Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau.........

_ Ji này dậy đi chứ - Du Jun đang "vật lộn" với cái giường của Ji vì kêu mãi chả thấy cô nhúc nhích

_ Ứ ừ cho em ngủ nữa đi, em mệt lắmmmmmmmmmmmmm - cuộn trong chiếc chăn ấm kia, cô nói vọng ra

_ Thức cho đến 2h khuya cho đã vô.......chậc chậc mà làm gì 2 đứa....."kiss" lâu thế hả. Nhìn mà gợn tóc gáy - Du Jun trề môi nói

_ Mốt anh với Hyun unnie cũng vậy thôi, có gì đâu....oah~ oah~ - cô nói

_ YA NÓI CÁI GÌ ĐẤY. DẬY MAU - anh quát xong kéo mạnh tấm chăn cô đang cuộn vào kia làm cô cũng lăn theo nó và rớt xuống đấy....lòm còm dậy, cô nhìn anh tủm tỉm cười.....

_ Trời không đau hay sao mà còn tủm tỉm cười nữa. Đúng là hết thuốc chữa - anh đơ đực nhìn cô nghĩ

Cô bò dậy đi vào toilet làm vệ sinh cá nhân, tiếng nước bồn cứ chảy còn cô thì cứ hát líu lo reo lên có lúc còn cười khì khì trong đó làm anh ở ngoài này hơi "lo lắng"............

_ Hôm qua nó có uống lộn thuốc không trời - anh lầm bầm nhìn về phía nhà tắm

Một lúc sau.........cô mở cửa bước ra sau khi đã xong nhiệm vụ mỗi buổi sáng, gương mặt mộc của cô lại nở trên môi 1 nụ cười vui vẻ không dứt

_ Hôm nay mấy anh được nghỉ, hay đi lòng vòng chơi đi - cô cười tươi nói

_ Tụi anh cũng đinh thế nhưng.....trước mắt nhờ em 1 việc - Du Jun liếc sang cánh cửa

_ Hử???? - cô ngơ ngác nhìn anh

~ Bên phòng đối diện ~

_ YONG JUN HYUNG DẬY MAUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU - Seung hét lớn (may là phòng cách âm nên không phiền đến ai)

_ KHÔNG LÀ KHÔNG. CHO TÔI NGỦ - Jun cũng chung ý tưởng với Ji, cuộn tròn trong chiếc chăm ấm nói to

_ HYUNG CÓ DẬY KHÔNG HẢ? - Seop cũng hét to, ra sức cùng Seung kéo tấm chăn ra khỏi người anh nhưng...vô ích

_ KHÔNG - lại 1 câu dứt khoát từ chiếc chăn ấm đó

*CẠCH* cánh cửa phòng mở ra

_ Nó chưa dậy à - Du Jun và Ji bước vào hỏi

_ Á Ji Ji này vị cứu tinh của bọn anh, mau mau dẹp cái thằng nằm trên giường xuống đi - Seop chạy nhanh lại đẩy Ji vào phòng nói lẹ sau đó đẩy DuSeung ra

_ Jun Oppa - Ji khẽ gọi

_ Aishhhhhh mệt quá nha để tôi ngủ coi - anh không để ý tới lời nói nên vội gắt

Vài phút sau.......cuộn trong chiếc chăn anh thầm nghĩ....."Ơ ai gọi mình là Jun oppa thế??? Không lẽ fans, ý đâu được họ đâu vô đấy được....hay là......."

Vừa dứt khỏi suy nghĩ thì 1 cái *BỊCH*, cả anh và chiếc chăn đã yên phận dưới đất

_ Anh, có dậy không hả? - Ji nói lạnh

_ Okie okie anh dậy dậy liền vợ yêu - anh mở mắt nhìn lên nhe răng cười

_ Lẹ lên đi không khỏi vợ với yêu đấy - cô nói

_ Thui mà...hì anh dậy liền đây vợ à (nghe sởn gai óc) - nói rồi anh lòm còm bò dậy đi vào toilet còn cô thì cứ nhìn theo dáng anh bước đi mà cười nhẹ

Một lúc sau dưới sảnh.............

_ Đông đủ chưa đấy??? - anh quản lí nói, tay đếm từng thành viên trong nhóm

_ Òh đủ rồi. Nghe này mấy đứa hôm nay được tự túc đi chơi thoải mái nhé vì hôm nay không có lịch diễn.......NHƯNG, phải về đây lúc 10h đêm, biết chưa. Tui mà phát hiện "ai đó" lẻn đi đánh lẻ là chết đấy - anh quản lí dặn dò kèm theo lời "khuyên" và ánh mắt hình viên đạn hướng về....JunJi

_ Vâng - cả đám đồng thanh đáp (nhìn giống tụi mẫu giáo quá)

_ Woa lâu rồi em mới đi đến đây á - Ji reo lên khi đứng trước ngôi trường mà cô đã từng du học

_ Em học...ở đây à, khoa nào thế? - Jun đi sau lưng hỏi

_ Khoa nghệ thuật, em luôn ước mình sẽ làm nhà thiết kế hoặc 1 stylist mà - cô mỉm cười nói

_ Vậy sao em không làm 1 nhà thiết kế mà lại đi làm stylist? - Jun hỏi

_ Vì....em không kể lý do, được không? - Ji cười nhẹ

_ Lại là cậu ta sao? Giận đến mức hận nhưng vẫn yêu đến mức có thể làm mọi cách để gần gũi cậu ấy à. Em là con người khó đoán đấy - anh nghĩ thầm nhìn cô đang hướng mắt về ngôi trường cũ của mình. Chợt, cô gái cỡ tuổi cô chạy lại

_ Ji Yeon à, phải cậu không? (tiếng anh) - 1 cô gái tóc vàng xõa dài nói

_ Oh là cậu là Malisa? (tiếng anh) - Ji mừng rỡ nói

_ Ơ mà nói tiếng Hàn đi mình có dạy cậu mà - Ji nói tiếp

_ Ồh quên, miane nhé! Mình là người ở đây nên cứ quen rồi. Dạo này cậu vẫn khỏe chứ - cô gái tên Malisa nói

Jun cứ nhìn 2 người đối thoại mà ngơ ngác chả hiểu gì. Hồi sau cô gái đó quay sang anh la lên:

_ Á Jun Hyung oppa nè

_ Aish cậu cũng biết ảnh sao? - cô trêu chọc anh

_ Ơ ý em là gì đấy. Bộ anh không được mọi người yêu mến à - anh trố mắt nhìn cô

_ Anni, ý em là....ở New York này em không nghĩ là sẽ có người......biết anh - cô cười tươi nhìn anh với ánh mắt ngây thơ *vô số tội*

_ Em em em - anh đơ đực ra

_ À thui quên, anh à đây là Malisa bạn em hồi em học ở đây ý - cô lơ đi câu chuyện giữa cô và anh

_ Annyeong~ - Jun chào thân thiện, Malisa cũng làm tương tự với anh

_ Cũng nhờ anh mà tụi em mới được thấy nụ cười đầu tiên của Ji Yeon ấy. À cậu còn nhớ Kun không? Cái cậu bạn từng nói sẽ làm cậu cười ấy. Cậu bạn mà theo đuổi cậu từ khi cậu học ở đây ấy - Malisa nói 1 tràng mà không để ý đến thái độ của Jun còn Ji thì cứ làm dấu hiệu "Suỵt" với cô ấy

_ À ừ hì mình nhớ...cậu ấy chứ. Hì tụi mình...là chung....1 nhóm mà - cô nhe răng cười miệng nói lắp bắp và liếc mắt sang nhìn anh

_ Ừ cậu ấy giờ làm 1 nhà thiết kế trang sức nổi tiếng rồi đấy. Nghe đâu hình như là công ty JK thì phải? - Malisa nói tiếp và vô tình, chữ JK đã đập thằng vào mặt Jun, anh ngờ ngợ ra điều gì đó

____Flash back_____

Jun bước vào cửa hàng JK sau khi diễn xong

_ Annyeong~ chúc 1 ngày tốt lành - 1 anh thanh niên nói giọng Hàn giơ tay chào anh

_ Ơ anh biết nói tiếng Hàn sao? - Jun hỏi

_ Vâng nhờ được 1 người bạn đã dạy nên tôi mới biết - anh ta cười thân thiện

_ À hôm bữa tôi có đặt 1 sợi dây chuyền bằng bạc khắc chữ J&J rồi, anh đã có hàng chưa? - Jun hỏi tiếp

_ Vâng, đây là hàng của anh đây. Có gì trục trặc xin cứ nói với chúng tôi - anh ta đem sợi dây chuyền ra đưa cho Jun nói

Jun cầm sợi dây ngắm nhìn thật kĩ, gương mặt hiện lên sự vui vẻ trong anh còn anh chàng kia, anh ta nhìn anh và nở 1 nụ cười nửa miệng trông rất có nhiều ẩn ý đằng sau nó. Bất giác, anh ta hỏi:

_ Không biết ai là người sẽ nhận được sợi dây này thế

_ À là bạn gái tôi. Chúng tôi quen nhau cỡ gần 1 hay 2 năm rồi. Mai là sinh nhật cô ấy, tôi muốn đặt riêng nó để tặng cho cô ấy - Jun nói

_ Ra là vậy. Bạn gái anh là hạnh phúc nhất rồi, Đây là hóa đơn gởi anh - anh ta nói và đưa cho Jun giấy hóa đơn

Sau khi thanh toán xong, Jun đi ra cửa và anh ta cũng đi theo mở cửa cho anh và kèm theo 1 câu:

_ Chúc 2 người "mãi" hạnh phúc. Chắc tôi và anh sẽ có nhiều dịp gặp nhau đấy

Câu nói của anh ta làm Jun có phần nghĩ ngợi. Sẽ có nhiều gặp nhau là sao? Anh và anh ta có quan hệ gì à, còn lời chúc nữa. Nó ẩn chứa 1 cái gì đó rất ghê rợn, 1 câu cảnh cáo sao hay là 1 lời thách thức?

____End flash back_____

Bây giờ, cô và anh đang đi ăn ở 1 nhà hàng không quá sang trọng cũng chẳng quá tầm thường. Chỉ là 1 nhà hàng được bày trí theo phong cách bên Hàn. Nó trông thật ấm cúng và gần gũi

_ Jun oppa. Anh có gì không vui à - cô hỏi sau khi thấy nét mặt anh có 1 chút không tự nhiên và 1 chút lo lắng

_ Đâu có, chỉ lâu rồi mới được ăn chung với em thui - anh mỉm cười nhìn cô

_ Ghê nhỉ. À mà chuyện của Malisa, anh đừng để ý nhá cô ấy hơi nhiều chuyện một chút nhưng tốt lắm - cô nói

_ Ừ mà chuyện gì? Chuyện cậu gì đó tên Kun à - anh hỏi

_ Dae - cô đáp nhẹ

_ Anh không để ý đâu đừng lo. Dù sao đó là bạn em mà - anh lại nói dối cô nữa rồi, anh đang rất lo lắng và cứ suy nghĩ về nó nãy giờ mà cứ chối

Hai người cứ tiếp tục ăn và nói chuyện vui vẻ với nhau, sau đó họ đi dạo trên bờ sông, anh khẽ đan tay mình vào tay cô nhẹ nhàng còn cô thì khẽ tựa đầu vào vai anh

_ Em vui lắm, anh à - cô khẽ nói

_ Anh cũng vậy, Ji - anh nói nhẹ

Họ đứng đó, cạnh bờ sông tay trong tay, cô vùi đầu vào bờ vai anh còn anh thì khẽ đặt tay mình lên tay cô nhẹ nhàng kéo cô vào lòng ngắm nhìn cảnh đẹp của New York. Hai con người, 2 trái tim cùng chung nhịp đập, hạnh phúc của họ.......sẽ còn tiếp khó khăn nào không? Và họ có...thay đổi tình yêu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro