Chap 1: Go to Rome

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*tính tong*

"Quái đản, khuya như vậy còn đến làm phiền người ta nữa"

Jisoo bật dậy trong tình trạng luộm thuộm vô cùng, quả đầu đen nhánh cùng với cái mái dựng ngược như cái mào gà. Đến giờ phút này đây, hình tượng trong mắt cô gái ấy chả còn là gì nữa rồi. Công việc của cô là staff ở một công ty giải trí, vậy nên 12 tiếng đồng hồ chạy chương trình như điên đã khiến tay chân cô rã rời cả ra. Đồ còn chưa kịp thay nói chi đến chải cái đầu, cột cái tóc

Loạng choạng bước về phía cửa phòng mình, cô nửa muốn mở nửa thì không. Trời đã khuya lắm rồi, dù là ai sau cánh cửa đó cũng sẽ làm cô trễ giấc ngủ của mình .Nhưng lỡ đó là người từ bên chương trình đến làm việc thì nhất định phải mở

*cạch*

Cánh cửa phòng mở nhẹ ra, Jisoo chỉ mở hé để phòng trường hợp trắc trở. Nhưng rồi gương mặt sau cánh cửa đó khiến cô mở to mắt nhìn

"Joohyun unnie?"

Chị gái của cô, đang ở ngay trước cửa. Chị ấy đã chuyển sang sống ở Rome hai năm trước rồi. Sao lại quay về mà không báo, còn đi chung với ai đó nữa

- Chị hai, sao chị lại ở đây? Không phải là đang ở Rome sao????

- Thấy chị về mà hoảng dữ vậy? Làm như thấy ma không bằng

- Tại chị về mà không báo em, làm em bất ngờ tí... Nhưng mà, ai đây chị?

- À, giới thiệu với em, đây là Wendy, chồng sắp cưới của chị, đây là Jisoo em ruột của em. Hai người làm quen đi

- Em là Kim Jisoo, rất vui được làm quen với ch...ịiii - Jisoo ngờ ngợ ra, khoan đã, chị Joohyun vừa nói người này là gì ấy nhỉ - chị hai, em hỏi lại, đây là ai?

- Wendy Son, chồng sắp cưới của chị

Jisoo quay phắt sang nhìn người đang bắt tay mình bằng cái mặt ngạc nhiên tột cùng

- Chào em dâu, chị cũng rất vui được gặp em

Sau khi nghe tin sốc đến tỉnh ngủ Jisoo cười toe toét, mời cả hai vào nhà. Cái điệu bộ trẻ con cùng với cái tác phong không nề nếp ấy khiến Joohyun và vị hôn phu bật cười. Xem em cô kìa, đã hai mươi ba tuổi rồi còn như vậy, đến bao giờ mới có người rước đây

- Vậy lí do mà hai người kéo nhau tới đây vào đêm hôm khuya khoắc này là gì?

Jisoo bày bánh kẹo và nước ra cho cặp tình nhân ấy. Cô ngồi xuống đối diện với họ, cái miệng tinh ranh lâu lâu lại nhoẻn lên cười chả vì lí do gì

- Cô em của tôi lâu ngày không được bên cạnh người chị thân yêu này nên phát bệnh rồi chăng? Gì mà cười một mình như con dở thế này

- Chị muốn biết tại sao em cười không?

Sự im lặng là câu trả thay cho Joohyun

- Vì em nghĩ, bà già ế chỏng ế chơ, ế bơ vơ, ế tội nghiệp, ế đời đời kiếp kiếp của em mà cũng có người hốt rồi sao? Chị Wendy khổ rồi

- Phụt... - Wendy buồn cười đến phun cả nước, nhưng phải nén vì thấy cái mặt ai đó giận đến đỏ ự cả lên

- Hai đứa có tin là chị đây cho ăn giày liền không? - Joohyun lột giày rồi hươ hươ trước mặt hai người kia

- Thôi thôi, em đùa thôi. Unnie trả lời câu hỏi của em đi, ngọn gió nào đưa hai người đến đây?

Joohyun bỏ giày xuống, nhẹ nhàng nắm lấy tay Wendy

- Chị và Wendy đang chuẩn bị làm đám cưới

- Khi nào vậy?

- Cuối tuần này

- Wo...a !!? Ể, oát đờ.... CUỐI TUẦN???? CUỐI TUẦN NÀY?

- Ừa, sao ngạc nhiên vậy?

- Gấp... gấp vậy sao?

- Cũng không gấp lắm đâu, chị đặt vé máy bay rồi, việc còn lại cưng lo liệu đi nhá. Chị không muốn phù dâu của chị vắng mặt hay đi muộn đâu nhé

Nói rồi, Joohyun đẩy cái vé máy bay sang cho cô em của mình, cùng Wendy ra về

- Ngủ ngon nha bé, chị hai về đây

- Chào em nhé Jisoo

- Chị hai và Wendy unnie về cẩn thận nha

Jisoo đóng cửa lại, cô thở hắt ra. Cô phải đi vài ngày phép để chung vui cùng chị mình đây. Nhưng còn mấy cái chương trình, kế hoạch,... một đống deadline dí sát đít vẫn chưa hoàn thành. Nhưng điều đáng sợ hơn hết là phải đối mặt với Quản lí Hyojin thế nào đây, bình thường bị ăn mắng đến tối mặt tối mày, nay còn phải đi xin phép nghỉ với một đống kế hoạch chương trình đang chuẩn bị dang dở. Joohyun thử thách em mình gắt quá rồi

Ngày hôm sau, đứng trước cửa phòng làm việc của quản lí, Jisoo thở hắt ra. Nếu đếm không lầm cô đã đứng đây tầm 22p chỉ để thở dài thôi. Thấy thế, cô đồng nghiệp thân thiết của cô - Junghwa phải chạy đến, lay nhẹ cô bạn mình

- Này đồ ngốc, làm gì mà cứ đứng đây thở dài vậy?

- Cuối tuần này mình có việc bận...

- À, cần xin phép nghỉ phải không? Cậu cứ vào, hôm nay chị ấy vui vẻ lắm. Cơ hội thành công cao lắm, vào đi

Nói rồi, Junghwa chẳng để cô bạn mình phản ứng, gõ nhẹ vào cửa

- Vào đi - tiếng của người trong phòng đáp lại

Jisoo quay sang đánh ngay vào vai của của Junghwa

- Này, cái cậu này, mình còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần

Cô đồng nghiệp nghịch ngợm đó của cô chỉ cười toe toét rồi đẩy bạn mình vào phòng quản lí sau đó nguẩy mông bỏ đi

Ở trong phòng, sự căng thẳng bao trùm lấy Jisoo, đối diện với người có gương mặt lạnh lùng phía trước mặt, cô dồn hết can đảm hít thật sâu rồi khẽ nói

- Quản lí Ahn, tôi có việc cần hỏi

- Cô ngồi đó đi, tôi cũng có chuyện cần nói

- Dạ vâng

Hyojin rời ghế quản lí, ngồi vào bàn tiếp khách đối diện với Jisoo

- Tôi nói trước nhé

- Vâng, quản lí cứ nói đi ạ

- Hmm, cô Jisoo

- Vâng - Jisoo nuốt nước bọt đồng tử căng thẳng mà di chuyển liên hồi né đi ánh mắt bất định của người trước mặt

- Cô làm việc ở đây cũng khá lâu rồi và nghe tôi suốt ngày chửi bới không biết là bao nhiêu lần nên chắc đã mệt mỏi lắm

- Dạ không có đâu thưa quản lí - Jisoo cười trừ nhưng thâm tâm lại muốn gật đầu liên hồi

- Nhưng cô lại tiếp thu những lời tôi rầy la đó và cố gắng hơn rất nhiều

-...

- Cô luôn nỗ lực, rất sáng tạo trong công việc và luôn hoàn thành chúng một cách vô cùng tỉ mỉ

- Em cám ơn ạ

- Vì thế hôm nay tôi muốn đề xuất cho cô lên vị trí quản lí

- Ơ... sao cơ ạ

- Tôi muốn cô trở thành quản lí mới

- Vậy còn chị thì sao ạ?

- Tôi đã được đề bạt về công ty mẹ. Việc ở đây sẽ được bàn bạc cho người mới

- Oa, chúc mừng chị nhé

- Cám ơn, nhưng quay lại chủ đề đi. Cô nghĩ sao về việc này

- À, thưa quản lí, em cũng không chắc lắm. Vì khả năng của em vẫn chưa hoàn thiện nên em nghĩ em sẽ không... xứng đáng cho vị trí này

- Haiz - Hyojin thở dài làm Jisoo giật cả mình, cô làm chị quản lí phật lòng rồi sao? - Tôi cũng đã nghĩ cô sẽ trả lời như vậy nên đây, tôi có một nhiệm vụ giao cho cô, nếu cô hoàn thành tốt thì tôi nghĩ mọi người sẽ đồng ý cho cô lên làm quản lí mà thôi

- Dạ thưa quản lí

- Đây là dự án chương trình mới mà công ty chúng ta vừa nhận

Hyojin chìa tờ hợp đồng về phía Jisoo rồi nói tiếp

- Trường đại học Hàn Quốc muốn chúng ta tổ chức một show âm nhạc ở đó, họ muốn quy mô thật lớn vì đây là kỉ niệm ngày thành lập trường

Cô chăm chú xem kĩ các chi tiết trong bản hợp đồng, lại nhìn quản lí Ahn mà nghe rõ kế hoạch

- Phần dựng chương trình, tôi sẽ nhờ người bên tổ thiết kế, chuyện còn lại chỉ là sắp xếp các tiết mục và mời được các nghệ sĩ ấn tượng đến thôi. Nghe có vẻ khá đơn giản nhưng cô phải hết sức cẩn trọng, vì đây là trường đại học danh tiếng, họ lại đồng ý chi phí cao nhưng công ty phải làm thật hoàn thiện nếu không phải đền bù lớn cho họ. Cô có đảm nhận được việc này không?

Công việc kì này có thể sẽ khó khăn, nhưng muốn thăng chức và công việc ổn định hơn, cô phải cố gắng thôi

- Em sẽ hoàn thành thật tốt bản hợp đồng này thưa quản lí

- Được, tôi tin tưởng cô - Hyojin ngả lưng tựa vào ghế - còn cô, đến lượt cô nói rồi đấy

- À, chỉ là, cuối tuần này, chị gái em sẽ kết hôn nên em cần xin nghỉ vài hôm. Không biết liệu có thể không ạ?

- Được, cô cứ nghỉ ngơi. Nhưng sau đó về nhớ hoàn thành bản hợp đồng này giúp tôi đấy

- Dạ em cám ơn quản lí

Jisoo bước ra từ phòng quản lí Ahn với nụ cười vô cùng hạnh phúc

- Rome à, tao tới đâyyyy!!!!

———————————

Mình không giỏi viết longfic tình cảm lắm nên nếu sai sót cứ phê bình để mình sửa đổi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro