Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@all: cũng hơi lâu lâu không post, âu cũng là do bận với học hành và thi cử. Nhưng chapter lần này ngắn và không có thêm thông tin gì nhiều. 

Chapter 02

Cô hào hứng xoay xoay, ngắm nghía tấm thiệp của mình, trước khi cất nó trở lại cặp. Chống khuỷu tay xuống bàn, tì má lên mu bàn tay và màu nâu bỗng trở nên mơ màng khi suy nghĩ của cô lãng đãng rời khỏi thực tế trước mắt, cô đỏ mặt khi tưởng tượng thấy nụ cười của Sooyeon khi cô gái nhận được tấm thiệp đáng yêu này. Cô đã thức suốt đêm để vẽ nó với hi vọng nó sẽ giúp cô để lại cho cô ấy một kỉ vật nào đó. Cô muốn tạm biệt Sooyeon. Có thể, cả bày tỏ tình cảm với cô ấy nữa.

Mọi thứ bỗng bị cắt ngang bởi tiếng chuông báo giờ học, và thầy giáo bước vào lớp, một mình, cô có đôi chút bất ngờ. Chẳng đợi cô kịp đặt câu hỏi, ông đã thông báo về sự vắng mặt của cô ấy

" Vì lịch trình của trợ giảng Jung có chút thay đổi, tuần thực tập của cô ấy đã kết thúc sớm hơn dự kiến, cô ấy đã trở lại trường vào hôm qua" ông khẽ nhìn cô, mỉm cười

Cô vò nhẹ tờ giấy thấm trong tay mình, cảm giác hụt hẫng ngay lập tức dâng lên đến khó chịu. Cô không tin được rằng hôm qua là lần gặp cuối của họ. Cô ấy đã không để cô có cơ hội nói ra tình cảm của mình, hay ít nhất, một lời tạm biệt.

Yuri không còn tập trung vào giờ học, cây bút chỉ tô đi tô lại không ngừng những đường 

nét trong bức chân dung, nó như nghiến đi nghiến lại một nỗi nhớ, dành cho một người mà cô chỉ quen biết trong vài ngày ngắn ngủi. Cô không biết làm thế nào mà cô ấy có thể đi và mang theo cả một phần tâm trí cô. 

Cảm xúc chi phối toàn bộ khối não, đến độ cô chẳng còn hay những tiết học đã cứ thế trôi qua, và cô chỉ giật mình rời khỏi phòng học khi hành lang đã chẳng còn bóng người. 

~oOo~

Yuri chầm chậm ngồi xuống băng ghế ướt lạnh của trạm dừng, tựa lưng về phía sau. Đối diện với cô là một hình ảnh quen thuộc, Tod đang nhìn cô, vẫn bằng cái nhìn ấy. Nhưng khung cảnh ấy vẫn thiếu một người, cô bỗng da diết muốn được thấy dáng lưng ấy, đau đớn, bất lực ôm lấy ước mơ của mình. 

Cô lấy từ túi áo một miếng bìa cứng. Một nụ cười gượng gạo và mỉa mai được vẽ ra khi cô nhìn nó. 

Ngay bên ngoài, cô đã cố phác lại tấm áp phích của vở nhạc kịch, tình yêu trớ trêu của Nữ hoàng và thần chết. Cô muốn ghi dấu một điều gì đó, nó đã giúp cô đến gần hơn với tâm hồn của cô gái ấy.

Khi lần đầu tiên đối mặt với nó, nhìn sâu vào đó, đôi mắt đen ấy bỗng như bừng sáng, những khoảng u tối tan đi và một niềm tin bị vùi dập, che giấu bùng lên dữ dội. 

Ngón tay gầy lách nhẹ vào khoảng trống giữa hai miếng bìa, cô hơi mở nó và rồi lại ngay lập tức gập lại. Một tiếng nấc khẽ vang lên, cổ họng cô nghẹn chặt lại và cô khó khăn hít vào. Yuri nhắm chặt mắt, ngửa đầu ra sau, đường chân mày nhăn lại, cố kìm lại một điều gì đó sắp chảy tràn khỏi khóe mắt cô. Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, cô nhẹ nhàng đặt lên tấm thiếp ấy một nụ hôn và làn hơi ấm nóng hắt lại trên đôi môi cô. 

Ngược sáng, trong ánh đèn pha ô tô *** gắt chiếu lên, người ta thấy toàn thân cô run rẩy, và bờ vai ấy rung lên từng hồi. 

" Yuri sẽ giữ nó, Sooyeon nhất định phải quay về" 

~oOo~

Yuri mở cửa căn hộ, trời chập choạng tối, và Yoona vẫn chưa về nhà. Kể từ khi học Đại học, cuộc sống của em ấy rộn rã hơn gấp đôi, tuy vậy, họ vẫn dành thời gian để trò chuyện.

Cô mở tủ lạnh lấy một quả trứng và đun lại một ít thịt hầm, Yoona có lẽ không ăn tối ở nhà. 

Khi cô mới chỉ đưa được một muỗng cơm vào miệng, cửa mở và em gái cô xuất hiện

" Có phải dầu vừng và tương ớt không?" em ấy hếch mũi hít hít

" Em ăn tối chưa?" cô đáp lời bằng một câu hỏi khác

"Chưa, chỉ là gặp lại mấy người bạn cấp ba và cùng đi uống trà thôi, họ có nhiều chuyện quá" em ấy mệt mỏi cởi giày, quăng chiếc túi xách xuống sàn và tiến lại chỗ cô

" Ăn của chị này, chị sẽ làm một phần khác" cô mỉm cười khi Yoona đổ người xuống sô pha, ôm chặt lấy mình

Chỉ chờ có thế, em ấy tươi tỉnh hẳn và như lại đầy năng lượng.

Sau bữa ăn, cô như thường lệ là người dọn dẹp.

" Em tìm được vé rồi đấy" Yoona nói với một miệng đầy lê khi đang ngồi trên kệ bếp cạnh bồn rửa

" Vé gì kia? " cô ngước lên từ bồn rửa đầy bọt, ngạc nhiên hỏi 

" Nhạc kịch, Legally Blonde" em ấy trả lời ngắn gọn, cô ngừng lại việc xếp một chiếc đĩa vào tủ, gần như ngay lập tức "Đó là buổi diễn đầu tiên của cô ấy, chị sẽ đến chứ?"

" Chị không biết cô ấy có còn nhớ chị không?" cô khẽ thở dài, và cánh tay đang đưa cao chợt buông xuống thất vọng, dù sao 4 năm là một khoảng thời gian rất dài.

Họ không hề liên lạc với nhau, khi ấy, mới chỉ là một học sinh trung học, cô chẳng có lấy một chiếc điện thoại để lưu lại một con số nào đó, cũng không có cách nào tìm được cô gái ấy. Cô đến nhạc viện, tới khoa diễn xuất ở các trường đại học, nhưng chưa lần nào cô bắt gặp dáng người quen thuộc đó

" Nếu không nhớ thì cô ấy đã không trở thành diễn viên nhạc kịch" em ấy bật cười, cắt ngang suy nghĩ của cô " và chị đã hứa với người ấy là sẽ ủng hộ mà "

" Ừ, chị sẽ đến"

Yoona mỉm cười, chìa ra chiếc vé.

~oOo~

Cô đến nhà hát từ sớm, nó không lớn như lần đầu tiên, Yoona nói diễn viên mới chỉ được diễn ở nhà hát nhỏ, những khán phòng lớn chỉ dành cho những nghệ sĩ danh tiếng.

Đó là một không gian không lớn lắm, có lẽ chỉ khoảng trên dưới tám chục người. Cô hồi hộp ngồi xuống ghế, chờ đợi vở kịch bắt đầu. Trái ngược với sân khấu của Elizabeth, vở nhạc kịch này có hơi hướm vui tươi hơn và nhạc dạo đầu cũng rộn ràng hơn.

Cô ấy xuất hiện với mái tóc nâu ánh lên màu vàng óng ả trong ánh đèn sân khấu. Đó là lần đầu tiên sau nhiều năm, Yuri lại được nghe giọng nói ấy, nó dịu dàng và ngọt ngào, cuốn trí óc cô vào vở kịch, cô thậm chí không rời khỏi dù một chuyển động của cô ấy.

Sooyeon có giọng cao và mỏng, nó êm ái đủ khiến cô hoàn toàn chìm đắm vào từng ca từ được cất lên. 

Buổi biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay, các diễn viên cùng tới trước sân khấu để chào khán giả. Gương mặt đẫm mồ hôi, nhưng nụ cười của cô ấy rạng rỡ và đôi mắt đen sáng rực niềm vui và nhiệt huyết. 

Mọi người dần rời khỏi nhà hát, cô quyết định ở lại, mong sẽ được gặp cô ấy. Nhưng, trái với những gì cô đã tưởng tượng về buổi gặp mặt trong bất ngờ, độ một tiếng đồng hồ sau đó, cô không thấy cô ấy hay bất kì ai bước ra cửa lớn của nhà hát, có lẽ các diễn viên đã về cả.

Khi cô về nhà, Yoona vẫn đang thức chờ chị gái

" Thế nào, buổi biểu diễn có hay không? Khán giả có ủng hộ không? Chị gặp được Sooyeon chứ?" khi cô chỉ vừa bỏ áo khoác, em ấy bật dậy chạy về phía đó

Chẳng biết nói gì, cô chỉ lắc đầu

" Đừng thế mà" ôm lấy vai cô " Ít ra cô ấy đã hoàn thành được ước mơ mà, và chị cũng đã ở đó, vì lần đầu tiên"

Hôm sau là ngày chúa nhật, họ được nghỉ, em ấy nhất định đòi ăn lẩu Thái, nó khiến cô đã phải đi siêu thị từ hôm qua để mua gia vị và đủ thứ thực phẩm.

" Này, Yuri, có bài viết rồi này" em ấy vẫy vẫy khi đang đọc tin trên mạng

Bỏ dở việc cắt mấy chiếc nấm, cô lại gần sô pha

" Nhạc kịch Legally Blonde: Đêm diễn thành công của dàn diễn viên trẻ"

Bài viết nói về hôm qua, cô khấp khởi mừng vì những lời nhận xét mà họ dành cho cô ấy. Với những đánh giá của giới phê bình, cô ấy sẽ nhận được lời mời ở những lần sau.

" Vui rồi nhé, Yuri" Yoona ôm cổ cô gái tóc đen, mỉm cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic