Q.2 - Chương 38 (1).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38: Vận mệnh bi thảm của Goo Hara

Hara kéo hai chân mệt mỏi của mình trở về biệt thự Goo gia. Mới vào cửa đã thấy cả phòng khách đều là quần áo của mình. Nhìn Kang Yewon đang đi xuống lầu, Hara không hiểu hỏi:

“Mẹ cả, đây là ý gì?”

"Có ý tứ gì? không phải đã rất rõ ràng rồi sao? Cô khiến công ty phá sản, lão gai đã lên tiếng từ giờ phút này cô không phải là con cháu của Goo thị.”

Kang Yewon nhìn Hara hung hăng nói. Hara trước kia được sủng ái cũng không hề nể mặt bà và Hari. Hiện tại là lúc trả thù tốt nhất.

Nghe nói thế, sắc mặt Hara liền thay đổi, quỳ xuống trước người Kang Yewon , ôm lấy chân của bà cầu khẩn:

“Mẹ cả, van cầu mẹ đừng đuổi con đi có được không? Nơi này là nhà con, mẹ đuổi con ra ngoài, xin mẹ đừng đuổi con đi có được không? Con đảm bảo từ nay về sau sẽ nghe lời mẹ nói.”

Hara khóc lóc cầu xin. Kang Yewon nghe mấy lời này tuyệt đối không động lòng, lạnh giọng nói:

“Đây là ý của lão gia, cô muốn xin thì đi xin lão gia đi, tôi chỉ thi hành ý của ông ấy mà thôi. Có ai không kéo cô gái này ra ngoài cho tôi.”

Kang Yewon ra lệnh cho người ở kéo Hara ra ngoài.

“ không cần, tôi không muốn đi ra ngoài, nơi này là nhà tôi, các người buông tôi ra…”

Hara giãy giụa nhưng vẫn bị đuổi ra ngoài, quần áo cũng bị ném ra
Hara kéo hành lý nặng nề bước đi không có mục đích. Trời lúc này đổ mưa lâm râm, Hara ngước lên nhìn bi phẫn nói;

“Ông trời, chẳng lẽ đến ông cũng đối nghịch với tôi sao?”

Ngồi ở ven đường Hara khóc ồ lên, mấy ngày nay chuyện vẫn tốt sao đột nhiên lại trở nên không còn gì nữa thế này.

Ngay lúc đó có một người đàn ông đi tới bên cạnh, cảm giác có người đến gần Hara ngẩng đầu lên nhìn, kinh ngạc hỏi:

“Các người là ai?”

Lời còn chưa nói xong đã bị người đánh bất tỉnh, sau đó cô được đưa lên một chiếc xe.

Tại biệt thự Kim Myungsoo.

Myungsoo  mới vận động xong thấy Jiyeon  đã ngất đi. bước xuống giường mặc quần áo vào đi đến nhà giam của Woollim.

Hara vừa tỉnh lại không biết mình ở nơi nào, ngoảnh đầu nhìn xung quanh, tay chân động đậy mới biết mình bị trói. Đúng lúc đó Myungsoo  tiến vào thấy Hara đã biết chuyện gì đang xảy ra.

“đã làm cho Goo thị phá sản, tôi vì chuyện này mà bị đuổi ra khỏi nhà còn chưa đủ sao?”

Nhìn Myungsoo,  Hara gầm nhẹ.

“Biết Son Naeun ở đâu không?”

Myungsoo không nói lời nào, đi tới đi lui ở trước vạc thượng. Myungsoo cầm nắp của vạc thượng lên, lập tức có rắn bò ra ngoài.

"A ——."

Con rắn lớn đang thè lưỡi trước mặt Hara . Hara sợ hãi hét lên. Myungsoo đậy nắp lại cười nói:

“Cô ở đây. Những con rắn lớn và cô đang ở đây chờ cô đi theo cùng.”

Nghe được lời của Myungsoo  nói Hara biết Naeun không có ở đây, càng thêm cắn chặt răng không thừa nhận mình hại Jiyeon . Giả vờ không biết chuyện xảy ra.

“Tôi không biết đang nói gì.”

“A… không biết sao? Tôi sẽ cho cô biết, tại sao hôm qua cô bị xâm phạm.”

Myungsoo  nhìn Hara tà ác nói.

“ là, những người kia là do sắp xếp.”

Hara không thể tin được.

“Ha ha, dĩ nhiên nếu không co cho rằng chuyện tốt đó sẽ để cô gặp phải sao? Còn nữa tôi cố ý rút tiền đầu tư ở bữa tiệc sinh nhật của cha cô. Tôi chính là muốn cô nếm thử cảm giác bị người khác xa lánh rồi sau đó giống như chó nhà có tang bị đuổi ra khỏi nhà.”

“Tại sao lại đối với tôi như thế?”

“Cô nói thử đi! Cô và Son Naeun hợp mưu hai chết đứa con đầu tiên của Yeonnie, tôi muốn cho các người phải chôn cùng nhau.”

Myungsoo  kích động nói, vừa dùng sức thắt cổ Hara.

"Buông—— tôi —— ra."

Myungsoo buông tay mình ra, sau đó lấy khăn lông lau tay mình.

"Khụ khụ khụ. . . . . . ."

Myungsoo  mới vừa buông tay ra, Hara liền không nhịn được ho kịch liệt lên. Myungsoo  lau xong tay của mình, nhìn Hara tàn nhẫn nói:

“Cô yên tâm tôi nhất định sẽ không cho cô chết sảng khoái như vậy. Thấy đây là cái gì không?”

Myungsoo  cầm một usb trong tay giơ lên.

“Đây chính là diễn xuất tối hôm qua của cô, tôi cố ý tìm người quay lại cho cô. không biết người khác nhìn thấy nhiệt huyết sẽ sôi trào như thế nào đây..”

“ không cần, van xin đừng làm thế, sẽ phá hủy tôi mất. Tôi không biết lúc đó Jiyeon có đứa bé, van xin bỏ qua cho tôi một lần.”

Hara sợ hãi cầu xin.

“Thả cô, làm sao có thể? Tôi không chỉ muốn phá hủy cô mà còn muốn đem Goo thị nhổ cỏ tận gốc. Chỉ là cô không thể thấy được Goo thị của cô phá sản như thế nào, bởi vì khi đó cô không còn ở đây nữa.”

Myungsoo nhìn Hara nhẹ giọng nói. Giống như cô chỉ là một con kiến trong mắt. Cô hiểu rõ ý Myungsoo muốn giết mình, lập tức khóc lóc cầu xin:

“Tôi van đừng giết tôi có được không?”

Trầm mặc một hồi, Myungsoo  nói:

"Cái này sao ——."

Myungsoo  cố ý kéo dài trường âm.

“Đương nhiên là không, tôi đột nhiên nghĩ tới cách tốt nhất để giết cô hơn nữa còn khiến Goo thị lập tức tuyên bố phá sản. không tệ đây là cách tốt, một mũi tên bắn hạ hai con chim.”

Thì ra Myungsoo  trầm ngâm là đang nghĩ cách giết Goo Hara. Hara nghe thấy liền hôn mê bất tỉnh.

Myungsoo  xoay người ra lệnh cho Suho:

“Bỏ cô vào trong vạc rắn, bị trúng độc chết sau đó cho người lột quần áo cô ném vào rừng cây. Ngày mai trời vừa sáng cho người tung video này ra ngoài.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro