Chương 34 : Mẹ Soo Huyn Thực Hiện Kế Hoạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mong chờ trong đêm, cuối cùng mặt trăng cũng chịu đi nghỉ cùng các vì sao, Qri mừng ra mặt vì có thể thoát khỏi cái cảm giác khó tả này.

Vội vàng ngồi dậy, nhẹ nhàng đi thay đồ ,từ từ khép cửa lại Qri nhanh chân ngồi vào xe thở phào nhẹ nhõm rồi cho xe chạy đi.

Cố gắng gạt đi cái cảm giác lạ lẫm đang len lỏi trong tim, Qri tập chung nghĩ về công việc cùng mọi chuyện khác. Cứ thế Qri cho xe chạy thẳng về nhà mình.

Eun Jung ngủ ngon lành, mơ màng ngồi dậy tất cái đồng hồ báo ngủ vì nó reo om sùm, làm mất giấc ngủ của Eun Jung, lười nhác nâng mi mắt lên, nhìn xung quanh thì không thấy dấu tích của Qri đâu.

Biết Qri đã đi về, Eun Jung cũng là chậm chạp lê thân đi vào phòng tắm, Khi đã thay đồ và rửa mặt xong Eun Jung sắp xếp tài Liệu vào túi xách rồi đi làm.

Như thường lệ, Eun Jung vẫn ăn khúc bánh khô khóc như mọi ngày, bước đến công ty ngáp dài ngáp ngắn vì tối qua tới khuya Eun Jung mới có thể ngủ được , giờ là bị ám ảnh bộ phim nên là kị ăn thịt luôn.

Nhọc nhằng đi photo hồ sơ, tình cờ Qri cũng đang mắt nhầm mắt mở vì mất ngủ cả đêm ,đứng cạnh máy photo. Bất gặp Eun Jung đang tiến lại thì Qri như tỉnh ngủ và chạy thật nhanh về về phòng mình.

Còn Eun Jung vẫn là như gà mờ, nằm mơ màng giữa ban ngày mà lừ đừ đi làm việc như một cái máy, không ý thức nên đã đụng chúng mẹ Nam.

-Con không sao chứ ?.-Mẹ Soo Huyn nhìn dáng vẻ bơ phờ của Eun Jung mà hỏi.

-Chào ngài chủ tịch, con không sao.-Eun Jung vẫn là nữa tỉnh nữa mê nói rồi bước đến cái máy photo.

Mẹ Soo Huyn nhếch miệng cười nói.-Eun Jung vào phòng ta có việc nói với con.

Mẹ Soo Huyn là vẫn còn nhớ cái tật một khi ngủ không thẳng giấc sẽ là nữa tỉnh nữa mê như người say của Eun Jung, cũng chính vì như vậy mà ngay lúc này ai nói gì hay làm gì thì Eun Jung sẽ không hề chống cự hay đề phòng, ngược lại sẽ vô thức làm theo.

Chính vì như vậy mà mẹ Soo Huyn nhân lúc này sẽ là thực hiện kế hoạch của mình, dẫn Eun Jung vào phòng làm việc, bà là cười thầm trong bụng vì cuộc sống vui nhộn như xưa sắp quay lại với bà.

Cánh cửa mở ra, mẹ Soo Huyn từ tốn bước vào tiến đến bàn làm việc của mình, còn Eun Jung vô thức ngồi dựa mình vào ghế và tựa vào vai người ngồi kế bên mà không hề biết đến sự có mặt của người kia.

Ji Yeon nhíu mày khi thấy Eun Jung vẫn thản nhiên ngồi cạnh mình, còn tựa vào vai Ji Yeon như không có chuyện gì sảy ra, nhưng Ji Yeon cũng không có ác cảm với sự tự tiện này của Eun Jung mà ngồi yên cho Eun Jung dựa.

-Hai đứa biết tại sao mình có mặt ở đây không ?.-Mẹ Soo Huyn là lên tiếng phá tan sự im lặng.

-Dì muốn làm gì ?, tại sao phải là hai đứa, mà tại sao cái người này lại có mặt ở đây.-Ji Yeon nhíu mày nói rồi cốc vào đầu Eun Jung.

Nếu đây là lúc Eun Jung như bình thường tỉnh táo thì ngón tay của Ji Yeon một là có in dấu răng là nhẫn, hai là sẻ bị bẻ nghe cái "rốp" không thương tiết. Đáng tiết lúc này Eun Jung coi Ji Yeon như cái gối ôm mà gối đầu lên đó.

Ji Yeon nói với vẻ khó chịu, như vì cử chỉ mèo lười ngoan hiền hôm nay của Eun Jung mà đâm ra thích thú hơn là sự hờn giận .

-Ji Yeon con từng nói, miễn chuyện gì ta yêu cầu mà con làm được thì con sẽ giúp ta có phải vậy không ?.-Mẹ  Soo Huyn  là vờ làm mặt nghiêm nghị nói.

-Vâng, nhưng có liên quan gì với nhỏ này không ạ ?.-Ji Yeon vẫn là thích thú phá Eun Jung mà dùng tay hết nhéo yêu cái mũi rồi nựng nựng cái má mịn màng của Eun Jung mà nói.

-Thế là con đồng ý phải không, yên tâm chuyện này nằm trong tầm tay của con thôi.-Mẹ Soo Huyn hai tay đặc lên bàn nói.

-Vâng.-Ji Yeon cứ nghĩ mẹ Soo Huyn sẽ đưa Eun Jung qua làm nhân viên trong công ty của mình nhờ mình quản lí và dám sát công việc giùm nên là trả lời ngay.

-Tốt, thế con dọn về căn nhà riêng ta mua tặng con cùng "Soo Huyn" sống là được.-Mẹ Soo Huyn cười nói.

-Ơ chỉ thế thôi ạ.-Ji Yeon thắc mắt ngưng chọc Eun Jung nói.

-Ừm, con yên tâm sẽ không buồn chán đâu vì con còn có bạn cùng phòng ngồi dựa con nãy giờ kìa.-Mẹ Soo Huyn nhìn Ji Yeon và Eun Jung đầy ẩn ý.

-Hả !.-Ji Yeon bắt ngờ khi nghe mẹ Soo Huyn nói thế.

-Eun Jung con sẽ dọn về ở chung với Ji Yeon cùng một nhà để tiện cho công việc sau này. Đây là hợp đồng con kí đi.-Mẹ Nam ranh mảnh biết Eun Jung đang mơ màng mà lợi dụng.

Ji Yeon nhìn Eun Jung nghi hoặc, nhưng chờ mong nhiều hơn, Eun Jung cũng không làm Ji Yeon thất vọng mà từ từ kí tên mình vào bản hợp đồng mà không cần nhìn hay xem qua.

Giờ trong đầu Eun Jung một màng trắng toát mơ màng. Ji Yeon tuy tỏ ra bực nhọc về cái ý định kì quái của mẹ Soo Huyn nhưng thật ra là vui mừng trong lòng.

Còn mẹ Soo Huyn là vui mừng kèm theo thoải mái, bà nhìn hơp đồng trên tay mình mà ưng ý vì cái hợp đồng mà Eun Jung kí vào lúc nãy đã thay Eun Jung nắm giữ số phận mình.

Tội nghiệp Eun Jung dù có hối hận sau này thì cũng đã muộn rồi, Ji Yeon vẫn là ngờ ngợ cái dáng vẻ bất thường của Eun Jung mà quơ tay múa chân trước mặt Eun Jung.

Thấy Eun Jung như người mất hồn, không có tỏ thái độ khó chịu khi bị mình chọc, Ji Yeon thừa nước đục thả câu, trút giận lên người Eun Jung lúc này.

Dùng hai ngón tay bóp mũi Eun Jung lại, do bị nghẹt thở trong lúc không ý thức mà giờ Eun Jung dần dần tỉnh lại, không vội chống đối người kế bên.

Eun Jung bày tỏ lòng cảm ơn của mình khi Ji Yeon làm mình tỉnh ngủ bằng một cử chỉ nhẹ nhàng là cầm tay Ji Yeon vuốt ve cười với khuôn mặt ngáo ngáo.

Ji Yeon tưởng thuần phục được Eun Jung nên vênh mặt đắc ý mà cười khinh, Eun Jung nhanh như gió thai đổi sắc mặt, mắt đanh lại, mày nhíu sâu, đưa hàm cá sấu phập vào ngay bàn tay của Ji Yeon.

-Á đau, đau buông ra , buông ra coi.-Ji Yeon giựt mình tức giận đau đớn nói.

Eun Jung càng cắn càng dùng lực đến khi tay Ji Yeon rỉ máu, vì Eun Jung vẫn là ấm ức khi bị ăn giấm chua, lại sáng sớm tỉnh táo bị người trêu chọc.

Thấy vậy mẹ Soo Huyn lên tiếng giải vây cho Ji Yeon.-Eun Jung đây là văn phòng làm việc.

Eun Jung mới ý thức lúc này mình đang ở đâu khi nghe tiếng mẹ Soo Huyn nên vội hỏi.-Ơ sao con lại ở đây ?

-Con kí vào hợp đồng rồi thì phải làm theo, mọi chuyện bàn xong rồi hai đứa đi ra làm việc của mình đi.-Mẹ Nam nhấp nhá hợp đồng nhắc nhở Eun Jung.

Eun Jung nhíu mày, vắt óc nhớ về giấc mơ lúc nãy, biết đó không phải là mơ và mình đã làm một chuyện ngu ngốc nên vội bào chữa .-Con không đồng ý ở chung với con nhỏ này.

-Hợp đồng đã kí không bàn cải nữa, con phá vở hợp đồng thì phải bồi thường à, mà ta nghĩ con không đủ khả năng bồi thường đâu.-Mẹ Nam vừa hâm dọa vừa dỗ dành nói.

-Hứ không đồng ý thì lúc nãy đừng kí, ai bắt buộc đâu.-Ji Yeon đau đớn vuốt vết thương nói trong sự bực bội.

Eun Jung vô cùng khó chịu, biết không thể bàn cải về cái việc làm vô thức của mình nên tức giận đi ra mà không quên đóng cửa phòng lại cái "rầm".

Mẹ Soo Huyn và Ji Yeon giực mình, còn các nhân viên ở ngoài cũng là thót tim vì âm thanh bật ra từ phòng chủ tịch quá lớn, nhìn lén thí Eun Jung bước ra với cái hành động tức giận đó họ một mặt là mừng và cười thầm vì họ nghĩ Eun Jung làm sai việc nên bị la mới tỏ thái độ.

Mặt khác họ lại thấy sợ Eun Jung vì nếu là nhân viên bình thường thì ai lại dám làm như thế, họ lại nghĩ thiên về việc Eun Jung nhớ quan hệ mật thiết với chủ tịch mà vào được nơi này làm.

Mẹ Soo Huyn biết Eun Jung tức giận thật sự, cũng như lúc nhỏ hề giận chuyện gì mà không chống cự lại được là tỏ thái độ, trút giận vào đồ vật rồi bước đi. Nên mẹ Nam chỉ là lắc đầu cười vì Eun Jung không có gì thay đổi mặt dù đã lớn.

Ji Yeon thì là bực bội vì Eun Jung tại sao nghe ở chung với mình lại có phản ứng mạnh như thế, lúc nãy vẫn còn ngoan ngoãn đồng ý cơ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro