CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

Sáng thứ 7, Yuri vẫn còn cuộn trong chăn và tận hưởng khoảng thời gian hiếm hoi này. Cho đến khi cảm giác được sức nặng lên chiếc giường thì chắc rằng ngày thứ 7 sẽ đi toi với người đang chuẩn bị phá bĩnh cô.

“Unnieeeeee, thức dậy đi” cái aegyo nhão nhoét lại vang lên.

“…………………” im thinh thích

“Thứ bảy mà unnie lại ngủ. Đúng là không biết thưởng thức gì cả” lôi lôi kéo kéo

“…………………” lặn mất tăm

“Cái này là do unnie ép. Đừng trách em” Yoona lập tức show nụ cười nữa miệng gia truyền rồi bước xuống giường. Một lúc sau Yuri cảm thấy mọi thứ đột nhiên im ắng lạ thường. Con cá sấu không phải loại bỏ cuộc giữa chừng khi chưa đạt mục đích.

*Lo lắng*

“Yahhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Boom”

“KWON YOONA” Yuri cảm thấy trời đất chao đảo, hàng vạn tinh tú trên trời đều chuyển hộ khẩu và giáng thẳng xuống đầu cô. Cố đẩy người đang nằm chễm chệ trên lưng mình xuống nhưng bất thành, con nhóc bám cô như con bạch tuộc.

“Em muốn gì, nói. Rồi biến đi cho unnie ngủ”

“Không phải em mà là Taeyeon unnie. Vừa nãy ghé tìm nhưng unnie còn ngủ nên để lại thiệp mời dự lễ hội hóa trang công ty unnie ấy tổ chức. Unnie mà không đến thì chuyện tình ký túc xá xấu hổ của unnie sẽ được tung lên mạng” Yoona vừa nói hai tay vừa nhoài ngược ra sau véo vào mặt Yuri khiến mặt cô méo mó trông rất buồn cười.

Tớ đắc tội gì cậu mà nỡ đối xử với tớ như thế hả lùn?

Yuri lầu bầu rủa thầm trong miệng nhưng cũng ráng lê thân vào phòng tắm bỏ lại con cá sấu lăn lóc trên giường. Tên bạn lùn của cô đúng là rãnh rỗi sinh nông nổi, chắc lại nghe lời vợ mà bày trò, Yuri biết Fany lúc còn ở đại học, lúc đó cô và tên lùn cùng có tỉnh càm với Fany nhưng mắt cười lại có sở thích đặc biệt, chỉ thích mấy đứa một mẫu chứ không thèm đếm xỉa gì đến model dáng chuẩn như cô nên Yuri vui vẻ rút lui. Và mặc dù Fany đã cuốn đồ theo nhưng tên lùn đó vẫn lăm le Yuri lắm, cứ mỗi lần gặp nhau cô cứ thích bày trò trêu ghẹo. Mỗi lần như thế nhìn gương mặt bún ra sữa giận dỗi của Taeyeon là Yuri không nhịn được cười. Cái gì mà lễ hội hóa trang, kiếm chuyện chơi bời thì có. Đã biết cô không thích mấy chỗ đông người lại còn lôi kéo. Chuyện tình ký túc xá xấu hổ, cỡ Taeyeon thì chỉ bắt nạt được Fany nấm thôi.

*     *

*

Jessica nhìn đăm đăm vào tấm gương dưới chân cầu thang, và nàng Cinderella chẳng buồn đáp lại. Cô đang ăn vận như Cinderella – từ bộ tóc giả vàng óng tiệp màu với mái tóc quăn cắt ngắn cho tới chiếc áo dạ hội màu trắng ngà lộng lẫy ôm sát thân hình mãnh dẻ, buông rủ xuống đôi giày thủy tinh duyên dáng cô đang đi ở chân. Thực ra, chúng được làm từ plastic. Nhưng giống như đôi giày của nàng Cinderella trong cổ tích, chúng vừa như in với chân Jessica.

Cô quay khỏi gương với tiếng thở dài. Cô vẫn chưa rõ vì sao mình lại ở đây, trong hình dạng này. Sáng nay, khi cô đang còn lơ mơ trên giường thì chuông cửa đổ dồn cảm giác như sắp long ra đến nơi. Tiffany vận cả một cây hồng chóe trước cửa, nở nụ cười không thấy trời trăng với cô. Với giác quan nhạy bén của loài mèo, Jessica linh cảm sẽ có chuyện chẳng lành. Y như rằng, Fany quăng tấm thiệp trên bàn bảo đến giờ đó phải có mặt nếu không mọi hậu quả mình Jessica gánh chịu *Kim phu nhân quả là giang hồ*.

Jessica nhìn quanh phòng. Một chàng Batman và một anh hề thu lu trong góc. Thám tử Sherlock Homes, tay cầm đùi gà quay, ngồi cạnh một bộ xương. Chẳng có chàng hoàng tử nào hết.

Cô đi qua cánh cửa kiểu Pháp ra sân sau, nơi hầu hết khách của Taeny đang khiểu vũ dưới mái bạt trong tiếng nhạt sôi động phát ra từ bốn chiếc loa lớn.

“Trông cậu thật xinh đẹp” một giọng nói cất cao để át cả tiếng nhạc vang lên ngay tai cô. “Chiếc áo đó hợp với cậu đấy”

Jessica có thể nhận ra chất giọng trầm khàn đặc trưng ấy ở bất cứ đâu. Là Kwon Yuri. Tay giám đốc cao ngạo, biến thái, bạn thân của hai vợ chồng Taeny.

Trong tất cả bạn bè của Taeyeon, Kwon Yuri là có người duy nhất có khả năng gây chú ý của Jessica, cũng tình cờ là người có ngoại hình đẹp nhất. Yuri không đẹp theo kiểu truyền thống. Gương mặt xương xương, nghiêm nghị. Sống mũi thẳng hoàn hảo. Mắt cô thoáng nhìn thì có màu nâu bình thường, đến khi nhìn kỹ thì lại chuyển thành các màu sắc khác – những sắc nâu sáng tối khác nhau. Giống như đôi mắt mình, Kwon Yuri đẹp trai một cách tinh tế và trầm tĩnh.

“Cinderella tội nghiệp” Yuri tiếp lời trước cái nhìn chằm chằm của Jessica. “Nàng vừa lạc mất bạch mã hoàng tử đấy ư?”

“Có thể nói như thế” Jessica đi ra xa sàn nhảy, tránh tiếng nhạc ầm ĩ. Cô giữ cho giọng mình lạnh lùng mà lịch sự, che dấu nguy cơ dâng trào andrenaline mỗi khi cô đối mặt với người này. Tim cô đập lỗi một nhịp mà cô tự nhủ là do âm thanh quá lớn. Yuri rảo bước theo sau.

“Đông người quá” Yuri nhận xét, mắt lướt qua tầng tầng lớp lớp khách khứa hóa trang đủ kiểu, Jessica cũng phải đồng ý. Danh sách khách mời của Taeyeon hẳn phải bao gồm nữa số người trong công ty của cậu ấy và của cả Fany. Trang phục hóa trang cũng đa dạng như người mặc. Taeyeon buồn cười trong trang phục Mario, trên vai lại còn gắn thêm…hình như là dukong thì phải. Bên cạnh chắc chắn là Fany hường rồi, không lẫn vào đâu được. Không thể đoán được cậu ấy hóa trang thành nhân vật nào với màu hường đó. Ánh sáng từ chiếc đèn lồng Nhật treo quanh sàn nhảy vô cùng mờ ảo, và có nhiều người đeo mặt nạ che kín hoàn toàn gương mặt.

Thật kì cục và có phần kích thích – khi tất cả mọi người đều ẩn đi danh tính. Với những gương mặt được giấu kín sau mặt nạ, ai cũng có một sự tự do nhất định. Trong một đêm, họ có thể thực sự trở thành vua, các anh hề hay những cung nữ che mạng. Hay…Cinderella.

“Cậu hóa trang thành ai vậy?” Jessica bỏ mặt nạ ra để nhìn Yuri rõ hơn. Cô đang mặc quần jean và sơ mi trắng, hai ống tay áo xắn đến khuỷu.

“Một tay giám đốc hợm hĩnh chăng?” Nụ cười bất ngờ khiến cô trông đẹp như một cậu thiếu niên. Sẽ như thế nào nếu gỡ hết những lớp vỏ lạnh lùng của Yuri? Ẩn bên dưới là con người như thế nào? Ý nghĩ này kích thích trí tò mò của Jessica. Cô vô thức chạm vào cánh tay Yuri. Ấm áp. Cô có thể cảm thấy sức nóng của cơ thể Yuri qua ống tay áo sơ mi. Cô ấy không lạnh chút nào.

Đó là một ý nghĩ ngớ ngẩn. Đương nhiên không hề lạnh khi chạm vào cô. Xét cho cùng cô cũng là một con người. Cách xử sự của cô mới lạnh. Không phải cơ thể.

Nhưng khi Yuri liếc nhìn cô, ngạc nhiên bởi cái chạm bất ngờ, thì có một thoáng ấm áp và bối rối hiện trên mặt.

“Tôi phải lên lầu thay y phục đây, trước khi bị Taeyeon bắt gặp và kết tội vi phạm nội quy bữa tiệc.”

*     *

*

Tiffany hóa trang thành nữ hoàng Cleopatra, đứng dựa vào quầy bar dựng được dựng trong sân. Với mái tóc đen dài chấm vai và đôi mắt đen, cô bạn thân nhất của Jessica trông như nữ hoàng thật bước ra từ bảng đá khắc chữ tượng hình trừ bộ trang phục hồng hóa của cô ấy.

“Vui vì thấy cậu ở đây, Jessi.” cô ấy hét to với Jessica qua tiếng nhạc ồn ã, với nụ cười chưa kịp nỡ đã vụt tắt trên môi. “Ôi, có chuyện gì thế?”

Jessica vớ lấy một ly rượu trên chiếc khay gần đó và uống một hơi dài. “Đôi giày plastic ngớ ngẩn này đang giết chân tớ.”

“Vậy thì bỏ giày ra. Làm một nàng Cinderella đích thực, và đánh rơi một chiếc giày đâu đó. Dù sao cũng sắp nữa đêm. Không biết cậu thế nào, còn tớ sẽ kiếm một cái ghế dài để ngắm chỗ pháo hoa Taetae đốt mà không phải nghễnh cổ.”

“Tớ ra với cậu ngay.” Jessica cuối xuống tháo giày ra. Ôi trời, dễ chịu hẳn. Cô đứng thẳng dậy rồi giật mình nhảy lùi lại. Một tay ninja đang đứng sừng sững trước mặt cô.

Anh ta mặc đen tuyền một màu đen. Quần bó ống màu đen, sơ mi đen, khăn đen quấn quanh eo, giày đen và một chiếc mặt nạ đen trùm kín đầu và toàn bộ gương mặt, trừ miệng và cầm. Đôi mắt không biết màu gì lấp lánh từ hai cái lỗ khoét trên mặt nạ.

Anh ta không phải ninja thật, Jessica tự nhắc mình. Anh ta chỉ ăn vận giống vậy thôi. Tuy nhiên, nom anh ta rất ư bí ẩn.

Không hề báo trước, những ánh đèn đã mờ lại càng mờ ảo hơn, và tiếng nhạc được khuếch đại to hơn.

“Ba phút đếm ngược từ bây giờ!” Giọng Taeyeon oang oang qua loa.

“Khiêu vũ cùng tôi nhé” chàng ninja đề nghị. Cô không thể nghe giọng anh qua tiếng nhạc, nên chỉ biết đọc môi anh.

Cô lắc đầu. Anh ta là ai? Cô không biết anh ta là ai trong bộ đồ đó. Nhưng anh ta không chấp nhận lời từ chối. Anh ta cầm tay cô và dẫn cô ra sàn nhảy đông đúc.

Bài hát mang giai điệu lãng mạn, chầm chậm và xưa cũ, nói về đêm và ngày, ngày và đêm. Chàng ninja kéo Jessica lại gần. Anh ta là tên quái nào vậy?

Vòng tay anh ta dịu dàng nhưng rắn chắc – cả cơ thể mạnh mẽ. Cô không quen người đàn ông nào có thân hình như thế.

“Tôi có biết anh không?” Cô thì thầm từ bên dưới chiếc mặt nạ ngang tai anh ta.

Nhưng anh ta không trả lời. Anh ta chỉ kéo sát cô sát hơn, siết cánh tay quanh eo cô cho đến khi cô ép hẳn vào người anh ta. Sàn nhảy chật ních, chẳng làm được gì hơn ngoài đung đưa người. Nhưng anh ta vẫn cử động một cách uyển chuyển.

Người anh ta tỏa ra một mùi hương dễ chịu. Tươi mát và sạch sẽ. Chính điều đó, chứ không phải điều gì khác, đã khiến Jessica nhượng bộ trong khoảnh khắc và ngả đầu lên vai người đó. Cô cảm thấy anh ta chạm vào má cô bằng những ngón tay dịu dàng, và cô nhắm mắt lại.

Lần cuối cùng cô được ôm như thế này là khi nào nhỉ?

“Mười lăm giây nữa!” Taeyeo hét to, và Jessica ngẩng đầu lên khi đám đông xung quanh cùng đếm ngược.

“Mười, chín, tám, bảy…”

Tay ninja đang nhìn cô và Jessica nhìn lại không chớp, cố đoán đôi mắt ấy màu gì trong ánh sáng mập mờ.

Nóng bỏng. Dù chúng có màu gì, thì cũng nóng bỏng. Anh ta muốn cô – cô biết như vậy từ tư thế thân mật của cơ thể họ.

“Bốn, ba, hai một! Chúc buổi tối vui vẻ!” tiếng Taeyeon lại ồn ào trên loa.

“Chúc buổi tối vui vẻ” tay ninja mấp máy môi với Jessica.

Và rồi anh ta hôn cô.

Nó bắt đầu bằng một cú quẹt nhẹ ngọt ngào của môi anh ta trên môi cô.

Jessica không rõ chuyện gì đã xảy ra, liệu cô bị ai đó trong đám đông xô đầy, hay cô bị mất thăng bằng, hay tay ninja quyết định rằng nếm thử như vậy còn chưa đủ nên kéo cô vào sát hơn.

Nhưng đột nhiên, không biết làm thế nào, anh ta siết lấy cô còn chặt hơn nữa, rồi môi cô mở ra và anh ta đang thực sự hôn cô. Đó là một nụ hôn sở hữu, một nụ hôn cháy bỏng, cuồng nhiệt, và Jessica cảm thấy tim mình nóng hừng hực. Anh ta có vị rượu champagne, ngọt đến say lòng, cùng sự pha trộn giữa nguy hiểm và kì thú.

Nhưng cũng đột nhiên như lúc bắt đầu, anh ta đẩy cô ra.

Mất thăng bằng, Jessica lảo đảo, chân đứng không vững dù cô đã bỏ đôi giày cao gót ra. Cô có thể thấy sự choáng váng hiện rõ trong đôi mắt tay ninja, sự chấn động mà cô biết đang phản chiếu trên gương mặt mình khi anh ta giơ tay đỡ lấy cô, giữ cô đứng vững. Đó là một nụ hôn tuyệt vời đến không ngờ.

Trên đầu họ, bầu trời nở rộ mọi sắc màu, và cả hai cùng ngước lên để ngắm những chùm pháo hoa tuôn xuống như chuỗi kim cương rực rỡ khổng lồ.

Tay ninja mỉm cười, và lại cuối xuống hôn cô.

Lần này anh ta không dừng lại. Anh ta uống lấy cô, tận hưởng cô, ngấu nghiến cô trong một nụ hôn dài chậm rãi, đắm say trong tiếng nhạc, với những chùm pháo hoa xé gió vút lên và nổ đùng đoàng trên cao.

Và Jessica hôn lại anh ta đầy khao khát. Hai tay cô vòng qua cổ anh ta, những ngón tay khám phá sự mềm mại của mái tóc lộ ra dưới mũ trùm.

Tóc anh ta khá dài.

Quanh họ, mọi người đang cười, khiêu vũ và trêu chọc các hoạt náo viên, nhưng Jessica mặc kệ tất cả. Chẳng còn gì quan trọng, chẳng còn gì tồn tại ngoài người này, còn người xa lạ này, người đang hôn cô với tất cả cảm xúc, cả trái tim, tâm hồn và niềm đam mê của một người tình lạc nhau lâu ngày.

Ca khúc “Some one like you” kết thúc với tiếng nhạc nhỏ dần, và không còn tiếng nhạc réo rắt, giữa những tiếng pháo hoa đùng đoàng, Jessica nghe được tiếng kêu píp píp. Không, không phải pháo hoa. Mà là anh chàng ninja.

Cô vùng ra và anh ta túm lấy cô trở lại, chưa định để cô đi.

“Anh đang phát ra tiếng píp píp” cô nói.

Anh ta nhìn xuống với vẻ ngạc nhiên – Jessica không hiểu – và chắc chắn anh ta đang có điện thoại.

Anh ta mở miệng định nói, song một bài hát khác đã vang lên, át mất giọng anh ta. Anh ta liền dùng tay diễn tả động tác nghe điện thoại, và Jessica gật đầu.

“Tôi sẽ quay lại ngay” anh ta mấp máy môi chứ không cố gắng hét át tiếng nhạc. “Đừng đi đâu đấy.”

Jessica cố phản đối. Cô mở miệng định đề nghị anh ta bỏ mặt nạ ra, nhưng anh ta đã mất hút trong đám đông. Và anh ta chẳng để lại chiếc giày nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro