chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------------------7h sáng ngày tiếp theo-----------------------------

-Ngoài biệt thự Kris.

Bóng dáng cao to của hai chàng quý tử nhà Park thị và Oh gia Trước cổng biệt thự nhà Kris. Đã làm cho đông đảo chị em trong khu phố phải trố mắt lên nhìn chắm chắm mà không thể dời mắt sang chỗ khác .( Au:Sao không chết cho được khi cả hai thằng đều đeo kính đen quần jear và Áo sơmi, Cái này có ối người hộc mấu mũi.)

-Trong biệt thự.

Mianhae mianhae hajima

Naega chorahaejijanha

Ppal gan yeppeun ibsullo 

Eoseo nareul jugigo ga

Naneun gwaenchanha .........

Nhạc chuông điên thoại của Luhan vang lên đánh thức con người đang rúc sâu trong giấc mộng.

" Alô ai đó ~~~~"Luhan nói bằng một cái giọng ngáy ngủ nhưng đối với ai đó là cái giọng đáng yêu làm trật nhịp tim của người ta.

'Ya!!!!! sao lâu vậy cậu không ra biết chúng tôi đứng ngoài này lâu lắm rồi không" Sehun nói nhỏ  đủ để mang nhĩ của Luhan phải long ra.

"Đến làm gì? để mà phải chờ"Vẫn chất giọng ấy.

"Khoan đã đừng nói với tôi cậu đang lăn lóc trên giường đấy,Cậu không định đi học nữa à?"

"Đi học.......đi học.......ĐI HỌC SAO? bây giờ là mấy giờ rồi?Luhan bật dậy như cái lò so lật đật chạy vào nhà làm vệ sinh cá nhân.

Sau 10 một thiên thần áo trắng ra đời , Luhan chạy xồng xộc sang phòng Baekhyun . Mở cửa ra Đơ 1s 2s 3s và cuối cùng hét toáng lên "Baek à cậu có sao không vậy, sao vậy , nói mình nghe đi BAEKHYUN..."

.

.

.

.

Cảnh tượng trước mắt làm Luhan cảm thấy mơ hồ , Baekhyun nằm đó một màu trắng không phải màu trắng đồng phục mà là đồ bệnh nhân. Khuôn mặt hốc hác, xanh xao dáng người tiều tụy. Nhìn rất xót. 

----------------------------------FB-------------------------------

Vừa mở cửa ra Luhan đơ người đứng trước cửa phòng .Baekhyun mặt tái nhợn trắng bệch ra tay ôm bụng quằn quại nằm co người trên giường, tóc tai rũ rượi cứ loi ngoi như cá mắc cạn.

Luhan chạy lại đỡ cậu dậy không thể dấu được sự lo lắng vội lấy điện thoại ra gọi điện cho Kris huynh.

"Huynh à , lên xem Baekhyun .... Baekhyun cậu ấy.....Cậu ấy bị sao sao ấy ...........Hực hực nhanh lên cậu ấy dần xuống sắc trầm trọng rồi"Luhan không giữ được bình tĩnh nữa rồi như một phản xạ nước mắt trào ra nói không nên lời.

"Luhan bình tĩnh để anh lên xem "Kris và Tao chuẩn bị đi làm thì cuộc điện thoại khi nãy níu hai người chạy thật nhanh lên phòng Baekhyun.

"Baekkie à em có sao không .sao lại như vậy"Kris lay lay baekhyun đang trong tình trạng ngất xỉu.

Thấy không có phản hồi Kris bế baekhuyun ra xe theo sau là Tao . Tao nói Luhan đừng lo ở nhà đi học . Luhan chạy theo xe ra đến cổng thì gặp Sehun và Chanyeol.

"Có chuyện gì mà cậu lâu ra thế , sao lại khóc Baekhyun đâu"Chanyeol không thấy Baekhyun đâu còn Luhan nước mắt tuôn ra như suối.

"Baekhyun......Baekhyun.........Baekhyun,,,Hực hực"Luhan tiếng khóc lấn át tiếng nói làm hai người không hiểu gì.

"Baekhyun sao nói đi nói tên rồi im lìm vậy?"Sehun sốt sắng dữ lấy đôi vai đang run lên của luhan .

"Cậu ấy đi đến bệnh viện rồi"lần này Luhan mới nói hết cả câu. 

Chanyeol không nói gì một mạnh kéo luhan lên xe Sehun cũng không nói nhiều mà vọt thẳng vào xe đuổi theo xe Kris đến bệnh viện Seoul.

Đến bệnh viện Baekhyun được đưa vào phòng cấp cứu.Sau 1 tiếng đồng hồ bác sỹ đi ra Kris vội bắt lại hỏi bệnh tình.

"Bác sỹ em trai tôi có k vậy"Quay người bác sỹ lại Kris hỏi.

"Không sao , bây giờ đã qua cơn nguy kích mặc dù vậy cơ thể cậu ấy vẫn rất yếu"Bác sỹ ôn tồn nói.

"Vâng" Kris thở dài nhẹ nhõm.

"Mà gần đây cậu ấy có ăn gì bậy bạ k?"bác sỹ hỏi

*Ăn lung tung sao*Luhan nghĩ

"Bạc sỹ ăn đồ ăn ven đường có thể coi là ăn bậy bạ không?"Luhan hỏi.

"Đối với những người có sức đề kháng tốt, thì không sao nhưng cậu ấy có tiền sử bệnh đau dạ dày nên khi ăn gây ra nhiều triệu chứng làm bệnh tái phát bây giờ thì không sao rồi gia đình nên chú ý hơn"Bác sỹ sau khi ôn tồn giải thích xong thì bỏ đi. 

---------------------End FB--------------------------

"Thôi không sao đâu em" Tao thấy Luhan thất thần đứng trước giường bệnh của Baekhyun, đặt tay lên vai Luhan an ủi .

"Tất cả là lỗi của em "luhan vô thức nói.

"Đúng rồi đó là lỗi của cậu"Ngồi nhìn nãy giờ chán rồi Sehun lên tiếng.

"Này cậu im đi được không"Luhan bịu môi nhăn trán nói.

"Ai bảo các cậu tự dưng xin nghỉ nói có việc gấp , đâu ngờ việc gấp của cậu là đi tẩm độc cho cái dạ dày"Sehun không im lặng còn đổ thêm dầu vào lửa.

"Cũng tại các cậu chứ bộ Chúng tôi đã ghét vào cái nơi quái quỷ đó còn bắt vào đã vậy ngồi im rót nước mà trong đó có phục vụ chứ bộ"Luhan không chịu thua biện minh lại.

"Cậu......cậu ...... cậu lắm lời"Sehun nói tiếp

"Gì chứ, vậy hai cậu ở đây làm gì? sao không đi học."Luhan lông mày nhiu lại.

"Tôi thích ở đây đấy cậu làm gì tôi"Sehun Hất cằm lên vênh váo nhìn luhan mặt đỏ bừng bừng.

"Thôi hai cậu đừng nói nữa , im lặng dùm đi. Vào đến bệnh viện còn có thể cãi nhau được."Chanyeol thấy tình hình không ổn vội ngăn lửa với nước gặp nhau.

"Cậu bạn này nói đúng đó hai em im lặng đi để baekhyun nghỉ ngơi, mà thôi ở đây để anh và anh Kris trông cho còn ba đứa về đi học đi."Tao lặng lẽ đi vào và nói.

"Nhưng ........." Luhan định lên tiếng thì Kris nhảy vào.

"Không nhưng nhị gì hết ở đây có anh rồi em khỏi phải lo , em đi học đi khi nào Baekhyun tỉnh anh báo cho "Kris vuốt tóc Luhan ôn nhu dịu dàng nói.

"Vậy thôi hai anh chăm sóc cậu ấy em về đây"luhan không nói nhiều xách theo hai thằng cao to ra cổng để đến trường.

.

.

.

+Tại trường học

Luhan không thể nào tập trung vào bài giảng mắt cứ lơ đễnh liếc qua chỗ bàn trống rồi thở dài , đến khi xuống phòng ăn một mình cậu phải lấy thức ăn cho hai thằng quỷ sứ . Khi tan học cậu định bắt xe đến bệnh viện xem Baekyun đã tỉnh chưa thì Hai ông tướng lại bắt cậu đi Shopping .

Nêu đến đó chỉ để mua đồ thì đã thích ai ngờ hai thằng cha ấy lại bắt cậu đi đi lại lại từ tầng một lên tầng 4 xách một đống đồ.(Au: nói là cả hai thằng chứ Chanyeol tầm trạng không khác Luhan là bao cứ bồn chồn lo lắng , mọi việc đều do Sehun đầu tiêu)

"Ya!!!!!!!! hai cậu có thôi đi không, tôi chịu hết nổi rồi"Luhan ném hết túi to túi nhỏ ra sàn.

"Đó là công việc đáng có của một Osin"Sehun lên tiếng.

"Anh coi lại đi tôi nhớ trong hợp đồng có điều khoản KHÔNG ĐƯỢC BÓC LỘT SỨC LAO ĐỘNG "Luhan nhấn mạnh 7 chữ cuối.

"Từng này mà nhiều cái nỗi gì?"

"Đối với con người nhỏ bé như tôi thì nó là nhiều"

"Bây giờ cậu muốn gì?"

"muốn gì ?muốn đi gặp Baekhyun chứ muốn gì"Nói rồi Luhan đi nhanh trước bốn con mắt to tròn đang dõi theo, không để Sehun nói thêm Luhan đi một mạch gần ra cổng thì có một bàn tay kéo cậu lại là Chanyeol.

"Để tôi chở cậu đi"Chan nói.

"Được"

Hai người kéo nhau lên xe Sehun không nói gì lên theo.

+Tại bệnh viện.

Đến nơi họ đã thấy Baekhuyn tỉnh dậy 

"Luhan cậu đi đâu sao giờ mới đến"Baekhyun hỏi bằng giọng mũi

"Cái ấy cậu hỏi hai thằng cha này này"Luhan quay lại *Chỉ chỉ*

"Hai anh đến đây có việc gì?"Baekhyun hỏi.

"Tôi đến để xem Osin của tôi sống chết ra sao , bây giờ khỏe rồi chúng tôi về"Nói đến đây Chanyeol mặt bỗng đỏ dần lên tim đập liên hồi kéo theo Sehun khó hiểu lên xe phóng về nhà trong tình trạng hoang mang.

"Anh Tao và anh Kris đi đâu rồi , từ lúc mình vào đã không thấy đâu"Luhan ngó nghiêng hỏi.

"Hai anh ấy có việc bận ở công ty cần giải quyết nên đi rồi"Baekhyun bật cười trước hành động của luhan.

"À ra là vậy"

"Thôi cũng muộn rồi cậu về nhà ngủ đi mình ở đây một mình được rồi"Baekhyun đẩy đẩy Luhan về.

"Sao mà được , bạn bè phải đồng cam cộng khổ chứ, tối này mình ngủ ở đây"Luhan tươi cười nói,rồi chui tọt lên giường nằm với Baekhyun (Au: phòng Vip nên giương bệnh nó to)

"Ờ vậy cũng được đỡ buồn"baekhyun kéo chăn đắp cho Luhan.

Một ngày mới lại trôi qua.

END CHAP 10

Xin lỗi vì sự chậm trễ này *Dập đầu nhận lỗi*

Xin lỗi đã thất hẹn với Sone tic _ Cute

Nói chung do vấn đề wifi không được ổn định và có dấu hiệu bất thường nên Chap .Au sẽ không Đăng thường xuyên được thông cảm cho au nha.

Mà sau Chap này mọi người cmt đường link Facebook cho au làm quen được không?????

Yêu mấy reder nhiều <3 <3 <3 <3 <3 <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro