Q.2 - Chương 36 (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối Myungsoo về nhà, trở lại phòng ngủ thấy Jiyeon đang xem ti vi. Jiyeon mê mẩn phim Hàn.

Ngày ngày ở nhà không có chuyện gì làm nên đành xem phim Hàn. Myungsoo thấy Jiyeon đang xem ti vi chăm chú không khỏi có chút tức giận. Bởi vì đứng ở trong phòng đã 5 phút rồi nhưng Jiyeon vẫn không phát hiện sự tồn tại của Myungsoo. Bất đắc dĩ Myungsoo đành giả bộ ho khan:

"Khụ khụ khụ."

Nghe được tiếng ho khan, Jiyeon mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, nhìn Myungsoo một cái, lại tiếp tục nhìn phim truyền hình của mình, cô nói:

"đã về."

Âm thanh kia nghe cảm giác không thật chút nào, càng khiến Myungsoo tức tối thêm. đứng dậy đi tới trước mặt của Jiyeon, ngồi xổm xuống đưa mặt tới gần cô. Tầm nhìn đột nhiên bị chặn lại Jiyeon không thể làm gì khác hơn là đổi góc nhín.

nhưng Jiyeon cứ đổi góc độ thì Myungsoo cũng đổi theo cô. Jiyeon tức giận nhìn Myungsoo nói:

"làm gì vậy, không thấy đang xem phim sao? Đang thời điểm gay cấn đừng cản trở."

"Phim truyền hình quan trọng hơn sao?"

Myungsoo cắn răng nghiến lợi hỏi.

"Ừ."

Jiyeon lòng không yên trả lời. Nghe thế Myungsoo càng thêm giận đến không làm gì được,

" hắn lớn lên có đẹp trai như?"

"Ừ...mau tránh ra."

Jiyeon nóng này trả lời. Nghe thấy Jiyeon nói phim truyền hình so với quan trọng hơn, ngay cả vain am chính cũng đẹp trai hơn, Myungsoo cuối cùng không nhịn được nữa:

"Park-- Ji -- Yeon." Jiyeon hoàn toàn không có nghe được tiếng hô của Myungsoo.

Mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm ti vi. Nhìn thấy trên màn hình ti vi đã hết phim. Jiyeon thấy Myungsoo tức giận cô liền nói:

"Myungsoo, xem không có việc gì lại đi cản làm cái gì, ngay cả kết cục cũng không có xem được. biết phim này đã xem bao lâu rồi không? xem liên tiếp nửa tháng rồi nhưng bây giờ đến kết cục thì không xem được. Myungsoo! Hôm nay không cho phép lên giường."

Jiyeon tức giận lại không cho mình lên giường, Myungsoo thu hồi bá đạo của mình lại, dịu giọng dụ dỗ:

"Vợ ơi không có việc gì lớn, hôm nay không được thì ngày mai lên mạng mà xem. Trên web nhất định là có chiếu."

"THật không? không gạt chứ?"

Jiyeon nhìn Myungsoo vẻ mặt không tin hỏi.

"Ừ, nhất định là có, phải tin tưởng chồng mình."

'Nếu không có thì ngay mai sẽ làm cho trên web phải có.'

Myungsoo thầm nói thêm ở trong lòng. Trầm mặc một lát sau đó Myungsoo ôm lấy Jiyeon:

"Vợ này, tối mai có một buổi tiệc cần tham gia cùng."

"A... được, là tiệc của ai vậy?"

Jiyeon đồng ý, Myungsoo cảm thấy hơi kinh ngạc. Trước kia chỉ cần là tiệc thì Jiyeon đều miễn cưỡng mới đồng ý đi cùng.

Từ lần ở bệnh viện trở lại,Jiyeon thay đổi, chỉ cần chuyện Myungsoo gọi cô làm cô đều sẽ làm. Myungsoo cười nói:

" là đại thọ sáu mươi của Goo thị Goo Taeji, lần trước đã gặp ông rồi không biết còn ấn tượng gì không?"

"A...nhớ rồi. Vậy khi nào đi thử lễ phục? Hay để cho họ trực tiếp đưa đến nhà?"

Jiyeon hỏi.

"kêu họ trực tiếp đưa tới, không muốn quá mệt mỏi, tối mai bảy giờ về đón."

"Ah...được. đói quá, chúng xuống ăn cơm đi."

Jiyeon vuốt vuốt bụng mình hướng về phía Myungsoo, nũng nịu nói.

"Được, chúng đi ăn cơm."

Myungsoo nhìn Jiyeon, nói bằng giọng cưng chiều.

Buổi tối ngày thứ hai, khoảng năm giờ đã có người đưa dạ phục tới. Hỡn nữa có có mấy thợ trang điểm tới chuẩn bị cho Jiyeon. Đúng bảy giờ Myungsoo đến đón Jiyeon.

Myungsoo vừa tới đại sảnh, Jiyeon nâng váy từ trên lầu đi xuống. Hôm nay Myungsoo chọn cho cô một cái váy trắng dài.

Bên ngoài còn khoác thêm một cái áo choàng, tóc được thợ trang điểm búi cao lên hơn nữa còn cài thêm cái kẹp đính kim cương. Màu trắng kim cương phát ra thật chói mắt. Cô mang một đôi giày thủy tinh cao gót 10 phân từ trên lầu chậm rãi bước xuống, đi tới trước mặt của Myungsoo.

Myungsoo hôm nay phối hợp cùng Jiyeon mặc tây trang màu trắng cùng giày da màu trắng. Myungsoo thấy cô như tiên tử, dịu dàng, sải bước tới trước mặt cô:

"Vợ à, hôm nay thật xinh đẹp! Chẳng qua nếu thêm những thứ này nữa thì càng trở nên hoàn mỹ."

Myungsoo vừa nói vừa lấy một cái hộp từ tay tài xế ra. Mở hộp ra, lấy sợi dây chuyền kim cương và vòng tai ra Myungsoo nhẹ nhàng đeo lên cho cô.

"Cám ơn."

Myungsoo ôm hông Jiyeon.

"Vợ à còn nói cảm ơn với nữa sao? Chúng ta đi thôi."

Myungsoo ôm cô ngồi vào xe Rolls Royce.

Đi tới bữa tiệc, Myungsoo ôm hông Jiyeon đi vào bên trong.

Đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn Myungsoo và Jiyeon lộ diện ở nơi công cộng. không phải thân phận khác mà là vợ chồng.

Giờ phút này mọi người mới biết vợ của Kim Myungsoo là ai. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Myungsoo mang Jiyeon đến đây. Khiến cho mọi người đều biết Park Jiyeon là hoa đã có chủ, đánh gãy tất cả những ý nghĩ khác của bọn họ.

Biết Jiyeon buổi tối không có ăn cơm, Myungsoo liền nói:

"Buổi tối chưa ăn cơm, đi đâu ăn chút gì đó đi. còn phải đi gặp khách."

"Được."

không cần đi theo Myungsoo cho nên Jiyeon vô cùng cao hứng. Jiyeon rời tay Myungsoo đi tới khu vực có điểm tâm. Cô cầm bánh ngọt Mộ Tư mình thích nhất lên ăn. Bởi vì Myungsoo vừa rồi tuyên bố thân phận của Jiyeon cho nên không có một người đàn ông nào dám đến gần cô. Đúng lúc đó thì Goo Hara lặng lẽ đến bên cạnh Jiyeon, không cẩn thận làm đổ rượu lên bộ dạ phục màu trắng của cô.

"A, thật xin lỗi, thật xin lỗi. . . . . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro