Chương 25 - Gia hạn vĩnh viễn (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong quá trình viết fic không thể tránh những sai sót của mình, như viết sai chính tả, thiếu dấu, sai dấu hay lặp từ...vân vân và mây mây. Mong mọi người có thể thông cảm bỏ qua ! 

Chương 25 - Gia hạn vĩnh viễn (Thượng)

Hà Nghiễm Nhi tức đến mức sôi máu, cảm giác trong lòng chính là bị phản bội, xem ra đối tượng cá cược của cô đã không giữ luật chơi mà vi phạm nó, như vậy tất cả tính bằng không, cô không đạt được thứ mình muốn, thì sẽ đạp phá hết tất cả những gì mà Bạch Hiền có.

Ngày hôm sau báo chí đưa tin ùn ùn trên TV và Internet. Nội dung liên quan đến Phác gia, Hà gia và Ngô gia - Ngô gia ở đây tức là gia đình của Ngô Thế Huân, trong đó người đã làm liên lụy đến gia đình mình chính là con trai riêng Biện Bạch Hiền. Nội dung nói về việc con dâu Phác gia đáng lẽ ra là Hà Nghiễm Nhi, nhưng bởi vì bị Phác gia lợi dụng và đối xử tệ bạc nên đã bỏ trốn, sau cùng Phác gia sợ Nghiễm Nhi sẽ tiết lộ sự thật nên phát người tìm kiếm cô ấy, trong khi đó, họ sẽ dùng một quân cờ khác thay thế cho chuyện không như dự đoán ban đầu, chính là Biện Bạch Hiền. Phác gia cùng Ngô gia đã có giao kèo với nhau sẽ cùng giữ kín, cùng lúc đó tất cả mọi người đi đám cưới giữa Phác Xán Liệt và Hà Nghiễm Nhi sẽ được hối lộ để bịt kín chuyện, nhưng tất cả đều khai ra khi có phóng viên đến tra hỏi, hoàn toàn đúng với lời kể của người kiện - Hà gia.

Trên màn hình TV là Hà Nghiễm Nhi sụt sịt chiếc mũi đỏ, xung quanh phóng viên kéo quanh đưa tin tra hỏi rất nhiều, Hà Nghiễm Nhi liên tục lấy khăn giấy lau nước mắt, dáng vẻ đau khổ kể về câu chuyện bị đối xử tệ bạc trong đêm tân hôn và khi gặp mẹ vợ, bà ta đã rất cáu gắt với cô.

Tất nhiên, mọi thứ đều chỉ là dàn dựng, một kịch bản hoàn hảo, diễn viên chuyên nghiệp cùng miệng lưỡi thiên hạ vô tâm, Hà Nghiễm Nhi không cần kêu gọi sự giúp đỡ cũng đã thành công cho bộ phim đầu tay của mình.

Trong lúc đó từ Biện Bạch Hiền, Phác Xán Liệt cho đến Ngô Thế Huân, Lộc Hàm, tất cả mọi người trong gia đình bọn họ đều đã xem thấy tin tức, phản ứng đầu tiên của mọi người dường như không còn đủ sức lực để kích động nổi, cảm thấy như rơi vào mông lung, sự việc trước mắt xảy ra quá đỗi bất ngờ mà nhất thời không biết ý thức làm sao, cứ im lặng dõi cho nốt bản tin, sau đó là bất động hoàn toàn.

Vào ngày hôm sau chuyện này chính thức lan ra toàn nước, ai ai cũng biết đến. Nhà báo phóng viên kéo đến nhà chính của Phác gia rất nhiều nhưng phải chờ chực bên ngoài vì không có sự cho phép vào, bên trong căn nhà im ắng lạ thường như chẳng có ai ở, một tiếng giải thích cũng không, mọi thứ trong tích tắc đã trở nên hỗn loạn.

Phác Xán Liệt lúc đầu không hiểu rõ mọi việc cho lắm, đến khi nghe cha mẹ mình kể hết toàn bộ sự việc đầy đủ chi tiết mới vỡ lẽ ra, đám người nhà họ Hà chính là ăn không được thì đạp đổ, chính là loại tiểu nhân đến như vậy mà bấy lâu nay luôn tỏ ra mình cao thượng. Biện Bạch Hiền nhốt mình trong phòng ngẫm mình ra rằng, đã biết lí do vì sao Hà Nghiễm Nhi thật chất không hề ngoan hiền, căn bản người dạy dỗ cô ra sao thì con cái cũng như vậy.

Sự việc diễn ra tiếp tục 4 ngày sau đó, trong 4 ngày cảm tưởng như cực hình vô hạn, tất cả mọi thứ ập vào như con sống lớn không kịp phòng bị liền bị nó xô ngã không thương tiếc, mỗi lúc đứng lên lại là mỗi lúc phải ngã xuống lần nữa. Niệm Phúc dần rơi vào khủng hoảng, tai tiếng bắt đầu bóp méo ghê gớm hơn, giới truyền thông càng đào sâu để tìm ra những hành vị tật xấu của công ty, nhưng càng đào càng không thấy, bởi vậy mới biến đổi sự thật để dìm chết Phác gia vào đường cùng. 

Vừa nhận được cơn đau này lại nối tiếp cơn đau khác, liên tiếp liên tiếp không ngừng nghỉ. Là vì một công ty nhỏ mới phất lên chưa được bao lâu, bây giờ nhận một chấn động mạnh đến như vậy, không đủ sức lực chống nổi mà phá sản, Ngô gia hiện tại mất đi tất cả, lại còn nợ ngập đầu, Biện Bạch Hiền cùng mẹ mình suýt chút đã bị đuổi ra khỏi nhà, may mà có Thế Huân và cha dượng ở đó, và Phác Xán Liệt đã đứng ra trả hết toàn bộ số nợ cho họ. 

Hà Nghiễm Nhi trở thành nạn nhân tội nghiệp nên được rất nhiều người quan tâm hỏi han đến, chẳng bù cho cuộc sống bị chỉ trích của đám người kia, cô đắc ý sống trong sự thõa mãn của mình, vênh mặt nhìn Bạch Hiền né tránh phóng viên trên TV với bản tin đưa trực tiếp mà cười lớn, xem ra cô không đạt được mục đích của mình thì người kia nhất định cũng sẽ không đạt được.

Tình hình Niệm Phúc càng lúc một dần suy yếu đi, nhân viên đều thi nhau nghỉ việc vì sợ bị liên lụy, tuy rằng tài sản bọn họ có giàu kếch sù đủ chi trả cho tổn thất này, thậm chí còn dư một khoản rất lớn để sống no đủ về sau nhưng tiếng tăm của ngày hôm nay sẽ không thể biến mất được, sẽ cùng họ đi theo dài dài, càng không thể làm ăn thêm được nữa.

Nhân vật Choi Dal Po của bộ phim Pinocchio từng có câu nói: "TV có thể giết chết một người vô tội chỉ với một câu nói", bởi vì mọi người chỉ tin vào những thứ họ thấy trước mắt, chỉ tin vào những gì sẽ có lợi cho họ và sẵn sàng gạt bỏ mọi thứ sự thật bất lợi đi, tất cả sẽ đi theo số đông, đem lòng thương một cô gái bị đối xử tệ bạc mà đã vô tình giết chết những người vô tội, trong khi đó, cô gái mới chính là mấu chốt mà họ cần phê phán. 

Cứ thế cho đến 1 tuần sau, Niệm Phúc chính thức đóng cửa, tất bật lo chuyện tiền nong không rãnh rỗi một giây phút nào khi còn phải đối phó thêm với đám phóng viên. Hà gia được lợi thế cứ như vậy mà đi lên chóng vánh đã suýt gần đạt ngưỡng cửa của Niệm Phúc, tiền thu vào như nước, được mọi người quan tâm chia sẽ ủng hộ.

Trong lòng ai nấy đều mang một nổi trầm uất mâu thuẫn mà không thể lí giải được, Hà Nghiễm Nhi ra điều kiện chỉ cần họ trực tiếp đi xin lỗi cô thì mọi chuyện sẽ được bỏ qua, nhưng tại sao phải xin lỗi khi không có lỗi chứ ? Tại sao lại phải đi chứng minh mình vô tội khi chẳng ai tin ? Tại sao mọi người không thể xét xử một cách công bằng ?

Nếu từng ấy câu hỏi đấy có câu trả lời, vậy tức là đó chính là chuyện của tương lai rất lâu sau này nếu có thể trở thành, còn hiện tại, "Đáng sợ hơn cả quỷ dữ chính là lòng dạ con người" - Ngô Lão Cẩu (Trích Đạo Mộ Bút Ký).

Nhưng không lâu sau, đột nhiên Niệm Phúc bất ngờ mở một buổi họp báo trong tính thế đầy hỗn loạn này, ngay cả nhà họ Hà cũng không lường trước được việc họ làm là có ý gì, vô cùng hoang mang. Trong buổi họp báo kì lạ chỉ có một người xuất hiện, lại còn là một cô gái lạ hoắc chưa từng thấy trong Phác gia, quan hệ như thế nào cũng không biết.

Mở lời của cô gái là: "Xin chào mọi người, tôi tên là An Nghiên. Với tư cách là chị họ của Biện Bạch Hiền, tôi xin kể cho mọi người nghe một câu chuyện có tên là "Sự thật", mong mọi người có thể vận động não và suy nghĩ một chút, con người phải luôn công bằng mà nhỉ ?"

Dáng vẻ mạnh mẽ vô cùng uy lực khiến cho đám phóng viên không ai dám hó hé một lời, im lặng ngay ngắn lắng nghe An Nghiên nói. 

"Có lẽ mọi người đã nghe câu chuyện bi thảm của cô gái Hà Nghiễm Nhi rồi đúng không ? Mọi người cảm nhận thế nào về nó ? Một Phác gia từ trước đến giờ chỉ làm việc thiện chưa từng đụng vào tà đạo, một chút tai tiếng độc ác hay scandal cũng không, vậy mà bất ngờ có thể hại một cô gái ? Nghe chẳng có logic chút nào. Mọi người thử nghĩ xem, lí do gì Phác gia cần phải làm như thế trong khi quyền lực nắm tất cả trong tay ? Vì sao họ phải hại một con kiến thậm chí còn chưa thể giết chết được họ ? Sự việc vừa rồi chỉ là một chấn động nho nhỏ đối với Phác gia thôi, mọi người biết mà, họ đóng cửa Niệm Phúc nhưng thừa tài sản sống đến 3 đời sau"

Bên dưới bắt đầu có động, tiếng xì xầm nho nhỏ vang vảng xung quanh, chỉ có âm thanh lớn nhất là giọng nói mạnh mẽ của An Nghiên và tiếng máy ảnh tanh tách. 

An Nghiên lại nói: "Tại sao nhìn mặt trước thì không nhìn nốt luôn mặt sau ? Câu chuyện "Sự thật" bắt đầu từ đây. Đầu tiên tôi xin thừa nhận đám cưới đầu tiên diễn ra, Hà Nghiễm Nhi chính là cô dâu chính thức, và sau cô đã bỏ trốn không để lại một lời nhắn nào cả. Lí do bỏ trốn ở đây chính là, cô không muốn lấy chồng và muốn thực hiện ước mơ của mình, nội dung quen thuộc chứ ?"

Đám phóng viên ghi ghi chép chép liên tục vào sổ tay, gật gù nửa tin nửa thật.

An Nghiên biết chưa đủ thuyết phục, tiếp tục dõng dạc: "Thứ hai, tôi thừa nhận Phác gia dùng, à không, chính xác hơn phải là nói nhờ Biện Bạch Hiền thay thế Nghiễm Nhi, hối lộ nhiều người để che lấp sự việc đó, vì sợ rằng tin đồn của ngày hôm nay, tin đồn Phác gia đối xử tệ bạc với cô dâu ý, miệng lưỡi thiên hạ mà, quỷ còn không lường được huống chi..."

Cô nhún vai một cái rồi cười duyên, hơi nghiêng nghiêng đầu nheo mày: "Nhưng mọi người có biết, Biện Bạch Hiền đã chịu thiệt như thế nào không ? Biện Bạch Hiền chính là yêu Hà Nghiễm Nhi, vì cô ấy mà cậu thay thế để giúp cả cô lẫn Phác gia, sau khi cô bỏ trốn cậu một mình ở đây gánh chịu tất cả và chờ đợi người con gái ấy trở về, một con người tốt bụng hiện giờ lại bị đem gán ghép với cái những chuyện xấu xa độc ác, hợp tác với Phác gia hại Hà Nghiễm Nhi..."

Giọng nói có hơi nghẹn, thú thật khi cô nghe Lộc Hàm và Thế Huân kể lại chuyện này rất đau lòng, cho nên thứ đầu tiên cô nghĩ đến chính là đem toàn bộ sự thật minh bạch cho Phác gia và Ngô gia, đồng thời vạch trần bộ mặt thật của đám người tâm phi kia. 

"Bởi vì tôi biết nếu là chính họ nói thì sẽ không ai tin, cho nên là một nhân chứng, tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy, ai mới đúng là người bị hại" - Nói xong đem bản hợp đồng hôn nhân giữa Bạch Hiền và Xán Liệt vứt lên bàn: "Đây chính là bản hợp đồng 5 tháng mà Biện Bạch Hiền phải chịu lấy vì Hà Nghiễm Nhi bỏ đi, có kèm theo giấy đăng ký kết hôn, và tất nhiên một thứ không thể thiếu trong chuyện này" 

An Nghiên nhoẻn miệng cười giảo hoạt, lấy thêm từ bên dưới ra một chiếc máy đen nhỏ, đám phóng viên nhà báo bên dưới nhìn không kĩ thì không biết là cái gì, đến khi nó được trực tiếp nối dây vào loa lớn ở phía tay trái, mọi người mới ồ lên đó là một chiếc máy ghi âm.

Cô giơ máy ghi âm lên nói: "Thư phòng của Phác gia là một nơi người ra ra vào vào rất nhiều, đa số là những người trong giới làm ăn, đối tác này nọ vân vân, cho nên một chiếc máy ghi âm mật được gắn bên trong thư phòng cũng không hẳn là lạ. Sau đây tôi xin cho mọi người nghe phần nội dung bên trong máy ghi âm này, thật sự rất thú vị đi"

Nói xong cô liếc máy sang anh chàng đứng bên cạnh chiếc loa ra hiệu, ở đây cô cũng nhanh chóng ấn nút bật của máy ghi âm, không lâu sau đó toàn bộ hội trường đều im bặt đến mức có thể nghe thấy được nhịp tim từng người, toàn bộ sự chú ý đều dồn vào chiếc loa kia, âm thanh rè rè bắt đầu nổi lên và nối tiếp là một loạt lời nói lồng chéo vào nhau.

Tất cả mọi người nín thở lắng nghe cuộc đối thoại bên trong đó, sớm nhận ra giọng nói quen thuộc của cựu chủ tịch Niệm Phúc, tức người đứng đầu Phác gia hiện tại, cha của Phác Xán Liệt, bên cạnh đó còn có một giọng nói nữ tầm trung niên gọi ông là chồng, mọi người liền đoán đó là Phác phu nhân. Nhưng đó cũng không hẳn quan trọng, cái trọng tâm chính là ngoài họ ra hình như còn có thêm một đám người một nam hai nữ, An Nghiên vừa lúc giải thích đó chính là gia đình họ Hà, cho dù có đoán trước nhưng nghe nói cũng hết sức bất ngờ.

Đoạn ghi âm kéo dài tầm 15 phút cuối cùng cũng kết thúc, tiếng "cạch" vang lên giữa khu hội trường im ắng phá tan bầu không khí, cả đám người bên dưới mới thở cho ra hồn, lập tức thi nhau bàn tán ầm ĩ. Nếu nói suông bằng miệng thì biết khả năng chỉ có nửa tin nửa ngờ, nhưng trực tiếp nghe đoạn ghi âm vừa rồi thì ai cũng khẳng định bọn họ tuyệt đối không hề dàn dựng, mà dàn dựng ở đây mới chính là Hà gia.

Đoạn ghi âm bao gồm chi tiết toàn bộ cuộc gặp mặt ngày hôm đó, ngày mà Hà gia đến nhà chính Phác gia dùng lời đe dọa đủ điều. 

Cả ngày hôm đó tin cải chính bắt đầu tràn lan trên tất cả phương tiện truyền thông, cho đến sáng hôm sau thì trở nên rối như một mớ bòng bong, nhưng kì thực đã được minh oan và mang về những điều tốt. Cứ tưởng mọi thứ đều đã chìm trong tuyệt vọng thì bất ngờ một sáng một tối, tất cả may mắn trở về quỹ đạo của nó. 

Bạn ném một cái rìu lên trời, cuối cùng nó sẽ rơi xuống mặt đất. Tức làm hại người khác, cuối cùng là hại chính mình. 

Công ty gia đình Hà Nghiễm Nhi lập tức phá sản, không những thế còn bị kết tội khai báo gian dối để chuộc lợi bản thân, bọn họ nhận án 3 năm tù và cấm làm công việc nhất định 1 năm, riêng Hà Nghiễm Nhi vì được cho là nghe theo lời cha mẹ nên hoàn toàn miễn giam. Nhưng không vào tù cũng chẳng tốt đẹp gì hơn, không nhà không cửa, người thân đều xa lánh sợ bị liên lụy, cô chẳng biết đi đâu về đâu, sau cùng người đến gặp mặt và cho cô số tiền giúp đỡ lại là Biện Bạch Hiền.

Cậu nói: "Căm hận chính là sự tự sát mạn tính. Hôm nay tôi đến đây đưa cậu số tiền này không phải tôi tốt bụng hay gì, mà chính là thương hại cậu, nên nhớ, tôi thật sự thương hại cậu. Số tiền này đủ mua một căn nhà nhỏ, trang trải sống đến 3 năm, tôi mong rằng trong 3 năm đó cậu trở nên trưởng thành hơn. Muốn thay đổi vận mệnh, trước tiên phải thay đổi tính cách đi" - Cậu dừng một chút: "Tôi cũng biết lòng tự trọng cậu như thế nào, cho nên tôi sẽ để lại số tiền này và rời đi, xem như trên trời rơi xuống cho cậu, cứ cầm lấy nó đừng nghĩ tôi là người cho cậu, mà hãy nhớ là tôi trả nợ cậu đi, mong cậu thoải mái hơn khi sử dụng nó, cho đến lúc này rồi cậu còn đưa tự trong lên cao thì sớm muộn cũng chết thôi"

Nói xong thì bỏ đi, cũng không biết Hà Nghiễm Nhi có nhận lấy số tiền đó hay không, chỉ biết tin tức về sau của cô không ai hay đến, đi đâu về đâu hay ở đâu cũng không rõ, sống còn ra sao, một chút manh mối càng không, tất cả bặt vô âm tín. Chuyện này dần rồi cũng đi vào quên lãng.

Biện Bạch Hiền trở về nhà, bên trong phòng khách nhỏ bé đó đầy đủ bao nhiêu người, bà nội, cha dượng, mẹ và Thế Huân, rồi đến cha mẹ chồng, Lộc Hàm, An Nghiên, Jessi, Chung Đại và cuối cùng là Phác Xán Liệt, mọi người cười đùa rất rôm rả, nhìn thấy cậu về đều dừng hành động mà nhìn sang, sau đó từng ánh mắt bắt đầu cong lại không ai nói mà cùng lúc thi nhau cười. 

Đại khái mọi thứ đi qua rồi, vĩnh viễn không biết ngày mai sẽ kéo đến sóng gió gì, nhưng chỉ cần hôm nay còn vui vẻ thì cứ hít thở cho tốt.

Niệm Phúc không lâu sau mở cửa trở lại, hoạt động vô cùng giàu mạnh, lại tiếp tục dẫn đầu trong giới làm ăn. Công ty của Ngô gia được hợp tác với Niệm Phúc, tiếng tăm lập tức vang xa nhiều người biết đến, bây giờ đã xem như ngang hàng với Niệm Phúc, không còn là danh nhà giàu mới nổi nữa, thật sự đã chính thức bước vào thế giới thượng lưu mà không cần ngần ngại. 

Có thể nói nhờ Bạch Hiền mà Ngô gia mới có được ngày hôm nay, bà nội dần dần thay đổi cảm nhận về đứa cháu riêng của mình, đối xử công bằng với cậu, thậm chí đôi lúc còn thiên vị hơn cả Thế Huân. Bạch Hiền cũng chỉ cười trừ mà tiếp nhận, đây dù sao cũng là mong ước của cậu, cậu và mẹ được mọi người xem trọng là đủ rồi.

To be continued...

Lại phải xin lỗi vì sự chậm trễ TTvTT 







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro