Chương 3:Chiến Tranh Ngầm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Soo Huyn ! anh không đi ra chỗ khác ngủ phải không ? được lắm, anh cứ ngủ ở đây được thì ngủ.-Ji Yeon nhăn mặt nói,trong đầu thì thầm nghĩ:ngon lắm rồi chờ coi, anh ngủ yên được với tôi không.

-Xí ngủ ở đây thích hơn,thôi đi ngủ đây,ai đó không ngủ thì thôi.-Eun Jung nói rồi vui vẻ nằm ỳ trên nệm, lặng lẻ thưởng thức chiếc nệm đàn hồi kia.

Còn Ji Yeon thì cứ im lặng và âm thầm chờ đợi, Ji Yeon cười trong thật rùn mình ,nụ cười đó ẩn hiện trong màng đêm. Chỉ có Eun Jung là đang vui sướng chìm vào giấc mộng đẹp của chính bản thân mình.

Khi biết Eun Jung đã ngủ say, vì Ji Yeon không hề nghe một tiếng động nào phát ra trên giường nữa. Nên Ji Yeon xoay người qua, đưa tay lên tìm kiếm vị trí nằm của người kế bên.

Khi đã xác định được nơi Eun Jung nằm, Ji Yeon cười tươi thật tươi và nàng tiểu thư diệu dàng dùng hết sức của mình bắt trớn. Tay nắm cạnh giường, cong hai chân lại, và thế là khi hai chân Ji Yeon dang thẳng ra thì "Ầm".

Tiếng vang chỉ vội vội trong phòng, Ji Yeon cười hả hê và từ từ phát thành tiếng lớn hơn một chút.

 Còn Eun Jung lúc này từ dưới đất ôm hông tay đặt lên thành giường cố gắng bò lên. Vì lúc nãy Eun Jung được Ji Yeon búp bê kia cho ăn một cước văng khỏi giường.

-Cậu làm cái quái gì thế,đồ chằn lửa hung dữ vừa phải thôi.-Eun Jung gầm lên trong phòng với thanh âm vừa đủ cho Ji Yeon nghe.

-Hùm ai bảo không đi ra chỗ khác ngủ, vừa, đi ra chỗ khác ngủ thì Ji Yeon không làm phiền anh nữa.-Ji Yeon từ giọng điệu quở trách chuyển sang giọng điệu ngọt ngào và dụ hoặc.

 -Hùm, mấy người nằm mơ đi, được lắm, rồi coi ai sẽ thắng.-Eun Jung uất ức ôm chỗ đau đứng lên rít qua từng kẻ răng nói.

 - Anh muốn gì, Ờ anh thử coi, con trai phải bảo vệ phái yếu à, đánh phái yếu là đồ vũ phu.-Ji Yeon tinh ranh nói.

Còn Eun Jung thì nhết miệng cười và nghĩ : Ha ha Eun Jung ta đây không phải nam nhi thì không cần nhường nhịn con gái mấy người, điều là con gái với nhau mà ha ha ăn miếng phải trả miếng chứ.

 Suy nghĩ vừa dứt Eun Jung phóng lên giường ghì mạnh tay của Ji Yeon mà nói.- Ha ta đây không phải nam nhi chính cống à, điều là công dân nhà nước nên ta phải đồi lại quyền bảo vệ sức khỏe và tính mạng à.

Ji Yeon đề phòng mà bấu vào tay Eun Jung.Và thế là cuộc chiến trong đêm bắt đầu, Eun Jung nhéo vào hông của Ji Yeon. Vì quá đau Ji Yeon câm thù mà đưa hàm cá sấu gậm nhấm cánh tay của Eun Jung.

Eun Jung cũng bị đau đến muốn rớt nước mắt mà nhéo vào hông Ji Yeon thật mạnh. Ji Yeon cũng khăng khăng cấn không buông.

Hai người không ai nhường ai, mãi đến khi nước mắt rớt lả chả vì đau thì Eun Jung mới mở lời trước.-Đếm một hai ba cùng buông nào.

Ji Yeon ầm ừ trong lúc gậm nhấm cánh tay của Eun Jung.Sau đó hai người đồng thanh đếm và cùng nhau buông ra,

 -Híc đồ chằng tinh sống, muốn giết người hả ?.-Eun Jung khóc vì đau mà nói.

-Híc đồ vũ phu, đồ con trai lu manh nhỏ mọn, ai lại đi ăn thua với con gái chứ, tôi cũng đau vậy.-Ji Yeon cũng rớt nước mắt xoa chỗ bị nhéo mà nói.

-Không biết kệ tôi, tôi vẫn ngủ trên giường đó, bắt quá chia ranh giới thôi,tôi bên này cậu bên kia.-Eun Jung sắp gối thành một dẫy dài rồi nói.

Ji Yeon cũng không muốn cả buổi tối phải quýnh lộn như thế này nên đành ưng thuận mà nằm ngủ trong ranh giới của mình. Nằm xuống hai người điều đề phòng đối phương mà thao thức gần như suốt đêm.

Cũng chính vì không ai nhường ai mà sáng ra mặt ai cũng nhăn như mặt khỉ,thức dậy cùng lúc dù không muốn nhưng Eun Jung vẫn phải diều nàng tiểu thư búp bê kia vào phòng vệ sinh cá nhân.

-Nè tự rửa đi, đồ chằn tinh, rửa nhanh rồi tránh qua một bên.- Eun Jung càu nhàu nói.

-Không thích thì đi ra, tránh ra coi, cản đường quá.-Ji Yeon cũng không kém mà gắt giọng nói.

Thế là sáng ra là hai người này lại bắt đầu cuộc chiến trong âm thầm. Nhưng khi có người bước vào thì hai người này lại trở thành một thể thống nhất.

Được bà quản gia dẫn ra ăn sáng để chuẩn bị vào tiết học Ji Yeon và Eun Jung hết sức hòa thuận. Nào là em ăn cái này, anh ăn cái kia, anh uống cái này ,em không nên ăn cái kia..vv

 Những thứ mà họ gắp cho nhau toàn là những cộng rau hai những thứ vụn vặt trong một đĩa thức ăn ngon.Đó là Eun Jung thấy đường nên gắp cho Ji Yeon ăn như vậy.

 Còn Ji Yeon dù không thấy đường nhưng cũng không kém phần mà cười khi ăn đồ ăn của Eun Jung gắp cho, sau đó lại cắn thức ăn do Eun Jung gắp thành miếng nhỏ rồi lại gắp trả vào chén Eun Jung và mời mọc.

 Đây gọi là gậy ông đập lưng ông,dù Eun Jung không muống ăn nhưng cũng phải nhíu mày mà ăn trong sự vui vẻ ưng ý.Khi đó Ji Yeon cười trong âm thầm,Ji Yeon cũng không dễ gì buông tha như thế.

Ji Yeon không những cắn một miếng thức ăn nhỏ cho vào chén Eun Jung,ngoài ra Ji Yeon còn cho hẳn một miếng thức ăn vào miệng mình rồi bỏ vào chén mình, sau đó làm như vô ý rồi gắp đưa vào chén Eun Jung.

Eun Jung định lên tiếng phản đối ăn uống mắt vệ sinh như thế nhưng nhìn lên trông thấy ánh mắt sắt sảo của bà quản gia và các cô hầu thì Eun Jung đành ngậm ngùi nuốt nó vào bụng mà không hề nhai.

 Đến hết buổi ăn sáng,dù muốn nôn nhưng Eun Jung cũng không dám nôn.Nuốt hận vào lòng Eun Jung định bụng nguyền rủa Ji Yeon không hề ít.

Ji Yeon từ sáng đến giờ cứ tưởng tượng ra khuôn mặt nhăn như hà bá của Eun Jung mà cười khúc khích. Còn bà quản gia và các cô hầu thì không ngừng ưng thuận khi thấy hai người đó lại vô cùng thân thiết đến thế dù chỉ mới chảy qua một đêm gặp mặt.

 Đi vào phòng học bà quản gia đưa cô cậu chủ vào chỗ ngồi và từ tốn đi ra rồi khép cửa lại. Còn ông giáo sư được mời về làm thầy dạy Eun Jung và Ji Yeon thì vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai học trò của mình.

 Ông vui mừng vì hai người điều có vẻ hiền hậu,đặc biệt là hai người này nhìn rất giống búp bê và rất xứng đôi. Dù ông đã biết họ là một cặp nhưng ông không ngờ họ lại đẹp đôi như vậy.

Tuy nhiên ông lại thấy kì lạ vì Eun Jung giống như một cô nàng búp bê hơn là một cậu trai đang phát triển, ông ta lại thấy ngực Eun Jung rất phẳng nên ông ta cho là Eun Jung là một cậu trai nhưng đẹp gái.

-Từ nay tất cả các môn học thầy sẽ đảm nhận dạy cho hai em, vì thế mong hai em cố gắng tiếp thu những kiến thức thầy chuyền đạt cho.-Ông giáo sư cười hiền hòa và nói.

 -Ơ một mình thầy dạy tất cả các môn, có được không thầy.-Eun Jung nghi ngờ hỏi lại cho chắc.

-Hi hi Soo Huyn à thầy ấy là giáo sư có tiếng vì thế không thành vấn đề đâu, anh yên tâm đi.-Ji Yeon cười nói và kề sát vào tai Eun Jung thì thầm"đồ cù lần".

Eun Jung đưa tay lên rải đầu nhìn thầy cười.Ông thầy cười đáp trả rồi xoay qua cái bàn lấy sách ra bắt đầu dạy. Nhanh như chớp nắm bắt thời cơ Eun Jung thôi cho Ji Yeon một cái cùi trỏ khá là đau.

Ji Yeon đau nên nhíu mày định trả thù nhưng nghe Eun Jung nói.-Thầy bắt đầu dạy rồi kìa, em ngồi xuống đây nè.

 Ji Yeon cau có trong lòng mà âm thầm khẳng định quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Còn Eun Jung thì cười vang trong lòng vì đã trút được tất cả các uất ức từ sáng đến giờ phải chịu đựng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro