30 Days To Love [Chap 15+16]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 15

Jung In Sung đưa mắt nhìn xa xăm và bắt đầu nói:

-30 năm về trước khi cả 4 người gồm có ta, Kwon Dong Chul, Oh Man Suk và Choi Min Su là những người bạn chí cốt hoạn nạn có nhau, bọn ta đã ở bên nhau từ khi còn là những thằng nhóc cấp 1, đến khi lên đại học và ra trường thì vẫn giữ tình bạn của mình như thế. Từng đứng bên nhau vượt qua biết bao nhiêu khó khăn, nhiệt huyết của tuổi trẻ khiến ta nghĩ rằng bọn ta rồi sẽ vẫn mãi như vậy nhưng không ngờ tiền tài và danh vọng khiến con người ta mờ mắt mà hãm hại cả bạn bè.

- Chuyện đó có liên quan đến vụ tai nạn do Choi Min Su gây ra phải không ạ ? – Yuri ngập ngừng hỏi.

-Phải – Jung In Sung gật đầu xác nhận, nhấp một ngụm trà rồi lại nói tiếp – Ngày đó, ta đã là cảnh sát thuộc đội điều tra, Man Suk thì thừa hưởng vốn kinh doanh của gia đình để lập nên Osan, cả Dong Chul và Min Su đều là những chính trị gia trẻ rất có tương lai. Trong 4 người thì Min Su là người có cá tính mạnh nhất, dám nghĩ dám làm, là người thấy sai thì nhất định phải can thiệp. Nhưng vụ án đó đã hủy hoại hoàn toàn tương lai của ông ấy, lâm vào cảnh tù tội, gia đình tán gia bại sản, cha mẹ đều chết khi ông ấy còn ở trong tù.

Yuri thấy biểu hiện trên gương mặt của Jung In Sung khi nhắc tới người bạn kia thì chắc hẳn là ông ấy đã rất yêu quý và thân thiết với Choi Min Su nên chính bản thân cũng không thể vượt qua đả kích ấy. Cô lại hỏi:

-Vụ án đó được xử như thế nào ạ?

Jung In Sung nhìn thẳng vào gương mặt cô gái đối diện, thật giống với kẻ đó, chỉ riêng đôi mắt là của mẹ thôi, ông trầm giọng kể tiếp:

-Vụ án đó nhanh chóng được khép lại khi nhân chứng và vật chứng đều đã rõ ràng, Choi Min Su điều khiển xe khi nồng độ cồn vượt quá mức cho phép, đâm chết người và có người chứng kiến thấy. Xét thấy thân thế gia đình có công với chính phủ, lại chấp nhận bồi thường hoàn toàn, nên chỉ nhận án 40 năm tù. Nhưng đối với một thanh niên đầy hoài bão và ước mơ như vậy 40 năm tù thì coi như đã giết chết cả cuộc đời rồi. 

-Vậy đó là lý do ông ấy vượt ngục à, vì nhớ gia đình hay là bất mãn ?

-Là vì bất mãn – Jung In Sung bỗng chốc trở nên cay nghiệt, giọng lớn tiếng nói – chính ta là người tham gia điều tra vụ án ấy, vì nó có quá nhiều điểm nghi vấn nên ta đã tự mình tìm hiểu dù có bị cấp trên khiển trách và cô biết ta đã phát hiện ra sự thật kinh hoàng gì không ? – Jung In Sung ánh mắt đanh thép, chỉ thẳng vào Yuri.

-Chính ba của cô, Kwon Dong Chul. Tối hôm đó ông ta mới là người cầm lái chứ không phải Choi Min Su, ông ta vì sợ phải lãnh trách nhiệm nên mới đổ hết tội lỗi cho bạn của mình.

Yuri điếng hồn khi nghe Jung In Sung nhắc đến tên ba mình chính là kẻ phạm tội, sự việc của 30 năm về trước hóa ra chính là như thế. Ba của cô, thượng nghị sĩ Kwon Dong Chul là kẻ giết người và hủy hoại cả tương lai người bạn thân của mình.

-Ta đã điều tra thấy tối hôm đó, Min Su vì uống quá say nên Kwon Dong Chul là người lái xe, ông ta đã không cẩn thận và gây ra tai nạn, thay vì tìm cách đưa nạn nhân đến bệnh viện thì ông ta đã ngụy tạo chứng cứ cùng với sự giúp sức của Oh Man Suk để đổ hoàn toàn tội lỗi cho Min Su. 

-Vậy tại sao bác không đi tố cáo hai người họ - Yuri nhìn xoáy thẳng vào đôi mắt của người đàn ông kia chờ đợi câu trả lời.

Jung In Sung ánh mắt đau lòng, giọng có phần kìm nén nói: 

-Ta đã suy sụp vì mất một người bạn và có thể ta sẽ mất thêm 2 người bạn nữa, ta đã không có đủ can đảm để đi tố cáo họ, nhất là khi Oh Man Suk là người đã cứu sống mẹ ta khi bà ấy lâm bệnh nặng. Cả hai người họ đã cầu xin ta, vì tình bạn còn sót lại mà tha cho họ. Ta đã bảo Kwon Dong Chul hãy đi đầu thú để cứu lấy Min Su nhưng ông ta một mực không chịu, đe dọa rằng sẽ khai tên Man Suk ra nếu như bị cảnh sát bắt, đúng lúc đó thì ta nghe tin Min Su vượt ngục nên đã quyết định chôn kín bí mật này.

-Từ đó về sau, bác có còn gặp ông ta nữa không ? Xin bác hãy nói thật với cháu, vì bản thân cháu mà rất nhiều người phải chết rồi, xin bác hãy kể lại những gì bác biết đi ạ ? – Yuri khẩn thiết van nài Jung In Sung vì cô biết chắc chắn người đàn ông này đã nhiều lần gặp gỡ Choi Min Su khi ông ta vượt ngục và biết đâu chính Choi Min Su là người đã muốn giết cô để báo thù.

Jung In Sung thở dài một tiếng, rồi lại tiếp tục nói: “ Tất cả những vụ án mạng đó đều xảy ra vào những lúc ta nhận được tin tức của Min Su. Ông ấy biết ai là người đã hãm hại ông ấy nên mới tìm cách vượt ngục để trả thù, ta đã sai khi giấu kín chuyện này để Min Su suốt đời phải chịu tủi nhục và ôm hận trong lòng. Lần đầu tiên ta gặp ông ấy khi đang trốn sự truy đuổi của cảnh sát thì ông ấy nói là đi gặp mẹ của cô, lần thứ hai là khi ông ấy hẹn ta đến nhà của Jimin ( mẹ của Victoria), lần thứ 3 chính là lúc ông ấy hẹn ta ở CLB Golf nói rằng có người cần gặp ta, lần đó Kang Ji Hoon đã được phát hiện là tự sát trong nhà vệ sinh.

-Và tất cả những lần hẹn đó đều xảy ra án mạng, có phải chính ông ta đã sát hại những người ấy rồi gọi bác đến để nhằm đổ tội hay không ? – Yuri nắm chặt tay mình khi nhớ lại, đôi mắt đã hằn rõ những lằn máu đỏ vì tức giận.

-Ta không biết mục đích của ông ấy là gì, tất cả dường như đều đang chống lại ông ấy khiến ta nghĩ rằng chính ông ấy là kẻ sát nhân, chỉ có một điều níu giữ l niềm tin của ta ở con người Choi Min Su chính là ta biết ông ấy yêu Hayi, yêu say đắm ngay từ cái nhìn đầu tiên.

-Yêu. Choi Min Su yêu….mẹ cháu sao – Yuri bất ngờ hỏi lại. 

-Phải. Nhưng ông ấy biết Hayi yêu Kwon Dong Chul nên đã chủ động rút lui, không tranh giành với bạn mình, nhưng ai ngờ lại bị chính người bạn tốt ấy hãm hại lại – Jung In Sung bật cười chua chát.

Yuri ngồi bất động không nói gì, có quá nhiều thứ để cô phải suy nghĩ. Ba của cô, cô từng nghĩ ông ta chỉ là kẻ quá ham mê quyền lực, nhưng không ngờ ông ta có thể hèn hạ đến như thế. Chủ tịch Oh người mà Yuri xem như người cha thứ 2 của mình, luôn hiền hậu và đạo mạo nhưng lại có một quá khứ nhúng tràm. Còn mẹ của cô đã từng có một người đàn ông yêu say đắm bà ấy và người đàn ông ấy có thể chính là kẻ sát nhân trong vụ án này. Tinh thần Yuri bây giờ cực kì hỗn loạn, cô không biết phải nói sao về sự thật đằng sau bức màn này. Choi Min Su, người đàn ông ấy rốt cuộc bây giờ đang ở đâu.

Trong không khí im ắng của hai người, Jung In Sung cảm nhận được tâm trí rối loạn của cô gái kia, nói cũng phải ai mà không bất ngờ khi biết được sự thật 30 năm về trước cơ chứ. Jung In Sung húng hắng giọng, thu hút sự chú ý của Yuri và nói:

- Toàn bộ sự thật mà ta biết được đều đã nói với cô tất cả rồi đấy, ta hy vọng cô có thể giữ Jessica tránh xa chuyện này, nói cho cùng chuyện này đối với nó là quá nguy hiểm.

-Cháu không thể hứa với bác, tất cả đều dựa vào sự quyết định của cô ấy thôi ạ, cháu không thể ép buộc được.

-Cô…haizz…đứa con gái bướng bỉnh ấy thật là – Jung In Sung bất lực than thở, ông biết Jessica sẽ chẳng đời nào chịu đứng ngoài cuộc một khi cô ấy đã biết được gì đó. Đành chấp nhận vậy.Trước khi đứng lên ra về ông còn dặn Yuri một câu:

- Ta hy vọng cô là người sáng suốt hơn ba của mình để tìm ra được hung thủ thật sự và nhớ hãy bảo vệ Jessica dùm ta.

Yuri mỉm cười gật đầu và đứng lên chào ông ấy, có lẽ đây chính là câu nói thiện chí đầu tiên mà cô được nghe từ Jung In Sung. Còn lại một mình ngồi ở đó, Yuri nhớ lại từng lời nói của Jung In Sung về sự việc 30 năm về trước, lại là ba cô, tất cả cũng bởi vì ông ấy, hãm hại bạn bè để mưu cầu vinh quang cho bản thân mình, người đàn ông ấy đã khiến chút lòng kính trọng trong cô dành cho ông ấy cũng tan biến mất rồi.

----------------------

Cả gia đình họ Kwon đang ngồi cùng nhau tại phòng khách, để xem tường thuật về buổi diễn thuyết vừa mới diễn ra của Kwon Dong Chul tại tỉnh Anyang. Thoạt đầu nhìn vào họ thật giống khung cảnh của một gia đình quyền quý kiểu mẫu, nhưng ẩn bên trong nó mọi thứ dường như đã thối nát cả rồi, những tình cảm đơn thuần gắn bó đều đã không còn, trong họ chỉ còn những âm mưu và toan tính. Cuộc bầu cử tổng thống đã gần kề đây là thời gian đòi hỏi sự tập trung và cảnh giác cao độ từ gia đình quyền quý này. Không một lỗi nào được phép xảy ra ngay thời điểm này, nhất là lỗi ấy xuất phát từ con người vừa mới bước vào phòng khách của nhà họ Kwon.

Kim Hong Rae, phu nhân của thượng nghị sĩ Kwon Dong Chul vừa thấy bóng dáng Yuri đi vào đã khó chịu lớn tiếng nói:

-Ai cho phép cô tự tiện bước vào nhà này hả, cô nghĩ mình đang làm gì vậy.

Yuri không phản ứng cũng không nói gì về thái độ của người đàn bà đó, điềm nhiên đứng trước mặt Kwon Dong Chul:

-Con có chuyện cần nói.

Kwon Dong Chul vui mừng thấy rõ vì đây là lần đầu tiên sau nhiều năm Yuri chủ động đến tìm ông, chưa kể ông cũng muốn hỏi thăm sức khỏe Yuri thế nào nữa, nhanh chóng đứng lên và gọi Yuri đi cùng. 

Kim Hong Rae thấy chồng và con riêng của ông ta cùng vào phòng làm việc nói chuyện như thể mẹ con bà là đồ thừa trong gia đình này thì giận sôi cả người, lại thấy Kwon Hyuk Joo vẫn bình thản chuyển kênh tivi thì nạt đứa con trai của mình:

-Con làm cái gì vậy, tại sao không nói gì hả, sau này nó sẽ cướp hết gia sản nhà này đi hết đấy.

Kwon Hyuk Joo liếc nhìn mẹ mình một cái, chán chường nói: “ Cô ta là con của ba, họ muốn nói gì là quyền của họ, mẹ đừng cấm cản nữa, bao nhiều năm rồi mẹ không thấy mệt mỏi hay sao.”

-Con…con đúng là đồ vô dụng mà – Kim Hong Rae bực tức chửi đổng một câu rồi bỏ đi vào phòng ngủ của mình, đang yên đang lành tự nhiên con bé đó lại xuất hiện, bà không ngờ rằng có ngày mình lại sợ hãi con của người đàn bà đó như vậy, đôi mắt của nó giống hệt bà ta, đôi mắt mị lòng người khác của Lee Hayi.

-Con có chuyện gì muốn nói với ta sao – Kwon Dong Chul từ tốn hỏi con gái mình 

Từ khi Yuri ngồi xuống đối diện ba của mình tới giờ đã hơn 15p mà cô vẫn không nói gì, cứ yên lặng như vậy cho đến khi nghe ông ấy hỏi, cô mới ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt vô hồn, cộc lốc nói:

-Chuyện 30 năm trước là thật chứ ?

Kwon Dong Chul vừa nghe Yuri nói xong thì chết cứng cả người, những kí ức năm nào bỗng nhiên lại ồ ạt đổ về choáng ngợp tâm trí ông ta

tiếng va chạm khô khốc tại đoạn đường vắng

máu của người bị nạn đỏ thẫm và loang đầy trên mặt đất

lời thì thầm khủng khiếp của hai người bạn nói với nhau

gương mặt bàng hoàng của Choi Min Su khi tỉnh dậy

-Sao, ba nhớ được gì rồi à ? – Yuri nhìn sắc mặt hoảng hốt của người đàn ông đối diện thì chua chát mỉa mai.

-Con đang nói gì vậy, ta không hiểu ? 

-Cái tên Choi Min Su có gợi ra cho ba điều gì không hả ? – Yuri gắt lên, là ông ấy, tất cả đều bởi vì ông ấy mà không biết bao nhiêu người phải chết rồi.

-Ta không quen ai có cái tên đó – Kwon Dong Chul vẫn ngoan cố nói, ông ta không muốn thừa nhận bất cứ sai lầm nào ở trong quá khứ, nếu đã là một vết nhơ thì nó phải im lặng mãi mãi.

-Đừng cố tình không biết nữa, tôi thật sự rất thất vọng về ông, ông Jung đã nói tất cả cho tôi biết rồi, tại sao ông lại có thể trở nên hèn hạ như vậy được hả - Yuri tức giận hét lên với ba mình, đây là lần đầu tiên sau nhiều năm cô tỏ một thái độ gì đó trước mặt ông ấy, vốn trước đây Yuri vẫn xem mình là một quân trong ván cờ chính trị của ba mình nhưng lần này cô thật sự tức giận vì những gì mình đã nghe được, biết đâu chính là sai lầm của ông ấy là nguyên nhân dẫn đến cái chết của mẹ cô.

-Kwon Yuri, ta cảnh cáo con, dù sao ta cũng là ba của con, họ của con chính là của ta, con không được quyền phán xét ta – Kwon Dong Chul tức giận đập mạnh một cái lên bàn và chỉ vào Yuri.

- Ông có bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người cha chưa hả, từ lúc tôi sinh ra đến bây giờ có bao giờ ông xem tôi là con của ông không ? – Yuri bật một tiếng cười nhạo báng lời nói vừa rồi của Kwon Dong Chul, thật là nực cười khi ông ta có đến 2 đứa con nhưng lại chưa bao giờ là một người cha đúng nghĩa.

Kwon Dong Chul im lặng không nói gì bởi những lời buộc tội ấy đánh động một phần nào đó trong trái tim ông ta rằng Kwon Yuri nói đúng. Danh vọng và quyền lực là thứ cả đời ông ta khao khát, để có được nó Kwon Dong Chul đã chấp nhận hy sinh rất nhiều, nhiều đến nỗi không thể nào dừng lại được nữa.

-Tôi đến đây không phải vì muốn buộc tội ông, tôi chỉ muốn hỏi ông một câu thôi, Oh Man Suk hay Choi Min Su là người giết hại mẹ tôi ?

-Hung thủ thật sự là ai làm sao ta biết được ? – Kwon Dong Chul lúng túng khi nghe Yuri nhắc tới mẹ của cô, người phụ nữ ấy là thứ duy nhất đẹp đẽ tồn tại trong cuộc đời ông ta.

-Tôi biết ông không biết, tôi chỉ muốn nghe sự suy đoán của một người trong cuộc như ông thôi, nói cho cùng 30 năm về trước chính ông là người đã gây nên những ân oán này – Yuri lạnh lùng trả lời, mắt nhìn thẳng vào ba mình.

- Là Choi Min Su, hắn ta muốn trả thù nên mới làm như vậy. Đó là cậu trả lời của ta.

Yuri nghe xong câu nói của Kwon Dong Chul thì đứng dậy ra về, không nói thêm lời nào, cùng không chào người đàn ông ấy. Bước thẳng ra cửa thì thấy Kwon Hyuk Joo đứng ở ngoài, khiến cô chợt nhớ tới vụ bắt giữ anh ta lần trước. 

Trả thù. 

Có lẽ nào là như thế.

Kwon Hyuk Joo đứng ở ngoài nghe loáng thoáng được cuộc trao đổi của hai người nọ, lòng có chút băn khoăn, khi thấy Yuri anh ta gật đầu chào tạm biệt như cái lễ mà người hàm ơn nên có, rồi bước vào phòng làm việc của ba mình thấy Kwon Dong Chul ngả đầu ra sau ghế, mắt nhắm nghiền mệt mỏi. Anh ta cất tiếng nói:

- Câu trả lời của ba không phải là như vậy đúng không ?

- Con nói gì vậy hả, đó là câu trả lời của ta – Kwon Dong Chul bực tức quả quyết.

Kwon Hyuk Joo chỉ cười mỉm rồi nói với ba mình một câu trước khi đi khỏi:

-Kwon Yuri là một người thông minh, chắc chắn sau cùng dù thế nào nó cũng sẽ rất hận ba.

--------------------------------

Yuri mệt mỏi thả phịch mình xuống giường, không quan tâm đến việc thay đồ hay tắm rửa, ngày hôm nay quả là một ngày rất dài với cô. Miên man nghĩ về những điều mà hôm nay cô được nghe, quá khứ thật giống một bức màn khổng lồ được phủ đầy bụi bẩn, những tưởng ngườ ta sẽ dễ dàng lãng quên đi một thứ cũ kĩ vì nghĩ rằng đằng sau nó không tồn tại bất cứ điều gì nhưng khi bức màn ấy được vén lên thì sự thật lại khiến con người ta đau đớn và sợ hãi. Sợ hãi vì lòng người, đau đớn cũng bởi lòng người. 

Jessica nhẹ nhàng ngồi xuống giường và đỡ đầu Yuri đặt lên đùi mình, vừa dùng tay kéo dãn đôi chân mày đang nhíu vào nhau vừa nói:

-Yul đi đâu cả buổi chiều vậy, có chuyện gì không vui sao ?

-Yul đi gặp ba em – Yuri thở dài và mở mắt ra.

-Appa có nói cho Yul nghe rốt cuộc 30 năm trước đã xảy ra chuyện gì không ? 

Yuri gật gật đầu rồi vòng tay ôm lấy eo Jessica, dụi mặt mình vào bụng cô ấy một lúc rất lâu, mới có can đảm nói lại toàn bộ những gì mà mình đã biết được ngày hôm nay cho Jessica nghe nhưng tuyệt nhiên không nhìn cô ấy.

Jessica lắng nghe từng lời Yuri nói, bàng hoàng có, sợ hãi có và băn khoăn cũng có nữa. Cô biết chắc chắn là Yuri đã rất đau lòng khi nghe được sự thật đằng sau ấy nên mới trở nên mệt mỏi như vậy, khẽ xoay đầu Yuri lại, dỗ dành con người đó:

- Đừng buồn nữa mà, sẽ có hại cho sức khỏe của Yul đấy. Chuyện quá khứ không liên quan gì đến chúng ta cả, điều cần nhất bây giờ là tìm ra được hung thủ thật sự có biết không – nói xong thì Jessica tặng Yuri một nụ cười thật đẹp để trấn an người ấy.

Yuri vô thức mỉm cười với nụ cười đáng yêu kia. Lời nói dịu dàng của Jessica như phương thuốc giúp tinh thần Yuri phấn chấn trở lại, cô ấy nói đúng điều cần nhất bây giờ của họ đó chính là tìm ra được kẻ đứng đằng sau tất cả chuyện này. Yuri nghiêm túc hỏi Jessica:

-Em nghĩ sao về tất cả chuyện này ?

-Trong cuốn sổ của Shin Bong Su cũng có ghi lại 3 người cuối cùng gặp gỡ dì Song là appa em, chủ tịch Oh và Choi Min Su. Dựa vào ân oán 30 năm về trước thì hoàn toàn có khả năng hung thủ thật sự là Choi Min Su hoặc là…là chủ tịch Oh.

Yuri thờ dài phiền não khi Jessica nhắc tới khả năng chủ tịch Oh chính là hung thủ thật sự, cô lại nói:

-Cả hai người ấy hoàn toàn có đủ động cơ để hãm hại nhiều người, nếu là Choi Min Su thì có nghĩa động cơ của ông ta là trả thù, giết người phụ nữ của kẻ thù, tìm cách giết đứa con của người đó nhưng vô tình bị dì Song phát hiện nên đã ra tay với dì ấy.

-Nhưng Yul nói Choi Min Su yêu mẹ của Yul mà ? – Jessica đặt nghi vấn cho giả thuyết của Yuri

-Lòng thù hận có thể khiến con người làm bất cứ điều gì tồi tệ mà.

-Nhưng không phải với người phụ nữ ông ta yêu say đắm như vậy, tình yêu vẫn luôn tồn tại mà – Jessica thì thầm và âu yếm vuốt ve vầng trán đang nhăn lại kia.

- Giả thiết nếu em là chủ tịch Oh thì em sẽ…sẽ…ừm…vì động cơ gì ? – Yuri ngập ngừng hỏi Jessica, cô vẫn sợ hãi khả năng chủ tịch Oh chính là thủ phạm thực sự.

- Yul nên nhờ Soo Young điều tra xem vào thời điểm các vụ án diễn ra lợi ích của Osan hay chủ tịch Oh có liên quan đến quyền lực của nghị sĩ Kwon Dong Chul hay không – Jessica sắc sảo nhận định, theo cô thấy chủ tịch Oh mới là người đáng nghi ngờ nhất, sự việc 30 năm trước chứng tỏ ông ta không phải là người đơn thuần như vẻ ngoài của mình.

Yuri đăm chiêu suy nghĩ về ý kiến của Jessica một lúc rất lâu và nhận thấy những điều cô ấy nói là hoàn toàn có cơ sở. Hận thù Danh vọng. Cả hai thứ này đều là thứ khiến con người ta sẵn sàng hủy hoại người khác. Cô chắc chắn phải cân nhắc thật kĩ chuyện này mới được. Yuri nhanh chóng ngồi dậy lấy điện thoại gọi cho Soo Young kể lại toàn bộ sự việc, định hối thúc bảo cậu ấy mau chóng đến nhà mình thì đã bị Jessica giật lấy điện thoại.

-Soo Young à, tối mai hãy đến nha. Ngày mai cậu có cả ngày để điều tra đấy, còn bây giờ thì có người chạy rông ở ngoài nên mệt rồi cần phải nghỉ ngơi. Ừm, tạm biệt cậu.

Yuri trố mắt ra nhìn độ tươi tỉnh của cô nàng kia, bây giờ còn dám lộng quyền thế kia chứ, phải dạy dỗ lại mới được.

-Yah, em có biết mọi chuyện đang gấp lắm không hả, tối mai là sao chứ ?

Jessica trừng mắt lại con người cứng đầu kia, nhẹ giọng nhưng mang đầy tính đe dọa : “Bây giờ gọi cậu ấy đến cũng chẳng làm được gì, cậu ấy cần phải có thời gian để điều tra chứ. Với lại hôm nay Yul mệt rồi, nghe lời em, thay đồ, ăn tối, rồi ngoan ngoãn đi ngủ nghe chưa.”

Thấy lời Jessica nói có lý, gọi Soo Young tới chỉ nhọc cho cậu ấy, những gì cần nói đã nói cả rồi, Yuri thôi cũng đành xuôi theo nhưng nhìn cái vẻ bảo mẫu của cô nàng khiến cho Yuri lập tức muốn trêu chọc.

-Thôi Yul mệt rồi, ngủ luôn – Yuri như đứa trẻ ngang bướng, thả mình xuống giường, giang hai tay hai chân và giả đò nhắm mắt lại.

-Kwon Yuri, lập tức đứng dậy ngay, nếu không thì từ sau này cả ôm cũng không có đâu đấy – Jessica cũng không vừa, đưa ra ngay vũ khí có thể khiến Kwon trẻ con sợ xanh cả mặt, lập tức phóng xuống giường luôn miệng nói

-Araso, araso. Yul tắm là được chứ gì, chỉ tắm thôi mà làm gì đe dọa người ta ghê thế.

Yuri thò đầu ra ngoài phòng tắm hỏi -À, còn một việc Yul muốn xin ? 

- Việc gì ?

-Vì em hứa sẽ chăm Yul nên sau này em ngủ ở phòng Yul có được không ? – Kwon gian xảo lại xuất hiện.

Jessica nghe thấy yêu cầu đó liền méo mặt, cắn môi suy tính, nếu ở gần Yuri quá thì với bản tính hư hỏng của con người đó nguy cơ dẫn đến những hoạt động “tốn sức” là rất cao. Vấn đề tế nhị như thế này mà Kwon Yuri cứ đem ra bàn luận là sao.

Thấy Jessica vẫn còn lưỡng lự, Yuri lếch thếch đến chỗ cô ấy làm mặt cún con, dài giọng năn nỉ: “Sica àhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh, Yul ngủ một mình lạnh lắm đấy “

-Haizz, thôi được rồi. Nhưng nhớ phải ngoan đó nghe chưa – Jessica thở dài và vỗ đầu Yuri như một đứa trẻ, con người này đúng thật là.

--------------------------------

-Sica à, hồi chiều em đi đâu vậy ? – Yuri hỏi khi cả hai người cùng nằm trên giường của Yuri và Jessica đang dùng cánh tay Yuri làm gối.

-Em đi gặp Eun Jung – Jessica bình thản trả lời rồi lại nhắm mắt rúc sâu vào người Yuri.

-À..ừm…hai người nói gì vậy, nếu em không muốn nói thì cũng không sao – Yuri ngập ngừng hỏi vì sợ Jessica sẽ giận khi cô tò mò chuyện của cô ấy.

Jessica nhỏm đầu dậy nhéo yêu vào mũi Yuri nói: “Babo, em chỉ gặp để nói rõ mọi chuyện với cậu ấy thôi”

-Nói rõ mọi chuyện hả ?

-Ừm, bọn em chia tay rồi.

-Sica à… - Yuri định xin lỗi Jessica vì làm cô ấy khó xử nhưng chưa kịp nói hết câu thì đã bị cô nàng cắt ngang:

-Đừng nói nữa. Em buồn ngủ rồi. Chúc Yul ngủ ngon – Jessica nhắm mắt lại và vòng tay ôm lấy eo người kia.

Yuri mỉm cười vì cảm giác ấm áp này đã lâu lắm rồi cô mới được cảm nhận trước khi bước vào giấc ngủ như thế này, yêu thương hôn đỉnh đầu Jessica và chúc cô ấy ngủ ngon, rồi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

-Yul à, ôm em đi chứ - *càu nhàu* 

-À…ừm - *ôm ôm*

Chap 16

Ngày thứ 21

Yuri vừa bước vào cổng chính tập đoàn Osan thì lập tức mọi ánh mắt đều hướng về phía cô, có người vui vẻ cúi chào nhưng lại có kẻ chép miệng xì xầm. Cũng phải thôi, tin tức chấn động như thế đã phô ra đầy trên mặt báo rồi, nhưng cái mà họ quan tâm không phải là sức khỏe của Yuri mà chính là mối tình tay 3 oan nghiệt như kiểu báo chí đã dựng lên. Giám đốc điều hành Osan lần này đã đem danh dự của cả nhà họ Oh vứt đi rồi, dám ngang nhiên cướp đi vị hôn thê của Tổng giám, người còn là em gái nuôi của mình. Kwon Yuri bây giờ thì cả danh tiếng lẫn tai tiếng đều nổi như cồn rồi.

Yuri nhẹ nhàng đặt một phong bì lên bàn và đẩy về phía người đàn ông đối diện:

- Xin lỗi chủ tịch, tôi thấy mình không còn xứng đáng để giữ vị trí này nữa, kể từ nay tôi xin từ chức, mong ông hãy tìm được người xứng đáng hơn để thay thế tôi.

Oh Man Suk phật ý về lối xưng hô của Yuri hiện giờ, có phần vạch ranh giới quá rõ ràng với ông. Liếc nhìn biểu hiện của Yuri chỉ thấy sự điềm tĩnh được thể hiện, ngoài ra không còn một xúc cảm nào khác, Oh Man Suk tự hỏi phải chăng có điều gì đó đã tác động đến Yuri khiến cô ấy nộp lá đơn từ chức này.

-Con không cần phải làm như vậy, chuyện tình cảm của thanh niên tụi con không liên quan gì đến chuyện công việc cả - Oh Man Suk đẩy lá đơn về phía Yuri ra vẻ không đồng ý cho chuyện này.

-Không phải vì chuyện đó đâu ạ - Yuri cúi đầu kính cẩn rồi lại tiếp tục nói – Vì sức khỏe của tôi không cho phép mình đảm nhận một vị trí quan trọng như vậy, nếu như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến hoạt động của Osan.

Oh Man Suk ân cần nói: “ Vậy thì con hãy mau chóng ra nước ngoài để chữa trị đi, ta có quen nhiều bác sĩ giỏi bên đó họ chắc chắn sẽ chữa khỏi cho con mà Yuri. Nghe lời ta, rồi khi khỏe lại con hãy về đây tiếp tục công việc”

Yuri im lặng trước những lời nói của Oh Man Suk, tự hỏi người đàn ông này rốt cuộc là đang thật lòng hay là giả dối. Sự việc 30 năm về trước là bồng bột nhất thời hay đã vốn thuộc về bản chất. 6 năm qua, Yuri đã luôn kính trọng người đàn ông này, cô xem ông ấy như là một tấm gương để mình noi theo, như một đứa con ngưỡng mộ người cha của mình. Nhưng sự thật mà cô đã biết lại khiến cô bàng hoàng đến kinh hãi cả người, đến nỗi cô không còn dám đặt quá nhiều niềm tin vào con người này nữa, biết đâu được chính ông ấy là kẻ đã giết hại mẹ cô.

-Cám ơn chủ tịch, nhưng tôi hiểu rõ sức khỏe của mình. Tôi chưa thể nhập viện bây giờ được vì vẫn còn nhiều việc tôi cần phải giải quyết. Lá đơn này nếu ông không nhận thì tôi cũng sẽ không tiếp tục công việc. Chào ông, mong ông hãy giữ gìn sức khỏe.

Yuri nói xong thì cúi đầu chào và bước ra về mặc cho Oh Man Suk vẫn gọi ngăn cô lại.

---------------------------------

Cửa thang máy vừa mở, Oh TaecYeon đã sựng lại khi thấy Yuri đang đứng đợi ở đó. Hắn ta bước đến trước mặt cô và gầm gè:

- Cô đến đây làm gì hả ?

-Đó không phải là việc của anh – Yuri bước ngang qua hắn, bấm cửa thang máy đi xuống, trong ánh nhìn như muốn đổ lửa của Oh TaecYeon.

Oh TaecYeon vào phòng làm việc của mình, để ý thấy phong bì đang đặt trên bàn anh ta cầm lên xem rồi tò mò hỏi:

- Nó đã thôi việc rồi sao ba ?

Oh Man Suk không trả lời, chỉ đăm đăm nhìn vô định, mông lung suy nghĩ. Oh TaecYeon thì khấp khởi mừng trong lòng cuối cùng cái gai trong mắt tại Osan đã được loại bỏ, hắn ta vẫn ngu ngốc mơ tưởng đến viễn cảnh tốt đẹp được ngồi vào cái ghế chủ tịch chứ mảy may không lường được những hậu quả mà hắn sắp gánh chịu. Hắn quay qua định hỏi thêm ba mình thì đã thấy ông ấy đi đi lại lại trong phòng nói chuyện điện thoại với một ai đó. Oh Man Suk nói với một tông trầm rất thấp, ngay cả đến Oh TaecYeon ngồi trong phòng vẫn không thể nào nghe rõ được. Chỉ thấy ông ấy mặt mày biến sắc ngồi phịch xuống ghế, tay nắm chặt điện thoại một lúc thì đùng đùng nổi giận hai mắt long lên sòng sọc, quăng mạnh điện thoại vào tường khiến nó vỡ tan nát và gạt tất cả những thứ trên bàn của mình xuống.

Oh TaecYeon chưa bao giờ thấy ba mình lại giận dữ đến như vậy, từ trước đến giờ ông ấy luôn bình tĩnh trước mọi biến cố, dường như không có gì có thể làm Oh Man Suk nao núng thậm chí khi biết được con trai của mình đã giết người, vậy mà bây giờ ông ấy lại đang trở nên cuồng loạn vì cú điện thoại đó.

Oh Man Suk cố điều hòa hơi thở của mình, sự tức giận đang dâng lên dồn dập trong trí não của ông ta. Jung In Sung đã nói tất cả sự thật cho Kwon Yuri và nói rằng nó đang đi tìm kẻ đã giết chết mẹ của mình và hãm hại tất cả những người khác. 

Ông ta, Oh Man Suk, có lẽ bao năm qua đã nuôi ong tay áo rồi, không ngờ đứa trẻ sợ hãi một cách đáng thương năm nào lại đang dần trở nên đầy đe dọa như vậy. Hành động của nó kín đáo đến nổi ngay cả ông ta cũng khồng hề hay biết, nếu cứ để yên như vậy thì sớm muộn gì nó cũng sẽ tìm ra được sự thật . Ông ta nghĩ mình phải mau chóng hành động, sự thật đã nằm sâu dưới lòng đất nhiều năm thì bây giờ phải tiếp tục nằm dưới lòng đất mãi mãi.

---------------------------

-Con hãy mau chóng ra nước ngoài đi, càng sớm càng tốt – Oh Man Suk sau khi bình tâm lại đã thúc giục Oh TaecYeon.

Oh TaecYeon khó hiểu nói : “Tại sao lại gấp gáp như vậy chứ ba. Ba đã nói là sẽ cầu xin Kwon Yuri để nó tha cho con rồi mà”

-Nó sẽ không tha cho con đâu, mau chóng đi đi – Oh Man Suk gắt lên với con trai mình.

-Không được, con không thể đi được. Còn Lee Teuk thì sao, hắn ta sẽ khai ra ngay khi phát hiện con trốn đi – Oh TaecYeon cố bào chữa cho lý do của mình nhưng thật ra hắn ta chỉ lo sợ cái ghế chủ tịch của mình sẽ rơi vào tay của Eun Jung.

-Chuyện của Lee Teuk ta sẽ lo, vốn dĩ định đợi lâu một chút nhưng có vẻ phải tiến hành cho mau chóng thôi. Con mau thu xếp đi, sáng mai hãy rời khỏi đây.

Oh TaecYeon khó hiểu về dự định của ba mình, bỗng nhiên lại muốn hắn rời khỏi đây một cách gấp gáp như vậy, nhưng hắn ta vẫn ngang bướng giẫy nãy, đành đưa ra bí mật cuối cùng của mình hòng cứu vãn tình thế :

-Ba, con có thứ này sẽ cứu được mạng sống của mình ?

-Là thứ gì hả – Oh Man Suk nhíu mày, có phần bực bội.

Oh TaecYeon chạy ra ngoài kiểm tra khi thấy đã an toàn rồi thì tiến đến gần ba mình, nói nhỏ: “ Con giữ một cuốn sổ của Shin Bong Su trong đó có chỉ rõ mối quan hệ cha con giữa thượng nghĩ sĩ Kwon Dong Chul và Kwon Yuri. Chúng ta có thể lấy cuốn sổ đó làm bùa hộ mạng, chắc chắn ông ấy sẽ có cách buộc con gái mình buông tha cho con ”

Oh TaecYeon nói xong thì hí hửng nhìn ba của mình nghĩ rằng ông ấy sẽ vui mừng hay gì đó nhưng chỉ thấy mắt Oh Man Suk mở lớn ngạc nhiên, như không tin vào điều Oh TaecYeon vừa nói, gấp gáp hỏi lại:

-Con…con…thực sự là con có giữ nó sao ? Mau…mau lấy cho ta xem.

Oh TaecYeon gật đầu chắc nịch và cùng Oh Man Suk tới văn phòng của mình. Oh TaecYeon không biết vốn từ lâu ba hắn đã biết Yuri là con của Kwon Dong Chul vì thế nên ông ta mới nhận Yuri vào Osan, cái mà ông ta tìm kiếm là một thứ khác, một thứ nắm giữ vận mạng của ông ta, đã được chuyền từ tay người này đến người nọ và có thể chính Shin Bong Su là người giữ nó cuối cùng, nếu không thì 1 ngày trước khi chết bà ta đã không gọi đến và tống tiền ông. Nhưng Oh Man Suk chưa kịp lo lắng thì bà ta đã bị chính Oh TaecYeon giết chết nhưng là vì một vụ khác. Người đàn bà tham lam đó chết cũng đáng tội.

Oh TaecYeon hí hửng quay mã số và mở két sắt ra nhưng hắn như bị sét đánh chết cứng cả người khi cuốn sổ đó đã không cánh mà bay. Sinh mạng của hắn, tương lai của hắn đều đặt vào cuốn sổ đó. Oh TaecYeon lấp bấp với ba mình:

-Nó…nó..cuốn sổ…biến mất rồi.

Oh Man Suk nhìn kĩ vào trong két sắt lần nữa hỏi : “Con có chắc là để nó ở đây không ?”

-Dạ chắc, chính tay con đã đặt nó vào đây mà.

-Vậy con đã đọc nội dung trong cuốn sổ đó chưa ? Có tên ta được nhắc trong đó không ? – Oh Man Suk hỏi con trai mình, nhìn thấy cái gật đầu của hắn ta liền tức giận giáng cho hắn một cái tát thật lực.

-Đồ ngu, tại sao từ trước tới giờ mày không chịu nói là mày giữ cuốn sổ đó hả.

-Con…con…- Oh TaecYeon sợ hãi ôm má không thốt nên lời, vốn dĩ hình ảnh Oh Man Suk trong đầu hắn không phải là một người cha sẵn sàng hy sinh bản thân mình vì con cái, nên khi có được cuốn sổ đó hắn chỉ muốn giữ nó làm của cho riêng mình chứ không hề có ý định nói cho Oh Man Suk biết.

-Bây giờ thì mất rồi, nếu nó lọt vào tay người ngoài thì cả tập đoàn này sẽ sụp đổ, mày có biết không hả, sao tao lại có đứa con ngu như mày cơ chứ ? – Oh Man Suk ngửa mặt lên trời than thở.

Oh TaecYeon nằm dưới đất, máu miệng chảy ròng ròng cố lục lọi trí nhớ để tìm điểm đáng nghi, ai là kẻ cả gan đột nhập văn phòng của hắn và lấy cuốn sổ đi mất, ai là người biết được giá thị của cuốn sổ đó. Ai....Chợt sự việc lần đó hắn bị Yuri chơi một vố lóe lên trong đầu hắn. 

Victoria. 

Thì ra là vậy…

-Ba à…con biết ai là người lấy nó rồi – Oh TaecYeon nghiến chặt răng của mình phẫn nộ nói.

-Là ai ?

-Kwon Yuri .

---------------------------

-Rửa tiền à ? – Cả 3 người cùng thốt lên với thông tin vừa rồi của Soo Young.

-Đúng vậy, còn có việc đưa hối lộ nữa, mặc dù tớ chưa nắm rõ chi tiết nhưng sau một năm Choi Min Su vượt ngục có tin đồn rộ lên là dòng họ Oh, cụ thể là chủ tịch Oh Man Suk chính là một đầu não của hành động rửa tiền. Hàng loạt chính khách bị nêu tên là đã nhận hối lộ, người ta còn đồn rằng có một tài liệu mật tồn tại nữa. Nhưng rốt cuộc hình như thì nó cũng chỉ là lời đồn vì chưa một ai thấy được nó cả.

-Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến việc mẹ của Yuri bị sát hại chứ - Victoria thắc mắc nói.

-Không hẳn là như vậy, biết đâu tài liệu đó cũng có liên quan đến việc này thì sao – Jessica nói.

-Ý em là sao hả Sica ?

-Em cũng không biết nên nói thế nào, nhưng nếu Yul thử xâu chuỗi cả chuyện này lại xem. Nếu chỉ vì che dấu thân thế của Yul sao ngay từ đầu hắn ta không lựa một chỗ nào đó vắng vẻ rồi sát hại Yul mà phải tìm đến nhà để đụng phải mẹ của Yul hay dì Song chứ. Đã vậy những lần đó lại cách xa nhau như vậy, trừ phi hắn còn đang tìm kiếm thứ gì đó từ Yul thôi.

Lý luận sắc bén của Jessica khiến cả ba người là Yuri, Victoria và Soo Young đều nín lặng, rõ ràng bấy lâu nay họ đã quá chú tâm vào giả thiết rằng kẻ đó đang muốn che giấu thân thế của Yuri mà không xét đến những vấn đề nào khác. Hoàn toàn có khả năng như thế, tìm kiếm một thứ gì đó để rồi dẫn đến nhiều tội ác. 

Còn ba cô, Kwon Dong Chul, tại sao chính ông ấy cũng nhanh chóng khép lại vụ án mạng của mẹ cô mà không cảm thấy băn khoăn gì, trừ phi ông ta sợ hãi sẽ tìm ra được kẻ đứng đằng sau đó. Là báo thù hoặc là sự thật, nếu bị phanh phui đều không có lợi cho ông ta. Câu trả lời của ông ta lúc ấy là nói dối, cả hai người đó đều có thể là hung thủ.

-Jessica nói đúng, trước đây chúng ta đã quá bảo thủ rồi, từ giờ phải mở rộng phạm vi thêm nữa. Giá như tớ xin được lệnh mở lại điều tra của cấp trên thì tốt biết mấy – Soo Young tiếc rẻ nói.

-Không nên, cậu làm rầm rộ quá sẽ đánh động hung thủ đấy – Victoria lên tiếng.

-Soo Young, cậu hãy tiếp tục điều tra đi, chúng ta đã khoanh vùng được 2 người tình nghi rồi. Bây giờ là lúc phải tìm cho ra được Choi Min Su, ông ta đã trốn lâu như vậy rồi không biết làm cách nào để kiếm ông ta đây – Yuri phiền não nói.

Lúc ấy Soo Young lôi từ trong túi của mình ra hai tấm ảnh, chìa ra trước mặt Yuri đắc ý:

-Thằng nhóc Taemin cũng không bằng tớ nữa, cậu còn nhớ vụ nhóm giang hồ bắt giữ Kwon Hyuk Joo không, tớ đã cho người theo dõi và tìm ra được kẻ đứng đằng sau ấy, xem nè hắn ta là ai hả. Hình chụp hơi mờ nhưng vẫn nhìn ra được đấy.

Cả 3 người, Yuri, Jessica, Victoria đều ngạc nhiên nhìn vào hai bức ảnh của Soo Young, một là của Choi Min Su và một là của kẻ bắt giữ Kwon Hyuk Joo. Và hai người này là một. Có nghĩa là Choi Min Su đã xuất hiện. 4 người trong phòng đều vang lên trong đầu duy nhất một câu hỏi rằng sự xuất hiện lần này của Choi Min Su là có ý nghĩa gì. Liệu sẽ có thêm một vụ án mạng nào nữa không.

Chợt tiếng chuông điện thoại của Soo Young vang lên, phá tan không gian trầm lắng tại phòng khách. Là cuộc gọi của Lee Teuk.

Soo Young khó chịu bấm máy nghe, đầu dây bên kia chưa gì đã có một giọng ra lệnh có phần hách dịch của kẻ mang danh Đội trưởng kia :

-Choi Soo Young, trong vòng 15p nữa cô phải có mặt tại Sở, xuất phát đi làm nhiệm vụ.

Soo Young không thèm trả lời, lạnh lùng ngắt cuộc gọi, mặt khinh miệt nói:

-Tên khốn ấy gần đây liên tục giao việc cho tớ, hắn nghĩ rằng làm như thế thì đối phó được với tớ. Đồ ngu ngốc ấy. Thôi tớ đi đây, mọi người có phát hiện được gì thì nhớ báo cho tớ đấy.

Soo Young đi khỏi một lúc thì Victoria cũng tạm biệt Yuri và Jessica ra về. Victoria nghĩ cô nên tiếp tục bám trụ tại Osan để hy vọng nghe ngóng được tin tức gì đó, vì suy cho cùng bây giờ chủ tịch Oh Man Suk cũng là kẻ tỉnh nghi trong vụ án này. Người đàn ông đó có vẻ không đơn thuần giống như vẻ ngoài của ông ấy.

- Victoria – Jessica chạy đuổi theo Victoria khi cô ấy chuẩn bị ra về.

- Có chuyện gì sao ? – Victoria có phần hơi ngạc nhiên vì Jessica chủ động nói chuyện với cô, từ trước tới giờ mối quan hệ của họ có thể gọi là không tốt mà cũng không xấu, không thể gọi là tình địch nhưng cũng chẳng phải bạn bè.

- Tớ muốn xin lỗi cậu.

- Vì chuyện gì ? Cậu đừng nói với tôi là thấy có lỗi khi giành được tên trong kia đấy nhé – Victoria hất mặt về phía họ Kwon đang đứng từ xa nhìn họ một cách rất tò mò.

- Đương nhiên là không phải rồi, tớ muốn xin lỗi vì những bất hòa ngày xưa kia – Jessica lắc đầu liên tục và dịu dàng nói.

- Tôi cũng có lỗi nữa mà, cậu xin lỗi gì chứ. Nhân tiện cho tớ xin lỗi vì lần trước ở trong bệnh viện nhé - Victoria phì cười nói.

-Vậy giờ chúng ta làm bạn nhé ? – Jessica vui vẻ chìa bàn tay ra chờ đợi.

- Đáng ra phải làm điều này từ sớm rồi - Victoria ngập ngừng trong tích tắc rồi cũng nắm lấy bàn tay kia như lời đồng ý để một tình bạn bắt đầu.

Sự việc đang diễn ra trước ánh mắt Yuri khiến cô rất bất ngờ, cuối cùng thì hai cô nàng khắc khẩu đó cũng trở thành bạn của nhau rồi, ghét nhau suốt mấy năm trời vậy mà giờ chỉ cần vài ba câu xin lỗi, vài nụ cười là đã có thể hóa giải tất cả, yêu thương trên đời này cũng thật kì lạ, tưởng dễ nhưng hóa ra lại rất khó, tưởng khó nhưng hóa ra lại rất dễ. Dù khó hay dễ thì đều tùy thuộc ở con người, chỉ cần thẳng thắn, trung thực với nhau thì mọi thứ đều có thể trở nên tốt đẹp.

---------------------------

Yuri nghĩ ngồi ở nhà mãi cũng không giúp ích được gì, nên cuối cùng cô quyết định sẽ đi xác minh lại một chuyện tại CLB Golf nơi Kang Ji Hoon được phát hiện là đã chết ở đó. Phía cảnh sát đã nhanh chóng đưa ra kết luận rằng Kang Ji Hoon vì lâm vào hoàn cảnh túng quẩn nên đã tự sát, nhưng theo những lời Jung In Sung kể lại thì Choi Min Su đã là trung gian hẹn gặp giữa Kang Ji Hoon và ông ấy, một người đã định là sẽ đến gặp một người khác thì không có lý gì lại vào nhà vệ sinh tự tử như vậy, nếu Choi Min Su thật sự là kẻ giết tên họ Kang và muốn vu oan cho Jung In Sung thì lại càng không có lý, với người đứng đầu cả Sở cảnh sát như ba của Jessica thì hoàn toàn có đủ bản lĩnh để vượt qua những chuyện ấy, nếu Choi Min Su làm như vậy chẳng phải sẽ càng làm tăng thêm tính nghi ngờ của Jung In Sung với ông ta hay sao. Trừ phi là có một người khác biết được cuộc hẹn của 3 người họ nên đã âm thầm hạ sát Kang Ji Hoon để bịt đầu mối, một người đủ động cơ để nhúng tay vào vụ việc này.

-Ô, chào Giám đốc Kwon – một người đàn ông mặt trắng, bụng phệ vừa thấy Yuri đã chạy đến tay bắt mặt mừng.

- Chủ tịch Park xin chào ạ, ông đừng gọi tôi là Giám đốc nữa , tôi đã từ chức tại Osan rồi – Yuri cười cười nói với Park Yunho, một nhà tài phiệt cũng rất giàu có.

Park Yunho gật đầu, gương mặt có phần châm chọc nói: “ Tôi đã đọc tin tức rồi, Giám đốc Kwon thật là lợi hại đấy”

- Xin ông đừng tin những lời báo chí bịa đặt, không phải như lời họ kể đâu. Bây giờ tôi có việc bận, xin phép được đi trước ạ – Yuri lãnh đạm trả lời

Park Yunho có phần hơi tiếc rẻ vì câu trả lời ngầm ý muốn mau chóng kết thúc cuộc nói chuyện của Kwon Yuri, đành nói lời tạm biệt: 

- Tiếc quá, tôi đang định đánh vài đường golf với Giám đốc Kwon cơ đấy.

- Tôi không biết đánh golf đâu ạ, tôi chỉ vào đây thăm thú thôi - Yuri lịch sự từ chối.

Park Yunho bật cười ha hả: “ Giám đốc nói y như chủ tịch Oh vậy, vào đây mà không định đánh golf chứ còn để làm gì”

-Ông đang nói đến chủ tịch Oh của Osan à , ông ấy là hội viên ở đây sao ? – Yuri có hơi bất ngờ vì câu nói của Park Yunho, vội vã hỏi người đàn ông đó.

-Cái đó thì tôi không rõ, chỉ nhớ khoảng à...1 tuần… à không là cái ngày mà ở đây phát hiện có tên nào đó tự sát trong nhà vệ sinh ấy, tôi có gặp chủ tịch Oh nhưng ông ấy cũng nói y chang như Giám đốc vậy.

Yuri chau mày nghi hoặc vì lời nói vừa rồi của Park Yunho, có và ông ta không thân không thích thì không có lý do gì ông ta gạt cô cả. Nếu đúng thật là như vậy thì Oh Man Suk càng trở nên đáng nghi hơn nữa.

-Chào cô, tôi có hẹn với chủ tịch Oh của Osan tại đây nhưng lại quên mất số phòng nghỉ của ông ấy, cô có thể tra dùm tôi không – Yuri lịch thiệp cười nói với cô nhân viên tại quầy tiếp tân.

- Vâng, cô có thể nói họ tên của người ấy ra không ạ - cô nhân viên vui vẻ mở danh sách trên máy của mình.

- Là Oh Man Suk – Yuri đọc chậm rãi từng chữ.

Cô gái kia nhanh nhảu tìm kiếm danh sách khách hàng VIP một hồi thì lắc đầu nói với Yuri: “ Xin lỗi nhưng không có vị khách nào tên là Oh Man Suk cả, tôi đã tìm cả danh sách từ mấy tháng trước rồi nhưng cũng không hề có ạ”

Yuri cảm ơn cô gái ấy rồi rời khỏi, vậy là chủ tịch Oh không hề có tên trong danh sách khách hàng. Tại sao ông ấy lại xuất hiện ở đây vào cái hôm Kang Ji Hoon thiệt mạng, là cố ý hay là ngẫu nhiên đây.

----------------------------

Yuri cố sắp xếp mọi chi tiết mà mình đang có được để tạo thành một bức tranh của sự thật, nhưng còn rất nhiều điều vẫn là một bí ẩn lớn. Giá như bây giờ cô có thể gặp trực tiếp Choi Min Su để làm rõ những nghi vấn trong lòng cô thì tốt biết mấy. Nhưng ông ta đã lẩn trốn nhiều năm như vậy rồi thậm chí đến cảnh sát còn không tìm được thì cô biết tìm ông ta ở đâu đây. Thật sự rất nan giải. Yuri nghĩ có lẽ mình nên bắt đầu từ chủ tịch Oh trước.

Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, dứt tâm trí Yuri ra khỏi dòng suy nghĩ của mình, là Jessica gọi đến.

- Sica của Yul gọi làm gì thế - Yuri ngọt ngào nói

Có tiếng Jessica cười khúc khích ở đầu dây bên kia: “ Em muốn hỏi Yul là tối nay Yul muốn ăn gì, em đang ở siêu thị đây ”

-Ý em là em sẽ nấu hả, hay là chúng ta ra ngoài ăn cho nó an toàn nhỉ - Yuri cố nén cười trêu ghẹo cô nàng kia.

- Em nói là mua đồ về chứ không bảo là em nấu, Yul là người nấu đấy. Mau chọn thực đơn lẹ lên – Jessica ra lệnh.

- Vậy thì làm spaghetti đơn giản thôi nhé, em có biết spaghetti thì cần mua gì không , hay để Yul đọc ra để em ghi nhé ?

-Kwon Yuri đừng có đùa dai nữa – Jessica lạnh lùng đe dọa, dạo này Yuri thỉnh thoảng cứ như con nít ấy, cứ trêu ghẹo cô rồi lại giở trò bướng bỉnh – mà Yul đang ở đâu thế, chừng nào mới về nhà.

- Yul à…Yul…đang đi giải quyết một số công việc còn sót lại ở Osan đó mà, Yul sẽ về kịp bữa tối mà, em yên tâm đi – Yuri ngập ngừng nói dối, thật ra bây giờ cô đang trên đường đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe định kì. Nhưng cô thật sự không muốn nói ra để Jessica phải lo lắng cho mình.

Nghe Yuri nói thế thì Jessica cũng không gặn hỏi thêm gì nữa, cô chỉ dặn dò Yuri và tặng cho người kia một nụ hôn tạm biệt : “ Đừng làm việc quá sức đấy, giải quyết xong công việc rồi về nhé. Yêu Yul  ”

-Yul cũng yêu em, hẹn gặp em ở nhà.

----------------------------

Jessica hiện đang đứng lựa đồ tại gian hàng thực phẩm khô nằm trong góc khuất của siêu thị, vì quá chú tâm mà cô không hề để ý rằng có một người đàn ông đội nón che khuất cả gương mặt tiến lại gần cô một cách nhẹ nhàng và thận trọng. Người đàn ông đó sau khi đã thận trọng xác định rằng không có bất cứ ai ở xung quanh họ, cùng như hình ảnh ông ta không lọt vào bất kì cái camera nào mới mở lời nói với âm lượng cực nhỏ :

- Cô là Jessica, con gái của Jung In Sung phải không ?

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic