròng

-              Thôi! Đứng đó mà khóc lóc. Đi thôi! – JunHyung ra lệnh, gì chứ? YoSeob mà ca thán thì có mà hết ngày.

Yoseob thôi không phụng phịu nữa. Đi ở giữa 2 hyung, miệng không ngừng huyên thuyên tại sao mà vừa nãy ra mà không bị các hyung phát hiện. 3 người và cả em gái sinh đôi JiEun của YoSeob đều là những người bạn từ thưở ấu thơ. Từ lúc…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Flash back…

Sân sau của khu đất trống trong khu Biệt thự Mastermind…

-              JunHyung!! Chuyền qua đây này!!! – Giọng của 1 cậu bé vang lên.

Cậu nhóc 7 tuổi Yong JunHyung chạy theo quả bóng rồi nhanh chân đá sang cho DooJoon. Cậu nhóc đỡ lấy rồi thuận chân sút vào khoảng trống giữa 2 chiếc dép xỏ ngón (cầu môn đấy ạ) mà không 1 cậu bé nào có thể cản phá được cú sút mạnh mẽ của cậu.

-              Yeah!!! Vào rồi!!! – Các cậu bé ôm chầm lấy nhau vui sướng. – Được ăn ngon rồi!!!!

DooJoon tiến lại chỗ JunHyung. Vỗ vai cậu:

-              Làm tốt lắm JunHyungie!!

-              Cậu cũng vậy. – Từ nhỏ JunHyung đã khá ít nói và khó gần.

Mấy cậu nhóc tiến lại chỗ 2 đứa. Vui mừng:

-              DooJoon, JunHyung! Đi ăn thôi! Hôm nay chúng ta sẽ được ăn 1 trận ra trò đây!!!

-              Các cậu đi trước đi. Tớ với JunHyung tới sau! – DooJoon mỉm cười đáp lại.

-              Ừh. Bọn này đi trước. Quán kem ở đầu khu nhà nhé! – Cậu nhcó kia nháy mắt rồi chạy biến theo những cậu bé còn lại.

Còn lại DooJoon và JunHyung. Cậu tươi cười, nhìn JunHyung đang đập đập quả bóng da…

-              JunHyungie! Thử đấu với tớ đi!

-              Thôi! Đấu với cậu tốn sức lắm… - JunHyung nhún vai.

-              Nào… Đấu thôi!! – DooJoon thừa biết JunHyung cũng máu chiến chả kém cậu đâu nên giật quá bóng từ tay cậu rồi đá bay đi.

Junhyung lườm DooJoon 1 cái rồi nhanh chóng chạy lại dành bóng. Không khí giữa 2 cậu nhóc trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết….

Vậy mà ở 1 góc khác. Có 1 gia đình vừa mới chuyển tới, Khu biệt thự lại chuẩn bị kết nạp thêm 2 đứa nhóc nghịch ngợm nữa vì gia đình này có 2 đứa bé sinh đôi 6 tuổi đáng yêu như thiên thần.

-              Appa!! Con đi thăm thú 1 lát nhé!! – Cậu bé có gương mặt bầu bĩnh hét lên.

-              Ừh!! Dẫn cả JiEunie đi nữa.

-              Arraso…

Cậu nhóc đội 1 chiếc mũ break boy đầy nghịch ngợm. Đôi mắt tròn, to dù chỉ 6 tuổi nhưng hiện lên nét gì đó tinh quái. Cậu dắt tay cô em gái sinh đôi của mình. 1 cô bé đúng chất thiên thần với váy xòe trắng muốt. Mái tóc dài được buộc sang 2 bên lúc lắc đáng yêu. Cả 2 nhóc tì đều giống nhau ở khoản gương mặt bầu bĩnh, cái má dễ cưng và đôi mắt to tròn.

-              YoSeobie oppa! Không biết ở đây có gì hay không nhỉ?? – Cô bé hỏi anh.

-              Oppa không biết. Nhưng lúc mới tới oppa thấy nhiều trẻ con lắm. Nhưng toàn con trai thôi. Không biết có ai chơi được với JiEunie không nữa… - YoSeob xịu mặt lo cho cô em gái của mình.

-              Hix… JiEunie nhớ DongWoonie và KiKwangie ghê!! – Cô bé bỗng nhớ ra gì đó.

-              Oppa cũng nhớ 2 con người đó nữa… Không biết họ có tới đây với chúng ta không nhỉ??? – YoSeob suy nghĩ.

2 anh em vui vẻ dung dăng nhau đi 1 vòng. YoSeob phải công nhận rằng Khu Biệt thự này rất yên bình và tĩnh lặng chứ không ồn ào, náo nhiệt như khu mà 2 anh em cậu từng ở. Bỗng nhiên, JiEun ngồi xụp xuống. Đôi mắt tròn mở to ra đầy tò mò, cô liền kéo YoSeob ngồi xuống chỉ chỉ:

 - Oppa! Cái gì vậy oppa?

YoSeob ngồi xuống, bỏ mũ ra. Nheo mắt 1 hồi, thấy 1 vật thể màu xanh đầy lông lá đang nằm trên cái lá cây. Nó đang từ từ chuyển đồng và giương đôi mắt nhỏ như hạt tiêu lên nhìn 2 anh em. JiEun hiếu kì cầm lên, xem nó là con gì thì nó bắt đầu ngọ nguậy. Lúc này YoSeob mới tá hỏa gào ầm lên:

-              Yang JiEun!!!!! Bỏ nó xuống!!!! Sâu đấy!!!!!!

-              Áhhhhhhhhhhh!!!!!! – JiEun xanh mặt, ném vội con sâu đi nhưng thật không may nó lại bay lên rồi đáp thẳng vào… đầu YoSeob.

YoSeob sợ mặt cắt không còn 1 giọt máu. Cậu bắt đầu nhảy như 1 con choai choai, không dám sờ lên đầu mình, hơi mếu máo:

-              JiEunie!! Cứu oppa!!

JiEun hoảng sợ, tay chân luống cuống. Thật may mắn là cô phát hiện ra có 2 cậu nhóc đang đá bóng ngoài sân trống. Cô mau chóng kéo YoSeob lại gần. Trán an:

-              Oppa!! Đợi chút! Để em nhờ 2 oppa kia giúp!

YoSeob mếu máo. Suýt nữa thì khóc, nhưng thấy JiEun còn không khóc thì cậu cũng không được phép khóc. Khóc thì làm anh sao được?

-              2 Oppa ơi!!!!! – JiEun kéo YoSeob chạy nhanh hơn lại gần JunHyung và DooJoon.

DooJoon và JunHyung ngừng lại. Thấy có 2 đứa nhóc nhỏ hơn mình chạy tới. Đứa con trai thì mặt tái xanh, còn đứa con gái thì hốt hoảng. DooJoon quay sang nhìn JunHyung còn JunHyung thì nhún vai không hiểu.

-              Từ từ JiEun! Oppa không theo kịp… Con sâu nó không làm gì oppa đâu. - YoSeob thở dốc, kéo cô nhóc chạy chậm hơn 1 chút.

-              Oaoaaaaa!! Oppa!! JiEunie sợ con sâu nó ăn mất đầu YoSeobie oppa!!!! – JiEun khóc toáng lên

-              JiEunie ngoan… Đừng khóc… - YoSeob vẫn cảm thấy sợ nhưng lại phì cười vì trí tưởng tượng của cô em bay xa quá.

Và nụ cười thiên thần của cậu bé 6 tuổi đập vào mắt 2 cậu nhóc nhà ta. DooJoon chợt lặng người trước cậu còn JunHyung làm rơi luôn quả bóng, mặt đơ ra không chút biểu cảm. Ở góc của YoSeob, cậu vẫn đang ra sức dỗ dành cô em gái:

-              Nào JiEunie! Em xem, con sâu nó nhỏ như thế này. Đầu oppa to hơn miệng nó mấy chục lần thì làm sao mà nó ăn được chứ??

-              Nhưng JiEunie thấy nó đang ăn tóc oppa… - Cô nhóc khóc to hơn khi chỉ lên đầu YoSeob.

-              Hả????????????? – YoSeob gào lên. – Aish!!! Con sâu chết tiệt!! Xuống khỏi đầu ta!! – Thấy em mình khóc to hơn cậu đâm cáu, dẫm chân xuống đất liên tục.

Cả JunHyung và DooJoon cùng bật cười trước dáng vẻ của cậu nhóc. 2 cậu bé tiến lại gần. DooJoon nhẹ nhàng hỏi:

-              Này cậu bé! Sao thế?

YoSeob đang khùng lên bỗng ngừng lại, JiEun thì mừng như bắt được vàng, túm tay 2 oppa mà lay lay:

-              2 oppa tốt bụng ơi! Gỡ con sâu kia ra khỏi đầu YoSeob oppa đi!!

-              Nào nhóc! Đưa đầu ra coi! DooJoon! Cậu đi kiếm cành cây cho tớ… - JunHyung ra lênh.

DooJoon sau 1 lúc lần mò cuối cùng cũng tìm thấy 1 cành cây nhỏ nhỏ. Cậu chạy tới, giữ vai YoSeob rồi đưa cành cây cho JunHyung. JunHyung ấn đầu YoSeob rồi thong đầu cành vào giữa con sâu và vứt nó xuống đất.

-              Được rồi đó nhóc! – Cậu quăng cả cành cây xuống, phủi hủi tay.

-              Kamsa 2 hyung. – Cậu cười rồi lấy chân di di lên con sâu xấu số - Chết mi nè!! Ai cho mi bay lên đầu ta??? Ai cho mi làm JiEunie khóc???

YoSeob cứ dẫm cho tới khi con sâu nát dưới gót dép rồi mới quay sang nói với JiEun:

-              JiEunie! Oppa xử nó rồi! Hừ, dám dọa anh em ta!

2 đứa nhóc cười rõ tươi làm cho 2 tên kia ngơ ngẩn. YoSeob quay ra, cười khì:

- Àh! Chào 2 hyung! Em là YangYoSeob, còn đây là Yang JiEun. Chúng em là anh em sinh đôi. Cúng em mới tới! Mong 2 hyung giúp đỡ.

- Chào YoSeob, chào JiEun! Hyung là Yoon DooJoon, còn thằng nhóc này là Yong JunHyung. Bọn hyung 7 tuổi.

- Vậy là hơn bọn em 1 tuổi. JiEun, chào Yoon hyung và Yong hyung đi. – Cậu nói với JiEun.

- JiEun chào 2 oppa. – JiEun lễ phép cúi đầu.

- 2 anh em xinh quá! Nhìn má muốn nựng ghê! – DooJoon xoa đầu 2 nhóc.

- DooJoon! – JunHyung lườm cậu 1 cái cháy mắt.

YoSeob vui vẻ cười. Càng nhìn thì càng thấy YoSeob và JiEun giống nhau. Cả 2 đều dễ thương như thiên thần vậy…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

4 đứa trẻ nhanh chóng kết thân với nhau và thân thiết như những người anh em ruột thịt. Trời cũng đã nhá nhem tối. YoSeob và JiEun đang định song ca tặng 2 hyung 1 bài hát thì có tiếng gọi:

-              YoSeobie! JiEunie! Về ăn tối thôi con!!

-              Arraso!!! – 2 đứa trẻ quay ra đáp rồi quay lại nhìn 2 hyung – Hyung! Bọn em về nhé! Mai bọn em sẽ chơi với 2 hyung! – YoSeob kéo JiEun dậy rồi phủi quần ào cho cô nhóc.

-              Mà nhà em ở đâu thế? Chỉ cho bọn hyung! Có gì mai 2 hyung sẽ gọi 2 đứa. – DooJoon nghĩ ra.

4 đứa trẻ lại dung dăng dắt nhau ra về. Tới trước cổng ngôi nhà có hàng rào xanh lá cây tươi mát thì YoSeob mới dừng lại. Chỉ tay vào nó:

- Nhà bọn em ở đây này 2 hyung!

- Thật trùng hợp! – DooJoon thốt lên.

- Nhà hyung ở bên phải đó. – JunHyung cũng chỉ sang căn biệt thự có vườn cây đầy những chậu hoa bé xinh. – CÒn nhà DooJoon bên trái đó! – Cậu chỉ sang căn biệt thự có khoảng sân toàn rau là rau.

- Oa!!! Thích quá!! – JiEun vỗ tay. – Vậy là nếu thich thì bọn em có thể sang nhà 2 oppa chơi bất cứ lúc nào rồi.

- Nếu em muốn thì cứ gọi oppa nhé! – DooJoon cười hiền.

Arraso! Mình vào thôi JiEun! – YoSeob cúi chào rồi kéo tay JiEun đi – Chào 2 hyung! Mai gặp lại!

-              Chào 2 oppa! – JiEun vẫy vẫy tay đóng cửa hàng rào rồi chạy theo YoSeob.

End Flash Back…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

YoSeob đang mải nghĩ gì đó. Ngón tay cũng không còn đánh trên bàn phím của chiếc Macbook thân yêu mà nó đứng yên. Bây giờ YoSeob đang làm thực tập sinh cho 1 Tập đoàn Điện tử có tiếng ở Hàn Quốc. Chỉ cần hoàn thành mẫu thiết kế Điện thoại mới nhất này là cậu sẽ được leo thẳng lên chức phó phòng Thiết kế. THôi không suy nghĩ vẩn vơ nữa, cậu quay lại với mấy hình đồ họa thì 1 lon nước được áp xuống tay cậu, đồng thời 1 giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

-              YoSeobie oppa!! NGhỉ thôi! Em đói rồi….

END CHAP I

A.N: Chap 1 này mới chỉ dừng lại ở tình bạn giữa 3 chẻ nhà mình. Mọi người chịu khó chờ đợi nhé.

Enjoy… Love ya :x~

Chap II: Hyung đệ tương phùng…

Ngày mà tất cả gặp lại nhau…

Bạn tốt mãi mãi nhé!!! Chúng ta là 6 hyung đệ tốt…

- YoSeobie oppa!! Nghỉ tay nào!! – Giọng nói nhẹ nhàng vang lên cạnh cậu.

- JiEunie! Em được nghỉ rồi hả? – JiEun ngồi xuống cạnh YoSeob.

- Vâng, hôm nay em được nghỉ sớm. Phòng em dạo này đang nhàn nhã lắm. – JiEun ngó vào chiếc Macbook của cậu – Oppa đang làm gì thế?

- À, oppa đang muốn thăng chức để nuôi JiEunie.. –Cậu xoa đầu cô bé.

- Oppa! Em lớn rồi mà! Đừng xoa đầu em chứ? – JiEun phụng phịu nhưng vẫn cố nhấc cao đầu để YoSeob xoa xoa cho thoải mái.

Thời gian thấm thoát trôi đi. JiEun cũng giống như YoSeob, càng ngày càng giống thiên thần. Nếu ngày xưa mang vẻ đẹp ngây thơ thì bây giờ cô đã trở thành 1 công chúa duyên dáng đầy điệu đà. Nhưng cả 2 anh em vẫn không mất đi nét giống nhau đặc biệt của mình. Đó là gò má bầu bĩnh luôn ửng hồng và đôi mắt to tròn long lanh.

- Àh! YoSeobie oppa. Hôm nay KiKwangie và DongWoonie tới chơi đấy. – Cô khẽ reo lên.

- Em nhớ tới vợ chồng nhà đấy làm gì? Chúng nó phá giá đi trước cả ah em mình. – YoSeob bĩu môi.

- Thôi mà oppa!! 2 người đấy về với nhau cho đỡ nặng đầu. Chứ trước cứ cuối tuần là 2 người họ lại lải nhải với an hem mình suốt. – JiEun chống tay.

-

“Tick tack tick tack stop….~~~~

Mashmallow, mashmallow…~~~~”

Chuông điện thoại phát ra từ chiếc Iphone trắng trên bàn đầy vui nhộn. YoSeob ngó qua tên trên chiếc điện thoại rồi vờ như không để ý. JiEun thấy vậy liền bấm nhận. Giọng cô vang lên đầy trong trẻo

- Yeoboseo??

*Yah!!! YoSeobie!!!! Cậu có rỗi không?? Qua nhà bọn này làm mấy chén đi!!!* Giọng oanh vàng của ai đó vang qua điện thoại làm JiEun giật mình.

- Lee KiKwang!!!!!!!!!! Cậu tra tấn lỗ tai tớ đủ chưa vậy?? – Cô ngoáy lỗ tai rồi khẽ gào lên.

-

*Ủa?? JiEunie?? YoSeob đâu?* Đầu máy bên kia ngớ ra.

- Oppa đang làm việc rồi…

*Lát làm việc xong thì 2 cậu qua nhà tớ ăn tân gia nhé! Cùng khu nhà các cậu đấy. Hehe!!*

- MORAGO???? LEE KIKWANG!!!! SON DONG WOON!!!! 2 cậu định ám anh em tôi tới lúc nào vậy hả?? – YoSeob giật cái điện thoại từ tay JiEun gào lên.

*Ủa?? YoSeobie? Nghe được kia à? Tí nữa nhớ về. Nhà số 606 đó… Tớ mời cả các hyung đến chơi nữa.* Cậu nhóc bên kia đang buôn thoải mái thì bỗng chặn điện thoại *Ừh! Woonie đợi anh 1 tí, anh nói chuyện xong với nhà Yang “aegyo” đã… Thế nhá!! Nhớ tới đấy!! Nếu không vợ chồng tớ sẽ sang lôi cổ 2 người đấy!!!”

Bip~~~

YoSeob tức xì khói. Cái nhà này lấy nhau rồi mà còn làm mấy người trong diện độc thân như 2 anh em đây phải ghen tị. Đã thế lại còn phe phẩy mua nhà ngay khu mà 2 anh em ở để chọc tức cả 2. Tí nữa phải trả thù 2 cái con người này mới được…

- JiEunie! Đi thôi!! – YoSeob cất Macbook đi rồi đứng dậy. – Lát nữa oppa sẽ bóp cổ nàh chúng nó.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

King koong…!!!~~~

“Nhà Lee đây!” Giọng nói hơi trầm trầm vang lên. “Ai đó?”

- Son DongWoon!! Mi có chồng quên bạn hả?? -  JiEun gằm ghè qua chuông cửa.

“Úi! JiEun noona dễ thương nhất quả đất.” DongWoon nịnh hót.

- Mở cửa mau!! – YoSeob chen vào nói, giở cái giọng lảnh lót như chim vàng anh của mình ra.

Pip… Cạch…

- Hoan nghênh, hoan nghênh!!! – 1 cậu nhóc cao lều ngều tầm 1m82cm mặc áo gấu, quần ngủ màu tím, tóc tai bù xù mở cửa, miệng cười toe toét.

- Hừ… Phởn chí quá nhỉ? – YoSeob tháo giày ra, lườm 2 cái tên dám lên xe bông trước.

JiEun nhẹ nhàng tháo đôi giày búp bê ra, ra hiệu cho người bê 1 hộp quà to bự thắt nơ đỏ chóe vào. DongWoon mắt lấp lánh sao, lao vào săm soi hộp

quà:

- Noona!!! Quà gì vậy?

- Mở ra thì biết… - YoSeob bĩu môi nhìn thằng nhỏ đang nhỏ dãi tong tỏng vào hộp quà.

Xoạt… xoẹt…

- Ohmona!!!!!! Trời ơi!! Cái này đăt lắm nha!!! – Mắt DongWoon lấp lánh sao, cộng thêm cả màu xanh của tiền nữa.

Trước mắt cậu nhóc là 1 chiếc lò vi sóng kiêm cả nướng đắt tiền. Có mơ thì đôi vợ chồng 1 đứa vẫn đang học năm cuối đại học, 1 đứa mới đi làm 1 năm thì còn lâu mới với tới được.

- Vâng! Tiền lương cả tháng của tôi và oppa đấy… - JiEun giả vờ bĩu môi.

- Ôi!! Hyung!! Noona!!! 2 người là nhất… - DongWoon chớp chớp mắt ôm cái lò vi sóng ngắm nghía.

- Mà KiKwang đâu?? – JiEun ngó nghiêng.

- Anh ấy đang tắm. Mệt quá à… - DongWoon thở dài.

- Sao thế? Vừa “vận động” à? – YoSeob cười đểu.

Mặt DongWoon đỏ như gấc chin. Cậu giả vờ bơ bơ, lác lác rồi bê cái hộp vào bếp để 2 anh em kia tha hồ bay cao trí tưởng tượng rồi cười khúc khích với nhau.

- Đến rồi đó hả?? – 1 tên khác đi từ trên tầng 2 xuống, tóc còn sũng nước. Cậu nhóc tuy có cơ bắp nhưng lại lùn tịt và đôi mắt 1 mí không ăn nhập với hình thể gì cả.

- Ừh, vợ chồng mi hạnh phúc ghê á! – JiEun giả vờ ghen tị.

- Muốn hạnh phúc thì nhanh nhanh, chóng chóng kiếm tên nào đáy về mà yêu. – KiKwang cười đểu.

DongWoon bê khay trà, hoa quả ra. Đưa từng ly cho từng người rồi ngồi xuống cạnh KiKwang. YoSeob liền nở nụ cười tiểu quỷ:

- Chậc, không biết DongWoonie là người bị đè hay người đè nhỉ?

- Yah!! Sao nói chuyện này ở đây vậy?? – KiKwang tức sôi máu, cậu biết YoSeob đang nghĩ tới điều gì.

- Tò mò thôi, 2 người bảo cuộc sống vợ chồng hạnh phúc mà. – JiEun hùa theo.

- Noona!! Sao cả noona cũng hùa theo hyung ấy vậy??? – DongWoon đỏ mặt.

- Nghĩ tụi đây là gì? Anh em sinh đôi đó. Phải không JiEunie? – YoSeob choàng tay qua vai cô em, kéo cô lại rồi xoa đầu cô nhóc.

Kinh koong…!!

- Để anh ra mở. – KiKwang đứng dậy.

Cậu mở cửa thì thấy 3 chàng trai đẹp chói lòa bước vào. DongWoon đứng dậy, reo lên:

- DooJoon hyung, HyunSeung hyung, JunHyung hyung!!

- Này!! Quà tân gia này!!!! – DooJoon giơ hộp quà to tướng trước mặt 2 vợ chồng làm chúng nó mắt nhấp nháy toàn sao.

- Đến rồi đó hả “Aegyo Twins”? – 1 chàng trai có mái tóc đỏ hồng, đầu đội chiếc mũ có quâ màu hồng, quần cũng hồng nốt bỏ giầy ra đi vào.

YoSeob cùng JiEun đứng dậy. Chạy ra chỗ chàng trai đó, sờ soạng:

- Seung oppa! Sao hôm nay chơi nguyên cây hồng vậy? Công chúa quá cơ… – JiEun bỏ cái mũ trên đàu chàng trai đó, ướm thử vào đầu mình.

- Hyung! Lâu không gặp mà chơi nguyên cây vậy. Có chói quá không? – YoSeob nhìn anh từ đầu đến chân.

- Đâu, có nửa cây thôi… - Anh chỉ vào cái áo phông màu trắng của mình – 2 anh em nhà mi đến lâu chưa?

- Em mới tới thôi oppa. – JiEun cười tươi.

Nói rồi tất cả ngồi xuống ghế sofa. DooJoon nhìn căn phòng này 1 vòng, tắm tắc:

- KiKwangie, cậu kiếm được kiến trúc sư cho căn nhà này tốt đấy! – Anh gật gù.

- Hehe, chuyện em mà. – KiKwang vỗ ngực, vòng tay qua eo DongWoon, luồm tay vào bên trong áo cậu nhóc.

- Yaish!! KiKwangie! Không được đụng chạm linh tinh đâu nhá. Tối tha hồ mà sờ mó. – YoSeob lườm.

- Này!Định cho mấy hyung đây đau mắt mà chết đó hả? – JunHyung liwwcs đôi mắt sắc lạnh của mình sang đôi vợ chồng trẻ.

- Hyung!! NGười ta còn đang trong tuần trăng mật mà!! – DongWoon chu mỏ cãi.

- Kể cả vậy! – DooJoon chêm lời.

- Đừng làm ô nhiễm môi trường của những người còn trong sáng. – HyunSeung nhấp ngụm trà nói thêm.

- Mấy người lên phòng đi, tụi này tự xử với nhau. – JiEun nháy mắt đầy trêu chọc.

- Ahhh!! Mấy người trêu vợ chồng ta vừa vừa phai phải thôi nhá!! – 2 vợ chồng KiWoon um sùm làm cả lũ đợc 1 trận cười chảy nước mắt.

KHông khí trong căn phòng khách ấm cúng hơn bao giờ hết. DongWoon và KiKwang cũng là 1 trong những người bạn quan trọng của 2 anh em. Kể ra thì dài, đôi này quấn nhau từ lúc còn nhỏ nhưng lại hay lôi 2 anh em nhà YoSeob ra để hành mỗi lúc giận hờn hay phởn phởn. Kể cả khi 2 đứa chuyển nhà đi thì tuần nào chúng nó cũng đến rồi túm cổ 2 anh em ra mà tâm sự. Cũng từ đó mà DooJoon và JunHyung chơi với KiWoon rồi thân nhau như an hem 1 nhà. Chỉ hận chúng nó dám vượt mặt các hyung mà đi trước 1 bước thôi…

- HyunSeung hyung! Dạo này có tăm tia được em nào về đầu quân không? – YoSeob bỗng hỏi HyunSeung.

- Chậc, bên chỗ hyung dạo này chả mấy người. Chán, tính bỏ nghề… - HyunSeung thở dài.

- Oppa! Hay để em sang công ty oppa nhá!! – JiEun chớp mắt.

- Được JiEunie qua thì tốt quá chứ.. Thiên thần mà… - HyunSeung nhìn JiEun đầy mừng rỡ.

- Plè… Còn lâu nhá oppa… - JiEun lè lưỡi khi thấy bản mặt của HyunSeung đang đầy kỳ vọng – “Unnie” mắc bẫy rồi,haha .

- Yah!!! 2 anh em cô tính bao giờ lớn đây hả????? – HyunSeung nhảy dựng lên khi cái từ “unnie” đáng nguyền rủa ấy được phun ra từ miệng JiEun.

- Hahahahaaa!!! – Tràng cười sảng khoái của mấy con người còn lại vang vọng trong căn phòng khách.

HyunSeung cũng là bạn của 5 đứa, hiện giờ đang làm giám đốc cho công ty thời trang kiêm quản lý người mẫu The Beauty nổi tiéng. Nhưng không chơi thân từ nhỏ mà anh học chung lớp với DooJoon và JunHyung. Lúc mới gặp thì cả 2 anh em sinh đôi nhà ta thấy anh giống.. con gái không chịu được và vẫn để ý tới tận bây giờ. Làm HyunSeung tức điên lên. Chuyện là thế này…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Flashback…

Trường Trung học Midnight Sun…

2 đứa nhỏ dễ thương y chang thiên thần đang ngồi đung đưa trên chiếc xích đu đã cũ đằng sau sân trường. Giờ nghỉ trưa thật nhàm chán, chỉ thấy nắng chói chang.

Cô bé thiên thần ngồi xích đu bên trái, mái tóc được buộc cao lên khoe vầng trán rộng, cái băng đô tai thỏ vải màu hồng sọc ca rô đung đưa mỗi khi cô bé nghiêng đầu. Khuôn miệng hồng hồng xinh xắn khẽ hát ư ử bài hát gì đó khá dễ thương.

“You&I lyrics…

Cậu nhóc bên cạnh cô dường như không để ý tới cô đang làm gì. Khuôn mặt cậu đỏ bừng lên như say nắng. Cánh môi hồng hơi chu chu mím lại, gò má phúng phính ửng hồng. Đôi long mày nhăn tít lại không thoải mái chút nào. Cậu đang suy nghĩ việc gì đó chăng? Nhầm rồi, chỉ là…

- Ahhh!! Chán quá đi mất!! – Cậu bỗng nhảy ra khỏi chiếc xích đu, đi qua đi lại.

- YoSeobie Oppa! Sao thế?? – Cô bé kia giật mình.

- Chán quá JiEunie à!! – Cậu hơi phụng phịu.

- Em cũng chán nữa. – 2 khuôn mặt thiên thần đồng lọat chảy dài.

“Ọc,ọc…”

Tiếng rót nước sôi ở đâu đó vang lên. Cậu nhóc ôm bụng mình, cười trừ:

- JiEunie đói chưa?

- Dạ, cũng bình thường ạ. – Cô bé nhún vai.

- Sao các hyung lâu vậy? Oppa đói quá à… - Cậu xoa xoa vào bụng mình, chán nản.

- Oppa cố đợi đi, chắc các oppa sắp tan rồi.

Cậu nhóc thở dài rồi lại ngồi trên chiếc xích đu. Đu qua đu lại. Mấy hyung chất tiệt, làm gì mà lâu quá vậy?? Cậu tự lẩm bẩm…

- YoSeobie!! JiEunie!! – Giọng hét ồm ồm không lẫn đi đau được của DooJoon đại ca vang lên.

2 đứa nhóc đồng loạt quay lại, thấy 2 hyung mặc đồng phục chạy tới. Đang hớn hở chợt YoSeob nheo mắt. Ủa? Đằng sau JunHyung là ai vậy ta?

- Oppa! Ai đằng sau JunHyungie oppa vậy? – JiEunie thì thầm vào tai YoSeob.

- Oppa không biết. Trông giống con gái quá! – YoSeob nhận định.

3 cái bóng cao ngang nhau chạy tới, trên tay ai cũng cầm 1 cái hộp nho nhỏ. DooJoon thở dốc, bám vào thân cây bên cạnh. JunHyung lau mồ hôi, hỏi đứt quãng:

- 2 đứa… tới lâu… chưa?

- Bọn em đợi các hyung nãy giờ. Đói meo. – YoSeob trưng bộ mặt ỉu xìu.

- Xin lỗi 2 đứa. Tại bọn hyung phải làm nốt bài tập. – DooJoon đứng thẳng người dậy chỉ vào người lạ đi theo 2 thằng– À, giới thiệu với 2 đứa, đây là bạn hyung…

Không để DooJoon nói hết câu, YoSeob đã nhanh nhảu:

- Em chào noona ạ… Noona xinh quá!!!

- MORAGO??? Gọi ta là cái gì vậy?? – Người lạ bỗng nổi xung lên.

DooJoon và JunHyung nhìn nhau rồi quay sang nhìn người lạ cười lớn. DooJoon vỗ vai người kai đày an ủi:

- Đấy nhá! Không phải chỉ có bọn này nhàm đâu nhá!

- IM!!!

JiEun thấy “unnie” này dữ quá, vội chạy ra:

- Ơ, unnie đừng nóng. YoSeobie oppa. Đừng có tranh mồm người khác chứ? – JiEun cười trừ rồi kéo tay YoSeob.

- Hừ!! Ta là BOY là BOY chính gốc đó!!!! – Người lạ mặt gào lên.

- Ấy!! Noona đừng trêu bọn em chứ? – YoSeob vẫn ngu ngơ.

- Yah!!! Yoon DooJoon!! Yong JunHyung!! 2 người dạy em kiểu gì vậy hả??? – NGười lạ mặt chạy ra túm tai 2 tên đang cười lăn lộn kia.

DooJoon nén cười còn mặt JunHyung cũng đang dãn ra hết cỡ chứ không nhăn tít lại như mọi khi. Trong khi 2 anh em sinh đôi nhà ta thì đần mặt còn người lạ mặt thì bừng bừng lửa giận.

- HYUNG!!!!! – YoSeob không chịu được nữa gào lên.

- Được rồi. Đây là HyunSeung. Cậu ấy là con trai đấy… - DooJoon vẫn ôm bụng cười.

- Không phải chứ?? – JiEun tròn mắt.

- Không tin em kiểm tra xem. – Junhyung chỉ vào người lạ mặt.

YoSeob làm mặt nghiêm trọng. Lại gần HyunSeung rồi săm soi 1 vòng. Cậu lắc đầu:

- Không đúng. Đây rõ ràng là con gái mà…

- Yahhhh!!!! Nhóc con! Ta là BOY 100% đó nhá!! – HyunSeung nổi sung lên tính ra bóp cổ YoSeob.

- Ấy ấy, bình tĩnh… - DooJoon nhảy ra cản cậu.

Vâng!! Tại sao YoSeob và JiEun cứ khẳng định 1 mực Đại mỹ nam Jang HyunSeung là con gái chứ? Câu trả lời là ở đây:

- Oppa xem! Unnie này nha. Tóc thì mềm mượt, dài, lại còn xoăn xoăn, đã thế còn đeo băng đô hippi. Tai đeo khuyên, mặt thì trắng hồng, mềm mịn. Môi thì hồng, mũi thì thẳng. Dáng người thì nhỏ nhắn. Không phải là con gái thì là gì?? – JiEun miêu tả kỹ càng gương mặt HyunSeung.

- Này bé!! Nhìn kỹ lại đi!! Ta đâu có mặc váy đồng phục giống bé? – HyunSeung chỉ xuống chân mình.

2 anh em sinh đôi trố mắt nhìn xuống dưới. Vâng, HyunSeung nhà ta mặc quàn chứ không mặc váy yểu điệu như JiEun. YoSeob và JiEun nuốt nước bọt cái ực, không dmá ngẩng đầu lên nhìn. HyunSeung dương dương:

- Sao? Bây giờ là “noona” hay là “hyung”? Là “unnie” hay là “oppa”?

- Hihi, hyung… Em nhầm… Xin lỗi hyung… - YoSeob trưng cái bản mặt khó đỡ nhất nhìn HyunSeung.

- Xin lỗi oppa. Tại em thấy giống… quá… - JiEun giương mắt long lanh lên nhìn cậu.

- Hừ. Seung ta là người không để ý chuyện vặt. – HyunSeung bĩu môi.

Lúc này , DooJoon và JunHyung thôi không cười nữa. Vuốt lại cái mặt, cậu giới thiệu:

- Đây là Yang YoSeob và Yang JiEun. 2 nhóc này đều học lớp 7. Sinh đôi đó.

- Thảm nào… - HyunSeung nhìn 2 đứa nhóc thiên thần đứng đối diện mình.

- Hì, hyung. Có gì vừa nãy hyung bỏ qua cho bọn em nhá. – YoSeob cười, chộp lấy 1 cánh tay của HyunSeung.

- Oppa… - JiEun chộp nốt cánh còn lại, lắc lắc.

- Rồi, rồi. Buông ra đi. – HyunSeung không chịu nổi 2 con đỉa cứ bám mình.

Bộ đôi nhà Thiên thần hí hửng ra mặt. Xem ra có đối tượng để trêu mỗi lúc buồn chán rồi đấy….

End Flashback…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Không khí đang vui vẻ bỗng trùng xuống khi DooJoon hắng giọng. Anh nói nghiêm túc:

- Mấy đứa, có thể sắp tới hyung sẽ dời Hàn Quốc trong vòng 2 năm…

END CHAP II

A.N: Chap 2 này khá là ngộ nghĩng đúng không mọi người? ;;)~ (au tự sướng.. =))))~~ ) Chap 3 sẽ bắt đầu khai màn tất cả nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro