Chap 6 + 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6:

"Amber hôm nay unnie không đi làm hã?" – Victoria như mọi ngày ngồi vắt véo chân lên sofa vừa dũa móng tay vừa hỏi

"Sao không?Đâu ai như em sung sướng quá mà"

"Sướng gì chứ? Ăn rồi ngủ,không ngủ thì coi tivi em sắp thành heo rồi nè.Chán quá không có gì chơi cả" - *bĩu môi*

"Aigoo em gái ngoan unnie về sẽ chơi với em mà"

"Haizz đành ở nhà một mình nữa vậy" – Victoria phụng phịu tiếp tục dũa móng tay của mình

"Victoria" – Amber khẽ gọi

"Hửm??" – Victoria hỏi mà ánh mắt không buồn nhìn Amber lấy một cái có lệ

"Em...thấy thư ký Jung thế nào?" – Amber hỏi và dò xét biểu hiện của em gái mình

"Thư ký Jung á?" – Victoria ngừng dũa móng tay ngước lên nhìn Amber

"Uh-hoo"

"Ừm...nói chung là một người tốt,biết quan tâm người khác.À mà cô ấy với em nói chuyện cũng khá hợp,sở thích của em cô ấy đoán cũng chính xác" – Victoria ngây thơ nói

"Vậy sao?"

"Nae!"

"Sao giỏi vậy?"

"Qúa giỏi luôn ấy.Có một bạn như thư ký Jung cũng rất tốt" – Vic gật gù nói

"Vậy..hôm nay em thấy chán thì cứ đi chơi với thư ký Jung đi"

"Yah *sờ trán* unnie định đuổi việc người ta hã?"

"Không có,thấy em chán quá nên unnie thương em gái thôi mà.Hôm nay cho thư ký Jung nghĩ một ngày đi chơi với em"

"Yah~~ unnie quả là người chị tốt nha" - *giơ ngón cái*

"Còn phải nói,thay đồ nhanh unnie chở qua công ty"

"Tuân lệnh"

30 phút sau

*Ding dong*

Cửa thang máy ngừng lại ở tầng cao nhất,cả hai vội vàng bước ra.Nhất là Victoria,vì đã quen nhau cả rồi nên Vic không ngần ngại tiến tới bàn thư ký.Trông Vic bây giờ như con chim nhỏ tung tăng rất đáng yêu

"Yah từ từ đã" – Amber kéo tay Vic lại

"Wae ỗh?"

"Để unnie căn dặn thư ký Jung vài điều em đứng đây một lát"

"Nae"

Nói xong Amber tiến thẳng đến bàn thư ký.SooJung đang loay hoay với mớ tài liệu nên cũng không để ý Amber vào

"Thư ký Jung" – Amber khẽ gọi

"Dạ chào chủ tịch"

"Cô đang làm gì vậy?"

"Tôi đang xem lại tài liệu của phía công ty chúng ta muốn hợp tác"

"Ừm hôm nay cô không cần ở công ty đâu"

"Sao vậy ạ?"

"Cô...đưa em gái tôi đi chơi được không?"

"Chủ tịch chị nói vậy là sao?"

 "Victoria suốt ngày ở nhà,con bé cứ than chán mà tôi thì bận quá làm phiền thư ký Jung vậy"

"Nhưng...hôm nay Sulli cũng nghỉ ạ"

"Không sao đâu ở đây vẫn ổn.Hay là....cô không muốn đi cùng em gái tôi" – Amber vờ nhíu mày hỏi

"Dạ..không..không có tôi muốn..tôi muốn mà"

"Được rồi cô ra về đi,nó bên ngoài đợi cô đấy" – Amber phì cười vì dáng vẻ của SooJung. Không ngờ cô thư ký hằng ngày điềm đạm bây giờ lại bối rối vì em gái cô

"Dạ chào chủ tịch" – SooJung hớn hở xách cặp táp chạy thẳng ra ngoài bỏ lại đống tài liệu ngổn ngang

"Omo tài liệu của tui" – Amber mặt mài ỉu xìu

"Victoria.Con bé bướng bỉnh như em không ngờ cũng có mắt nhìn người đấy chứ" – Amber pov's

"Ủa sao nói chờ bên ngoài mà.Đi đâu mất rồi?" – SooJung đang loay hoay vì mãi mà không thấy Victoria đâu

Đang buồn vì nhớ mà tìm nãy giờ không ra,SooJung đứng phụng phịu xệ hết cả mặt thì một bàn tay bịt mắt SooJung lại từ phía sau.Cảm nhận được đôi tay ấm áp đó của ai,SooJung mỉm cười rồi đưa tay mình nắm lấy bàn tay nhỏ của người phía sau

"Hello SooJung" – SooJung quay mặt ra phía sau thì bị hơi thở của Vic phả vào mặt.Tê cứng cả người không biết làm gì,SooJung vô thức đưa tay mình áp vào gương mặt người đối diện

"SooJung cô sao vậy?" – Victoria bối rối trước hành động của SooJung

"Hả?À... đâu..đâu có sao" – nhận thấy mình hơi quá đà SooJung giật mình rút tay lại

"Đi chới với tui nha,ở nhà chán lắm"

"Ok đi thôi"

SooJung đưa Vitoria đi ăn vặt khắp mọi nơi.Victoria thích lắm vì lâu rồi cô không được đi chơi vui như thế này.Cùng nhau ăn hết món này đến món khác,ăn đến no căng cả bụng mà Victoria vẫn thấy chưa đã thèm.Dù là tiểu thư một nhà giàu có,nhưng với tính cách giản dị nên với Victoria và Amber cũng vậy mọi người thường hay trêu chưa thấy tiểu thư nhà giàu nào dễ nuôi như chị em cô.Sau màn ăn uống no nê,Victoria nũng nịu đòi SooJung đưa mình đi chơi trò chơi,và tất nhiên với cái mặt cún con vô số tội SooJung 100% đổ cái rầm

"SooJung chơi xe điện đụng đi"

"Ok đề tôi mua vé"

SooJung lật đật chạy về với hai chiếc vé trên tay,Victoria hớn hở kéo tọt SooJung vào ngồi

"Yahh qua trái đi SooJung"

"Aishh xém bị đụng"

"Qua kia,đụng xe màu đỏ nhanh lên.Hê hê vui quá"

"Hehehe tôi tăng tốc đây"

"Yahh SooJung cẩn thận" – một thanh niên cơ thể cường tráng,béo tốt đột nhiên tăng tốc tiến thẳng đâm vào xe của cả hai trong lúc SooJung không để ý.Victoria hốt hoảng vì trọng lượng chàng trai kia khá béo,nếu cả cơ thể và chiếc xe của anh ta lau đến thì có mà cả hai văng ra khỏi xe mất.Vì xe đang nằm ngang mà anh chàng đó thì đang bên phía của SooJung nên không biết do phản xạ thế nào Victoria vội ôm chầm lấy SooJung và tự mình chịu trận

Rầm

Xe của cả hai đúng như dự đoán bị văng ra xa trong sự bất ngờ của mọi người

"Yahh anh to béo quá đầy luôn người ta ra sân rồi kìa" – một anh chàng dừng xe lại nói đùa

"Hihi tôi xin lỗi" – anh chàng to béo rối rít xin lỗi

"Cơ thể anh ta cùng chiếc xe thì nó mạnh ra sao nhĩ?" – một thanh niên khác lại bảo

"Tôi không chơi nữa" – SooJung bực tức đứng dậy đi ra ngoài.Victoria bất ngờ vì hành động đó nên vội chạy theo

Chap 7:

"SooJung cô sao vậy?" – Victoria cuối cùng cũng đuổi kịp để giữ SooJung lại

"Bỏ ra" – SooJung tức giận hất tay Victoria ra

"Soo...SooJung cô sao lại như vậy hã?" – Victoria sắp khóc đến nơi,vì từ khi cô quen SooJung đến giờ trong mắt cô SooJung là một con người điềm đạm.Tại sao hôm nay cô ấy lại như thế vì một trò chơi

"Không sao cả" – SooJung nhẹ giọng khi thấy những giọt nước mắt đang trực trào rơi trên mi mắt Victoria

"Sao cô lại nổi giận rồi bỏ đi như thế? Ít nhất cô cũng phải cho tôi một lý do chứ"

"Tôi nói không sao mà,xin lỗi cô" – SooJung đưa tay mình nắm lấy tay Victoria

"Đó chỉ là một trò chơi thôi mà,sao cô lại như vậy?" – Vic nhẹ nhàng gạt phăng tay SooJung

"VÌ EM LÀ ĐỒ NGỐC" – SooJung nãy giờ chịu đựng không nổi nên đã bùng nổ

"Cô nói gì cơ?" – Victoria ngơ ngác hỏi,cô có nhìn lầm không? Có nghe lầm không? SooJung...đang quát cô

"Tại sao năm xưa em cũng vậy mà bây giờ em cũng thế.Không bao giờ thay đổi cái sự ngốc nghếch của em?"

"Cô đang nói gì tôi không hiểu?" – giờ thì nước mắt Victoria đã thực sự rơi

Nhận biết mình đã quá kích động.Nhìn thấy những giọt nước mắt của Victoria thi nhau rơi xuống,SooJung như có hàng ngàn mũi dao đang đâm vào tim

"Tôi xin lỗi,chỉ là tôi...chỉ lỡ lời thôi mà" – SooJung định bước tới ôm Victoria thì bị người kia đầy mạnh ra

"Cô....thật sự...cô là ai?" – Vic lấy hết bình tĩnh ngẩng gương mặt ướt đẫm lên nhìn SooJung hỏi

"Tôi...Victoria em đừng hiểu lầm.Tôi chỉ..."

"Im đi"

"Tại sao cô lại rất kỳ lạ khi gặp tôi? Tại sao cô biết sở thích của tôi?Tại sao mỗi thứ về tôi cô đều biết?"

"Victoria em bình tĩnh nghe tôi nói có được không?"

"Được rồi,nói đi.Cô giải thích đi"

"Tôi....tôi yêu em.Là vì tôi yêu em,nên mọi thứ về em tôi đều muốn biết rõ.Lúc đầu gặp em,tôi thấy em rất giống người đó,nhưng...sau những ngày được đi chơi với em,được trò chuyện cùng em là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất.Người đó đã là quá khứ,còn em...bây giờ tôi thật sự yêu em.Tôi lo lắng khi em bị thương và tôi hoảng sợ khi lúc nãy em hành động như thế.Tất cả là vì tôi yêu em,nên tôi muốn bảo vệ em" – SooJung lấy hết can đảm nhìn thẳng vào mắt Victoria nói.Sự bối rối vẫn như ngày nào....ngày của 5 năm về trước

"Cô....SooJung..cô" – Victoria lắp bắp nói không nên lời

"Tôi thật sự rất yêu em Victoria"

"Tôi...nhưng tôi..."

"VICTORIA" – từ đâu một chàng trai khôi ngô bước tới làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người

"Dong...Donghae oppa???"

"Chào em,công chúa nhỏ của oppa" – không quan tâm trước mặt có SooJung,Donghae vội lao tới ôm chầm lấy Victoria

 "Sao...oppa về Hàn bao giờ vậy?Sao lại ở đây?" – Vic vội đầy nhẹ Donghae ra hỏi

"Oppa mới về thôi,đang định đến nhà em không ngờ chạy ngang qua đây thì thấy em luôn.Chúng ta đúng là định mệnh mà phải không em?"

Victoria không nói gì,e dè nhìn SooJung.Con người trước mặt giờ đây mặt cắt không còn giọt máu.Còn cái nhục nào nhục hơn khi vừa tỏ tình thì bạn trai người con gái cô yêu xuất hiện.Thề với trời,nếu có cái lỗ nào trước mặt SooJung nhất định sẽ nhảy luôn vào đó mà không cần suy nghĩ

"À mà ai đây em?" – nói nảy giờ Donghae mới để ý tới SooJung

"À là thư ký của Amber unnie"

"Ra là vậy.Chào cô tôi là Lee Donghae,bạn trai của Victoria" – Donghae cười tươi đưa tay với SooJung.SooJung vội đưa mắt nhìn Victoria thì thấy người kia cúi gầm mặt

"Chào anh,tôi là Jung SooJung" – theo phép lịch sự,SooJung cũng đưa tay bắt lại Donghae

"SooJung sao?" – Donghae ngạc nhiên hỏi lại

"Có vấn đề gì à?" – SooJung lạnh lùng

"À không có gì.Thôi mình đi chơi nha em.Lâu quá không gặp người yêu anh rồi nhớ quá" – Donghae ôm lấy vai của Vic mà không thèm quan tâm sự có mặt của SooJung

"Hôm nay...chắc là có anh ấy được rồi.Tôi về trước đây" – SooJung vội vã ra về

"Soo...."

"Victoria mình đi thôi em" – Vic đang định chạy theo SooJung thì bị Donghae ngăn lại

7pm

 

 

 

"Ajuma cho một chay soju nữa ạ"

"Có ngay"

"Yah Jung SooJung.Làm gì vậy hã sao mà say be bét vậy?" – Sulli hốt hoảng chạy tới khi nhận được điện thoại của SooJung

"Há há tới rồi hã?? 1 Sulli...2 Sulli...yah có tới 3 Sulli lận nè"- SooJung chao đảo chỉ tay về phía Sulli

"Aishh đứng lên đi về nhanh,sao mà say quá vậy?"

"Hết rồi,hết thật rồi.Tớ phải làm sao đây?Kẻ vô dụng như tớ phải làm thế nào đây?" – SooJung vò rối mái tóc đã rối nay còn rối hơn

"Sao vậy?Có chuyện gì kể thử xem?" – Sulli mất kiên nhẫn ngồi xuống rót rượu uống một hơi

"Tớ chỉ vừa thú nhận tình cảm của mình thì bạn trai của Victoria về Hàn rồi.Đúng là nhục nhã mà,tất cả xảy ra chưa đầy 5 phút' – SooJung cười khẩy ủ rủ nói

"Mỗ???" – Sulli không kịp nuốt ngụm rượu vội vàng hỏi xém nửa thì sặc lên tận mũi

"Tớ phải làm sao đây cậu nói đi??"

"Bình tĩnh!!! Chẳng qua Victoria không nhớ cậu là ai thôi.Jung SooJung mà tớ biết là người luôn lạc quan và suy nghĩ chính chắn mà.Anh ta về không có nghĩa là tất cả sẽ chấm dứt cậu hiểu không? Huống chi những ngày qua chẳng phải mối quan hệ của cậu và Victoria đang tốt lắm sao,có khi nào cậu nghĩ một ngày nào đó cô ấy cũng sẽ yêu cậu không? Cậu vẫn chưa biết cô ấy nghĩ gì mà.Con người mạnh mẽ của cậu đâu rồi? Sao không dành lại cô ấy,dành lại người đáng ra phải thuộc về cậu"

"Tớ có thể sao?" – SooJung ngước đôi mắt đẫm nước nhìn Sulli

"Cậu có thể.Nhất định là như vậy tin mình đi" – Sulli nắm chặt lấy vai SooJung khẳng định còn người kia chỉ biết cười buồn

"Aigoo đúng là con người nhiều phiền muộn mà,đồ luỵ tình về được chưa?"

"Ok về thôi"

Cùng lúc đó biệt thự nhà họ Song

Chiếc xe hơi bóng loáng sang trọng từ từ dừng lại trước cổng biệt thự,DongHae vội vàng xuống xe lịch thiệp mở cửa cho Victoria

"Hôm nay...em cảm ơn oppa,em đã rất vui vẻ" – Vic nói khi đã ra khỏi xe

"Em vui là được rồi,cô bé ngốc này cảm ơn gì chứ"- DongHae véo nhẹ lên mũi Victoria

"Ưm.. cũng tối rồi oppa về cẩn thận nhé"

"Em vào nhà đi,oppa muốn nhìn thấy em vào nhà trước"

"Vậy em vào đây ạ"- Vic vừa quay lưng lại thì từ đằng sau DongHae bất ngờ ôm chặt lấy Vic

"Oppa sẽ nhớ em lắm" – DongHae nhẹ xoay người Vic lại ân cần nói

"Oppa thật sự...đã nhớ em rất nhiều" – DongHae định cúi xuông hôn lên đôi môi của Vic thì người đối diện đột nhiên quay mặt đi

"Em hơi mệt,xin lỗi oppa.Oppa về nhà cẩn thận" – nói xong Victoria vội xoay lưng vào nhà để lại DongHae đứng nhìn theo

"Dù có cố gắng như thế nào,em cũng không thể cho oppa một cơ hội sao?" – Dong Hae pov's

Tobe Continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#krytoria