chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2.

- Ah! đúng rồi.

Tôi chợt nhớ đến dòng chữ được Yuri khắc ở trên chiếc ghế này, cậu đã khắc nó vào ngày sinh nhật lần trước của tôi, và ngày đó cũng là ngày cậu thổ lộ tình cảm của cậu cho tôi. Quái lạ, tại sao lại không thấy. Đúng là chiếc ghế này mà. Tôi vừa lầm bầm vừa chúi đầu xuống cạnh ghế cố gắng tìm dòng chữ ấy trong bóng tối.

- Không có ở đấy đâu.

Một giọng nói quen thuộc phát ra từ phía bên phải tôi, tôi ngẩng lên nhìn về phía ấy. Yuri đứng ngay đấy, cười hiền với tôi. Tôi nhìn cậu với mong muốn hãy giải thích cho tôi biết, dòng chữ ấy đâu rồi. Cậu bước tới và ngồi xuống bên cạnh tôi:

- Người ta đã sơn lại nó trong thời gian chúng ta bận rộn.

- Ah thì ra là vậy. Tôi ngồi lại ngay ngắn khi đã được nhận câu trả lời phù hợp.

- Cậu vẫn nhớ nó sao? – Yuri hỏi mà vẫn không nhìn tôi.

- Cậu nghĩ mình lạnh lùng đến vậy à?

-Không. Không hẳn. Cậu là tảng băng ấm áp mà hehe – cậu quay sang cười toe toét với tôi.

Nụ cười ấy làm tôi có hơi bối rối, tôi tưởng tượng mặt tôi bắt đầu đỏ dần, quay mặt sang chỗ khác để tránh ánh nhìn của cậu, tôi gắt gỏng:

-Cậu đến muộn!

-Mình xin lỗi. Có vài thứ trục trặc. – Cậu cúi đầu cười nhẹ với chính mình, mái tóc dài của cậu cũng rơi theo hành động đó. Tôi bất giác đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc cậu.

- Cậu hẹn mình ra đây có chuyện gì nào?

- Hóng gió thôi.

Câu trả lời tỉnh bơ ấy làm tôi có chút ngạc nhiên. Chỉ hóng gió thôi sao?

- Thôi nào, có cần phải ngạc nhiên thế không? Có chuyện mình mới gọi cậu ra đây chứ. – Yuri quơ quơ tay cười với tôi.

- Chuyện gì? – Tôi bắt đầu hơi bực vì thái độ úp mở của cậu.

Cậu không trả lời câu hỏi của tôi mà chỉ cúi xuống, lôi từ trong giỏ ra một cái Ipod và nhét tai nghe vào tai tôi. Tôi đang tự hỏi cậu sẽ cho tôi nghe cái gì thì nhạc bắt đầu vang lên. Khoan đã, tôi biết bản nhạc này, tôi đã được nghe nó trong cuộc họp gần đây. Những lời này chắc chắn là của cậu viết. Bản demo này ai đã giúp cậu vậy nhỉ, giọng cậu ấy ấm thật. Nhưng vẫn khá buồn cười hehe.

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Mistak...D.IW6EOWAU.html

[Im still at the same place

I’m weary from wandering by your side

Even today, as I was wandering

Day has passed again and again.

Now I’m here

You know. You know that my heart is hurting

Watching you laugh/smile makes my heart ache more

It’s my mistake for not making you love me more

It’s my mistake for loving you more than you love me

It’s my mistake for not making you love me as much as I wanted you to.

How much longer must I cry

As I’m trusting that promise/ I’m only trusting/ believing that promise

You lied to me to wait for you

Even my greedy side(for his love) has grown weary

You know. You know that my heart is hurting/aching

You can’t just ignore and laugh/smile like that.

It’s my mistake for not making you love me more

It’s my mistake for loving you more than (you love/like me? This is my assumption)

It’s my mistake for not making you love me as much as I wanted you to.

I knew I couldn’t have you

But my heart(my love for you) just kept growing

It’s my mistake for

Waiting by myself

Regretting by myself

Loving you.

Even though my heart was hurting

It’s my mistake for not letting you go/forgetting you

I’m such a fool

I knew I would get hurt and couldn’t let go

I’s my mistake

Even though it could be all my fault/mistake

That’s ok. As long as you’re there…

Always…

Please forgive me for being like this.

(forgive the person) Who loved you]

Hơn bốn phút trôi qua, tôi bỏ dây phone ra, quay sang nhìn cậu. Không gian lúc này im lặng hơn bình thường.

- Nó có tựa đề là Mistake, Yuri bắt đầu nói, và cậu là người đầu tiên nghe nó.

- Yuri…

- Có lẽ mình không giỏi đến vậy, cậu tiếp tục, mình không giỏi giả vờ nhưng cứ tỏ ra mình như vậy. Mình nghĩ mình sẽ vượt qua. Nhưng không, mình quá yếu đuối. Mình không thể làm được.

Yuri cúi gằm mặt xuống, tôi nghe thấy tiếng xụt xịt của cậu. Cậu ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe và giọng nói của cậu cũng run run nhìn tôi:

- Mình không thể làm được, Sica. Cậu hãy bảo mình phải làm sao đi. Hãy nói với mình rằng hãy tiếp tục chờ cậu đi.

Nước mắt cậu bắt đầu rơi, những giọt nước mắt lạnh giá ấy như những miếng băng nhọn đâm thẳng vào trái tim tôi, tôi vẫn chưa biết phải tiếp nhận những lời nói này như thế nào. Vô thức, nước mắt tôi cũng rơi xuống cùng cậu ấy.

Bàn tay cậu siết chặt tay tôi, nhưng trong chốc lát cậu không còn chú ý đến tôi nữa. Cậu quay mặt sang hướng khác và tôi tưởng tượng cậu đang nghĩ đến điều mà tôi không thể biết hoặc không hiểu nổi.

- Bài hát này là dành cho cậu và mình nghĩ cậu hiểu nó.

Nói rồi cậu buông tay tôi ra, đứng dậy và quay lưng bước đi khỏi chiếc ghế gỗ này. Tôi vẫn chưa nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra. Nhưng rồi nhịp đập của trái tim tôi nhanh dần, nó đã đánh thức tôi. Phải rồi, trái tim này chỉ dành cho Kwon Yuri thôi. Nếu không có cậu ấy thì cái thứ màu đỏ luôn đập từng hồi bên lồng ngực trái này sẽ vỡ vụn ra mất. Tôi bật dậy, rời khỏi chiếc ghế, chạy đến ôm chầm lấy tấm lưng ấm áp của cậu.

- Hãy cho mình thêm thời gian, Yuri. Đừng rời xa mình khi mình đã bắt đầu yêu cậu.

Tôi dụi mặt vào lưng cậu, nước mắt cứ chảy thế này sẽ làm ướt chiếc áo xinh đẹp của cậu mất. Cậu không nói gì, chỉ siết chặt lấy tay tôi lại, hơi ấm từ bàn tay cậu lan tỏa cả cơ thể tôi. Phải rồi, chắc chắn là như thế. Trái tim này là của cậu, Yuri.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro