Q.2 - Chương 36 (3).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Goo Hara áy náy cầm lấy khăn giấy trên bàn lau cho Jiyeon.

Jiyeon bỏ bánh ngọt trong tay xuống nhìn Hara không nói gì, đi tới toilet.

Jiyeon cảm nhận được địch ý của Hara đối với cô.

Nhìn bóng Jiyeon đi xa, Hara lại phát ra ánh mắt độc ác của mình:

'Park Jiyeon, Kim Myungsoo là của tôi, người đẹp nhất tối này cũng phải là tôi mới đúng. Một dân đen nghèo túng lại cướp hết ánh sáng chói mắt của tôi sao? Chúng cùng xem thử."

Hara nhấc làn váy dài màu trắng của mình đi vào bữa tiệc. không sai Hara hôm nay cũng mặc váy trắng. Bởi vì ghen tị với Jiyeon đã cướp đi tất cả hào quang của cô nên cố ý đổ rượu đỏ lên người Jiyeon.

Vừa lúc đó Goo Taeji đứng trên bục hướng Microphone nói:

"Cảm ơn mọi người hôm nay đã dành thời gian đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi. Tin tưởng mọi người cũng đã biết, tôi cùng Park thị thì còn có tập đoàn Infinite hợp tác dự án đang khai thác đầu tư đã chính thức khởi động. Mà công trình này có thể được khởi động đều nhờ vào tập đoàn Infinite ủng hộ. Xin mời tổng giám đốc Kim của chúng lên đọc diễn văn."

Goo Taeji vui mừng nói đến. Bởi vì Hara đã nói cho ông biết, Myungsoo sẽ đưa cho ông một món quà lớn, ông có chút không chờ đợi được thêm muốn biết Myungsoo chuẩn bị bao nhiêu tiền đầu tư rồi.

Goo Taeji lầm tưởng Myungsoo nói đại lễ là tiền bạc. Myungsoo nhìn một lượt không thấy bóng dáng Jiyeon đâu.

nhưng vẫn cất bước đi về phía bục cao, Myungsoolựa chọn hôm nay báo thù vì muốn Jiyeon tận mắt chứng kiến kết quả của hung thủ hại chết đứa bé của mình. nhưng bây giờ không thấy Jiyeon đâu, Myungsoo bước lên bục lạnh giọng nói:

"Trước hết tôi chúc Goo Đổng sự sinh nhật vui vẻ."

Nghe được lời chúc phúc của Myungsoo, Goo Taeji càng thêm hung phấn, chờ đợi tiền đầu tư của.

"Hôm nay ở đây tôi muốn tuyên bố quyết sách quan trọng của tập đoàn Infinite."

Myungsoo mang đến nhiều cảm xúc tư vị cho mọi người, sau đó không nhanh không chậm nói:

"Tôi quyết định rút vốn đầu tư hạng mục Phúc Giai Tân với Goo thị."

"Cái gì?"

Tất cả mọi người kinh ngạc phát ra câu cảm thán.

"Kim tổng giám đốc không phải đang đùa giỡn chứ?"

Goo Taeji cười đối với Myungsoo nói đến, thật ra thì trong lòng sợ không được. Myungsoo quay đầu lạnh lùng nhìn Goo Taeji, lạnh giọng mà nói:

"Ông thấy tôi giống nói đùa lắm sao?"

Nghe thấy thế bệnh tim của Goo Taeji liền bộc phát, ông che lồng ngực của mình muốn hỏi Myungsoo tại sao? Myungsoo nhìn Goo Taeji té xuống đất, biểu tình không chút đồng tính nói:

"Đi hỏi lòng tốt của con gái ông đi!"

Sau đó bước xuống bục hướng về phía Jiyeon đi tới. Bởi vì thấy Yoo Seungho đang dây dưa với cô.

Jiyeon ở toilet lau chùi dạ phục của mình nhưng vẫn không sạch được. Jiyeon nghĩ càng thấy Hara cố ý. Cô chỉ có ở cạnh cô thôi sao có thể bất cẩn đụng vào người cô được.

"Thật là bệnh, không biết cô sao lại dội rượu lên người mình?"

Jiyeon càng nghĩ càng giận. Jiyeon bcăn bản liền quên chuyện mình gặp Hara ở bữa tiệc.

không thể lau sạch Jiyeonđành dùng khăn choàng che chỗ vết bẩn lại đi ra ngoài tìm Myungsoo muốn mau đưa mình rời khỏi chỗ này.

Vừa ra khỏi phòng vệ sinh đã nghe được từ phía đại sảnh Myungsoo tuyên bố rút vốn đầu tư vào Goo thị.

Jiyeon vẫn còn trong kinh ngạc thì cánh tay bị một người kéo đến góc tường. Jiyeon ngẩng đầu lên thấy không phải ai khác là Yoo Seungho, cô lạnh giọng nói:

"có phải là bị bệnh rồi không?"

Yoo Seungho nhìn Jiyeon kích động nói:

"Yeonnie, cũng nghe thấy rồi chứ?"

"Nghe được cái gì?"

Jiyeon không rõ chân tướng nhìn Yoo Seungho. không hiểu đang nói gì.

"Myungsoo đã tuyên bố rút tiền khỏi Goo thị rồi, biết có nghĩa gì không? biết Goo thị và Park thị đang hợp tác, rút vốn khỏi Goo thị cũng đồng nghĩa với chặn đường lui của Park thì, đạo lí môi hở răng lạnh không phải không hiểu chứ?"

Nếu Goo thị tuyên bố phá sản thì Park thị cũng lâm vào tình trạng tương tự.Myungsoo biết rõ ràng Park thị quan trọng như thế nào với, thế nhưng vẫn còn cố ý muốn phá hư. người như thế không phải nên rời khỏi sao?"

Yoo Seungho kích động nói. Lâu như vậy chính là chờ thời khắc hôm nay.

biết Jiyeon hết sức coi trọng Park thị, vì đó là của cha cô lưu lại. Yoo Seungho lợi dụng Park thị bức Myungsoo đi vào khuôn khổ. Nếu như Myungsoo không động vào hạ thị thì Yoo Seunghongày càng phách lối. Còn nếu Myungsoo ra tay với Park thị thì Jiyeon không tha thứ cho.

Cho nên khi nghe Myungsoo tuyên bố như thế Yoo Seungho rất vui mừng, bởi vì điều ngày có nghĩa Yeonnie bsẽ trở về bên cạnh

Jiyeon nhìn Yoo Seungho, lạnh giọng nói:

"Rời đi? Tại sao tôi phải rời khỏi chồng tôi?"

"Bởi vì làm cho Park thị phá sản, không phải coi trọng nhất là Park thị sao?"

"Phá sản? Cho dù phá sản cũng là do gây ra, không phải do chồng tôi. Tôi sao phải rời khỏi chồng tôi? Tôi tin tưởng ấy sẽ không để Hạ thị phải đóng cửa."

Jiyeon tự tin nói với Yoo Seungho. Thấy Jiyeon tin tưởng Kim Myungsoo như vậy, Yoo Seungho có chút không dám tin, mở to mắt hỏi:

"Yeonnie, yêu sao? yêu Kim Myungsoo thật sao?"

"Chồng của tôi, tôi đương nhiên thương ấy."

Jiyeon không chút nào giấu giếm nói.

"Tại sao? Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại làm thế."

Yoo Seungho kềm hai vai Jiyeon đau lòng gầm nhẹ.

"Tôi cũng không tha thứ cho người phản bội tôi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro