CHAP 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp học.

– Taeyeon, một buổi sáng tốt lành !

– Baekhyun * Taeyeon quay sang ngang mỉm cười thật tươi, cô biết Baekhyun đang ở đó và chắc cũng đang cười với mình *

– ukm tớ đây, hôm qua ngủ ngon chứ?

– lâu lắm rồi tớ mới ngủ ngon như vậy hì hì

– thật hử. hôm qua tớ cũng vậy, mọi việc dường như rất suôn sẻ và không phải đau đầu như mấy hôm trước.

– mấy hôm trước, cậu bị gì à ?

– à ... cũng không có gì to tát đâu ^^

Sự có mặt của Baekhyun dường như đã làm thay đổi cuộc của Taeyeon, Lay nhìn cô, lâu lắm rồi, từ khi bị tai nạn đến giờ mới thấy cô cười và nói chuyện thoải mái như vậy, nhưng sao người đó không phải anh mà lại là học sinh mới, thậm chí trên lớp họ còn chưa nói chuyện với nhau bao giờ mà, vậy sao hôm nay lại thế này. Lay lấy bút ra viết gì đó vào 1 tờ giấy rồi đưa cho Baekhyun " ra chơi lên sân thượng gặp tôi " Baekhyun quay lại nhìn Lay, vẻ mặt Lay rất nghiêm túc, cậu cũng đoán được 1 phần lí do có liên quan đến Taeyeon.

......

– Cậu gọi tôi lên đây có chuyện gì thế?

– nước không? * Lay đưa 1 chai nước cho Baekhyun *

– cám ơn

– Cậu, sao quen Taeyeon vậy?

– Hì , tôi biết là cậu sẽ hỏi vấn đề này. Mấy hôm trước tôi có tìn cờ gặp Taeyeon ở sông Hàn, rồi biết là bạn cùng lớp. vậy thôi.

– Chỉ đơn giản là vậy thôi à

– Nếu cậu không còn gì hỏi thì tôi xuống trước * Baekhyun đặt chai nước xuống rồi đi *

– vậy còn anh ta, tôi nghĩ quan hệ của cậu và anh ta không chỉ là 1 quan hệ bình thường.

Baekhyun dừng lại, cái từ có quan hệ làm cậu có chút tức giận, cậu chỉ nói đúng 1 câu rồi bỏ đi:

– nếu có thì chỉ là 1 mối quan hệ không mong muốn. Đừng bao giờ nhắc tên anh ta trước mặt tôi nữa. Tôi chẳng ưa gì anh ta đâu.

Lúc đó trên sân thượng không chỉ có 2 người, tại nóc cao sân thượng gần đó, Chanyeol đang nằm vắt chân chữ ngũ, miệng đang ngậm 1 cọc cỏ và mỉm cười

– đúng là một mối quan hệ không ai muốn.

.......
Tan học Yoona và Sehun đợi Taeyeon và Lay cùng về, 4 con người 4 tính cách nhưng họ là bộ tứ chơi với nhau bền và lâu nhất, ở trường họ thật sự rất nổi tiếng.

– này, chủ nhật này đi chơi rồi xem phim đi * Yoona rủ rê *

– đi chơi thì được nhưng xem phim ... * Lay nhìn Yoona rồi nhìn Taeyeon *

– ây za * Taeyeon lên tiếng * đi xem cũng được, tớ nghe cũng được mà, nghe rồi tưởng tượng còn hay hơn mấy lần các cậu xem phim đó, hồi trước tớ với bố xem phim toàn nhắm mắt lại rồi đoán già đoán non với nhau rồi khi xem lại phim còn xem ai đoán đứng nữa là. Hồi đó bố tớ ....

Taeyeon chợt dừng lại, nhắc đến bố là cô lại thấy buồn, cô nhớ ông. Lay Yoona Sehun nhìn nhau, họ biết được vết thương lòng của cô, Sehun lên tiếng để chuyển chủ đề.

– đi đâu cũng được nhưng đừng đưa e đến nhà ma 1 lần nữa nhé * Sehun mặt nhăn như quả táo tàu *

– Lại ý kiến * Yoona nghiến răng ken két *

– Gì chứ! Đi 1 lần là quá đủ rồi, lần trước bữa canh rong biển quý hóa của mẹ em đi tong hết, tại chị hết đó, nó còn chưa ở trong bụng e được nổi 1 tiếng thì đi chầu mẹ đất hết rồi.

– Y thẳng quỷ con kia * Yoona bắt đầu rượt đuổi Sehun * mày không đi thì ở nhà nhá, chị mày càng đỡ tốt tiền bao mày.

– Ở nhà thì ở nhà , Báu lắm đấy, em đây chỉ ới 1 phát là con gái chất đầy sân vận động, tha hồ được ăn chơi miễn phí, không có bà chị em vẫn sống tốt, không , sống tốt hơn không có chị nhiều là đằng khác.

– Mổ... Cái gì * Yoona đơ mặt nhìn Sehun, cậu bé nuốt nước bọt ừng ực quay sang chỗ Taeyeon cầu cứu *

– Thôi được rồi, lúc nào cũng vậy, bộ không cắn nhau 1 tý là chết đó hả? * Taeyeon nói *

– Yêu nhau lắm cắn nhau đau * Lay chẹp miệng *

– Gì.... * SeYoo đồng thanh *

– Này này, cậu muốn răng tung tăng đi tìm lợi, môi lả lướt theo sau hả * Yoona hung hổ *

– Anhhhh, bọn em là chị em mà * Sehun nhảy bổ lên *

– em yêu chị giờ đang là mốt * Lay và Taeyeon cười nói *

– ... 2 người .... AAA tức quá đi * Yoona dãy đành đạch lên văn vạ *

– Khổ quá, đi là được chứ gì * Sehun mếu máo *

– Good ! cứ thế có phải yên bình không? Vậy chủ nhật đi nha! .... À, hay rủ cả Baekhyun đi cùng nhở * Taeyeon chợt nhớ đến Baekhyun *

– Baekhyun!!!! Là ai * SeYoo đồng thanh *

– Bạn mới cùng lớp tớ

– Này, đẹp zai không? * Yoona hớn hở *

– Chị.... * Sehun kéo áo Yoona. Yoona quay lại lườm 1 phát *

– Biết rồi.

– Cậu rủ cậu ta đi cùng ư * Lay gạ hỏi *

– ukm? Không được à * Taeyeon hỏi ngơ *

– Không phải là không nhưng lâu rồi 4 chúng ta mới có dịp đi chơi cùng nhau, tớ không muốn có ai khác ...

– Ukm, tại tớ thấy hình như cậu ý chẳng chơi với ai trong lớp cả nên ...

– thôi để dịp khác đi * Lay buồn nói *

– Ukm, chúng ta về thôi

Lay lặng nhìn Taeyeon, cái dịp mà cậu nói cậu chẳng bao giờ muốn nó xẩy ra cả. không bao giờ. Tại gốc cây cổ thụ ở sân trường, Luhan nhìn theo Taeyeon, anh nên làm cách gì để gần cô hơn đây. Tiếng chuông điện thoại reo lên, anh nghe máy rồi đi thẳng ra quán cà phê đầu phố.

– Chưa đi à

– tôi muốn ở lại vài hôm nữa không được à? ở đây dễ chịu mà * Chanyeol đưa 2 tay ôm gáy ngồi đung đưa cái ghế *

– Cậu đến đây giúp tôi hay là nghe Cậu ta đến đây theo dõi tôi hả?

– Này! Tôi đâu phải là thằng chạy việc mà ai nói gì là làm.

– Vậy là gì?

– Bố cậu không yên tâm nên nhờ tôi theo cậu

– hummm tôi đâu phải trẻ con.

– cậu sướng quá hóa rồ rồi, có ông bố tốt mà lại chả thèm quan tâm, tôi không có đã đành. Cậu còn ... yaaaa bỏ đi. *
Chanyeol phủi tay *

– Còn gì nữa không? Không có thì tôi đi đây.

Luhan đứng dậy ra về, Chanyeol nhìn theo thằng bạn mà chán nản

– cậu còn lạnh lùng hơn cả Kris nữa, haizzzz

Chanyeol nhắm mắt lại, bây giờ chỉ có Luhan , Kris , chú Sooki, bố Seohyun, Seohyun và cậu là những người còn lại duy nhất của tộc Sói. Với cậu đó là một gia đình, tình yêu đồng loại và cậu muốn gìn giữ nó. Còn Baekhyun thì ...

..........
10 năm trước:

– Hyun à ! em làm sao vậy?

– Anh à ... chăm sóc nó như con đẻ của mình cho em nhá, được không?

– Nhưng * bố Seohyun nhìn cậu bé trong tay đứa em gái tội nghiệp của mình * thằng bé là ai vậy?

– Chỉ là một ... một đứa trẻ bình thường thôi, bố mẹ nó mang ơn cứu em nên em mới nuôi dưỡng nó ... giờ em không thể sống được nữa rồi.. anh chăm sóc nó hộ em, anh nhá!

– Hyun à , Hyunnnnn

Cô ngất lịm đi trong tay anh trai mình, tay cô vẫn ôm chặt đứa bé, khóe mắt cô ngấn lệ, đôi môi khẽ mỉm cười, cô vui vì Baekhyun giờ sẽ có 1 cuộc sống mới, cuộc đời mới.

....
– Baekhyun à em đang làm gì thế?

– Chị Seohyun

– Trời, em làm gì mà bẩn hết quần áo thế này

– huhu con chó nhà ông già cuối phố nó cứ cắn rồi đuổi theo em huhuhu em ngã đau chết.

– em làm gì mà nó đuổi em chứ !

– em chỉ muốn chơi với nó thôi, em rất thích chó mà, sao chúng nó chả đứa nào thích em vậy huhuhu.

– Thôi nào nín đi ! có chị chơi với em đây.

Seohyun vỗ về cậu em bé bỏng, cô cũng thấy lạ là sao cứ gặp phải con chó nào là nó lại muốn cắn Baekhyun, cậu chỉ là một người bình thường thôi mà, nếu là Sói thì các con chó khác sẽ cúp đuôi mà chạy mất rồi. Seohyun có hỏi bố tại sao nhưng ông không nói gì cả. Chính ông cũng không biết lý do tại sao.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro