Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 17

-Các cô ra ngoài đi

Giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên từ phía cửa khiến Fany giật mình quay lại

-Tae…Tae…-Cô lắp bắp

-Tưởng tớ chết hả-Tae Yeon cười xòa

-YAHHHHHHHHHH-Fany ném ngay cái gối vào con người kia-Lừa tớ hả?

-OUCH- Tae Yeon ôm bụng, mặt nhăn nhó và đau đớn tột cùng, bỗng chốc cô nằm xuống sàn nhà. Điều đó làm cho Fany hốt hoảng và nhanh chóng chạy lại

-Tae…sao vậy?-Fany cố gắng kéo Tae Yeon lên

-Đ…a..u quá…chắ…c Tae…không…qua …nỗi…-Tae Yeon nhắm chặc mắt và thở gấp

-Tae…em xin lỗi-Fany mếu máu-Tae…phải ráng…ráng chờ em kêu bác sĩ…-Nước mắt lăng dài trên gương mặt thiên thần kia

Fany đứng dậy, định chạy thật nhanh đến bên nút báo khẩn nhưng đã bị 1 đôi tay nắm chặt, không ai khác đó chính là Tae Yeon. Cô đứng dậy, ôm thật chặc Fany vào lòng, làm cho cô nàng kia ngượng chín cả mặt

*Đẩy ra*

-Yah, đùa với tớ hả Tae-Mặt cuối gần xuống

-Haha, dễ thương quá đi-Tae Yeon lại tiếp tục cưỡng ôm

Sau đó nhoẻn miệng cười vì kế hoạch truê nàng ngơ này thành cô, ai đời chọi cái gối mà đến chết được. nếu thế chắc nhiều người chết lắm rồi

-Thả tớ ra đi-Fany vừa ngại vừa tức

Ngại vì con người kia đang thả dê một cách công khai

Tức vì bị lừa một cách tráo trở

-Không, ngoan nào, cậu cựa quậy thì trúng vết thương tớ đấy-Tae Yeon cười gian

-Vậy hả…-Fany trầm giọng xuống

*Đạp*

Tiểu thư đài cát Tiffany Hwang đã hạ đo ván sát thủ dấu nghề Kim Tae Yeon ==”

-Đau mà-Tae Yeon nằm dài ra đất ôm bụng ( Cú này đau thật)

-Cho cậu chết luôn cũng được, ple-Fany lè lưỡi truê rồi chạy nhanh ra ngoài. Tae Yeon thấy thế, gắng ôm bụng bà chạy theo

--------------------------

Ông Lee ngồi đó với khuôn mặt không cảm xúc, ánh mắt nhìn về phía Yoona, trong đầu thì toàn sự toan tính

-Ta thất vọng vì con quá đấy-Ông lắc đầu tỏ vẻ buồn bã

-Con xin lỗi, nhưng….Tae Yeon unnie đột nhiên xuất hiện quá bất ngờ…., sau đó thì lại là cái con bé tóc nâu….đến phút cuối lại đỡ đạn cho Yuri…-Yoona cúi gầm mặt, lần đầu tiên trong đời cô thất bại

-Là Tae Yeon? Cái con bé ấy muốn gì, đã chần chừ rồi còn cứu kẻ thù-Giọng nói ông Lee đầy bực tức

-Có vẻ Tae Yeon chỉ muốn cứu cô gái tên Tiffany….-Yoona nhún vai

-Tiffany… thật tình đã làm cho nó mờ mắt…-Ông lắc nhẹ li rượu trên bàn

-…-Yoona vẫn im lặng, cô không muốn làm chuyện này, nó quá rắc rối, nhưng vì sự an toàn của người cô yêu cô đành thế….

-Tạm thời con cứ ở đây, đừng manh động, ta lo việc này-Ông ra hiệu cho Yoona rời khỏi

-Chào thầy-Yoona vội bước đi và thầm nghĩ

“Sắp tới chắc có chuyện rồi đây”

Thầy Lee’s pov

Kim Tae Yeon, ta xem con như con ruột của ta. Thậm chí sau này ta còn cho con hưởng một nữa tài sản của ta. Thế mà con lại đi sai hướng là sao? Con dám làm hỏng kế hoạch của Yoona khi con bé đang thực hiện. Thế thì từ nay ta phải giáo huấn con nghiêm túc hơn….con cứu Tiffany Hwang và gián tiếp cứu Kwon Yuri….rồi một ngày ta nhất định sẽ bắt chính tay con giết chết hai người đó Tae Yeon à…. Trước hết là Kwon Yuri….về sau thì sẽ là Tiffany Hwang… Hwang gia lại chỉa mũi vào chuyện của mình…bạn già à, đừng trách tôi không nể tình….

End pov

-Appaaaaaaaaaaaaaaaaa-Dong Hae chạy thật nhanh vào, không cẩn thận đụng vào Yoona

-…-Yoona nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng

-Nhìn gì mà nhìn-DongHae nạt lớn

-Nhìn thấy lạ nên nhìn thôi-Yoona thản nhiên

-Tao đánh mày bây giờ đấy nhóc-Hắn giở thói thiếu gia

Yoona khẽ mỉm cười, đưa tay ra sau lưng quần rút ra khẩu súng ngắn được mạ vàng tinh tế

*Cạch*

-Đánh đi nào….-Cô thách thức, từ nhỏ đến lớn cô chả ưa cái tên công tử bột này, người thì yếu như con gái, chỉ được thói ăn chơi và dựa hơi thầy Lee. Nếu không có cái mác công tử nhà Lee chắc tên này khó mà sống dưới xã hội rắc rối này

-Chết tiệt-DongHae mở cửa đi vào trong với vẻ mặt tức tối

-Đồ trẻ con-Yoona bước đi

.

.

.

-Appa, chuyện kết hôn của con và Jessica thế nào đây-DongHae nhìn appa mình

-Từ từ chứ-Ông Lee điềm tỉnh uống trà

-Gì chứ, Sica quen đứa nào tên là Kwon Yuri đấy, thậm chí họ còn ngủ chung 1 phòng….-DongHae bực tức kể

-…-Ông Lee vẫn thư thả-Kwon Yuri? Lại có quan hệ với nhà Jung sao….chuyện vui-Ông cười đắc thắng

-Appa tính đi, con không biết đâu, bằng mọi giá Jessica Jung phải là của con

-Rồi rồi, ta biết rồi-Ông lee xoa cằm-Đừng mãi lêu lỏng, vào công ty giúp Tae Yeon một tay đi…

-Từ từ cũng được mà-DongHae đứng dậy bỏ đi…

‘‘ Tae Yeon đi yêu Fany, còn Kwon Yuri lại yêu Jessica Jung…

Chuyện càng rắc rối rồi, nếu Jung YunHo và Hwang Chang Sung biết chắc sẽ rất vui… haha’’

---------------------------------

Yuri mở tập hồ sơ ra xem, trong đầu bỗng chốc thoáng lên một ý nghĩ

‘‘Giờ này Sica sao nhỉ’’

Ngay lập tức đánh vào mặt mình

‘‘ Tại sao lại nghĩ đến cái đồ ngốc ấy…

Dù gì cô ấy cũng vì mình mà bị thương…nên đến thăm không nhỉ?

Mà thôi, thăm làm chi, kêu Soo Young đem trái cây đến là được

Nhưng mà như thế cũng chả được… mình không an tâm cô ấy ở bệnh viện cho lắm aishhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh’’

Yuri tiếp tục vò đầu bức tóc

*Cạch*

Soo Young bước vào phòng làm việc và thấy 1 cảnh tượng độc chưa từng có

Kwon Yuri đang đấu tranh tâm trí, vò đầu bức tóc suy nghĩ về một vấn đề nào đó

-Mất hình tượng quá đi-Soo mỉa mai

-…-Yuri vẫn không nghe thấy lời Soo nói, miệng cô cứ lẩm bẩm

-Yah Kwon than đen-Soo Young đập bàn cái rầm

-Hết hồn đó-Yuri bây giờ mới ngẩng mặt lên

-Cậu hâm hay sao mà ngồi đó lảm nhảm 1 mình thế…-Soo Yeon ngồi xuống ghế

-Hâm cái đầu cậu, tớ đang suy nghĩ thôi…-Yuri trầm ngâm

-Coi bộ đó là 1 vấn đề nan giải?-Soo Young rót trà cho mình

-….-Yuri vẫn suy nghĩ

-Muốn đến thăm Jessica chứ gì?-Soo Young mỉm cười ma mãnh

-Yah, nói bậy nhá-Yuri không dám nhìn vào mặt Soo Young, hai má cô cũng có một màu đo đỏ

-Ủa, nó đại trúng hả? Hehe muốn đến thăm thì đến đại đi, cần gì phải suy nghĩ-Soo Young uống ngụm trà 

-Yah-Yuri liếc Soo Young một cái rõ sắc

-Thôi, lo suy nghĩ đi há, muốn đến thăm mà bày đặt-Soo Young bỏ ra ngoài

“Tên đen này hâm thật rồi, lần đầu tiên mình thấy cậu ta như thế này”

…..

-Cái tên ham ăn Choi Soo Young toàn nói bậy, gì mà muốn gặp chứ, ai mà thèm gặp cô ta nữa… bỏ xừ-Nói gì thì nói, chứ sát thủ Kwon Yuri đang cầm lấy cái áo khoát và nhét cây súng vào người, tránh trường hợp như chuyện vừa rồi…sau đó thì bước vào xe và lái đến nơi-mà-ai-cũng-biết….

Yuri đứng trước cửa phòng bệnh, tay cứ đưa lên chốt cửa định mở nhưng rồi lại thôi

“Mình đến đây làm chi không biết haiz…”

Yuri thở dài, dạo gần đây, cô không thể nào kiểm soát hành động của mình, đặc biệt là khi nghĩ về cô nhóc này….

“Vào…không vào…Vào….Aishhhhh, chắc mình điên mất thôi….”

*Cạch*

-Yul-Một nụ cười hớn hở trên gương mặt cô nhóc Jessica Jung….và khiến trái tim một ai đó xao lòng

“Đáng yêu quá…”

-Gì-Tuy thế nhưng giọng nói của Yuri vẫn cứ mãi lạnh

-Thăm em hả- Cô nàng vẫn cưới híp mắt

-Không-Yuri cuối gầm mặt xuống đất, chả biết sao mà mặt cô lại đỏ đến thế này

-Ơ chứ sao?-Sica trề môi

-Không sao cả-Yuri đang cố kìm nén trước gương mặt kia

-Không thăm em thì đến đây làm gì….-Sica làm mặt buồn

-Đi ngang thôi….-Yuri xót xa khi thấy Sica như thế

-Xì…về đi-Jessica đẩy mạnh Yuri ra khỏi cửa

-Yah làm gì vậy-Yuri hét lên khi Sica một mực đẩy ra

-Hứ, đi đâu đi luôn đi…đừng vô đây nữa…tưởng tốt bụng thăm người ta, ai dè….*Cạp*…Đồ xấu bụng-Jessica cắn mạnh vào tay ai kia khiến Yuri méo mặt

-Aishhhhhh, đau biết không…-Yuri quát

-Kệ Yul-Sica lè lưỡi-Về đi

-Không rồi sao hả-Yuri xoa xoa tay mình

-Em không cho…..-Sica đẩy tiếp

Bỗng chốc, Yuri nắm chặt tay Sica và lôi cô ấy vào trong phòng…

-Đi ra đi….-Sica mếu

-Nín…không ra-Yuri lạnh lùng

-Chứ có phải đến thăm em đâu…-Nhóc bĩu môi

“Chậc, cô nhóc này thật là, cứ làm cho người ta phải nói thật”

-Đến thăm cô đấy…được chưa….-Yuri cuối mặt

-Hi hi-Sica cười tươi trở lại….-Em biết mà….

-Ừ…-Yuri nói…

.

.

.

Một khoảng không kéo dài giữa họ….

Ngại ngùng

Ngột ngạt…

Đến khó thở

“Nói gì đi Yuri…sao mày cứ im vậy….”

Yuri khẽ nhìn trộm cô nàng đang ngồi trên giường bệnh

“Đồ Yul ngốc, vào mà cứ im…><”

*Ọt….Ọtttttttttttttttttttttttttt*

Sica đỏ mặt rồi ôm bụng mình, trong khi Yuri thì cười không ngừng

-Hahahah-Yuri ôm bụng

-Yah, có gì cười….-Sica liếc xéo

-Thích..hahaha thì cười-Yuri vẫn cười nghiêng ngả

-Chả có gì đáng để cười cả…-Sica dận dỗi

-Đói phải không haha-Yuri bớt cười lại

-Kệ tôi-Sica quay mặt tránh ánh mắt Yuri

-Được rồi-Yuri đứng dậy và bước ra ngoài-Chờ nhé….

TBC

Tks for reading ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi