Chương 33: Cảm Nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắm xong Eun Jung đi thằng đến giường ngủ, nằm lăn lộn trên giường mãi mà không ngủ được, vì hể nhắm mắt lại thấy hình ảnh Ji Yeon thân thiết cùng Jessica, còn dành các cử chỉ thân mật của Ji Yeon với mấy người khác.

Bực mình Eun Jung ngôi bật dậy lấy gối đánh mạnh vào thành giường, đánh không biết bao lâu mà cái gói mềm nhủn như nệm nước, lúc đã mệt lả người Eun Jung lấy tay lau đi những giọt nước mặt rơi trên mặt khi nào không biết.

Quăng mạnh cái gói xuống giường Eun Jung đi đến bàn làm việc, lôi các hồ sơ dù cần thiết làm hay không thì Eun Jung vẫn là vùi đầu vào công việc.

Mãi cho tới khi đồng hổ báo thức reo lênh thì Eun Jung mới ý thức được trời đã sáng, thay áo và rửa  mặt xong, Eun Jung đứng trước gương tự cười giễu mình khi thấy con mắt đỏ hoe có hơi sưng của mình.

Nặng nhọc lê từng bước đến công ty cô ghé vào cửa hàng bánh mì mua gì đó ăn tạm bợ miễn no bụng và gọn gàng là được.

Cất cái bánh mì, Eun Jung đi bộ đến công ty, vì là người đến sớm nên không thấy có ai trong công ty Eun Jung vào phòng làm việc của mình mà đem bánh mì ra ăn.

-Bắt quả tang ăn vụn nha .-Qri mở cửa đi vào cười nói.

-Chào buổi sáng.-Eun Jung vẫn nhẫn tâm chém giết cái bánh mì mà không quan tâm người khác nói với vẻ hời hợt.

-Ừ chào buổi sáng, sáng ăn bánh mì không tốt đâu, còn sớm mà đi ăn với mình nha.-Qri ngồi lên bàn làm việc của Eun Jung nói.

-Cám ơn, mình đang ăn.-Eun Jung đằng đằng sát khí đối với ổ bánh mì mà nhai nuốt.

-Này, cậu ngưng lại và nhìn mình nè.-Qri nhanh tay giựt ổ bánh mì ra nhìn Eun Jung nói.

-Gì, trả đây.-Eun Jung mệt mỏi đồi lại đồ ăn nói.

-Muốn ăn cũng được, tối nay đi với mình, yên tâm tối nay chỉ có mình với cậu không có ai đi cùng hết.-Qri ranh mảnh nói với cái động tác quơ quơ ổ bánh mì làm mồi nhử.

-Ừ, trả đây.-Eun Jung nghe chỉ hai người đi thấy không tổn thất gì, với lại đang uể oải nên là nhận lời cho xong chuyện.

-Ok, vậy đi, khi tan sở mình chờ cậu, bé cưng hihi.-Qri nói rồi hôn lên má Eun Jung.

Qri nhìn quan sát coi biểu hiện của Eun Jung sau khi bị hôn, vì Qri vẫn giữ cái ý nghĩ cưa đỗ Eun Jung rồi bỏ rơi Eun Jung. Vì thế Qri muốn biết từng biểu hiện của Eun Jung khi bị mình va chạm .

-Đóng cửa phòng lại giùm, trả ổ bánh mì đây, cám ơn.-Eun Jung vẫn là vô biểu tình giựt ổ bánh mì ăn ngon lành mặt dù không muốn ăn.

Qri có hơi bực mình vì dù gì Qri cũng đâu thua kém Ji Yeon mà tại sao lại không phản ứng với nụ hôn của mình. Qri cười chào không cam tâm bước ra khỏi phòng mà miệng thầm nói nhỏ: hãy đợi đấy.

Eun Jung vẫn là làm việc một cách vô hồn, Ji Yeon thì là từ tối qua nhớ và lo cho Eun Jung nên hôm nay đến công ty mẹ Soo Huyn là coi Eun Jung có sao không.

Đang đứng in tài Liệu thì Soo Huyn đến bắt chuyện với Eun Jung, còn Eun Jung chú tâm vào mấy tờ giấy mà ừ ực không thay đổi câu nói.

Qri nhìn thấy Soo Huyn và Eun Jung đứng cạnh nhau nên lo lắng lộ chuyện, bất chợt nhìn thấy Ji Yeon đang nhìn quanh như tìm kiếm cái gì thì Qri mừng như bắt được vàng.

-Ji Yeon, cậu tìm Eun Jung à, cậu ấy kia kìa, để mình gọi giùm nha.-Qri chỉ cho Ji Yeon thấy nơi Eun Jung đứng.

Trong lúc này Soo Huyn đứng rất gần Eun Jung, như không tự chủ được Soo Huyn lấy tay sờ vào mặt Eun Jung trước mắt của bàn dân công chúng trong công ty.

Cái hành động kia của Soo Huyn cùng với trạng thái không phản kháng của Eun Jung đã lọt hết vào con mắt hình ngọn lửa của Ji Yeon.

Giận dữ Ji Yeon bỏ đi mà không nói gì với Qri, còn Qri thì vui mừng hết mức nhìn dáng Ji Yeon khuất sau cửa rồi nhìn lại chỗ Soo Huyn và Eun Jung đứng.

-Giám đốc làm ơn tránh ra, ngài đang ngán đường của người khác đó.-Eun Jung nói vói giọng lạnh băng cùng khuôn mặt vô cảm.

Soo Huyn ngượng ngùng nên tránh cho Eun Jung đi, còn những người trong công ty là ngạc nhiên vì có người không nể nan gì Soo Huyn mà ăn nói một cách thẳng thừng như vậy.

Họ bắt đầu cảm thấy e ngại Eun Jung vì người giám có thái độ như vậy với Soo Huyn là chưa hề có ai trong công ty này chỉ có mẹ Soo Huyn là dám làm Soo Huyn mất mặt như vậy thôi.

Bên cạnh đó cũng có một số người bắt đầu ganh ghét Eun Jung vì là đã lọt vào mắt xanh của hắn, với chức vụ nhỏ mà dám tỏ thái độ với cấp trên nên họ là rất ghét Eun Jung.

Qri nhìn thái độ của những người trong công ty mà cười thầm nghĩ rằng : "chậc! mình không ra tay thì Eun Jung ngốc ngếch cũng toi đời thật tội nghiệp, mấy nhỏ trong công ty này cũng không vừa đâu.

Còn Soo Huyn có chút bực bội trong lòng vì Eun Jung không để tâm đến mình lại làm mình mất mặt nên là nén giận bước đi, mẹ Soo Huyn là từ văn phòng nhìn camera thấy mọi chuyện là càng ngày càng thú vị mà cười gian tà.

Còn Eun Jung về phòng làm việc, một lúc lâu xong công việc ngồi tựa ghế nghỉ ngơi cũng đã tới giờ tan sở nên chậm chạp bước ra về.

-Nè, đi đâu đó bên này nè.-Qri cười nói , lôi Eun Jung vào xe của mình.

Eun Jung mệt mỏi không phản kháng, im lặng ngồi trong xe, Qri cũng không nói gì mà nhìn Eun Jung qua gương chiếu hậu, biết Eun Jung không vui Qri cũng là cười vui.

Chở Eun Jung đi ăn để chuẩn bị mở đầu cho kế hoạch chiều nay của mình, Qri tỏ ra tốt bụng và chu đáo, Eun Jung biết là bất ổn nhưng vì buồn nản nên không quan tâm mà đi theo Qri.

Bầu trời về đêm là rất đẹp với nhiều ngôi sao nhấp nháy, những cơn gió hiu hiu làm lòng người thư thả, những cập tình nhân cùng các gia đình vui vẻ đi chơi với bầu không khí ấm cúng dưới bầu trời đêm lãng mạn.

Còn bên trong rạp chiếu phim là những tiếng la kinh hoàng , trong đó Qri la thất thanh ,ngồi sát vào ôm Eun Jung cứng ngắt.

Qro đúng là dùng gậy ông đập lưng ông. Vì muốn phá Eun Jung, biết Eun Jung buồn nên tốt bụng dẫn Eun Jung trước tiên đi ăn cùng đi dạo là dụ dỗ ,mục tiêu chính là đi coi phim kinh dị, đặc biệt là phim của Thái Lan.

Ngồi với cái màn hình 4d bự hết cỡ lại ngồi vào ghế đầu nên Qri khóc không ra tiếng . Trước đó tưởng ngồi ghế giữa cũng chuẩn bị bông gòn bịt tai sẵn, còn kiến 4d thì chỉ cần mang vào nhấm mắt lại là coi như không có gì xảy ra đó là Qri tự nhủ với bản thân.

Ai dè khi đi mua bắp rang do ngứa lỗ tai nên là gãi lỗ tai, do gãi ngứa nên là bông gòn không dính sát lỗ tai, bị người khác xô đẩy nghiêng người nên làm rớt mất.

Lúc đó Qri bận tức giận nên không phát hiện bong gòn bị rớt ra vì trưa vào ghế ngồi thì Qri vẫn giữ cho tai có thể nghe được để Eun Jung không nghi ngờ.

Giờ Qri không muốn nghe âm thanh ghê rợn của phim cũng là quá muộn, do tính tò mo của cơ thể nên là khi Qri hé nhỏ mi mắt lên là hình ảnh kinh hoàng gây cấn của bộ phim đập vào mắt.

Tội nghiệp Qri khóc la om sòm vì ngồi đối diện màng hình do không còn ghế trống ở bất kì chỗ nào ngoài hàng ghế phía trước, không muốn nghe không muốn thấy nhưng vẫn là nghe rất rõ thấy toàn cảnh hoành tráng của bộ phim do tò mò hé mắt xem, mà giờ nước mắt hòa nước kẹo mạch nha chảy dài trên khuôn mặt.

Hết phim Qri vội vã lôi Eun Jung ra khỏi nơi kinh hoàng đó mà lau mặt nói.-Cậu là quỷ à, không biết sợ à!!!

-Ai nói mình không sợ.-Eun Jung không biểu cảm nói.

-Mặt tình bơ mà sợ gì, ngồi coi chăm chú không phản ứng nữa chứ.-Qri uất ức nói.

-Dạ thưa má con là sợ không dám mở mắt coi, không phản ứng vì nghe tiếng la thất thanh là đơ mình luôn rồi, giờ là không còn cảm giác bước đi nữa nè.-Eun Jung mặt vô cảm không có một sắc hồng trên má thay vào đó là nét mặt tái xanh nói.

Qri nhìn Eun Jung cười thất thanh, còn Eun Jung nhíu mày khó chịu , rồi nhanh chóng thay đổi sắt mặt chỉ về phía sau Qri lắp bắp nói.-Cai...cái gì... vậy ?

-Gì hả ? Á má ơi.-Qri vẫn cười nhìn ra phía sau thấy một người xỏa tóc máu me không đang lù lù trong bóng tối mà thất thanh la.

Hai người rà ôm ba hồn chín vía cấm đầu chạy khỏi rạp chiếu phim mà đi lấy xe về nhà để thoát khỏi nơi này. Do họ sớn xác không nhìn rõ người ta là hóa trang thành ma đi giới thiệu phim đó thôi.

Mà họ như thế cũng chả trách được vì người này hóa trang tài tình quá mà, công nhận là cái tướng đi lù lù trong đêm cùng với bộ đồ trắng toát xen chút màu đỏ của máu và mái tóc xỏa dài chỉ thấy con mắt đen đỏ lẫn lộn mà rùng mình, huống chi họ mới coi phim kinh dị của Thái mới ra mà.

Vừa chạy xe về Qri thề là từ nay về sau không bao giờ ngu dại là chuyện này nữa, đột nhiên Qri bị một bàn tay lạnh ngắt vịn lên tay mình nên la lên và có chút loạn tay lái.

-Cậu làm gì thế làm mình hết hồn.-Qri quát Eun Jung.

-Tối nay cậu ngủ với mình, nếu không mình giết cậu chết.-Eun Jung dùng ánh mắt tình tương mến như dao nhìn Qri.

-Hơ. Mắc gì mình phải ngủ với cậu.-Qri bực nhọc nói trong lúc lái xe tiếp.

-Ai biểu biết mình sợ ma mà dẫn đi coi phim kinh dị, lại còn là phim Thái nữa chứ, sao mình dám ở nhà một mình, cậu nói cậu về nhà mà không bị ám ảnh vì bộ phim đi, dám ở nhà một mình không .-Eun Jung liếc xéo nói.

-Ờ thì kệ tớ cậu tự ngủ một mình đi.-Qri biết mình đạt được mục đích và nói tuy là bị Eun Jung nói chúng điểm yếu.

-Được vậy cám ơn lòng tốt của cậu, không cần cậu mình gọi người khác đến ngủ chung.-Eun Jung lấy điện thoại tìm tên quen thuộc ở gần đây đến nhà mình ngủ.

Qri cũng sợ ma, thấy Eun Jung nói cũng đúng nên là giựt điện thoại lại nói.-Thôi vậy mình ngủ ở nhà cậu, khỏi gọi đâu.

Thế là Qri chạy xe về nhà Eun Jung, gửi xe xong là Qri với Eun Jung đi gần nhau như là keo mà vào nhà Eun Jung.

Eun Jung lấy đồ mình cho Qri thay, tuy hơi ngại đồ của Eun Jung nhưng do không thể ngủ với trang phục công sở nên Qri đành phải mặc tạm.

Tắm xong hai người là im lặng lên giường ngủ để đèn phòng sáng chưng, được nữa đêm do nhìn vào bóng đêm bên ngoài tưởng tượng về cảnh trong bộ phim mà Eun Jung rùn mình hoảng sợ.

Xoay người ôm Qri cứng ngắt, lấy chăn đắp kín đấu, còn Qri cũng chưa ngủ do giống Eun Jung bị ám ảnh về bộ phim.

Bất chợt bị Eun Jung ôm mà thấy ngại, tim đập liên hồi do hồi hợp mà nghĩ: mình sao vậy nè, chắc do sợ ma thôi, không phải bị người ta ôm ,mình la có chuẩn bị tâm lí đối phó rồi, chỉ sợ ma thôi, không sao.

Qri tự chấn an mình nghĩ thầm, còn Eun Jung an tâm khi có người nằm cạnh bên nên đã ngủ ngon, chỉ còn lại Qri hồi hợp, xoay người dở chăn khỏi đầu Eun Jung nhìn khuôn mặt thiên thần của Eun Jung mà tim đập loạn nhịp.

Kê mặt mình càng sát mặt Eun Jung, Qri ngượng đỏ mặt xoay người khi Eun Jung cử động, tự tát mình chắn tỉnh Qri nói thầm : mày làm gì vậy Lee Ji Huyn, bình tỉnh, ngủ đi mơi rời khỏi đây là mọi chuyện như bình thường.

Một căn phòng, một người đang ngon giấc còn một người thì chằn chọc suốt đêm vì hồi hợp không biết là sợ hay vì cảm giác nào khác đang len lỏi trong người.

Nếu Ji Yeon mà biết cảnh Eun Jung ôm Qri ngủ thì mọi chuyện sẽ là một hướng chuyển biến khác, và Qri sẽ bị nhừ tử không còn đường chạy thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro