Chương 5: Em là Bạch Hiền???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nay không bị anh quản cậu thảnh thơi đến chỗ hẹn với Chung Nhân, nhưng đầu tiên phải gọi nhờ đứa nào điểm danh giùm mới được =))) rồi loại bỏ cái mớ hóa trang xấu xí này đi, cậu lại trở về Biện Bạch Hiền xinh đẹp à nhầm đẹp trai quyến rũ =)))

Anh đang trên đường đến công ty chợt nhớ đến cậu, tiện đường anh đến trường cậu xem sao cũng muốn nhìn thấy cậu 1 chút ( -_____- nhớ hơi đây mà ), đến trường cậu, lịch học phòng học cậu anh đều biết, hỏi giảng viên thì điểm danh có tên cậu nhưng anh lại không thấy bóng dáng cậu đâu, chạy tìm khắp nơi trong trường cũng không thấy. Anh đen mặt

" Bạch Hiền, em gan thật trốn học 2 lần liên tiếp sao, dám qua mặt tôi em đừng tưởng tôi không dám làm gì em "

Lúc này sau khi cậu cùng Chung Nhân quậy tanh bành diệt gọn đám láo lếu trường Y, cả 2 ghé vào quán Starbucks uống nước đang bàn luận sôi nổi, anh đột nhiên bước vào, vì quán cũng khá ồn nên cậu cũng không biết anh đến. Mái tóc tím của cậu nổi như vậy anh đâu có đui mà không thấy -___- lại cảm giác quen thuộc đó chẳng hiểu sao thấy cậu nhóc tóc tím này làm anh nhớ đến cậu,..... đang trong lúc suy nghĩ cậu đứng dậy vào nhà vệ sinh, thấy vậy anh cũng đi theo, cậu vào đứng trước gương soi soi vẻ đẹp thiên thần baby của bản thân ( em lạy thánh =.= ) , anh vào sau tình cờ thấy được dấu hôn trên cổ cậu. Hôm qua anh lựa chỗ hôn kỹ lắm, chỗ dễ thấy còn cố mút thật mạnh cho nó đậm lên nữa cơ =))) . Nhận thấy sự trùng hợp ngẫu nhiên dấu hôn này rất giống dấu hôn hôm qua anh đã đánh dấu lên cổ cậu, vị trí cũng giống hình dáng cũng giống ( cho hỏi nó hình gì vậy anh =))) ), trong lúc anh đang đờ đẫn nhìn, cậu quay lại bắt gặp anh bất giác giật mình rồi trấn an chắc anh không nhận ra cậu đâu sau đó cậu lấy lại bình tĩnh hiên ngang bước ra ngoài. Bước được 2 bước cảm thấy không bước được nữa, anh đang nắm chặt lấy tay cậu * anh cũng không biết tại sao mình lại làm vậy nữa *

" Anh à anh sao vậy??? anh có lầm tôi với ai không, tôi không biết anh " - cậu lí nhí phủ nhận, cố giằng tay ra

" Bạch Hiền??? Em là Bạch Hiền ???? "

" Anh.... anh... lầm rồi... tôi ..tôi không biế..... " - cậu đang ra sức chối

" Bạch Hiền, Bạch Hiền, mày đâu rồi về thôi, làm gì lâu thế......... " - Chung Nhân nói vọng vào

Nghe tiếng Chung Nhân cậu đổ mồ hôi, chết tôi rồi trong nhà vệ sinh bây giờ có ai ngoài cậu và anh đâu chứ

" Em là Bạch Hiền???? " - anh hỏi khẳng định thêm 1 lần nữa

Cậu cúi gằm mặt không dám đối diện với anh

< Chết tôi rồi làm gì bây giờ bị anh ta bắt gặp lúc đang trốn học, còn đang trong bộ dạng này nữa chứ -____- Kim Chung Nhân mày đã góp công 1 phần giúp hắn rồi đó thằng phản bội ( ̄へ ̄井) , giờ làm sao đây, ây thôi kệ im lặng ra khỏi đây rồi tính tiếp > - vừa nghĩ cậu vừa rón rén định bước ra ngoài

Í da mãi kiếm cách chuồn cậu quên mất tay............. tay của cậu đang bị anh nắm lấy a ~ ~ ~ thấy động anh biết cậu có ý định trốn (ò_ô) nên anh chủ động ra ngoài kéo luôn cậu theo.

" Nè nè..... anh đi đâu thì đi thả tay tôi ra thì anh sẽ được tự do " (==") (lạy thánh anh nghĩ anh đang ở tình thế nào mà nói như đúng rồi vại =))) )

" Ế ế Bạch Hiền mày đi đâu vậy.. sao.............. (*゜ロ゜)ノ ???? " - Chung Nhân thấy Bạch Hiền ra ngoài mà không để ý thấy anh đến lúc thấy rồi thì...... / im lặng 10s để cậu bị kéo đi luôn =))) /

" Chết tiệt anh còn không mau bỏ ra tôi sẽ......... " - tức tối cậu rủa anh

" Em sẽ làm gì tôi ??? (=':'=) " - anh hỏi lại ngắt lời cậu

" Tôi... tôi.... a.. đau...... " - không nói được gì còn bị anh nắm chặt hơn

< Sao hắn ta mạnh dữ vậy không giằng tay ra được shitttt -________- >

Anh kéo cậu quăng vào xe đến lúc hoàng hồn thì cậu đã thấy anh chồm lên người cậu từ lúc nào

" Shitttttttt !!!!! Anh làm cái quái gì vậy đang ở ngoài đường anh đừng lên cơn động kinh biến thái \(  ̄皿 ̄)/ " - cậu la lớn chửi anh

" Thì ra đây mới là con người thật của em (≖‿≖✧) cũng không tệ " - anh nhếch miệng cười

< Chết chửa quên mất tiêu(⊙_⊙;) >

" Tất nhiên là con người thật rồi chẳng lẽ giả(︶^︶)bộ tôi là đa nhân cách chắc╰(‵□′)╯với lại tôi nói rồi tôi không có biết anh(>口<-)anh đang phạm tội bắt cóc trẻ em ý nhầm người vô tội mà lại còn rất xinh đẹp(>口<-)" - cậu lảm nhảm chối tội

" Vậy sao, em không biết tôi???....... vậy chắc tôi lầm người rồi mà thôi không sao tình một đêm không cần biết nhau cũng được ('▽` ) " - cậu ngang bướng chối anh tiện miệng trêu cậu luôn

" Mổ (*゜ロ゜)ノ cái méo gì mà một đêm, anh là tên biến thái hả???? Tìm nhầm người rồi còn muốn...... "

" (‵▽′)╭ tôi sắp lấy vợ rồi nhưng từ nay đến lúc cưới tôi đã hứa không làm gì quá đáng với em ấy, nhưng giờ tôi đang cần........ (¬o¬) lỡ nhầm người nhưng thấy em cũng dễ thương với lại hiện tại tôi cũng chưa kết hôn tình một đêm có gì là không được =))) " - anh khiêu khích

Nghe anh nói cậu xanh mặt (⊙﹏⊙)

< Đồ biến thái xấu xa chưa cưới tôi mà anh đã có ý định ngoại tềnh -______- đồ tinh lực dư thừa đồ biến thái lên cơn tùy tiện đồ........... 凸(`△'+) > - cậu rủa thầm

" A ~ ~ ngoài đường thì cũng không hay lắm (′へ') thôi được tôi đưa em đi đến nơi khác được không ^^ " - anh lại tiếp tục nói xem chừng nào cậu chịu thừa nhận

........................................................ trong lúc vừa hoảng loạn vừa bất ngờ cậu nhất thời không nói được gì cứ để yên cho anh đưa đến khách sạn (〜 ̄△ ̄)〜

" WTFFFF!!!!!! Anh đưa tôi đến nơi quái quỷ gì thế này (*゜ロ゜)ノ " - vừa thấy chữ LOVE HOTEL =))) cậu la lớn

" Về nhà tôi thì không tiện nếu vợ chưa cưới của tôi thấy thì phiền lắm, đến đây là hợp lý nhất rồi =))) " - anh thản nhiên

" Hợp lý cái củ cải nhà anh \(  ̄皿 ̄)/ biết khôn thì đưa tôi về à không thả tôi ra để tôi tự về Σ(-'Д'-ノ;)ノ " - cậu rú to phản đối

Trong lúc cậu nhiệt liệt phản đối thì anh đã mở cửa xe ôm eo cậu đưa vào HOTEL =))) cậu càng làm lớn anh càng giữ chặt eo cậu hơn

" Nếu em còn làm càn tôi sẽ 'làm' em ngay tại đây " - anh nói thầm vào tai cậu

< ( ⊙︿⊙) CLGT hắn..... hắn.... nói.. nói cái gì vợi ??????????? > - cậu sốc trước câu nói của anh đơ người ngoan ngoãn để anh dắt vào phòng =))))

Vào đến phòng cậu giãy giụa cố thoát ra, anh quăng cậu lên giường

" Anh...... anh......anh đừng có lại đây nha, anh mà đến gần tôi ...tôi ... sẽ cho anh nếm mùi Hapkido đai đen " - cậu nói rồi múa may loạn xạ

Anh đứng im nhìn cậu nhếch miệng cười

" Em tự tin đánh thắng tôi "

Cậu giật mình ờ phải ha lần trước hắn dùng 1 tay giữ được cả 2 tay cậu cơ mà ಠ╭╮ಠ

" Á á aaaaaaaaaaaa................................... " - lạy thánh lại giọng la quãng 8 của cậu =.=

----------------------------- END CHAP 5 ---------------------------------

Mình viết 5 chap rồi mọi người cho mình ý kiến đi đừng đọc chùa vậy mà (┬_┬) , góp ý cho mình có động lực viết tiếp nữa <( ̄︶ ̄)><( ̄︶ ̄)><( ̄︶ ̄)>



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro