CHAP 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10

Khi chỉ còn cách cô gái kia vài bước chân, Eun Jung vội buông valy xuống chạy đến và ôm Jessica vào lòng, vuốt tóc cô ấy âu yếm thì thầm:

-Tớ về rồi đây, tớ nhớ cậu lắm, Jessica à.

Jessica chưa hết bàng hoàng vì sự có mặt của Eun Jung đã bị cô ấy kéo vào một cái ôm siết đầy thân mật trước sự chứng kiến của Yuri. Jessica lúng túng đẩy Eun Jung ra và khẽ liếc nhìn thái độ của Yuri, gương mặt người ấy không có chút biểu hiện gì nhưng ánh mắt lại nhuộm đầy u phiền. Eun Jung vui vẻ rời khỏi cái ôm rồi quay qua hỏi người đứng kế bên Jessica một cách thản nhiên :

-Yuri, cậu cũng ở đây à, tại sao cậu lại đi cùng với hôn thê của mình vậy – Eun Jung vẫn giữ nụ cười và đưa ánh mắt về phía Jessica chờ đợi câu trả lời từ cô ấy. 

Jessica không biết nên diễn tả tình cảnh này như thế nào, hai người yêu cô đều đang đứng ở đây, một người cô yêu nhưng một người lại là người cô sẽ đính hôn. Cô không biết phải xử trí thế nào để cả hai không phải tổn thương. Khi Jessica vẫn còn đang ấp úng nói, thì giọng Yuri đã chen vào:

-Tớ gặp Jessica khi cô ấy đang đón taxi, tớ chỉ đề nghị cho cô ấy quá giang thôi, cậu biết đấy, trời cũng đã tối rồi. Cô ấy ở ngoài một mình sẽ rất nguy hiểm.

-À, thì ra là vậy. Cảm ơn cậu nhé. Tiện thể nhờ cậu gọi điện báo với appa một tiếng là tớ vừa về tới. Điện thoại của tớ hết pin rồi –Eun Jung vẫy vẫy chiếc điện thoại với màn hình tối đen.

-Được rồi, tớ sẽ báo dùm cậu – Yuri nói.

Eun Jung nắm lấy tay Jessica người nãy giờ vẫn im lặng và tinh nghịch nói: “ Vừa về tới là tớ đã ghé thăm cậu liền đấy, thấy tớ ngoan ghê không ”

-Uhm…ờ…cậu vừa xuống máy bay chắc mệt rồi, nên về nhà nghỉ mới phải chứ - Jessica lúng túng trả lời.

Yuri nhận thấy mình giống như người thừa đang tổn tại ở đây vậy, nhìn thấy người mình yêu trong vòng tay người khác mà cô không thể làm gì ngoài việc lặng yên đứng nhìn. Cô đã muốn nói với Jessica rằng hãy đẩy Eun Jung ra đi, hãy nói với Eun Jung rằng người cô ấy yêu chính là Kwon Yuri. Nhưng cô lại thấy mình không có đủ tư cách ấy, hai người họ mới là người sẽ đính hôn rồi kết hôn với nhau, còn cô có lẽ vài tháng nữa rồi cũng sẽ biến mất khỏi cuộc đời Jessica thôi, vậy thì kéo cô ấy ra khỏi mối quan hệ tốt đẹp như vậy để làm gì, chỉ cần Jessica đồng ý thỉnh thoảng để cô được phép ở bên cạnh cô ấy là Yuri đã mãn nguyện lắm rồi. Vội vàng nói lời tạm biệt rồi quay bước ra về. Cô sợ nếu còn ở lại cô sẽ không đủ sức chống đỡ cho trái tim của mình nữa.

Jessica tự hỏi người kia đang đau đớn đến mức nào, ánh mắt người ấy nhìn cô lúc tạm biệt thật sự như bóp nghẹn trái tim cô vậy

-Vào nhà nấu gì đó cùng ăn đi Jessica, tớ đói quá rồi – Eun Jung nắm lấy tay Jessica và kéo vào nhà.

Eun Jung để valy của mình trong phòng khách và tiến vào nhà bếp tìm gì đó để ăn, cô hỏi vọng ra: “ Jessica, cậu muốn ăn gì không, tớ sẽ nấu”

-Không, tớ đã ăn rồi. Cậu cứ ăn đi – Jessica ngồi thừ người trong phòng khách nghĩ xem mình nên mở lời với Eun Jung như thế nào để cô ấy chịu ít tổn thương nhất.

Eun Jung nhìn Jessica đang trầm ngâm thì chau mày lại, trái tim người con gái này đang dần vuột khỏi tầm tay của cô. Bao năm qua, Eun Jung đã luôn đuổi theo hình bóng của cô gái ấy và mong một ngày nào đó cô ấy sẽ quay lại nhìn cô, sẽ yêu cô như chính cách cô yêu cô ấy vậy. 

Nhưng có vẻ cô đã lầm, có thể Eun Jung sẽ luôn có Jessica bên mình dù trái tim cô ấy không hoàn toản thuộc về cô, có thể cô sẽ được như vậy nếu như không có sự xuất hiện của Kwon Yuri, cô biết cậu ta là ai. Ngoài việc Kwon Yuri chính là kẻ đó, mối tình đầu của Jessica thì còn việc gì có thể khiến Jessica thần hồn điên đảo đến như vậy.

Eun Jung đi lại gần Jessica, khi đi ngang qua cửa sổ thì nhác thấy chiếc xe màu bạc của Yuri vẫn còn đậu ở đấy. Cậu ta vẫn chưa về.

Kéo tay Jessica vào một cái ôm trước cửa sổ, Eun Jung dùng lưng mình để chắn tầm nhìn của Jessica. Khiến người cô gái ấy mất tập trung khi vùi mặt vào tóc cô ấy thì thầm: 

-Jessica, tớ thật sự rất nhớ cậu. Ở nơi đó đáng sợ lắm Jessica à, tớ chỉ nhìn thấy toàn cảnh chết chóc, chỉ nghe thấy toàn tiếng khóc thảm thiết thôi, ở đó không có hy vọng cũng không có niềm vui – Eun Jung bật khóc nức nở trên vai Jessica, những kí ức về nơi đó thật sự ám ảnh tâm trí cô, nó rút cạn sức sống trong cô, Eun Jung cảm giác như mình sẽ không bao giờ có được hạnh phúc nữa vậy.

Đây là lần đầu tiên Jessica nhìn thấy Eun Jung yếu đuối và khóc trước mặt cô như thế này, chắc hẳn cậu ấy đã phải chịu một áp lực khủng khiếp lắm. Jessica nghĩ sẽ thật là tàn nhẫn nếu bây giờ cô lại đẩy cậu ấy đi như vậy, trong khi Eun Jung đã chờ đợi cô bao nhiêu năm qua, đã ở bên cạnh cô trong những lúc cô cảm thấy cô đơn nhất. Có lẽ cô nên chờ đến thời điểm thích hợp. 

Jessica rụt rè vòng tay ôm lại Eun Jung, dùng hơi ấm để an ủi cô ấy. Khi Eun Jung đã bình tâm trở lại, cô nghe tiếng Eun Jung hỏi: “ Tớ có thể ở lại đây đêm nay không, bây giờ tớ không muốn ở một mình. “

Jessica gật nhẹ đầu đồng ý. Chính cô cũng không an tâm để Eun Jung ra về trong tình trạng như thế này. Nghĩ rằng cô đang thấu đáo tất cả nhưng có 2 điều Jessica không hề biết, đó là những bức ảnh chụp của cô và Yuri đang yên vị trong valy của Eun Jung, cùng giọt nước mắt lặng lẽ rơi của một ai đó ngoài khung cửa sổ.

---------------------------------

Ngày thứ 15

Victoria cứ thỉnh thoảng lại liếc nhìn Yuri một cách dò xét khi cả hai ở trong thang máy xuống tầng dưới. Từ lúc ở trong cuộc họp cổ đông đến bây giờ Yuri vẫn tuyệt nhiên không nói lời nào, gương mặt tuy vẫn bình thản nhưng ánh mắt thì có chút khó chịu. Nhận thấy được sự quan sát của cô nàng bên cạnh, Yuri cất giọng bình thản nói:

-Tớ không sao, đừng lo cho tớ.

- Cậu mà không có gì thật sao ? – Victoria mỉa mai hỏi.

- Chứ cậu nghĩ tớ sẽ có gì hả ? – Yuri gắt lại

- Thì Oh Eun Jung bỗng dưng trở về, rồi đột ngột xuất hiện tại cuộc họp nói là muốn phụ giúp ba mình, liền được ngồi vào ngay cái ghế Tổng giám. Rõ ràng là chủ tịch Oh muốn giảm đi quyền hạn của cậu mà – Victoria chậm rãi nói 

- Osan vốn là của nhà họ Oh. Tớ không có quyền hạn gì cả và tớ cũng không cần nó, chỉ là việc Eun Jung công khai chống đối tớ như thể cô ấy biết về việc tớ và Jessica vậy.

-Vậy cô nàng ấy nói gì, người yêu trở về thì đá cậu đi rồi à ? – Victoria nhạo báng hỏi có phần hơi tò mò, vì xét thấy thái độ của Yuri thì cô chắc chắn là có chuyện xảy ra giữa hai người họ rồi.

-Đó là quyền của cô ấy, miễn cô ấy thấy vui là được – Yuri bỏ lại câu nói ấy trước khi lãnh đạm bước ra ngoài. 

Victoria thở dài, thì thầm: “ Đồ ngốc, cả đời cậu chỉ nhìn thấy mỗi cô ấy thôi sao “

---------------------------------

-Đội phó Choi, vào phòng tôi ngay – tiếng Lee Teuk gầm gè giận dữ giữa văn phòng của đội điều tra làm mọi người phải ái ngại. Sợ sệt nhìn Soo Young lạnh lùng bước vào văn phòng của đội trưởng và đóng sầm cửa lại.

Soo Young cố ngăn bàn thân mình bay vào mà bóp chết kẻ đang ngồi tại bàn làm việc một cách tự mãn kia. Vị trí mà hắn đang có chính là được đổi bằng máu của đội trưởng Kim Woo Hyun. Soo Young cất giọng kiềm nén hỏi:

-Anh gọi tôi vào đây có việc gì ?

Lee Teuk đập bàn một cái thật mạnh, quát: “ Ai ra lệnh cho cô lật lại vụ án của Shin Bong Su hả, cô đang làm xáo trộn cả đội điều tra lên đấy”

Soo Young yên lặng quan sát thái độ tức giận của Lee Teuk, rõ ràng hắn ta đang chịu áp lực khi vụ án này được lật lại, điều đó chứng tỏ người đứng đằng sau giật dây đang lo lắng. Lee Teuk có thể là đội trưởng đội điều tra nhưng chính Choi Soo Young mới là cảnh sát xuất sắc nhất ở đây, trò chơi tâm lý với một gã như hắn thì cô chỉ thắng chứ không bao giờ bại.

-Tôi nhận được tin mật báo thưa đội trưởng – Soo Young tiến sát lại gần hắn, bình thản đáp.

-Ai là người đã đưa tin – vừa nghe xong câu nói của Soo Young, ánh mắt Lee Teuk lập tức thay đổi, có chút vui mừng vì hắn sắp tìm ra được đầu mối.

Soo Young giả đò vô ý lấy từ trong túi cái bật lừa ra, tung qua tung lại và nói: “ Đội trưởng Kim Woo Hyun”

Lee Teuk ngay lập tức mặt mày biến sắc, mắt láo liên nhìn cái bật lửa lấp bấp nói: “ Cô…cô…điên à, anh ta đã…đã chết từ lâu rồi”

Soo Young bật cười ngặt nghẽo một lúc, rồi gương mặt trở nên lạnh lùng đáng sợ, đứng dậy chống hai tay lên bàn tiến sát đến gần Lee Teuk, đe dọa: “ Anh ấy trở về báo mộng cho tôi, anh ấy nói lửa cháy rất lớn, anh ấy đau lắm đấy, đội trưởng Lee à “ 

Lee Teuk hoảng hồn vì những lời nói vừa rồi của Soo Young, mồ hôi rịn ra đầy mặt, cố gắng hét lớn ra lệnh : “ Ra ngoài….ra ngoài….tôi bảo cô ra ngoài”

Soo Young đứng ngay thẳng lại nhếch mép cười vào gương mặt Lee Teuk trước khi lạnh lùng bỏ đi. Vội nhắn một tin nhắn gửi cho Yuri

Có kẻ nào đó đang giật dây Lee Teuk, chúng ta phải mau chóng tìm ra được kẻ đó.

--------------------------------

Kang Gyuri thấy người ngồi đối diện mình đang nhíu mày vì một tin nhắn thì buông giọng õng ẹo nói:

-Đang ngồi với em mà giám đốc Kwon lại để tâm trí của mình đi đâu thế.

Yuri cất điện thoai vào túi, nở một nụ cười nhẹ điềm nhiên đáp lại: “ Chỉ vì nó dám làm phiền đến không khí giữa chúng ta nên tôi mới để tâm đến nó đó chứ”

Đúng là lời đổn quả không sai, giám đốc tập đoàn Osan không những giỏi kinh doanh mà miệng lưỡi cũng khiến trái tim người khác tan chảy nữa. Kang Gyuri cười khúc khích trước lời tán tỉnh vừa rồi, mấy ngày gần đây càng được tiếp xúc với Yuri cô ta lại càng cảm thấy mình bị mê hoặc bởi con người này, một chút lạnh lùng, một chút bí ẩn đúng là khơi gợi được bản tính thích chinh phục của Kang Gyuri mà. Luồn bàn tay của mình đặt dưới bàn tay của Yuri, Kang Gyuri dùng ngón tay khều nhẹ lòng bàn tay của người kia, quyến rũ nói:

-Tối nay đến nhà em nhé.

------------------------------

Oh TaecYeon ngồi cùng Lee Teuk trong một căn phòng khá kín đáo của một quán bar lớn. Oh TaecYeon cất giọng ồm ồm hỏi:

-Thế nào, vụ việc tôi nhờ anh đã giải quyết xong chưa ?

Lee Teuk khổ sở bóp trán mình, nhăn nhăn nói: “ Có vẻ như cô ta đã mò ra được điều gì rồi, tôi không ngờ Giám đốc Kwon và Choi Soo Young là cùng một bọn, tôi khinh suất quá”

Oh TaecYeon giận dữ đập nát ly rượu trong tay, quát lớn: “ Đồ ngu, tôi đã cảnh báo anh trước rồi, Kwon Yuri không phải dễ chơi đâu. Anh liệu mà giải quyết đi, vụ án của Shin Bong Su mà vỡ lỡ ra cả tôi và anh đều chết.”

Lee Teuk nuốt nước bọt khó nhọc nói: “ Choi Soo Young là một cảnh sát rất giỏi, nếu để cho cô ta còn tồn tại thì trước sau gì cô ta cũng lần ra được vụ này. Tạm thời có lẽ họ chưa nắm được chứng cứ đâu, nếu cô ta biết chính tôi là kẻ đã giết Kim Woo Hyun thì chắc cô ta đã công bố từ lâu rồi “

Oh TaecYeon chán nản nhìn kẻ đồng phạm vô dụng cứ lẩm bẩm và lắc đầu liên tục chứng tỏ hắn ta đang rất hoảng loạn, cố bình tĩnh trấn an hắn, Oh TaecYeon nói: “ Tạm thời hãy bịt miệng Kim Gura đừng để hắn khai ra tên tôi, đề phòng bọn người của Kwon Yuri tìm đến hắn. Thời gian này chúng ta ít liên lạc với nhau thì tốt hơn”

Cả hai gã đàn ông đều im lặng suy nghĩ về việc bưng bít những tội ác mà chúng đã gây ra thì chợt có tiếng gõ cửa

Cốc cốc cốc 

Oh TaecYeon khó chịu cất tiếng hỏi: “ Ai đó ? “

-Tôi vào dọn dẹp ạ - tiếng một thanh niên ở ngoài đáp lại.

-Vào đi – Oh TaecYeon ra hiệu cho Lee Teuk mở cửa.

Một nhân viên trẻ của quán bar vào dọn dẹp đồ ăn thừa, chai rượu và cả mảnh vỡ do lúc nãy Oh TaecYeon đã gây ra. Xong xuôi thì anh ta cúi đầu chào hai gã đàn ông và bước ra ngoài.

Anh chàng nhân viên trẻ vừa đi dọc hành lang vắng vừa cười hớn hởn, thì thào vào bộ đàm gắn trên cổ áo: “ Em lấy được rồi noona à”

Giọng một người đáp lại: “ Giỏi lắm nhóc, âm thanh rất tốt.”

Taemin cười toe toét đắc ý nói: “ Em còn được nhận cả tiền tip nữa đó”

-Thôi được rồi, về ngay đi nhóc con – giọng Soo Young vang lên giục anh chàng.

-Yes, sir.

-----------------------------------------

Ngày thứ 16

Yuri đang ngồi trong phòng làm việc của Tổng giám mới nhậm chức của tập đoàn Osan, Oh Eun Jung. Không hiểu sao Eun Jung lại một mực nhất định gọi Yuri lên văn phòng của cậu ta, với lí do trao đổi một số vấn đề không hiểu rõ, mặc dù Eun Jung có trợ lý của mình nhưng nhất định phải là Kwon Yuri giải thích thì mới được. Yuri biết chắc chắn Eun Jung đang muốn làm điều gì đó nên mới cất công gọi cô lên đây như vậy, bởi vì dù cho có là bác sĩ không hiểu rõ kinh doanh nhưng với một người được cho là thông mình như cậu ta thì không có lý gì lại không hiểu những vấn đề cơ bản như vậy cả. 

Đang bàn bạc đến những hợp đồng xây dựng mới gần đây của Osan thì tiếng thư kí bên ngoài thông báo vào:

-Thưa tổng giám, có cô Jung đến tìm cô ạ.

Eun Jung vui vẻ trả lời lại: “ Để cô ấy vào” – rồi quay qua nói với Yuri: “ Hôm nay đến đây là được rồi, cám ơn cậu. Người yêu tớ đang đợi ở ngoài , cảm phiền cậu nhé”

Nhìn gương mặt cùng nụ cười hớn hở của Eun Jung, Yuri thầm cay đắng trong lòng, thì ra Oh Eun Jung lại định dùng cách này để đối phó với cô. Bắt cô chứng kiến tình yêu ngọt ngào giữa cậu ta và Jessica sao. Quả thật tình yêu khiến con người ta thay đổi thật đáng sợ. Yuri khẽ cúi đầu chào, vừa mở cửa bước ra ngoài đã thấy Jessica đứng ở đó. Cô gái này 2 ngày không gặp rồi thật khiến Yuri nhớ đến nổi chỉ muốn ôm cô ấy vào lòng. Nhưng cô hiểu mình không thể làm như vậy được, đành chào nhau như hai người xa lạ rồi bước ra ngoài.

Sáng nay, Jessica nhận được cuộc gọi của Eun Jung nhờ cô đem điện thoại của cậu ấy để quên ở nhà cô lên văn phòng dùm. Jessica đã ngần ngại từ chối vì cô sợ sẽ giáp mặt Yuri ở đây nhưng Eun Jung luôn miệng nói rằng đang chờ cuộc gọi quan trọng nào đó, năn nỉ cô đến tận công ty đưa cho cậu ấy. Jessica thật không còn cách nào khác nên đồng ý với cậu ấy. Nhưng lúc này khi nhận được phản ứng lạnh lùng của Yuri, Jessica thấy mình thật là ngu ngốc, nếu cô thật sự lo nghĩ cho Yuri thì cô nên kiên quyết hơn, cô đã chưa thể nói chuyện dứt khoát với Eun Jung thì phải tránh làm sao để Yuri không đau lòng vì cô mới phải. 

-Điện thoại của cậu đây – Jessica đặt điện thoại của Eun Jung lên bàn và lỡ đãng nói.

Eun Jung vui vẻ nắm tay Jessica và nói: “ Cảm ơn cậu, chiều nay cậu rãnh chứ, chúng ta cùng đi ăn ở đâu đó nhé” 

Jessica ngại ngùng rút tay lại và nhẹ nhàng từ chối: “ Hôm nay tớ sẽ ở lại trường chuẩn bị cho buổi biểu diễn, không thể đi với cậu được”

-Vì cậu bận hay là vì Kwon Yuri hả ? - Eun Jung cố nén cơn giận trong người cay nghiệt nói.

- Cậu đang nói gì vậy, tớ không hiểu ? – Jessica ngó lơ câu hỏi của Eun Jung, cô cho rằng đây không phải là lúc thích hợp để nói những chuyện như thế.

- Đừng có giả đò rằng cậu không hiểu, Kwon Yuri chính là kẻ đó đúng không, kẻ 6 năm trước đã bỏ rơi cậu đấy – Eun Jung cực kì kích động hét to lên, chưa bao giờ Jessica nhìn thấy một Eun Jung mất bình tĩnh đến như thế, những ngày gần đây tâm tính của cậu ấy dường như đã thay đổi hoàn toàn.

Jessica đưa ánh nhìn mệt mỏi về phía con người đang tức giận kia, cô thấy mình thật sự là một kẻ bội bạc đã hành hạ tinh thần một trái tim chân thành như Eun Jung.

-Tớ xin lỗi, cậu làm việc đi – Jessica nói xong rồi đứng dậy ra về.

Eun Jung thất vọng nhìn vào đôi mắt màu nâu kia, tại sao chưa bao giờ nó nhìn về phía cô như cách mà nó nhìn Kwon Yuri vào tối hôm trước vậy. Cô có điểm nào không bằng cậu ta chứ, Oh Eun Jung cả đời chưa bao giờ thích tranh giành bất cứ điều gì với ai chỉ riêng với người con gái này thôi, cô nhất định phải có được cô ấy. Bằng bất cứ giá nào.

--------------------

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic