Chap 18: (H) Trao cho anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning : Chap này sẽ là cảnh 18+ nha, bạn nào có tâm hồn trong sáng có thể click back, tránh làm mất hình tượng idol và tránh bảo Au đầu độc các bạn a~ =)))

Buổi gặp mặt với Ngô Diệc Phàm đã kết thúc trong vui vẻ của người nào đó và lửa giận của một người nào đó nữa a~. ( Au: Nghe là biết ai đó sắp sửa lên thớt =))) Trên xe, không khí như bị chia làm hai nửa: một người thì băng lãnh như tháng Chạp đại hàn, một người thì ấm áp như tháng Ba xuân sớm =)). Phác Xán Liệt, với vẻ mặt âm trầm khó đoán, tự nhiên lái xe nhanh so với mức bình thường. Anh đang muốn về nhà thật nhanh để trừng trị con thỏ không biết sống chết nào đó đã chọc giận anh. Cư nhiên còn lớn giọng muốn theo trai trước mặt anh?! Biện Bạch Hiền, anh muốn đêm nay em sẽ phải ngoan ngoãn van xin anh, nghe lời anh!!!

Người kia vẫn còn đang bịt miệng tủm tỉm cố nén cười, căn bản không biết mình sắp bước vào hang sói a~.

* Tại biệt thự của Phác Xán Liệt *

- Oáp! - Biện Bạch Hiền vừa đi vừa ngáp, cái miệng xinh xinh mở rộng ra hết cỡ. Buồn ngủ rồi! Cả ngày nay vừa phải ngồi máy bay đến hai chân tê cứng lại vừa mới trả đũa Phác Xán Liệt, cả người cậu mệt nhừ. Mà cũng không biết Phác Xán Liệt làm sao nữa, từ lúc trên xe đến giờ chẳng nói với cậu lời nào, có phải bị cậu chọc tức đến mức không nói được gì nữa không? Nghĩ đến đây, cậu lại bụm miệng cười, cừ vừa đi vừa khúc khích làm cho ai đó ở đằng sau máu lửa sắp phun trào.

Biện Bạch Hiền, cậu không nên biết rằng một con sói tràn đầy sát khí đang đi sau lưng cậu đi!

Đến trước cửa phòng, Bạch Hiền vừa mới vặn nắm đấm cửa đã bị Phác Xán Liệt một phát đẩy mạnh vào trong, xoay người cậu đập mạnh vào lưng cửa. Bạch Hiền bị anh làm cho hốt hoảng, lắp bắp nói:

- Phác Xán Liệt, anh......anh muốn làm gì? - Tiêu rồi, Biện Bạch Hiền hôm nay mày đúng là thê thảm thật rồi!!

- Biện Bạch Hiền! Em thật to gan. Dám ở trước mặt chồng của mình đi theo người đàn ông khác sao? - Phác Xán Liệt giận dữ đè chặt hai vai cậu, nghiến răng hỏi. Cái gì cậu làm anh cũng có thể bỏ qua nhưng cậu thật sự hôm nay đã đùa quá trớn rồi, cư nhiên mang tôn nghiêm của một người đàn ông như anh ném phăng xuống đất!

- A.....cái này....Phác Xán Liệt....anh đừng hiểu lầm! Em chỉ......- A! Không được! Bạch Hiền, mày không thể nói là mày muốn trả thù anh ta chứ! Nếu mà nói thật chẳng phải cậu đã tự " lạy ông tôi ở bụi này ư" ?? Nói thật cũng không được mà nói dối cũng chẳng xong, aaaa cậu phải làm sao bây giờ?!

- Chỉ là cái gì? Biện Bạch Hiền, hôm nay anh phải cho em biết : Em chỉ có thể cả đời này ngoan ngoãn nằm dưới anh!! - Nói xong, anh hung hăng cúi xuống cướp đi đôi môi anh đào của cậu. Bạch Hiền mím chặt môi, không để anh đưa lưỡi vào bên trong. Nhận ra sự không hợp tác của cậu, anh hơi cau mày, cắn mạnh xuống môi cậu.

Bị anh cắn đau, Bạch Hiền miễn cưỡng mở miệng. Ngay lập tức, lưỡi của anh thâm nhập vào bên trong cậu thám hiểm không chừa ngóc ngách nào. Anh tham lam hút hết đưỡng khí trong người cậu, lấy hết mật ngọt trong khoang miệng của cậu. Cậu không ngậm được miệng lại, dịch vị trong miệng cũng trào ra ngoài, chảy dọc xuống cổ cậu.

Đến khi cậu thiếu dưỡng khí, người bắt đầu mềm nhũn anh mới buông tha cho cậu. Nhìn cậu lúc này trông thật khiêu gợi : Mặt mũi đỏ bừng bừng, thở hồng hộc, quần áo thì xộc xệch để lộ ra hõm cổ trắng ngần. Bạch Hiền lúc này bị anh hôn cho đến mất hết sức lực, cả người xụi lơ vào ngực anh.

Anh nhìn cậu lọt thỏm vào lồng ngực mình mà khóe môi khẽ cong lên. Anh nhẹ nhàng luồn tay mình qua hai cánh tay cậu, nhấc bổng cậu lên đưa về phía giường lớn. Hôm nay, anh quyết định không buông tha cho cậu. Anh muốn cậu! Nhất định đêm nay cậu sẽ là của anh!!

Cậu bị anh bế bổng lên, lí trí lúc này mới bắt đầu trở lại, cậu cố ý đấm mạnh vào lồng ngực anh, nhưng sức lực của cậu toàn bộ đã đi theo nụ hôn kia hết rồi, hoàn toàn vô lực! Nhìn cậu giãy dụa, anh bất giác cười thầm rồi nhanh chóng thả cậu xuống giường, lấy thân mình nằm đè lên người cậu

- A....Phác Xán Liệt! Anh mau thả tôi ra!! - Cậu cố giãy dụa nhưng thân thể anh quá nặng làm cậu không thể nhúc nhích được.

Phác Xán Liệt không nói gì, bất giác cúi thấp xuống rê lưỡi trên vành tai đỏ ửng của cậu làm cậu khẽ run rẩy.

- Ah......Uhm....Đừng mà..... - Cậu rất sợ! Cái cảm giác tê tê, dại dại này lần đầu cậu mới được cảm thấy, thật tình không tránh khỏi sợ hãi.

- Bạch Bạch! Ngoan! Trao cho anh, có được không? - Anh ở dưới tai của cậu, ôn nhu nói. Cậu giật mình khẽ run rẩy. Trao cho anh? Anh muốn cậu tình nguyện trao cho anh lần đầu tiên của cậu sao? Anh thực không bá đạo, không ngang ngược chiếm lấy thân thể cậu. Anh trân trọng cậu, trân trọng người vợ của anh. Cậu thật không hề biết, trái tim của cậu đã thuộc về anh rồi.

- Nhưng.....em....lần đầu sẽ rất đau! - Cậu không kháng cự anh nữa nhưng cậu không muốn mình phải trải qua đau đớn. Đây là lần đầu tiên của cậu, hẳn sẽ rất đau.

Nhận thấy Bạch Hiền không có kháng cự, anh đã biết cậu đã thành tâm thành ý trao cho anh. Trong lòng anh thật sung sướng, thật hạnh phúc. Anh nhẹ nhàng nhìn cậu, ánh mắt của anh đầy dịu dàng, anh khẽ nỉ non:

- Không sao! Anh sẽ thật nhẹ! Sẽ không đau!

Nghe được lời ôn nhu an ủi của anh, cậu mềm lòng, khẽ gật đầu thay cho lời đồng ý. Anh sướng như điên, khẽ thì thầm:

- Bạch Bạch, cảm ơn em!

Anh cúi xuống hôn cậu lần thứ hai. Khác hẳn với nụ hôn chiếm hữu đầu tiên, nụ hôn này thật ngọt ngào, thật sâu làm cho tâm hồn cậu như mê man. Anh vừa hôn, vừa lấy tay cởi từng cúc áo trên người cậu. Lột bỏ chiếc áo vướng víu, anh mới tiếp tục mò xuống quần cậu, kéo khóa, nhanh nhẹn cởi phăng nó ra, ném la liệt trên đất.

Lúc này, Bạch Hiền một thân trắng ngần lõa thể trước mặt anh. Cậu hết sức ngượng ngùng, hai má đỏ ửng lên. Anh lấy tay vuốt ve thân thể cậu, ngón tay linh hoạt vẽ theo những đường cong, bất giác cơ thể lại nóng lên. Khẽ vuốt tấm ngực trắng trẻo, anh ngậm mút lấy một đầu nhũ đỏ tươi của cậu cho đến khi nó sưng tấy lên, tay bên kia anh khẽ trêu đùa chọc ghẹo đầu nhũ xinh xinh còn lại. Cậu bị anh kích thích vô tình phát ra những tiếng rên rỉ gợi tình khiến cho anh tăng tốc độ cọ xát vào thân thể cậu, dục vọng của cậu dần ngẩng cao đầu.

- Ah.....Ư.....

Cậu khẽ rên rỉ, giờ đây cậu đang lâng lâng trên tầng cao của dục vọng. Cậu đưa hai tay ôm lên cổ Phác Xán Liệt nhưng anh lại tránh ra, anh lại cười - một nụ cười ôn nhu rồi rúc đầu mình vào hõm cổ của cậu.

Anh mút lấy mút để, mút thật mạnh vào làn da trắng nõn để lại vô số dấu hôn ngân như đáng dấu chủ quyền của mình. Anh tận hưởng mùi hương trên từng tấc da của cậu, một mùi thơm ngọt ngọt, quyến rũ như hương quế mà chỉ Bạch Hiền cậu mới có được. Chậm rãi....chậm rãi từng chút một như đang muốn khắc sâu hương vị ấy vào lòng.

Người cậu bây giờ như phủ một màu hồng phấn gợi tình, quyến rũ. 

- Phác.....Phác Xán..... Liệt! Ư.....

- Ngoan! Bạch Bạch! Bạch Bạch của anh! - Nghe được tiếng rên nhỏ như mèo kêu của cậu, anh ngước mắt lên nhìn. Cậu đang dần chìm đắm trong dục vọng của hai người, đôi mắt của cậu phủ đầy hơi sương khép hờ, đôi môi đỏ mấp máy thở gấp. 

Anh bắt đầu di chuyển dần xuống dưới nơi vùng đất âm u xinh đẹp của Bạch Hiền. "Tiểu Bạch" lúc này đã ngẩng cao đầu. Anh khẽ lấy đầu ngón tay vờn qua vờn lại, trêu ghẹo đỉnh đầu cho đến khi nơi đầu khẽ rỉ ra chất lỏng màu trắng. Cơ thể cậu run rấy từng đợt, cậu khẽ vặn người. Cảm giác như có thứ gì đó cuồn cuộn ở hạ thể, cậu cong người lên, bắn toàn bộ số tinh hoa màu trắng đục của mình vào tay anh. Xong đó....cậu thở rất mạnh, gần như đã kiệt sức.

- Bà xã, thật đẹp! - Anh nuốt hết chỗ chất lỏng đó vào miệng. 

- Bẩn......bẩn lắm! Anh......Phác....Xán Liệt....anh đừng nuốt.....ư ư......! - Nhìn thấy anh liếm trọn chỗ tinh hoa mình vừa bắn ra, Bạch Hiền khẽ rên rỉ kêu anh đừng nuốt. Bà xã của anh thật đáng yêu!

- Cái gì thuộc về em, thứ đó đều rất ngọt ngào! Em đừng gọi anh là Phác Xán Liệt! Ngoan! Hãy gọi anh là Xán Liệt! Gọi đi!!

- Uhm.....uhm....Xán....Xán Liệt.....- Trong vô thức, cậu khẽ rên rỉ tên anh. Anh nghe được cậu gọi mình, dục vọng lại càng lên cao. Anh khẽ tách hai chân trắng như ngó sen non của cậu, khẽ thì thầm:

- Bảo bối! Thả lỏng người!

Hàng nóng cần phải ăn nhanh, Phác Xán Liệt lấy lọ dầu bôi trơn trên đầu giường, một nửa thoa lên " Tiểu Xán", một nữa thoa đều lên bàn tay của mình.

- Ahh....- Bị vật lạ xâm nhập, cậu không kiếm chế được khẽ kêu lên. 

Rồi thêm một ngón nữa, lại một ngón nữa, ba ngón tay của anh nằm gọn trong huyệt động nhỏ của Bạch Hiền. 

- Á.....aa...Xán Liệt đau!! - Những ngón tay của anh làm cho cậu đau đớn, nóng rát, không nhịn được mà thét lên. Nước mắt lại trào ra từ hai khóe mắt cậu.

- Ngoan, bảo bối thả lỏng người! Đừng khóc!! - Anh hôn lên đôi mắt đẫm ướt của Bạch Hiền, hôn lên những giọt pha lê mằn mặn lấp lánh. Ba ngón tay anh để yên trong cậu để cậu dần dần quen việc có dị vật trong cơ thể mình. Một lúc sau, Bạch Hiền cảm thấy huyệt động ngứa ngáy, bắt đầu chuyển động thắt lưng. Phác Xán Liệt vì thế mà dùng ba ngón tay của mình khuấy động bên trong cậu. Một cảm giác ấm ấp bao chặt lấy ba ngón tay anh, anh bắt đầu di chuyển từ từ sang bên trái.....rồi lại sang bên phải....

- Ahhh....Ư - Như trúng chỗ nhạy cảm, Bạch Hiền nấc người lên ,khoái cảm và dục vọng chiếm lấy đại não của cậu.....Xán Liệt dừng lại điểm đó, rồi cọ cọ tay mình vào sâu chỗ đó, Bạch Hiền lập tức như điên đảo, cả người cậu trên giường không ngừng vặn vẹo. 

- Xán...Xán Liệt......Ư.....Em...em muốn .....anh!! - Cảm giác sung sướng như tràn ngập trong tâm trí cậu, mê mê loạn loạn, thật như có luồng điện tê giật trong người. Cậu muốn có cái gì đó thỏa mãn cậu. Cậu muốn anh!!

- Được, bảo bối nhỏ dâm đãng! Anh cho em!! - Anh khẽ hôn lên người cậu, rồi rút tay ra.

Sự trống rỗng bên trong khiến cho Bạch Hiền hụt hẫng nhưng không lâu sau một " Tiểu Xán" mạnh mẽ xâm nhập vào.

- A....a......a....... - Bạch Hiền hét đến chói tai. Dù đã được anh khuế trương nhưng huyệt động nhỏ bé của cậu vẫn không chịu đựng nỗi cái đó của anh. Xán Liệt nghe tiếng hét chói tai của cậu, từ từ chuyển động chậm lại, dần dần tiến vào trong cơ thể cậu. Anh biết đây là lần đầu tiên của cậu dù làm thế nào cũng không tránh khỏi đau đớn nhưng anh vẫn một mực nhẹ nhàng không nỡ làm tổn thương bảo bối bé nhỏ này. 

Dường như cảm thấy Xán Liệt di chuyển chậm lại, cậu lại không muốn làm anh thất vọng đành cắn chặt môi dưới chịu đựng. Đến khi "tiểu Xán" nằm yên trong người cậu, khoái cảm dần ùa về, xóa lấp sự đớn đau ban đầu, Bạch Hiền khẽ rên lên:

- Xán Liệt, mau di chuyển a~....

-Được.

 Khố hạ của hai người đong đưa, theo nhịp hòa cùng với nhau, đưa nhau đến cao trào của dục vọng. Bên trong Bạch Hiền chật chội, ẩm ướt, nóng bỏng bao chặt lấy " Tiểu Xán" khiến Xán Liệt như ngây ngừơi nhận dòng khoái cảm cậu mang đến. Một dòng giao hợp nóng ẩm chảy ra như tăng thêm độ bôi trơn cho hai người. 

"Tiểu Xán" trong người Bạch Hiền bỗng chạm đến một điểm làm cho cậu lại nấc người lên. Biết là mình đã chạm vào điểm G khi nãy, anh điên cuồng thúc mạnh như muốn xé nát nam nhân ở dưới. Còn cậu thì rên tiếng ngày một to:

- Ahhh......Xán....Xán Liệt......mạnh....mạnh nữa lên.....

- Được! Cùng nhau đi! - Anh kéo cậu ngồi dậy, nhấc hai chân cậu để mình ngập trong thân thể cậu, cậu lấy tay ôm lấy vai anh. Anh mạnh mẽ thúc mạnh, nghiền nát nơi đó trong cậu. Trong dục vọng, cậu sung sướng hét lên:

- Ư....ư...Xán Liệt....em....yêu...anh!

Thật hạnh phúc! Cuối cùng thì cậu cũng đã chấp nhận anh, chấp nhận là vợ của Phác Xán Liệt này. 

- Tiểu Bạch! Anh cũng yêu em! Mãi mãi sẽ yêu em!!

- Aaaa.......- Cậu đột nhiên thét lên. Anh gầm mạnh bắn trọn số tinh hoa của mình vào trong cậu. Cậu bắn đầy vào bụng anh. 

Không biết hai người đã làm biết bao nhiêu lần, bao nhiêu tư thế...chỉ biết trong phòng có tiếng rên rỉ nỉ non và tiếng thở dốc của hai người. 

.....................................................

- " Lần sau anh phải cho em ở trên"

- " Không cho"

-" Anh còn vậy em sẽ về nhà mẹ cho xem, không cần anh nữa"

- " Được được, cho em ở trên"

- " Bé ngoan"

.........................................................

- " Không phải anh cho em ở trên sao?"

- " Không phải em đang ở trên rồi còn gì?"

- " Không...không em muốn xuống...."

- " Không được, em tự mình câu dẫn anh mà. Em phải dập lửa đi!!"

-"..."

........................................................................

- " Khốn nạn!! Nhất định lần sau tôi sẽ hành hạ anh đến chết!!"

- " Dùng yêu thương của em hành hạ anh đi"

- " Khốn khiếp! Anh còn muốn gì nữa hả?"

- " Anh muốn em!"

-" Con mẹ nó! Anh rốt cuộc còn muốn đến khi nào?"

- " Không khi nào anh không muốn"

-" Đồ dâm đãng, đại sắc lang..."

-" Đúng đúng em nói gì  đều đúng hết!"

- " Cái đồ mặt dày, biến thái, aaaa con mẹ nó....anh mau tránh ra.....!!"

-" Bảo bối à! Cả đời này em đừng mong thoát khỏi anh!! "

......

Đêm đang nồng! Tình cũng đang nồng!!

Thật sự viết xong chap này Au rất muốn đập vào mặt mình! Ôi sao tôi có thể đen tối như thế này?? =))) Nhưng là lần đầu Au viết H, các bạn nhớ ủng hộ Au nha =)))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro