Chap 15 : Vỡ.....!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi sinh nhật đầy "ý nghĩa" của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai đấy thì tất cả mọi việc lại trở về như bình thường, ờ cũng như kiểu ai "thị tẩm" thì vẫn đều đặn làm trong "thung thướng", còn ai được "thị tẩm" thì dù muốn hay không vẫn phải "hiến thân" a~

Túm vái lại thì ai về nhà nấy, vẫn đi học, đi làm, rồi cùng nhau XOXO bình thường, và nó chỉ không bình thường cho đến một ngày................

*

*

*

*

*

Dạo gần đây Baekhyun bỗng dưng có một cảm giác bất an nhẹ, cậu cũng không rõ lắm chỉ biết là trong lòng tại sao cứ thổn thức đến kì lạ, cậu luôn cảm thấy như có một cái gì đó đang muốn lấy đi thứ quan trọng nhất của cậu vậy, Baekhyun vì thấy trong lòng thật không yên tâm, nên mới đem sự lo lắng này ra than thở với Chó Bự

_Yeollie~ dạo này tớ hay cảm thấy cứ bất an sao sao a~

Nhìn con mèo nhỏ mặt mày ủ rũ ,chu chu cái mỏ đỏ mọng lên than vãn, ChanYeol yêu lắm nên kiss một cái choẹt vào miệng Baekhyun, rồi dịu dàng ôm con mèo nhỏ vào lòng vuốt ve

_Ngốc, cậu lo lắng cái gì chứ? Cậu quên là tớ luôn luôn ở bên cạnh bảo vệ cậu a~ chỗ nào có cậu thì cũng có tớ mà

Được ChanYeol ôn nhu an ủi, Baekhyun lại khẽ dụi sâu hơn vào khuôn ngực ấm áp của ChanYeol, tiếp tục phụng phịu

_Nhưng mà Channie a~ nỗi bất an của người ta là có liên quan đến cậu ngar~ người ta......ưm......người ta cứ có cảm giác luôn có kẻ khác muốn cướp cậu khỏi người ta đó~ hing hing nếu mà thành sự thật thì người ta phải làm sao a~???

Nghe mèo con Baekhyun nói nỗi lo lắng của cậu ấy là có liên quan tới mình thì ChanYeol không khỏi phì cười, cậu lấy tay nâng khuôn mặt nhỏ đang dụi dụi vào ngực của mình lên, yêu chiều nhìn vào thẳng vào đôi mắt puppy đang hồng hồng lên của mèo nhỏ Baekhyun

_Baekkie của tớ a~ con mèo nhỏ ngốc này, là do cậu quá yêu tớ nên mới lo sợ vậy thôi đó, Park ChanYeol tớ cả kiếp này đều là của Byun Baekhyun cậu, cho dù có là hoa hậu hay tiên nữ thì cũng không thể cướp tớ khỏi lưới tình của cậu được, với lại cậu đáng yêu chết đi được làm sao tớ có thể sống mà thiếu cậu chứ hả >3<

ChanYeol nói xong thì lại cuốn mèo nhỏ Baekhyun vào một nụ hôn nồng choáy, Baekhyun phải khó khăn lắm mới vặn vẹo thoát khỏi miệng lưỡi của con sói kia, báo hại cậu vừa thở hổn hển vừa nói

_Ưm.....ưm....vậy nếu như....nếu như người ta bắt cóc tớ đến một nơi thật xa xa rời khỏi vòng tay của cậu, rồi gia đình cậu bắt cậu lấy người khác thì sao hả~???

Thật bó tay với cái trí tưởng tượng phong phú của bé mèo này, ChanYeol chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm mà thêm xiết chặt vòng tay ôm bé mèo đang lo lắng thái quá kia vào lòng

_Xì cái miệng mèo này lại nói bậy cái gì đó? Ai có gan bắt được cậu khỏi tay của ChanYeol này, mà kẻ đó cũng xui lắm mới bắt phải cậu đó ngốc a~ người gì mà từ trên xuống dưới không có chút giá trị nào, lại còn ăn nhiều kinh khủng, bắt cậu về chỉ tổ hao tốn thêm thôi a~

_Hứ! Cậu nói hay lắm, giờ thì thả tớ ra ngoài xem coi có bị bắt không? Cậu nên biết rằng ngoài kia còn biết bao nhiêu người "thèm khát" tớ đấy nhé! Gì mà hổng có giá trị gì chứ, đáng ghét - Nghe lời trêu chọc của ChanYeol mà mèo con Baekhyun liền thẹn quá hoá giận, vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay của ChanYeol

Haiz! Mèo con lại nổi đóa lên rồi, ChanYeol khoái chí cười đến không thấy tổ quốc, một tay ôm trọn Baekhyun rồi kéo nằm vật ra giường, khóa chặt Baekhyun ở giữa hai tay cậu

_Aigoo~ người gì mà tánh kỳ hà, chỉ là chọc một chút xíu hoy, sao lại xù lông ra như vậy a~  Con mèo ngốc của tớ, cậu nghe cho rõ đây nè đó chính là một khi tớ còn tồn tại thì sẽ không có kẻ nào bắt cậu rời xa vòng tay của tớ được, mà giả tỷ có bắt cậu đến tận cùng của thế giới thì Park ChanYeol tớ đây cũng sẽ tìm ra cậu, nếu mà tìm 1 năm không thấy thì 10 năm, 100 năm, phải tìm cho thấy cậu thì thôi. Giờ thì Park phu nhân đã hài lòng với câu trả lời này của tớ chưa???

Ai nha~ nghe ChanYeol nói vậy thật là làm cho Baekhyun xấu hổ muốn chết, ai là Park phu nhân của cậu chứ hả? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Baekhyun lại bỗng chốc đỏ ửng lên như say rượu, cậu ngây ngốc đưa bàn tay mảnh mai của mình lên, khẽ chạm nhẹ vào từng đường nét trên khuôn mặt của ChanYeol

_Ưm~.....vậy thì mắt phượng này là của tớ, mũi cún này của tớ, môi cún này cũng là của tớ.....tất cả đều là của Baekhyun, Park ChanYeol là của Byun Baekhyun! Channie~ cậu hứa đi, hứa là sẽ mãi ở bên tớ, cho dù có trời có sập cũng phải ở bên tớ, mau mau hứa đi~

Cái con mèo nhỏ này, đúng là mới lúc nãy còn xù lông hờn giận mà giờ lại quay ra làm nũng được, ChanYeol vui vẻ cầm bàn tay đang vuốt ve trên mặt mình bỏ vào miệng nhấm nhấm, rồi cười ngây ngốc

_Tớ - Park ChanYeol xin hứa, sẽ mãi mãi thuộc quyền sở hữu của vợ mặp là cậu - Byun Baekhyun! Được chưa hả mèo con

Dĩ nhiên, ai kia đạt được mục đích rồi thì lập tức như trẻ con, cười thích chí mà vươn tay ôm cổ ChanYeol xuống, dụi dụi cái mũi nhỏ vào mũi của ChanYeol

_ Chỉ có ChanYeol là yêu tớ nhất >///

Trong lúc mèo con Baekhyun đang vui vẻ làm aegyo mà không hề biết rằng nguy hiểm đang cận kề, con sói già kia đã chuẩn bị sẵn gia vị, chuẩn bị làm thịt Đậu Mầm a~

_ChanYeol là của Baekhyun và.....cúc hoa của Baekhyun cũng là của ChanYeol~

_A.....nói bậy gì a~……ưm……bỏ tay cậu ra ngay………ưm....ưm....họ Park thúi......sắc lang....argh~…ưm....argh~

Khi Baekhyun phát giác ra âm mưu của con Chó Bự kia thì......quá trễ rồi a~………chỉ khổ thân mấy hộ hàng xóm, mới sáng banh mắt đã được xem kịch truyền thanh 18+ a~

Hạnh phúc đơn giản là vậy đó, nhưng có ai biết được phía trước đang có gì!!!

*

*

*

*

*

Sáng sớm hôm nay khi tỉnh dậy Baekhyun bất giác sờ tay sang bên cạnh thì.....lạnh tanh, ChanYeol sao vẫn chưa có về nữa

_Haiz....đi đâu qua đêm vẫn chưa thấy về, đáng ghét!!!

Baekhyun khẽ nhăn mặt thở dài, cậu lại cầm điện thoại lên xem, không một tin nhắn, không một cuộc gọi lỡ. Là thái độ gì đây, cả đêm qua cậu gọi cho ChanYeol biết bao nhiêu cuộc, nhắn biết bao nhiêu tin mà cậu ấy cũng không thèm trả lời lấy 1 chữ, từ trước đến nay, chưa bao giờ ChanYeol đi đâu qua đêm mà không báo cáo gì cho cậu cả, thật sự thấy khó chịu

Chả là tối qua sau khi nghe một cuộc điện thoại thì sắc mặt của ChanYeol rất khó coi, Baekhyun có hỏi nhưng ChanYeol chỉ nói là có chút việc vặt vãnh cần giải quyết nên dặn Baekhyun đừng đợi mà ngủ trước đi, cậu ấy sẽ về sớm......vậy mà xem đi xem đi, về sớm của cậu ấy đây sao, đáng giận không cơ chứ??? (Au: đáng thiến Bún a~ :*> )

Baekhyun không vui vẻ gì mà vứt điện thoại sang một bên, tung chăn ra rồi đi vào toilet vệ sinh cá nhân, cậu định chút nữa sẽ đi hỏi Kris Đại Đế xem hyung ấy có biết tối qua ChanYeol đi đâu hay không.

Khi Baekhyun thay quần áo xong, vừa mới mở cửa thì phát hiện trên của có dán 1 tờ note, trên tờ note có ghi "LÊN PHÒNG 210", Baekhyun cũng hơi nghi nghờ , cậu có quen ai ở phòng 210 đâu nhỉ, nhưng vì tò mò nên cậu quyết định đi xem thử, và Baekhyun không biết rằng trong căn phòng đó có chứa một điều sẽ làm cho cậu bị shock! (Au: game đê, số 210 có nghĩa gì? Gợi ý bỏ số 0 đi thì biết ^_^, từ ngữ sẽ hơi tế nhị nha mấy hủ )

Phòng 210 nằm ở lầu 3, vì còn sớm nên hành lang ở KTX không có ai nên Baekhyun đi thật nhẹ nhàng để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của các bạn học khác, khi đi đến trước phòng 210, Baekhyun có 1 chút do dự không biết có nên mở của hay không, nhưng tự nhiên linh tính báo cho cậu biết hình như có gì đó không mấy tốt lành đang đến.

Suy nghĩ một chút thì Baekhyun quyết định gõ cửa phòng, nhưng gõ tới ba lần nhưng không ai ra mở của, đang lúc Baekhyun nghĩ rằng chắc có ai đó muốn trêu chọc cậu nên làm vậy thì từ phía trong phòng có tiếng nói khàn khàm truyền ra

_Vào đi!

Là giọng con gái, Baekhyun có chút bất ngờ nhưng cậu vẫn cầm tay nắm cửa và mở ra

Khi cánh cửa vừa mở ra, một cảnh tượng xuân tình liền đập vào mắt của Baekhyun, cái cảnh mà có chết cậu cũng sẽ không quên được đó chính là trên chiếc giường ở trong phòng có một đôi nam nữ đang lõa thể nằm ôm chặt lấy nhau, nhưng sẽ không có gì đáng nói nếu như nhân vật nam chính kia không ai khác chính là Park ChanYeol, người yêu của cậu đang không một mảnh vải che thân mà nằm trong vòng tay của kẻ mà cậu ghét nhất LEE.YU.NA!

Mọi thứ ngay trước mắt Baekhyun gần như tối sầm lại, miệng cậu bỗng chốc trở nên khô khốc, trong đầu cậu hiện tại có muôn vàn câu hỏi đang diễn ra. Vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Phải chăng mối lo lắng bấy lâu nay của cậu đã thành hiện thực? Tại sao lại lừa dối cậu, tại sao lại lén lún vụng trộm sau lưng cậu??? Không phải mấy ngày trước còn hứa sẽ mãi mãi ở bên cậu sao???

Trong lúc Baekhyun đang cực kì hoảng loạn thì có tiếng cười nói khinh bỉ vang lên, lôi cậu về thực tại, Lee Yuna nằm trên giường vừa vuốt ve khuôn mặt đang say ngủ của ChanYeol vừa hả hê nhìn Baekhyun

_Cậu là Byun Baekhyun, đúng chứ??? Tôi đã điều tra về cậu rồi, thì ra cậu chính là người đóng giả con gái để lừa Park phu nhân, công nhận cậu ghê thật đó cậu Byun à, nếu như tôi không cho người điều tra thì chắc rằng cả nhà tôi và nhà họ Park đều bị cậu lừa gạt, à không là bị cậu và ChanYeol lừa mới đúng. Byun Baekhyun cậu nghe cho rõ đây, cái thứ nghèo xác sơ không có địa vị như cậu thì cả đời này cũng đừng mong xứng đôi với Park gia, cậu nghĩ cổ tích là có thật sao? Vịt sẽ hóa thiên nga à? Cậu nằm mơ đi, nói cho cậu biết ông trời đã định sẵn Park ChanYeol là của tôi, dù cậu có tài quyến rũ như thế nào cũng vậy mà thôi, cậu có biết vì sau tối qua ChanYeol không về không? Là vì tối qua anh ấy bận cùng tôi vui vẻ đấy, anh ấy bảo rằng đã chán ngán cái thứ rác rưởi như cậu rồi, nên cuối cùng là vẫn phải tìm tới tôi. À mà không biết chừng trong bụng tôi giờ đã mang giọt máu của ChanYeol rồi cũng nên nha hahahahaha

Mọi thứ xung quanh dường như chếr lặng, tai Baekhyun bỗng chốc ù đi, cậu vội vàng bịt tai lại, cậu không thể nghe những lời vô liên sỉ kia nữa, Baekhyun muốn bỏ chạy, chạy thật xa nơi khốn kiếp này

_PARK CHANYEOL, CẬU LÀ THẰNG TỒI, CÁC NGƯỜI LÀ MỘT LŨ KHỐN NẠN!!!

Baekhyun gào hét lên rồi vùng chạy, cậu chạy thật nhanh, tránh xa tiếng cười dâm đãng của con đàn bà đáng ghét kia. Cậu chạy nhanh về phòng và đóng sập cửa lại, những hìnhnảnh đốn mạt lúc nãy cứ ùa về lam cho nước mắt của cậu cứ thế tuôn rơi, Baekhyun đưa tay ôm chặt cơ thể mình, sao lại đau đớn như có ngàn vạn vết đâm thế này

Càng suy nghĩ Baekhyun càng muốn nhanh chóng rời khỏi đây, cậu vội lấy balô và chạy ngay đến tủ quần áo, cậu điên cuồng nhét đại vài cái quần áo rồi phóng nhanh ra cửa, cậu không muốn ở đây thêm một phút giây nào nữa.

Khi Baekhyun vừa chạy tới chân cầu thang thì đụng phải thầy chủ nhiệm KiJun, thấy Baekhyun thầy liền giữ cậu lại

_Baekhyun a~ em làm sao thế???

Cố lấy lại bình tĩnh, Baekhyun nhàn nhạt trả lời

_Dạ.....em không sao, thầy đừng bận tâm

Nhìn Baekhyun có chút không bình thường như nghe cậu nói không sao thì thầy KiJun cũng không nói gì thêm, nhưng chợt nhớ ra gì đó thầy KiJun lại níu Baekhyun lại (Au: game tiếp nè, thầy KiJun xuất hiện từ chap bao nhiêu a~?)

_A Barkhyun a~ lúc nãy có người dưới quê em điện thoại lên, nói là bác Lee hàng xóm gì đó, vì không liên lạc được với em nên gọi cho nhà trường, nhắn em tới phòng giám thị nghe điện thoại gấp đó!

_Vậy hả thầy? - Nghe tới người dưới thì Baekhyun liền nghĩ tới bà ngoại, làm cho cậu không khỏi lo lắng

_Ừm phải rồi, là đang đợi điện thoại em ở phòng giám thị đó - Thầy KiJun quả quyết gật đầu

_Vậy em đi tới phòng giám thị đây, chào thầy - Nói xong Baekhyun liền cắm đầu chạy về hướng phòng giám thị, sao lại có dự cảm bất an quá

Khi đến phòng giám thị nghe điện thoại xong thì Baekhyun liền như người mất hồn mà phi ngay ra ngoài bến xe, bắt ngay một chuyến xe về Busan gấp, chẳng là qua điện thoại thì nghe bác Lee hàng xóm nói rằng bà ngoại Baekhyun đang bệnh nặng lắm, cần cậu về gấp , thế là nghe thì hồn vía Baekhyun lên mây. Hôm nay là ngày gì vậy, sao ông trời lại thích trêu chọc Baekhyun đến vậy, hại cậu mấy đi người yêu đã đành nhưng đến người thân duy nhất của cậu mà cũng muốn đem đi nữa là sao???

Lên trên xe, Baekhyun bất lực thở dài một hơi, cứ nghĩ Seoul là nơi tốt đẹp nhưng mà không phải, nó quá xa vời với một đứa như cậu, Baekhyun dựa đầu vào cửa sổ, lấy điện thoại từ trong túi ra, cậu lại thở dài thêm một cái rồi lạnh lùng tắt nguồn điện thoại và tháo pin ra, sau đó lại nhét sâu vào cuối balô........có lẽ là tan vỡ thật rồi, là kết thúc!!!!!

Có dễ dàng kết thúc như vậy không?

Tình yêu đầu đời vừa mới ngọt ngào có thể vỡ tan như thế sao?

Lời hứa của Park ChanYeol với Byun Baekhyun liệu có còn hiệu nghiệm???

Chap sau thì rõ nha !!!!

------------------End chap 15--------------

Au đã về, có ai còn nhớ không???

Như đã hứa thì chap này Au tặng cho bé hủ @Park_Se_Hyun và @KhanhHuyen29 nha, hơi phũ là chap này ngược và thông báo luôn là chap sau cũng ngược. Nhưng mà đừng có vì ngược mà không hóng chap sau nha mấy hủ =))))

P/s: cmt cảm xúc khi đọc chap này đê + vote cho độ sad nữa nga~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro