Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Tại New York ~

Mọi người đã xuống sân bay và chuẩn bị về khách sạn lấy phòng và nghỉ ngơi, như đợt trước BEAST phải đi cửa chính nhưng Jun lên tiếng:

_ Này, lần này không đi cửa chính nữa

_ Thôi anh và mọi người cứ đi cửa chính đi. Em với anh quản lí đi cửa sau là được mà - biết ý Jun, Ji vội lên tiếng

_ KHÔNG là KHÔNG. Em phải đi cùng với bọn anh bằng cửa sau - Jun nói giọng chắc nịch và nắm tay Ji đi cửa sau 1 mạch không để cô nói gì thêm nhưng trong lòng cô bây giờ rất hạnh phúc khi cảm nhận được hơi ấm của anh trong lòng bàn tay cô và....bất giác, cô nở 1 nụ cười nhẹ của sự...vui vẻ và....và hạnh phúc......

~ Đến khách sạn ~

_ Nè bây giờ xếp phòng sao đây??? - Seung hỏi

_ Tất cả bây giờ là có....bao nhiêu người nhỉ..... - Seop dòm qua lại đếm từng người

_ Du Jun và Ji Yeon ở chung 1 phòng nhé dù gì cũng là anh em mà - anh quản lí lên tiếng

_ Không không không được, em muốn ở cùng Ji Yeon cơ - Jun vội nói bác bỏ ý kiến

_ Anh này sao mình ở cùng phòng được chứ - Ji huýnh anh 1 cái

_ Để Du Jun với Ji 1 phòng đi. Không cãi nhiều - anh quản lí nói nghiêm túc...và cuối cùng Jun phải nghe theo dù tron lòng anh rất tức tối đành liếc xéo Du Jun 1 cái cho bỏ tức...còn Du Jun sau khi nhìn thấy cái liếc của anh bỗng bật cười ranh ma trêu chọc anh

Khi Ji và Du Jun đi vào phòng và điều đầu tiên phát ra là

_ Wow phòng đẹp quá - Ji reo lên

_ Bó tay cô em tui luôn, bộ mới đi du lịch hay sao? - Du Jun nhìn lắc đầu nói

_ Anni nhưng đi toàn là ở nhà của ba mẹ mua bên đó không à chứ có phải ở khách sạn đâu - Ji nói tỉnh bơ

........Lovey dovey dovey oh oh oh oh........_chuông điện thoại của Ji vang lên

_ Dae??? Gì á anh? - cô bắt máy

_ Trời chưa gì đã gọi điện thoại gì gì ấy rồi - Du Jun nghe giọng Ji phấn khởi nói cũng đủ hiểu bên kia người gọi là ai, anh vội đi ra ban công đứng để 2 người "tâm sự"

_ Đang làm gì bên đó đấy - tiếng Jun vọng trong điện thoại

_ Đang xếp lại đồ thôi mà gọi chi vậy??? Ơ mà phòng anh đối diện phòng em mà sao không qua đây đi (hiểu ông Jun điên cỡ nào nghen) - Ji ngây ngô nói

_ Ặc anh qua đó được chết liền đấy. Tụi nhóc đang giữ chặt anh ở đây nè - Jun nói trong điện thoại với giọng cầu cứu

_ Thôi mệt mấy anh quá à, nghỉ ngơi đi tí nữa mình phải chuẩn bị tổng duyệt cho đêm diễn đấy - Ji nói

_ Em giống má anh quá nghen - Jun nói giọng trách móc

_ Anh muốn chết không. Mau nghỉ ngơi đi - Ji dọa nạt

Nhìn cái mặt cô và anh bây giờ rất ư là biểu cảm, 1 bên Du Jun nhìn mà còn ớn vì thấy cô nhăn mặt khó chịu còn bên kia thì Yo Seop và Hyun Seung phải hứng đòn quê độ của anh khi cô nói câu đó. Họ không hòa nhập được hay sao cứ cãi nhau thế????

_ Hên là quay lại rồi đấy - SeungSeopDu cùng chung 1 ý nghĩ về JunJi

~ Tại sân khấu diễn ~

_ BEAST vào đây chuẩn bị tổng duyệt này - 1 anh thanh niên nói

_ Vâng - BEAST đồng thanh đáp

BEAST trên sân khấu tập dợt mà fan ở dưới này cứ hò hét không chịu nổi.....đến Ji cũng phải bịt tai lại lắc đầu nhìn

Lúc này Ji Yeon cũng quay lại tiếp tục công việc của mình, cô đang say sưa thiết kế mấy bộ trang phục mới cho chuyến lưu diễn của BEAST sắp tới thì........

*Á* _ Ai đấy? - chợt nhận ra có ai đó đang che đi đôi mắt của cô, vội la lên

_ Say sưa làm việc quá quên "ai đó" rồi đấy - người bịt mắt cô nói, 1 giọng nói quen thuộc

_ Anh có fans bên cạnh rồi thì cần gì em nữa chứ - cô nói giọng dỗi

_ Ya Park Ji Yeon em quá đáng nhỉ. Fans thì sao sánh được với em chứ - Jun quay người Ji lại nói

_ Sao lại không? Anh có hàng tá fans ở ngoài đó mà cần gì em nữa - cô nói giọng ghen tị

_ Em đang ghen à? - anh cười ranh ma

_ Em không RÃNH mà đi ghen với fan của anh, nhááááá - Ji nhấn mạnh

_ Hay nhỉ. Fan là fan em là em chứ - Jun nhăn mặt

_ Hihi anh cũng ngố nhỉ, em đùa thui mà - nói rồi cô bẹo má anh và phì cười

_ Không cần em nữa - nói rồi anh vội bỏ ra ngoài còn cô thì vẫn cứ tủm tỉm cười và lon ton đi theo....."Phải xin lỗi thui"

Anh cứ đi đi vòng quay khu đó chẳng nói năng gì, mặt cứ hầm hầm

_ Nè giận em à - cô níu áo anh lại hỏi

_.......... - anh im lặng không nói gì

_ Nè, em xin lỗi mà. Đừng giận nữa mà - cô lay lay cánh tay của anh.....nhưng chẳng có tác dụng. Anh vẫn tiếp tục im lặng

_ Nè......anh à......chồng....à - cô nói lí nhí và từ đó đã lọt vào tai ai đó, anh vội quay lại nhìn cô chằm chằm

_ Em....vừa nói...cái gì thế? - ...miệng lắp bắp hỏi cô

_ Không gì hết - nói rồi cô quay khuôn mặt đang đỏ ửng sang bên khác tránh ánh nhìn của anh

_ Nè Park Ji Yeon, em vừa nói câu gì đấy. Nói lại coi - anh quay thân hình nhỏ bé của cô lại, hỏi lần nữa

_ Không có gì mà, thui đi vô - lảnh tránh anh, cô đẩy nhanh anh đi vào trong

Lại lẩn tránh à. Đồ ngốc vừa gọi tui là chồng mà dám chối là không có gì sao. Hay là em ngại đấy hả....Ui dễ thương chết được ấy nhưng anh sẽ phải bắt em nói từ đó lần nữa đấy keke, Vợ à......(ôi sến quá)

Vừa đi vào trong, JunJi đã bắt gặp 1 ánh mắt hết sức.....hình viên đạn

_ Hìhì Du Jun oppa, đi đâu á - Ji cười tươi nhìn ông anh mình

_ E hèm cái đó phải hỏi 2 đứa mới đúng chứ nhỉ, ông làm gì mà em gái tui mặt đỏ ửng lên đấy - nói xong Du Jun quay qua hỏi tội Jun

_ Hỏi em ông ấy, I don't khow nhá - nói rồi Jun làm lơ và đi vào trong

Aish coi cái kiểu đó kìa, rõ ràng là nghe rõ từ "Chồng à" mà dám làm lơ còn bày đặt hỏi lại nữa à. Anh là đồ đáng đáng đáng ghét nhất em từng quen đấy Yong Jun Hyungggggggggg. Đã thế đứng hòng em nói từ đó lần nào nữa đấy, Xí

_ Này coi cái mặt em kìa - Du Jun kéo cô ra khỏi những suy nghĩ hết sức ''trẻ con'' của mình

_ Hả....mặt em làm sao cơ? - Ji quay phắt sang hỏi anh, tay sờ sờ lên mặt

_ Hai đứa có chuyện gì nữa đấy. Đứa thì vừa đi vừa tủm tỉm cười có khi làm lơ....còn đứa thì ra vẻ dỗi hờn nhìn theo, tay chân nắm chặt mặt thì ư biểu cảm thế - Du Jun nói

_ Ơ!!!!! Nãy giờ em như thế thiệt ạ - cô hỏi ngơ ngác

_ Vâng em tui ạ. Hên là không có ai đấy - Du Jun 1 cái *gật* nói

_ Hìhì không có gì đâu. Thui em đi trước nhá mấy anh chuẩn bị cho đêm diễn đi, em hơi mệt nên về đây - nói rồi cô bỏ đi để cho 1 đống suy nghĩ trong đầu Du Jun hiện lên

_ Con nhỏ này bị gì thế???? - anh nghĩ thầm nhìn dáng chạy của cô mà lắc đầu

Đêm diễn kết thúc và thành công 1 cách tốt đẹp, mọi người đang chuẩn bị ra xe về khách sạn thì Jun lên tiếng:

_ Ủa từ nãy giờ Ji đâu rồi?

_ Hyung không biết à, con bé mệt nên về khách sạn nghỉ rồi - Seop nói

_ Ơ!!!! Sao không nói gì với mình thế? Giận à????? - Jun đơ đực ra nghĩ thầm

Và 1 cái *Bốp* nhẹ vào lưng đưa anh ra khỏi suy nghĩ

_ Này 2 đứa có chuyện gì đấy? - Du Jun hỏi

_ Haha chả có gì đâu, trẻ con ấy mà. Thôi đi trước nhá - nói rồi Jun chạy đi

~ Ở khách sạn ~

_ Aishhhhhhh đồ Yong Jun Hyung đáng ghét, chết chết chết điiiiiiiiiiiiiiiiiiii - Ji đang "hành hạ" cái gối thay cho người bị rủa

Bỗng chuông điện thoại vang lên, Jun gọi

_ Hứ gọi gì nữa đây, bực mình - cô nhìn màn hình nói

Chuông điện thoại cứ vang vang tiếp tục.....mãi...màn hình cứ hiện sáng lên nhưng chả thấy giọng cô vang lên cả.....

_ Chết giận thiệt rồi - Jun nói thầm, khẽ cười

_ Hứ cứ nghe nhạc cho đã đi - còn cô thì.................

Một lúc sau....11h đêm

_ Ơ!!! Sao Yun Ho oppa chưa về nhỉ??? Cả BEAST nữa......... - Ji nhìn lên đồng hồ nghĩ

Píp píp...điện thoại cô reo lên 1 tin nhắn

_ Ji Yeon à, ra ban công đi: Du Jun

Nhìn xong tin nhắn, cô ngơ ngác nhìn ra ban công....trong đầu lại hiện lên suy nghĩ..."Ra ban công chi vậy, khuya rồi sao không về mà?????" nhưng rồi cũng tò mò đi ra, vừa bước ra đến cửa thì

_ Em lì đến như vậy sao? - Jun đứng dựa vào thành tường nói

_ Á anh anh anh sang....đây...lúc nào đấy - cô hét lên nói

_ Lâu rồi, những gì em rủa anh nghe hết đấy nhé - anh trả lời tỉnh bơ

_ Xì thế thì đứng đến sáng ở đây đi, em đi ngủ - cô lè lưỡi rồi bỏ vào trong nhưng........

_ Ê ai cho em vào chứ, lại đây - anh nhanh chóng kéo đóng chốt cửa lại, nắm tay cô ra phía ban công

_ Nhớ hôm nay ngày gì không? - anh hỏi tiếp

_ Ngày gì chứ? Không nhớ - cô đáp cộc lốc, mắt quay sang chỗ khác

Bỗng..............1 ca khúc vang lên...........

Happy birthday mae-il na-eh saengil iya

Neol arge dwen nallo

Oneul nae-il mae-il jigeum cheorom hangsang

Nae yeopeh isseojweo

Sojoongha n oori naldeulii gibbeun modeun ildeuli

Ddaeron apeum sokeh jichyeo gal ddae-eh do

Byunham upshi neo-eh noonbit sokeh

Bichweojineun nae moseubii

Jungmal jungmal haengbokhae

Happy Birthday-Yo Seop

_ Ơ!!!! - Ji ngỡ ngàng​

_ Sinh nhật mình mà cũng không nhớ sao - Jun​

_ Không, lâu rồi em không..... - nét mặt cô thoáng buồn​

_ Chúc mừng sinh nhật vợ yêu nhá - nói rồi anh ôm gọn lấy thân hình của cô về phía trước, khẽ nói​

Vừa lúc đó...............Pụp Pụp Pụp......vài tiếng nổ phát ra từ phía dưới, cô nhìn xuống thấy cả đám có cả ba mẹ cô...đầy đủ mọi người đang reo lên câu...........​

HAPPY BIRTHDAY JI YEON

_ Ba...mẹ....mọi người - cô lại ngạc nhiên 1 lần nữa​

_ Sinh nhật năm nay phải khác với mọi năm chứ, đúng không? - anh nhìn xuống dưới cười và quay cô nhéo nhẹ lên mũi cô​

Hạnh phúc trong cô 1 lần nữa lại thắp sáng như ánh trăng đêm kia, nó lung linh, huyền ảo như hạnh phúc của cô vậy. Anh là người đã thắp sáng ngọn lửa hạnh phúc đó của cô.....thật....ấm áp....vùi đầu vào vai anh cô khẽ nở nụ cười hạnh phúc và vài giọt nước mắt rơi nhẹ nhàng xuống ươn ướt đôi má hồng của cô​

_ Nè sinh nhật sao khóc đấy - anh cúi xuống lau đi những giọt nước mắt đó hỏi​

_ Hì, không có gì, vui thui mà - cô mỉm cười nói​

_ À nhắm mắt lại đi - anh nói​

_ Chi vậy?? - cô nhìn hỏi​

_ Thì cứ nhắm đi - anh hối cô​

Cô nhắm mắt lại, anh từ từ rút trong túi ra 1 cái hộp không quá nhỏ cũng không quá to để trước mắt cô, tay nới ra rời khỏi thân hình nhỏ bé của cô cầm chiếc hộp mở ra....1 sợi dây chuyền khắc chữ J&J bằng bạc, anh lấy nó ra và đi lại phía sau khẽ đặt nhẹ lên chiếc cổ cô và luồng nó ra phía sau và kéo lọn tóc cô lên...bất giác cô mở mắt ra nhìn vào sợi dây chuyền ngạc nhiên​

_ Quà sinh nhật nè, đẹp không? - sau khi đeo nó vào cổ cô, anh lại tiếp tục ôm lấy cô dịu dàng hỏi​

_ Đẹp lắm, nhưng...J&J????? - cô khẽ cười, hỏi​

_ Là Jun&Ji chứ gì, ngốc thế? - anh nói​

_ Ai là Jun&Ji chứ, anh nói không cần......... - Ji đang nói thì...anh nhanh chóng khép môi mình vào đôi môi cô ngăn không cho cô nói thêm lời nào.......cô thì sao nhỉ? Ngạc nhiên, hạnh phúc, vui vẻ và hồi sau cũng khép đôi mắt lại và...........(tự hiểu khúc sau)​

Và hai người cứ như thế..........mãi không buông.............​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro