Chương 6: Tôi là Bạch Hiền đó, được chưa?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ phút này ngay tại đây, 1 khung cảnh ám muội lãng mạn quen thuộc đối với mọi LOVE HOTEL đang diễn ra =))) , anh đang đặt cậu dưới thân chống 2 tay kẹp cậu ở giữa

" Trời..... trời...... trời anh.. anh làm thiệt đó hả (*゜ロ゜)ノ tôi không giỡn đâu nha, anh nghĩ cái quéo gì mà bắt tôi làm tình một đêm của anh, anh nghĩ anh là ai ╰(‵□′)╯??? " - cậu lắp bắp

" Em nói em không biết tôi thì tôi là ai cũng đâu quan trọng =))) đối với tôi chỉ cần thích thì sẽ làm không quan tâm đến những thứ khác (  ̄^ ̄) , tính tôi vốn đơn giản vậy mà    ༽΄◞ิ౪◟ิ‵༼   "

" Anh đơn giản hay biến thái gì thì mặc xác chân cong nhà anh, tôi đây đếch quan tâm....... tôi...... ưm "

Không để cậu nói hết câu, anh cúi người ngậm lấy đôi môi mọng của cậu, thừa lúc cậu không phòng bị nhanh chóng đưa lưỡi vào quấn lấy lưỡi cậu mà chơi đùa, ra sức mút mát rút cạn không khí trong khoang miệng mặc kệ cậu có đang giãy giụa như thế nào. Sức cậu sao đọ lại anh chống cự 1 lúc rồi cũng bị cuốn theo nụ hôn ướt át kéo dài......... đến khi cậu không thở nổi anh đành luyến tiếc rời bỏ môi cậu. Lúc này, mặt cậu đỏ bừng, mắt thì đờ đẫn, miệng cứ mấp máy liên tục thở hổn hển nhìn hết sức câu dẫn. Nhìn thấy vẻ mặt của cậu anh khẽ nuốt nước bọt, không để cậu thảnh thơi anh lại tiếp tục liếm cổ mút tạo thành nhiều dấu đỏ ám muội, lần mò tay hư hỏng vào trong áo cậu sờ soạng.

Cảm giác có gì sờ soạng trong áo cậu bất giác giật mình Σ(-'Д'-ノ;)ノ

" Ah~ah~~ đừng mà đừng mà.........., buông tôi ra đi (┙>∧<)┙ tôi sẽ ngoan mà huhuhu (ㄒoㄒ).... " - quá hoảng loạn cậu đâm ra nói sảng cái quỷ gì thế nói mình sẽ ngoan với kẻ đang hại mình sao lạy chúa (=.=")

" Nếu em chịu thừa nhận em là Bạch Hiền là vợ của tôi, tôi sẽ tha cho em (′ ^ ') " - nghe tiếng van xin của cậu anh cư nhiên vẫn không ngừng hành động hư hỏng mà thản nhiên nói

...................... Không gian im lặng chỉ còn tiếng *sột soạt* mờ ám của anh thì tuyệt nhiên không còn gì khác ngay cả câu thừa nhận của cậu cũng không có ?._.? anh rời khỏi cổ cậu đã chi chít dấu hôn ngước mắt nhìn cậu

" Ngủ mất rồi??? Sao ngủ được hay vậy??? Mắt em ấy ướt rồi hay tại sợ quá nên.......... "

" Xin lỗi em!!!!!! Tôi thật chỉ muốn đùa giỡn với em để em chịu thừa nhận em là vợ tôi, tôi không sai phạm lời hứa đã hứa với em, chuyện quá đáng mà tôi nói tôi vẫn chưa 'làm' mà vẫn đang kìm chế để dành đó thôi  " - làm người ta sợ quá ngất rồi mà còn nói như người trắng án =))))

Khoác ngoài cho cậu áo của anh, bế cậu lặng lẽ trả phòng rồi quay về nhà

" Ưm 〜 〜 ưm 〜 đừng mà đừng gggggggg............ " - sáng sớm cậu giật mình tỉnh dậy

Ngước thấy đang ở nhà đang nằm trên giường của cậu à nói đúng hơn là giường của vợ chồng cậu =))) ngơ ngơ ngẩn ngẩn đập ngay vào mắt là anh đang nằm kế bên, lần đầu tiên nhìn thấy anh gần thế này, trước giờ anh luôn là người dậy trước cậu.........................

" Em không quen biết tôi thì ngắm tôi phải trả phí đó ◤(¬‿¬)◥ " 

" Ai... ai ngắm anh chứ, anh chưa tỉnh ngủ hả mà mắc gì tôi phải ngắm anh, tôi tự ngắm tôi cũng đủ thấy ganh tị dùm người khác rồi HỨ ╮(╯▽╰)╭  "  -  anh nói bất ngờ làm cậu giật mình

" Vậy sao ( ̄︶ ̄) chắc tôi lại nhầm lần nữa rồi =))) giờ tôi chở em về mất công chút nữa vợ tôi về thấy thì phiền lắm " - anh lại giả lả trêu cậu ~( ̄▽ ̄~) 

" Sống chung với vợ mà anh dám mang tôi về đây sao ??? " - cậu hỏi thăm dò anh 

" À hôm qua vợ tôi gọi sẽ qua ngủ nhà em ấy 1 đêm nên tôi dẫn em về nhà tôi, dù sao ở đây dễ 'hành sự' hơn ở khách sạn mà lại không tốn phí nữa =))) " - anh nói dối không chớp mắt (=′∇'=)

< Gọi gọi cái con khỉ mặt mâm chân cong  nhà anh, tôi gọi cho anh lúc nào??? Anh đừng có điêu nhá =.=  biết thừa rồi mà còn lừa tôi    \(  ̄皿 ̄)/  > - cậu tức tối

" Sao em ở đâu tôi đưa em về, hay lỡ thích tôi rồi nên không muốn về =))) " - anh đưa bộ mặt khiêu khích cậu

" NÈ đừng có nhây nha, rõ ràng là anh biết từ hôm qua rồi mà còn..... còn...làm.....  " - cậu đỏ mặt nhớ đến chuyện hôm qua 

" Em nói tôi biết gì cơ??? Tôi không hiểu =))) Mà em nói tôi làm cái gì ??? Em phải nói rõ ra tôi mới biết được chứ tôi vốn đơn giản mà   ╮(╯▽╰)╭   - anh lại mặt dày giả ngu =)))

" TÔI LÀ BẠCH HIỀN ĐÓ, ĐƯỢC CHƯA??? ╰(‵□′)╯ khốn khiếp anh còn định giả điên đến khi nào??? Dám đưa tôi vô khách sạn, dám đè lên tôi, anh còn dám............  - hùng hổ chửi anh đến đoạn này thì im bặt

" Ha có đúng em là Bạch Hiền không vậy nhìn khác lắm a~~~ (︶^︶)đừng thấy tôi đẹp trai rồi tự nhận mình là vợ tôi nha, tôi có chủ rồi đó  ╮(╯▽╰)╭  " 

" Tên chết tiệt anh còn nói nữa tôi giết chết anh, cái gì mà hứa không làm gì tôi chứ, vậy hôm qua anh đã làm cái gì??? Chưa cưới mà anh dám lừa dối tôi, còn dám ngoại tình nữa, tình một đêm cái gì chứ  rốt cuộc anh có mấy cái một đêm mấy cái nhiều đêm rồi hả ╰(‵□′)╯ " - tức điên cậu leo lên người nắm cổ áo anh mà hỏi

" Bạch Hiền, em là đang ghen với chính mình sao??? Hôm qua tôi chưa có làm gì em, tôi giữ đúng lời hứa mà ~~ ~ với lại ngoài em ra tôi chưa hề có ai khác........ ít nhất ngay lúc này là vậy =)))  " - anh ôn nhu giữ eo cậu ( chính anh cũng không hiểu sao mình lại ra sức cưng chiều cậu nhóc bướng bỉnh này )

" (︶^︶)hứ tôi là không thèm để ý đến anh, biến ra để tôi chuẩn bị đi học " - cậu đẩy anh ra vùng vằng nhảy xuống giường 

< Hừm tưởng sáng dậy em ấy sẽ hối lỗi nhận tội ai ngờ còn bướng hơn lúc trước -____- biết vậy qua 'làm' tới luôn cho rồi ╮(╯_╰)╭   thôi kệ thời gian còn nhiều mà =)))  >  - anh thầm âm mưu đen tối (≡ ̄﹏ ̄≡) 

Tức tối cậu làm VSCN, thay đồ chuẩn bị đi học, bước xuống lầu lúc này là 1 cậu nhóc à nhầm 1 cậu con trai cực kỳ khác mọi khi, tóc tím đánh rối, mắt kẻ eyelines đậm, làn da trắng, áo hoodies HBA, quần jeans rách gối, giày Adidas cao cổ, khoác balo hàng hiệu, nhìn cậu rất dễ thương lộn rất đẹp trai, sành điệu =)))

" Em bắt đầu sống thật với bản thân rồi đó =))) nhìn không tệ đâu dễ thương lắm ヾ (o ° ω ° O )  " - thấy cậu anh nhìn mãi không rời

" Dễ thương gì chứ cái này gọi là siêu cấp đẹp trai =______=  mà tôi nói cho anh biết tôi sống thật lâu rồi nhá chỉ là không muốn cho tên biến thái như anh biết con người hoàn hảo của tôi thôi HỨ (ˇ3ˇ)   " - cậu chu môi

" Chẳng lẽ em tính hóa trang xấu xí như lúc trước giấu tôi cả đời sao??? "

" Cả đời??? Anh mơ hả còn lâu tôi mới chịu xấu xí cả đời mà tại sao tôi phải làm vậy chỉ cần đến lúc anh chán tô................ (*゜ロ゜)ノ " - vô thức cậu liếc ngang dọc    ╮( ̄﹏ ̄)╭

< Lạy thánh kế hoạch của tôi (>﹏<) > 

" Thì ra đó là âm mưu của em(#-.-)tiện đây tôi cũng nói cho em biết nếu ngay từ đầu em không bày trò thì biết đâu tôi đã không hiếu kỳ muốn tìm hiểu em, biết đâu tôi sẽ không dễ dàng chấp nhận cuộc hôn nhân này. Nhưng giờ tôi lại thấy em khá dễ thương, rất thú vị, tự nhiên tôi có ý nghĩ muốn em thành của tôi... à mà cũng sắp rồi nhỉ ( ̄▽ ̄)~  " - anh lại nổi hứng muốn trêu chọc cậu

" Tôi chống mắt lên xem anh chịu đựng được đến bao giờ, thoát khỏi cái bộ dạng hiền lành kia càng hay tôi càng dễ dàng hành hạ anh ╰(‵□′)╯  . Anh cứ chờ mà xem (  ̄^ ̄) " - cậu thách thức

" Vậy tôi sẽ chờ em( ̄︶ ̄), nhưng em cũng nên nhanh lên cuối tháng tổ chức đám cưới, lời hứa kia của tôi với em cũng sẽ không còn đâu ╮(╯▽╰)╭  "  - anh nói bóng gió 

< Chết quên mất tiêu cái vụ đó mà thôi chắc gì anh đã chịu đựng được đến lúc đó (≖‿≖✧) , tôi thông minh như vầy chẳng lẽ không có cách trị anh há há ( ̄▽ ̄) > - cậu hất mặt 

< Em là đang xem thường tôi???〈(_ _)〉. Để tôi chờ xem em có tài cán gì, thời hạn của em từ đây đến cuối tháng tới lúc đó đừng hòng có chuyện tôi sẽ nhường nhịn em > - thấy vẻ mặt nghênh ngang của cậu anh thản nhiên(︶^︶) 

" Tôi đi học, không nói nhảm với anh nữa " - cậu đứng dậy 

" Tôi đưa em đi, mặc đẹp như vậy em lại muốn đi xe buýt sao??? "

" Huh còn lâu tôi mới đi xe buýt, nãy tôi gọi người mang xe đến cho tôi rồi tôi đi đây.......... " - vừa nói cậu vừa chạy như bay ra ngoài nhảy lên chiếc moto rồi chạy mất 

Chạy đến trường vừa lúc thấy Chung Nhân cậu la lớn 

" Chung Nhân Chung Nhân nay đi xe hơi sao??? Moto của mày đâu " 

" Bị bắt quả tang trốn học ba tao tịch thu moto của tao rồi, giờ ngày nào cũng bắt tài xế đưa đón tao đi học (┙>∧<)┙, Hiền Hiền tao khổ quá.......... ╰(╯^╰)╯huh Hiền Hiền sao tóc mày màu tím huh sao nay mày....... ấy ấy nay tao không cúp với mày được đâu nha ba tao giết tao mất~  ╮( ̄﹏ ̄)╭ " - Chung Nhân ngạc nhiên 

" Ai nói với mày nay tao cúp học??? Bị thằng cha đó biết rồi cớ gì tao phải hóa trang xấu xí chi cho mệt -______-  " - cậu bực bội

" Gì biết rồi hả sao nhanh vậy???(⊙_⊙;)hôm qua là hôm qua phải không hắn ta biết từ hôm qua /("▔□▔)/ vậy lúc hắn cùng mày đi ra từ nhà vệ sinh lôi mày đi đâu?? làm gì?? rồi quan trọng tại sao hắn nhận ra mày??? " Chung Nhân hỏi liên tục (=.=")

Bị thằng bạn thân hỏi dồn dập làm cậu nhớ đến chuyện đáng xấu hổ đó, phải rồi chính cậu cũng không biết tại sao hắn biết nữa ?._.? tức quá cậu quên hỏi a~~~ 〈(_ _)〉 

" Sao sao nói tao biết đi Hiền Hiền nhanh nhanh tao tò mò quá " - nhiều chuyện Chung Nhân nhào tới ôm cổ cậu lắc qua lắc lại =)))

" Thằng đần chẳng lẽ tao nói với mày hôm qua tao bị hắn đè dưới thân, bị hắn hôn, bị hắn sờ, bị hắn ( ̄へ ̄).............(⊙_⊙;)chết........ " - đang tìm cách hành hạ anh mà bị tên Chung Nhân lắm chuyện này phá đám làm những lời cậu rủa trong lòng văng ra khỏi miệng =))))

" (⊙﹏⊙)  Hiền Hiền mày vừa nói gì......... *rưng rưng nước mắt* Hiền Hiền vậy là mày trao rồi sao ╰(╯^╰)╯  vạn lời thương xót cho mày, bạn yêu của tao mày có đau lắm không??? Nay tao sẽ hết mực thương yêu mày a~~~  (っ'Ι')っ " - vừa nói Chung Nhân vừa ôm ôm dụi dụi vào người cậu =))

" ╰(‵□′)╯ mày đang nói clgt -______-  trao cái gì??? mà sao tao lại đau??? buông tao ra coi thằng quỷ, biến biến " - cậu ngơ ngẩn không hiểu Chung Nhân đang ám chỉ cái gì 

Màn ôm ôm ấp ấp của đôi bạn trẻ đã lọt mắt nhiều người, trong đó có anh =))) định đi đến giám sát xem cậu có thật sự đi học không ai ngờ vừa mới đến đã thấy cảnh tượng lãng mạn mối tình đầu này ╮(╯_╰)╭ 

< Bạch Hiền,  ý định làm tôi chán em thì ra là có mục đích (*  ̄ー ̄)  nếu là vậy thì tôi nhất quyết không chịu thua em > 

--------------------- END CHAP 6 ------------------

Mấy chế cho Mị ý kiến nha ( ̄ 3 ̄)  đang bí ý tưởng nên mò chap 6 hơi lâu có thể chap này hơi dở T.T mấy chế thông cảm (>﹏<)Mị sẽ cố gắng chap sau ~( ̄▽ ̄~)(~ ̄▽ ̄)~ ủng hộ Mị nha (≧▽≦) 










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro