Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 16

Hai ánh mắt nhìn nhau nảy lữa, không phải trên thương trường, cũng chẳng phải bắn giết nhau 

Mà là… tranh giành tình yêu

Fany khó xử nhìn Yuri rồi lại nhìn Tae Yeon…

Thật sự mà nói, đối với cô, nếu phải chọn giữa hai người thì chẳng khác nào bắt cô chọn giữa tay phải và tay trái

Yuri-Tae Yeon-Yuri-Tae Yeon

Fany’s pov

Tôi phải làm sao đây, tôi nên chọn ai bây giờ..híc khó xử thật

Nhìn vào ánh mắt Yuri, tôi cảm nhận được sự tự tin. Cũng phải thôi, cậu ấy đang là người yêu của tôi mà

Cậu ấy nắm tay tôi mạnh hơn

-Một lần nữa nghe đây Kim Tae Yeon-Yuri nghiến răng, tôi rất sợ thế này…. Có lẽ Yuri giận lắm-Tiffany IS MINE….Tiffany Hwang là của Kwon Yuri….Nghe rõ không

Thông thường nếu nghe những lời này, tôi cảm thấy vui lắm, nhưng hôm nay, trước mặt Tae Yeon…Tôi lại chẳng muốn nghe lời này chút nào…Một cảm giác khó chịu xen lẫn vào tâm trí tôi…tôi không muốn nghe Yuri nói tôi là của cậu ấy…

Trái tim tôi bỗng đập nhanh hơn khi cảm nhận được hơi ấm từ tay Tae Yeon. Cậu ấy rời khỏi giường và đến nắm tay tôi

-Của cậu?-Cậu ấy cười nhếch mép…tôi chưa bao giờ thấy nụ cười ấy…

Một nụ cười mỉa mai…Đây có phải là mặt khác của Tae Yeon không…chẳng giống một Tae Yeon dễ thương của tôi gì cả…

Nhìn vào mắt cậu ấy, tận sâu bên trong là một nỗi buồn vô tận… ánh mắt khao khát và chiếm đoạt

-Tôi nói cậu buông cô ấy ra, tôi có chuyện muốn nói-Ôi không, ánh mắt Tae Yeon như có lửa vậy…

-Không, không việc gì tôi phải nhường người yêu của mình cho kẻ khác…đặc biệt là cậu KIM TAE YEON-Yuri cũng chẳng thua gì, ánh mắt cậu ấy như muốn giết Tae ngay bây giờ vậy

-Tae…Yul à…-Tôi lắp bắp, mong rằng 2 cậu ấy bình tĩnh. Tôi chẳng thích như thế này…

-Fany về với Yul…-Yuri lôi tôi đi thật nhanh

-Không ! Fany, Tae có chuyện muốn nói với em-Tae kéo tôi lại

-Thả ra…-Yuri nắm cổ áo Tae

-Không! Cậu đừng để tôi động tay nhé Yuri…-Tae Yeon gạt mạnh cánh tay Yuri

-Đánh nhau đi…-Yuri cười

-Được thôi-Tae Yeon nghiến răng, cậu ấy nắm chặt tay lại

Aish 2 cái người này, sao lại có thể như thế được chứ, loạn cả rồi

End Pov

-Hai người có thôi đi không? Hai người coi tôi là gì mà giành giật? Tôi là đồ chơi của 2 người à…Tôi không chọn ai hết, vậy được chưa….Vui chưa hả- Fany chạy đi thật nhanh, rời khỏi 2 bàn tay đang níu giữ mình

Cả Yuri và Tae Yeon đều ngớ người…

-Fany à…-Yuri đuổi theo sau

-Nấm…ouch-Tae Yeon cũng đuổi theo nhưng miệng vết thương của cô lại hở ra do hoạt động mạnh….Nhưng không vì thế mà Tae Yeon từ bỏ ý định đuổi theo Fany. Cô nhăn mặt, di chuyển từng bước đuổi theo sau….

Fany’s pov

Mình phải làm sao bây giờ. Mình yêu ai muốn bên ai mình thật sự không biết. Nếu như Tae nói yêu mình,mình…mình sẽ….aish….không được như thế. Mình còn Yuri, Yuri đã ở bên mình và chăm sóc mình suốt mấy năm nay, không thể bỏ Yuri như vậy được. Nhưng bên Tae mình thấy rất hạnh phúc dù là giây phút ây ngắn ngủi. Khi bên Yul mình không tìm được cảm giác ấy. Ngày mà Tae đỡ đạn thế mình, mình hoàn toàn rất sợ. Sợ Tae sẽ bỏ mình mà đi, cái khoảnh khắc mà Tae nhắm mắt lại, mình cảm thấy như cả thế giới sụp đỗ ngay trước mắt mình. Hóa ra bây giờ mình mới hiểu được mình yêu Tae chứ không phải Yul. Đối với Yul có lẽ… chỉ là cái cảm giác thân thuộc, mình có lo lắng cho Yul nhưng đó chỉ là cảm giác của người thân. Yul thật sự có yêu mình hay cũng là cảm giác thân thuộc như mình đối với cậu ấy. Yul bên cô gái kia hoàn toàn khác khi ở bên mình, con người cậu ấy bên cô gái kia rất chân thật_biết buồn, biết lo, biết vui sướng, biết nổi giận khi cô ấy làm sai. Phải chăng cô ấy mới là một nửa hoàn hảo của Yul và Tae mới là mảnh ghép còn lại của cuộc đời mình. Bây giờ mình mới biết, cái cảm giác mà khi mình thấy Yul với cô gái kia thân mật với nhau mình luôn cho nó là ghen nhưng hoàn toàn không phải. Đó chỉ như là một cảm giác lo sợ. Sợ mất đi thứ mà bấy lâu nay mình luôn nắm giữ. Mình và Yul nên kết thúc, mỗi người sẽ bước tiếp một con đường mới cùng với một nửa thật sự của cuộc đời mình. Tiffany à, mày thật sự là ngu ngốc….mày đã làm mọi chuyện rối bời lên cả rồi…mày ngốc quá 

End pov

-Fany…Fany….Fany à. Cậu đang ở đâu thế- tiếng Tae gọi thất thanh cắt ngang dòng suy nghĩ của Fany

-Tae à! Mình ở đây này-Fany vẩy tay gọi Tae Yeon lại chỗ của mình-Mặt cậu sao trắng bệt ra thế-Fany lo lắng

-Mình không sao?-Tae gượng nói. Chạy khắp nơi tìm Fany đã làm cho vết thương của Tae Yeon rách toạt. Máu loang ra…

-Máu…máu…Tae à cậu không sao chứ. Híc…híc… đừng có bỏ mình mà cậu theo mình vào bệnh viện lại ngay đi-Fany khóc nức nở khi thấy vết thương của Tae Yeon chảy rất nhiều máu. Một nổi lo lắng dâng lên trong Fany. Giây phút này đây cô đã xác định rõ mình thật sự rất …rất yêu Tae.

-Fany à. Tae muốn nói cái này với em từ lâu lắm rồi nhưng Tae không đủ can đảm. Tae…Tae…y..ê..u…em Fany.-Tae Yoen dốc sức nói ra những lời tận đáy lòng

-Em…em cũng yêu yêu Tae mà.-Fany nức nở

Tae Yeon mỉm cười, thân thể mềm nhũn, ngất đi.

-Tae…Tae tỉnh lại đi mà….hức…hức…-Fany kêu gào

Cố gồng hết sức, Fany cõng Tae chạy thật nhanh về phòng cấp cứu của bệnh viện. Hoa viên vắng vẻ này ít người qua lại nên cô cũng không thể nhờ ai giúp. Mồ hôi nhễ nhại, Fany rất mệt nhưng cô không thể bỏ cuộc được, sinh mệnh của Tae đang vô cùng nguy cấp. Bóng dáng yếu ớt của Fany in hằng trên thảm cỏ xinh đẹp, ai biết được lòng cô bây giờ đang rất hỗn độn. Lo lắng và sợ hãi hai cảm giác ấy cứ đan xen nhau càng làm cho Fany thêm mỏi mệt. Phòng cấp cứu chỉ còn cách 10m nhưng Fany rất choáng. Tất cả như quay cuồng. 

*Rầm*

Một màu trắng bao trùm căn phòng, cái không khí ảm đạm hòa cùng mùi thuốc sát trùng khó chụi đang lan tỏa, không cần ai nói Fany cũng biết mình đang nằm ở bệnh viện. Nhớ đến chuyện khi nãy, Fany bật dậy, hét to

-Tae…Tae đâu rồi. Cứu…cứu cậu ấy đi

-Fany em tỉnh rồi à! –Yuri cười hiền

-Tae…Tae đâu Yul…-Fany lắc mạnh vai Yuri

-Lúc nào cũng Tae? Tae Yeon quan trọng hơn cả bản thân em à?-Yuri hét lớn

-PHẢI…Tae Yeon đâu? Nói cho em biết đi…-Nước mắt Fany rôi xuống

Thoáng chốc Yuri thấy lòng mình thắt lại….

“Cuối cùng thì ngày này cũng đến…”

-Tae không sao rồi chỉ tại mất máu nhiều nên ngất đi thôi. Bây giờ cậu ấy đang nằm phòng kế bên đó.-Vẻ mặt Yuri thoáng buồn

-Yul à! Mau đi mau đưa em qua thăm Tae đi. Yul không biết đâu khi ấy máu cậu ấy chảy ra rất nhiều, mặt thì trắng toát. Em rất sợ rất sợ Yul ơi-Fany khóc to lên

-Cậu ấy đã không sao rồi. Em còn rất yếu không đi được đâu. Nghỉ ngơi đi khi nào khỏe Yul sẽ đưa em đi-Yuri trấn an

“Chuyện chúng mình có lẽ sẽ hết em nhỉ?”

-Không được…em muốn đi. Yul không đưa em đi em sẽ tự đi-vừa nói Fany vừa giật dây truyền nước biển, máu từ cổ tay chảy xuống. Fany không quan tâm. Giờ đây trong tâm trí cô chỉ có mỗi hình bóng của Tae Yeon. Bước vội xuống giường Fany lao mình rời đi. Bóng dáng mỏng manh bước từng bước liêu xiêu ra khỏi cửa. Giây phút ấy cũng là lúc một con người gần như mất hết sức lực, mềm nhũn gồi phịch xuống sàn nhà. Yuri thất thần nhìn theo thân hình nhỏ nhắn,trái tim đau đớn. 

“Yul à, xin lỗi. Con tim Fany giờ đây chỉ có mỗi hình bóng của Tae mà thôi. Chúng ta không phải là một nửa của nhau. Rồi Yul sẽ hạnh phúc bên tình yêu đích thực của mình”

Fany tới phòng Tae Yoen. Một không khí khác lạ bao trùm cả căn phòng. Không…không…không….thể nào như vậy được. Chiếc giường kia tại sao lại không có ai nằm như vậy được??? Không phải Yuri nói Tae chỉ bị mất máu nên ngất thôi mà. Sao bây giờ lại thành ra như vậy.

Fany lao nhanh về phía chiếc giường nơi còn lưu lại hơi ấm của Tae Yeon nằm khóc nức nở

-Tae à! Sao Tae lại bỏ em đi như vậy được. Có đi cũng phải chờ em chứ. Chúng ta chưa tận hưởng hạnh phúc bên nhau mà. Tae nói yêu em sao bây giờ lại bỏ em mà đi như thế này. Hức…hức…Tae ơi đừng có bỏ em mà. Hức….hức….

*Cạch*

Tiếng mở cửa vang lên

Hai nữ hộ lí bước vào khuôn mặt đượm buồn. Chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho tim Fany nhói đau. Một sự thật phủ phàng Tae Tae của cô đã chết. Nghĩ đến điều đó càng khóc lớn hơn, tay ra sức ôm chặt giường

-Mấy cô đi ra. Đừng phá hủy giây phút bên Tae cuối cùng của tôi. Huhu…huhu…Tae hứa bảo vệ em cả đời mà bay giờ Tae đi như vầy ai bảo vệ em đây. Tae ơi, Tae ơi…

-Cô ơi, cô ơi…chúng tôi chỉ tới đây…

-Im ngay và đi ra ngoài đi. Hức…hức mấy người làm gì mà khiến Tae của tôi phải chết như thế này. Tae sống dậy đi mà….Tae…-Fany vẫn không ngừng khóc

-Các cô ra ngoài đi

Fany giật mình

Tbc…

Com nha mn T^T

PS: chap 17 mất  gây hậu quả thật lớn và nghiêm trọng 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi