[LONGFIC] A Taste Of Love [Chap 8 | End], Yulsic | PG Cre. SSVN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bảo cậu từ bỏ, nhưng cậu đã không. Tôi bảo cậu đừng đợi, cậu khăng khăng không chịu đi. Yuri đã luôn ở bên tôi, cậu ấy luôn lặng lẽ như thế cho dù tôi nói không cần. Khoảng thời gian ấy, tôi khó chấp nhận được cái sự thật rằng tôi yêu TaeYeon, nhưng cô ấy cứ luôn quan tâm đến Tiffany. Trái tim tôi vỡ ra hàng trăm mảnh, nhưng cứ mỗi lần mảnh vỡ ấy đang từ từ rơi xuống thì lại có người nhặt lên, người ấy luôn đứng đằng sau tôi. Tôi vô tình làm người ấy tổn thương, nhưng, tôi có khá gì hơn đâu. Tôi đáng thương. Tôi đã quá ngu ngốc không hề nhận ra điều đó, rằng Yuri yêu tôi, bằng cả trái tim của cậu ấy.

Buổi sáng nay cũng như thường ngày, tôi vẫn cứ là người thức dậy trễ nhất ở dorm. Thật sự tôi không phải là người ham ngủ, chỉ là tôi ngủ nhiều vào buổi sáng thôi. Người duy nhất đánh thức được tôi chỉ có thể là Yuri. Nhưng hôm nay có hơi khác một chút, tôi thức từ lâu rồi, nhưng vẫn lười biếng dậy bước xuống giường. Vẫn nhắm mắt chờ Yuri vào đánh thức mình như cậu vẫn làm.

Tôi bắt đầu cảm thấy một bên giường bị đè xuống vì có vật nặng trên đó, tôi đã sẵn sàng chờ Yuri sẽ đánh thức tôi bằng cách nào. Nhưng thật sự thì, qua một khoảng thời gian rồi, tôi nghĩ đã là 5 phút trôi qua, tôi vẫn không thấy cậu đánh thức tôi dậy. Có phải là cậu đó không, Yuri?. Tôi định sẽ mở mắt ra xem sao, nhưng bỗng một làn hơi thở nhè nhẹ phả vào mặt tôi, kèm theo đó là một mùi hương kiwi dễ chịu. Yuri đây mà. Rồi những ngón tay lạnh buốt của cậu vén nhẹ tóc mái của tôi, tiếng cậu thì thầm:

- Cậu có biết là mình rất đẹp khi ngủ không? Công chúa thì phải đẹp rồi đúng không, hì, tôi nghe tiếng cậu cười hắt ra, Yul vừa đen vừa hâm sao xứng với công chúa được đây.

Cậu thở dài. Cái tên Kwon Yuri này thật là điên mà, mới sáng sớm đã lảm nhảm rồi. Có cần tôi phải hét lên rằng Kwon Yuri là đẹp nhất và quyến rũ nhất thế giới này không nhỉ.

- Mình tự hỏi giấc mơ của cậu là những gì, cậu lại tiếp tục, giấc mơ của Yul là cậu đấy, Sica ah. Như thế này thôi cũng được, xin đừng đẩy Yul ra xa như thế, mình cần phải ở bên cạnh cậu, Sica.

Cái gì chứ. Thích làm người khác muốn khóc như vậy hả?. Tôi nghĩ mình sắp khóc mất, cái đồ ngốc này, lại nói những lời như thế. Sao không nói trực tiếp với mình. Tôi cố gắng thuyết phục nước mắt đừng rơi, tôi trở mình quay qua phía bên kia giường giả vờ vẫn đang ngủ rất ngon.

- DẬY! JESSICA JUNG! Mặt trời lên đằng mông rồi kìa!

Kwon Yuri của tôi trở lại rồi. Cậu bắt đầu công việc vào mỗi buổi sáng của cậu rồi đây. Yuri vén màn cửa sổ để những tia nắng cùng góp sức đánh thức tôi dậy, cậu lấy gối đập liên tục vào mông tôi. Thiệt là rộn ràng quá mà ~ ~

- Dậy rồi đây! Phiền phức quá, tôi quát lên với cậu vờ như là mình đã bị cậu phá đám một giấc ngủ ngon.

- Wow! Hôm nay ngoan thế? Một tiếng là dậy rồi.

- Im đi!

Tôi lạnh lùng lờ cậu và bỏ vào phòng tắm.

- Xong thì ra ăn sáng đấy. Mọi người đang chờ.

Yuri gọi với theo tôi khi tôi đã ở trong phòng tắm. Đồ đáng ghét, lúc nào cũng tỏ ra mình ổn trong khi thực sự mình không ổn chút nào. Tại sao lại cứ như thế vậy Yuri? Tôi để những dòng nước mặt tự do rơi cùng làn nước chảy từ vòi sen. Cậu biết là mình yêu TaeYeon mà, sao lại cứ không quan tâm đến điều đó vậy. Ngốc quá vậy. Yuri ah, mình xin lỗi.

Sau khi đã tắm xong, tôi bước ra nhà bếp nơi mà mọi người đang đợi tôi cùng dùng bữa sáng. Khởi đầu một ngày mới bằng nước mắt, thật không khôn ngoan, nó mất nhiều thời gian hơn bình thường.

- Mình đề nghị Yuri phải tăng biện pháp đánh thức Jessica dậy, vẫn lâu như ngày nào đấy. Bụng mình đói meo, SooYoung lên tiếng trong khi bốc vụng một miếng kimbab bỏ vào miệng.

- Sica unnie hãy thương em, Yoona ngồi cạnh làm mặt cún con với tôi.

"Đồ shikshin", tôi quắc mắt thầm nguyền rủa hai con người háu ăn ấy.

Yuri với dáng vẻ tất bật chạy qua chạy lại cùng HyoYeon chuẩn bị bữa sáng, cậu quay sang cười toe toét với tôi và SooYoung

- Mình xin lỗi, cậu nói, lần sau mình sẽ nghiên cứu thêm biện pháp đánh thức công chúa. Nói sao nhỉ, Jessica ngủ rất say đấy haha.

Cậu đóng kịch không tồi đâu Yuri ah.

Kể từ khi debut đến nay đã được ba năm, tôi phát hiện ra mình yêu TaeYeon từ hai năm trước và cùng lúc đó tôi được biết TaeYeon và Tiffany đang hẹn hò. Đã có thời gian, thực sự tôi rất đau khổ, giống như cả thế giới này đang sụp đổ ngay trước mắt tôi. Nhưng rồi tôi dần dần nhận ra rằng, mình không yêu TaeYeon nhiều đến thế, không phải là tình yêu đó. Mà chỉ là sự ngưỡng mộ, tôi đã lầm tưởng nó là tình yêu của một người con gái dành cho ai đó. Tôi tham gia training khi còn nhỏ, hằng ngày chỉ biết tập luyện, tiếp xúc với phòng tập nhiều hơn là được ra ngòai vui chơi. Có thể nói rằng, tôi không biết yêu là gì. Khỏang thời gian đó, TaeYeon xuất hiện, luôn ân cần dịu dàng quan tâm tôi, cậu ấy lại rất xinh đẹp, còn có một giọng ca tuyệt vời. Tôi gục ngã trước cậu ấy. Nhưng, đó chỉ là một công việc của leader thôi. Hoặc khá hơn là như cậu ấy nói “Mình yêu cậu, như một người bạn”. Tôi nghĩ rằng mình đã vượt qua, nhưng mỗi khi thấy TaeYeon và Fany hạnh phúc thế này, tôi lại thấy đau. Tôi ích kỷ quá chăng?

Yuri dường như đã nhận ra sự khó chịu của tôi, cậu ấy lăng xăng chạy đến chỗ tôi ngồi, lại cười toe toét nữa rồi.

- Sica baby. Ăn rồi còn phải đối mặt với một ngày bận rộn nữa.

- Yuri…cảm ơn cậu

Tôi nắm tay, nhìn thẳng vào mắt cậu, tôi muốn cậu biết rằng cậu là người tuyệt nhất, lúc nào cũng dịu dàng như thế. Tôi cười nhẹ thả tay cậu ra và bắt đầu dùng bữa sáng. Cậu xoa đầu tôi cười:

- Ngốc.

Có thể mình ngốc thật, cứ luôn lầm tưởng rằng TaeYeon là người sinh ra để dành cho mình. Quá ngốc khi mình cứ phải tự lừa dối bản thân trong khi mình đã thực sự bắt đầu yêu cậu, Yuri. Làm ơn, hãy cho mình thêm thời gian. Hãy chờ mình.

Chúng tôi đến công ty để tham gia cuộc họp về mini album Hoot. Suốt buổi, tôi vẫn không tập trung mặc dù đã được nhắc nhiều lần, tôi vẫn còn đang hoang mang. Khi được mọi người nhắc đến một cái tên quen thuộc, tôi liền ngẩng lên. Thì ra là nói về việc sáng tác của Yuri. Tôi có biết rằng Yuri đang viết lời cho một bài hát. Mặc dù ở cùng nhau, nhưng cậu không hề tiết lộ một chút cho tôi cũng như bảy ngừoi còn lại biết về bài hát, thậm chí ngay cả cái tựa đề cũng không. Cậu hoàn toàn lờ đi những lời năn nỉ của tôi, chỉ một câu cậu nói đi nói lại suốt rằng “Mình muốn nó thật hòan hảo”. Điên thật.

Điện thoại tôi rung lên báo hiệu có tin nhắn đến, là của Yuri. Cậu ấy ngồi cạnh tôi mà, tôi đưa mắt nhìn cậu bắt gặp cậu xoay sang hướng khác, mở tin nhắn lên:

“Sica baby~~Hẹn gặp cậu ở chỗ cũ, 8h tối nay nhé”

“Làm gì?” – tôi nhắn lại cho cậu, tôi nghĩ tôi cũng bị Yuri làm lú lẫn luôn rồi đây.

“Đến sẽ biết”

Kwon Yuri này thật là lắm trò, ngồi ngay bên cạnh thì không nói, còn nhắn tin. Chẳng hiểu muốn làm gì đây. Hay là muốn tấn công mình bằng dưa leo nữa, cậu ấy khóai chọc mình.

...

Đã lâu rồi tôi đã không đến nơi này, chiếc ghế của vẫn không thay đổi gì sau thời gian khá lâu không gặp nó. Chỉ có con người là thay đổi liên tục thôi. Tôi chợt nhớ, ngay tại chiếc ghế này, cậu đã tìm thấy tôi. Yuri bước vào cuộc đời tôi giữa một ngày giống bao ngày khác tôi đã trải qua kể từ khi trái tim tan vỡ. Một đoạn sông Hàn yên lặng, hàng cây bên lối đi dạo chạy dọc bờ sông, tôi đã ngồi trên chiếc ghế này và khóc. Dù biết sẽ có người nào đó bắt gặp gương mặt quen thuộc của tôi, nhưng tôi không quan tâm, tôi đã chạy thật nhanh đến kiệt sức tìm đến chiếc ghế này, nó như chờ sẵn đợi tôi đến. Trời bắt đầu mưa, nhưng tôi lại không bị ướt. Cậu đã đến, Yuri. Tôi ngẩng lên với khuôn mặt nước mắt tèm nhem, ráng nhìn rõ xem đó là ai vì nước mắt đã làm nhòe hết mọi hình ảnh trước mắt tôi.

- Mình đến kịp lúc không? – giọng nói trầm trầm của cậu vang lên.

Tôi cúi mặt xuống không biết phải nói gì hơn. Cậu vẫn chỉ đứng đó, với một cây dù và hai trái tim đầy những vết rạn.

Từ khi trái tim tan vỡ, tôi không còn chịu nổi những lúc phải đối diện với mọi người ở dorm. Nhưng tôi vẫn có thể làm việc được giữa họ chẳng hề khó khăn gì, tất cả những điều này đều ổn với tôi. Chúng giúp tôi quên đi. Nhưng, quay lại với nhịp sống hằng ngày, tôi khó mà che giấu được nỗi buồn của mình. Tôi cố gắng không tiếp xúc với TaeYeon, cô ấy cũng vậy. SooYoung và HyoYeon hằng ngày đều an ủi tôi. Chỉ có Yuri, cậu vẫn cứ tỏ vẻ không có chuyện gì, chỉ làm tôi cười. Cậu ấy rất hâm.

Cười nhẹ một cái, tôi mãn nguyện với những gì tôi có bây giờ. Tôi có Yuri, và trái tim tôi đang dần tìm lại nhịp đập của nó. Nó sẽ đập cùng Yuri.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro