CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà Baekhyun:

Baekhyun vừa về đến nhà thì thấy có một chiếc xe mui trần màu bạch kim bóng loáng đậu trước của nhà mình, hình như rất dắt tiền thì phải. Cậu im lặng bước vào trong nhà " lạ thật, nhà có khách sao lại yên ắng thế này? "

– bố mẹ ... Chị Seohyun ... có ai ở nhà không vậy? * không ai trả lời *

Baekhyun nhẹ nhàng đi qua phòng khách rồi tìm đến phòng ngủ của bố mẹ trên lầu 2. Cậu dừng lại trước cửa phòng 6 bước, có cái gì đó ở phía sau lưng cậu, câu từ từ quay người lại, cậu ngạc nhiên đến độ rớt cả hàm.

– cậu ... à không ... anh ... sao anh lại ở đây? ở nhà tôi?

Anh chàng tóc bạch kim nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Baekhyun, đột nhiên ghé sát mặt vào làm cậu ta ngã dựa vào tường:

– Này! Làm cái gì vậy? * Baekhyun hỏi dồn *

– bình thường

– Cái gì, bình thường cái gì? Anh là ai mà hiên ngang ở nhà người khác vậy hả?

Baekhyun thật sự rất hoang mang, anh ta là người sáng nay ở trường học, là học sinh chuyển trường cùng đợt với mình, nhưng sao lại có mặt ở nhà cậu, tại sao cậu không thể cảm nhận được anh ta đi sau mình? Tại sao?

– Luhan! Cháu thôi đi.

– Bố * Baekhyun quay sang nhìn ông bố của mình với ánh mắt lạ lẫm * anh ta là ai thế.?

– tý bố sẽ nói chuyện với cả nhà sau. * ông bố chắp tay đằng sau rồi tiến lại gần Luhan *

– Cháu không ngờ chú lại có ... * quay sang Baekhyun * có một đứa con trai như thế này.

– L U H A N * ông bố hắng giọng *

Luhan chỉnh lại cổ áo rồi đi xuống nhà, Baekhyun nhìn bố tò mò hỏi:

– anh ta nói thế là sao, bố.

– con tắm rửa rồi xuống ăn cơm đi, mẹ với chị con đi mua ýt đồ ăn tối rồi, tý về giờ đấy nên con làm gì thì làm nhanh lên.

– bố à... * Baekhyun định nói gì đó xem lại thôi, cậu khoác cặp đi thẳng vào phòng mình *

....
Bữa ăn tối:

Bữa ăn tối rất im ắng, không ai nói với ai câu nào. Bố Baekhyun ngồi giữa, Mẹ và Seohyun ngồi đối diện nhau và tất nhiên là Baekhyun và Luhan ngồi đối diện nhau. Baekhyun nhìn cả bàn ăn toàn món về thịt rồi lại nhìn Luhan

– sao hôm nay ăn nhiều thịt thế mẹ * Baekhyun phá vỡ bầu không khí im ắng *

– à, Luhan rất thích ăn thịt nên mẹ mua nhiều hơn mọi ngày 1 tý * bà mẹ vừa nói vừa đẩy đĩa thịt xào giá đỗ về chỗ Luhan * cháu ăn nhiều vào.

– thịt xào tái * Baekhyun nheo mày nhìn đĩa thức ăn *

– em ăn cái này đi, anh ta chuyên thích các món xào tái * Seohyun vừa nói vừa gắp thức ăn bỏ vào bát Baekhyun * em ăn đồ bên này đi, chị nấu rất chín đó * mỉm cười *

– huz huz ... * ông bố ho nhẹ 1 cái * từ hôm nay Luhan sẽ ở nhà chúng ta, Luhan là con ông bạn già rất thân của bố mới từ Mỹ về, 2 đứa nhớ chăm sóc Luhan tốt 1 chút. Luhan hôm nay cũng đã nhập học ở trường của Baekhyun đó, Luhan học khóa trên, ở trường anh em với nhau nhớ hòa đồng và bảo vệ nhau đấy.

– Seohyun, sao cậu không đi học * Luhan quay sang hỏi *

– Chuyện của tôi không cần anh phải lo * Seohyun đáp * Con ăn xong rồi, con xin phép lên phòng trước.* nói rồi Seohyun đặt đũa xuống bàn đi lên gác*

– Baekhyun * ông bố gọi *

– dạ

– Tý con đưa Luhan lên phòng cạnh phòng con đó, mẹ con đã dọn dẹp rồi. 3 đứa ở trên lầu 3 thì giữ cho nó '' bình yên '' 1 tý, lớn cả rồi, đừng để người lớn đau đầu.

– Vâng, con biết rồi.

....
Baekhyun nằm bẹp trên giường, 2 tay 2 chân giang rộng ra, cậu cần nghỉ ngơi. Hôm nay có quá nhiều việc xảy ra khiến cậu bị đau đầu. Từ chuyện Taeyeon không nhìn thấy được cho đến chuyện của tên Luhan kia rồi cả sợi dây chuyền kia nữa. Baekhyun ngồi bật dậy , thò tay túi quần móc sợi dây chuyền ra xem:

– Vòng này của con trai hay của con gái gì ? haizzzz. Mà cái tên Luhan kia, học trên mình 1 khóa, vậy là bằng tuổi chị Seohyun rồi, hình như 2 người có biết nhau ...

Baekhyun đảo mắt 1 lượt rồi chạy sang phòng của Seohyun
– * cộc cộc * Chị, chị ngủ chưa?

– Baekhyun à! Vào đi em.

– Chị đang làm gì đó * ngồi xuống giường *

– đang đọc sách, em không thấy à? Mà sao nay lại sang đây thế này, có chuyện gì nói mau lên.

– chị này! Chị quen anh ta à

– ... ukm, có chút ýt. Em tò mò về hắn à.

– Hôm nay em có gặp anh ta 2 lần.

– 2 lần, sao nhiều vậy, em khác khóa hắn mà.

– 1 lần ở phòng hiệu trưởng , 1 lần ở lớp em.

– .. lớp em , hắn xuống lớp em làm gì * Seohyun ngưng đọc sách và bắt đầu tập trung nói chuyện với cậu em *

– anh ta tìm bạn học cùng lớp em.

– trai hay gái

– con gái ạ.

– Con gái * Seohyun khoanh tay trước ngực dựa lưng vào thành giường * Con gái, hắn ta có hứng thú với con gái à ???

– Chị nói vậy là sao, chả lẽ anh ta thích con trai à? O.O

– không phải, chị cứ nghĩ hắn ta lạnh lụng lắm, hầu như đứa con gái nào sán lại gần hắn ta đều cho '' ăn bơ '' hết lượt.

– bơ người ta à! Không có phép lịch sự tối thiểu gì cả. À đúng rồi! người con gái đó chính là cô gái ấy

– cái thằng này * Seohyun cốc đầu Baekhyun * mày lại nói lảm nhảm gì vậy?

– ây za, em đang đau hết cả đầu lên đây. Chị con nhớ con bé em với chị đụng xe bên bờ sông Hàn không?

– ukm, thì sao

– T^T con bé đó học cùng lớp em đó!

– Ồ . . . rồi sao, sao mặt em lại nhăn như quả táo tầu vậy?

– Cậu ý bị tai nạn xe, do ảnh hưởng nên không nhìn thấy gì hết.

– Hả, bao giờ

– 1 tháng trước

– O.O ô, vậy hôm đó mắt con bé cũng không nhìn được hả?

– ... * gật đầu lia lịa *

– haizzz, chị đã bảo rồi không nghe, thích làm ầm chuyện lên rồi chửi rủa người ta, sướng chưa, xấu mặt quá đi, ra ngoài đường thì đừng có nhận là em chị nhá!

– .. =.='' .... Còn 1 điều nữa.

– lại gì nữa

– Chính cậu ấy là cô gái mà tên Luhan kia tìm gặp đó.

Seohyun đơ vài dây cho đến khi Baekhyun gọi
– chị

– em ý tên gì thế?

– dạ

– cô bạn em ý

– À, Kim Taeyeon

Seohyun không nói năng gì, cô đang suy nghĩ 1 điều gì đó, cô kêu Baekhyun đi ngủ đi mai còn đi học, cậu bé cũng ngoan ngoãn về phòng, trước khi đi không quên chúc chị ngủ ngon.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro