CHAP 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* rầm * Luhan mở cửa phòng Seohyun làm ngôi nhà như muốn sập xuống, Cậu trừng mắt nhìn cô:

– Luhan có chuyện gì thế ? * Seohyun hỏi *

– Nói cho tớ coi, Baekhyun ... cũng là Sói à?

– Không ... nó là người * Seohyun thoáng bất ngờ nhưng cô đã bình tĩnh trở lại *

– Đừng gạt tớ, chính miệng nó nói, tớ không nghe nhầm

– chắc nhầm thật

Seohyun vẫn bình thản đọc sách, Luhan tức giận lại gần nắm chặt vai Seohyun lườm nguýt

– Nếu nói dối tớ, cậu sẽ biết tay tớ

– Cậu định làm gì tôi * Seohyun hất tay Luhan ra * Baekhyun là người hay không cậu khắc biết, bộ bản năng nhận biết cơ bản về các loài của cậu mất hết rồi à.

Luhan thở dài đi cậu ra khỏi phòng thì gặp Kris ở hành lang, cậu định đi thẳng thì bị Kris giữ lại

– có chuyện gì vậy?

– không phải chuyện của cậu. Giờ thì bỏ tay ra.

– Là tên Baekhyun gì đó hử?

– ... * Luhan khưng lại *

– Bây giờ cậu đang nghĩ gì thế Luhan , nếu tớ đoán không nhầm thì cậu muốn hắn '' tan biến vĩnh viễn ''

– Cậu, sao biết đó là Baekhyun * Luhan túm cổ Kris dí vào tường *

– Sáng nay tôi có đến trường cậu và thấy được những cảnh không nên thấy. A ! trông họ cũng đẹp đôi đó chứ, sao cậu lại nỡ tách họ ra vậy.

– Cậu đang khiêu khích tôi đấy à?

– Cậu muốn hiểu sao thì thì tùy cậu thôi nhưng .. * Kris kéo tay Luhan ra khỏi cổ áo mình * Cậu bị con người đá rồi. Chấp nhận sự thật đi

Kris vỗ vai Luhan rồi đi thẳng, khóe miệng khẽ nhếch lên
'' Luhan giờ cậu định thế nào, giết Baekhyun hay là giết Taeyeon – cô ấy không thuộc về cậu thì sẽ không ai có được cô ấy. Cậu không nỡ giết cô ta ... thì giết Baekhyun, nếu Taeyeon mà biết cậu giết Baekhyun thì sao nhỉ? Có vẻ thú vị đây. Tôi không tin là cậu buông xuôi 2 tay nhìn họ hạnh phúc đâu ! ''

.
Bữa cơm tối nhà Baekhyun.

– Hôm nay chúng ta ăn lẩu thịt hử ? * Baekhyun hỏi *

– Có vấn đề gì sao? Cháu không thích à * Chú Sooki hỏi Baekhyun *

– À không, chú và mọi người cứ ăn tự nhiên * cười *

– Nếu không thích nhúng tái thì cậu cứ để trong nồi cho chín hẳn rồi ăn * Chanyeol vừa nói dứt lời thì bỏ nguyên 1 miếng thịt sống vào mồm =.='' *

– Thằng này, mày không chúng qua à * Kris nói *

– ăn thế mới ngọt * Chanyeol tỉnh bơ đi *

– e hèm * bố Seohyun hắng giọng *

– gì chứ mọi người thật là. Baekhyun nó biết sự thật rồi thì giấu làm gì nữa chứ * đút miếng nữa vào miệng *

– Gì * chú Sooki và Kris đồng thanh, tất nhiên là 2 người chưa biết chuyện Baekhyun biết mình là Sói *

– Vâng, cháu biết rồi nên mọi người cứ tự nhiên * Baekhyun cười tươi roi rói *

– cháu không sợ chúng ta à * chú Sooki hỏi *

– Dạ không, sao cháu phải sợ * đơn giản vì cháu đã từng là Sói =))) *

– Cháu là người thứ 2 chú thấy không sợ Sói.

– thứ 2 ??

– mẹ Seohyun kìa, còn lấy hẳn Sói nữa chứ * cười *

– Sooki à * Bố Seohyun lên tiếng *

– À Baekhyun, chú trông cháu quen lắm, mình gặp nhau chưa nhỉ?

– dạ * Baekhyun ngạc nhiên *

– Lúc cháu cười làm chú nhớ đến 1 người

– Ai vậy ạ ?

– À, không có gì ...

– Hôm nay chị thấy em rất vui, có chuyện gì thế Baekhyun * Seohyun giải vây tình hình, tốt nhất không nên để Baekhyun và chú Sooki nói chuyện quá thân mật, dù sao cũng là cha con, mà là Sói thì rất dễ tìm được mối quan hệ với nhau *

– em hử, vâng, hôm nay đúng là có chuyện em nên vui.

– chuyện gì vậy * Seohyun tò mò *

– Bí mật

– Chị mà em cũng phải bí mật sao?

* cạch * Luhan bỏ đũa xuống rồi đi ra ngoài không nói năng gì, Kris nhìn theo cậu mỉm cười. Baekhyun có chút tò mò sao Luhan có vẻ tức giận, hay là anh ta biết được chuyện cậu và Taeyeon.

– Nó làm sao vậy * Chú Sooki hỏi *

– Cậu ấy vẫn thường thế, chú không phải lo đâu * Seohyun giải thích *

Luhan đi ra ngoài, mỗi lúc cậu đi một nhanh, đôi mắt đỏ dần lên. Cậu nghiến răng ken két, cởi áo rồi nhảy 1 phát, cậu hóa Sói. Luhan hú lên một tiếng rồi chạy thẳng về phía trước. Sau tiếng hú tất cả mọi người trong nhà Baekhyun đều ngừng ăn, Có dự đoán không lành nên chú Sooki đừng phắt dậy định đi ra ngoài thì Kris giữ ông lại và nói là để cậu đi xem sao. Luhan chạy như bay đến nhà Taeyeon, cậu nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà rồi qua cửa sổ vào phòng Taeyeon, lúc đó Taeyeon đang ngồi nghịch chiếc dây chuyền bạc. Nghe có tiếng động vào phòng mình cô giật thót lên, co chân lại

– ai ... là ai

– grrrrrrr...

– Baekhyun ???? ....

Luhan nhảy bổ lên giường , 2 chân dè Taeyeon nằm xuống. Bị 1 con Sói đè nặng trên giường thì ý nghĩ đó là Baekhyun của cô vụt tắt

– Lu...Luhan * cô hoảng hốt * sao sao anh lại đến đây.

Luhan ở dạng Sói nên không nói được gì, anh chỉ gầm gừ rồi đưa sát mặt vào mặt cô, rồi đến cổ, miệng Luhan từ từ mở to ra, trong đôi mắt anh bây giờ chỉ toàn sự ghen tuông. Taeyeon thở dốc, hơi thở mạnh mẽ của Luhan từ từ phả vào mặt cô rồi đến cổ, cô biết Luhan bây giờ có vẻ rất tức giận và có thể anh sẽ cắn cô bất cứ lúc nào

– Luhan

Câu nói của cô làm Luhan giật mình, anh lùi lại nhảy khỏi giường, anh đang làm gì thế này. Lúc Luhan nhảy xuống giường đã vô tình quẹt bộ móng tay vào tay phải của Taeyeon. 4 vết cào in hằn trên tay cô, cô kêu lên lấy tay mình bịt vết thương lại. Luhan lặng nhìn cô rồi nhảy ra khỏi cửa sổ. Mẹ Taeyeon thấy tiếng con gái kêu lên thì hoảng hốt

– Taeyeon có chuyện gì vậy?

Bà lên đến nơi thì thấy giường Taeyeon chăn gối lộn xộn, còn cô thì đang bịt vết thương ở tay, máu chảy ròng ròng

– Taeyeon, con sao thế này , trời ơi , chuyện gì xảy ra thế này?

– Không có gì đâu, mẹ đừng hoảng, băng vết thương lại cho con

– Chuyện này là sao, mẹ không thể bỏ qua chuyện này được.

– Mẹ à, đừng hỏi gì cả, con xin mẹ đó. Con xin mẹ.

– ukm... được rồi ... mẹ sẽ không hỏi nữa, nào lại đây mẹ băng bó cho.

.....
Từ trên nóc nhà đối diện, Kris nhìn theo Luhan lắc đầu, ngửa mặt lên trời

– Luhan, cuối cùng cậu vẫn làm tôi thất vọng. Chả có chút thú vị gì cả.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro