Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---Tại Studio----

_ Xin chào mọi người chúng tôi là BEAST - Beast đi vào studio chào mọi người trong đoàn

_ Wow đúng giờ nhỉ. Càc cậu vào thay phục trang đi ta bắt đầu ngay - 1 anh thanh niên đi tới nói

_ Vâng - Beast đồng thanh

Trong phòng trang điểm, Ji đang bận bịu với công việc của mình, cô phải chạy đi lấy phục trang cho BEAST, đạo cụ dùng cho bộ ảnh....Jun nhìn cô bê 1 đống đồ nặng mà phì cười....và bị cô phát hiện, khuôn mặt cô đỏ ửng lên khi thấy anh nhìn mình vội lên tiếng:

_ Này anh nhìn cười gì hả?

_ Tôi cười cô đấy - vừa nói Jun vừa cười không dứt

_ ĐỒ KHÙNG. Lo mà trang điểm đi - Ji phán 1 câu làm anh đơ đực ra

_ Haha hyung bị em ấy chửi là KHÙNG kìa - Ki ngồi kế Jun cười phá lên chọc

_ Này này cậu nín đi nhá không đừng trách tôi - Jun quay sang liếc Ki 1 cái

Nghe từ phía ngoài có 1 tiếng vọng vào......

_ BEAST xong chưa đến lượt các cậu chụp này

_ Vâng tụi em xong rồi đây - từng người 1 bước ra nói

_ Jun Hyung cậu chụp trước đi - 1 anh thanh niên cầm máy chụp nói

_ Vâng - Jun đáp

Ji cũng xong phần việc được giao rồi, cô khẽ đứng nhìn Jun chụp hình....nhìn cách anh thể hiện trên khuôn mặt...nét mặt lạnh lùng...nhìn rất giống anh ta...lúc mới bước vào đây chụp , anh ta cũng thể hiện khuôn mặt lạnh như băng như vậy...Cô lại nhớ anh ta sao???Không, 1 con người như thế thì chẳng mắc gì cô phải nhớ cả

~Flash back~

_ Ji à đến đây coi anh này - Kell gọi cô trong lúc anh đang chụp hình cho bộ ảnh mới

_ Wow oppa đẹp quá. Oppa của em là nhất - Ji reo lên nói đồng thời đưa ngón tay trỏ lên

_ Đương nhiên rồi oppa của em mà - Kell cười khì

_ Bộ đồ này rất hợp với oppa đấy. Em sẽ cố gắng học để làm stylist riêng cho oppa ha - Ji

_ Em mà làm stylist riêng cho oppa thì oppa sẽ là người phong cách nhất đấy - Kell mỉm cười nhìn cô

~End flsah back~

_ Làm gì mà nhìn tôi đắm đuối thế? Bộ tôi đẹp lắm à mà cũng phải thôi vì tôi là người đẹp nhất nhóm mà - Jun kéo Ji về hiện tại sau khi thấy cô nhìn mình

_ Anh bị KHÙNG sao? Người gì mà tự tin phát gớm - Ji nói xong chạy đi để lại cho Jun một dấu chấm hỏi to đùng

_ Ơ mình đã nói gì đâu nhỉ - anh gãi đầu nghĩ thầm rồi vội chạy theo

Chạy ư? Cô đang làm gì thế này....Sao cô lại phải làm vậy chứ. Sao mỗi lần cô thấy anh là cô lại phải trốn anh chứ....

*A* - mãi chạy nên cô đã va phải 1 người

_ Tôi...tôi xin lỗi...tôi sơ ý nên... - Ji cúi gập người xuống xin lỗi nên không để ý nét mặt của người đó

_ Cô bị đui sao. Mắt mũi để đâu đấy - anh ta nói giọng kinh thường, đến khi nhìn lại thì...

_ À là Ji Yeon sao? Lâu rồi không gặp em đấy. Sao làm stylist cho BEAST tốt chứ nhỉ, nhìn đẹp hơn xưa nhiều đấy - là Kell, hắn ta nhếch miệng cười

_ Là anh sao? Đúng là Trái Đất tròn. Nhờ anh mà tôi mới được như ngày hôm nay đấy. Nhờ tôi mà anh cũng không còn là thằng khờ như trước nữa nhỉ, đúng không Đồ ĐỂU - mặt Ji sắc lại

_ Có cần nặng lới như vậy với..... - hắn ta đi lại ghé sát vào tai Ji...._ Tình cũ không? - dù hắn nói nhỏ nhưng cũng đủ để cô nghe rõ

_ Tình cũ? Một thằng đàn ông như anh mà cũng nói được từ đó à. NHỤC thế - Ji đanh lại

_ Cô...à chắc em vớ được ông nào mới dám nói thế với anh đúng không? Để anh đoán nhé. Lee Soo Man à hay Hong.... - hắn đang nói thì

_ Câm đi. Chủ tịch Hong Seung Sung là người rất tốt với tất cả mọi người đừng có mà bịa chuyện - Ji hét lên

_ Vậy sao? Ghê thật...có khi nào ông ta cho em thứ gì để em bênh ông ta không - hắn nhếch mép nói

Trước lúc đó Jun đã chạy lại gần đó và anh đã nghe thấy tất cả, vội ra mặt

_ Chào Kell lâu không gặp - 1 câu chào hỏi phát ra từ Jun

_ Chào tiến bối anh vẫn khỏe chứ - hắn ta lễ phép chào lại

_ Khỏe nhưng cũng không lắm. Mọi người đang tìm em đấy Ji à - bỗng anh quay sang Ji nói dịu dàng

_ Vâng...em vào ngay - Ji nhẹ giọng xuống vì có lẽ cô đã hiểu được ý của anh

_ Hai người có vẻ thân nhau quá nhỉ - hắn ta nói

_ Đương nhiên cô ấy làm stylist cho nhóm tôi mà đồng thời cũng người yêu của tôi - anh cố nhấn mạnh từ cuối, điều này khiến Ji ngỡ ngàng nhìn anh

_ Người yêu? woww cô cũng có lúc chộp được Jun sao. Chúc mừng 2 người nhiều lắm - giọng khinh bỉ phát ra từ hắn ta

_ Cảm ơn cậu giờ tụi tôi xin phép đi trước. Đi thôi em - Jun nói xong quay qua vòm tay qua người Ji và đưa cô đi

_ Người yêu sao? Nực cười...Park Ji Yeon à cô đóng kịch cũng giỏi lắm đấy nhưng sao qua được mắt tôi - lại cái nhếch miệng từ hắn ta hiện lên đang nhìn theo dáng 2 người

Đang đi....Ji chợt khựng lại...

_ Sao thế? - giọng anh nhẹ lại

_ Anh...bỏ tôi ra...được rồi...đấy - Ji nói ngắt quãng

_ À...ừm tôi...xin lỗi - nhớ lại từ lúc đi về đến giờ, anh vẫn ôm gọn lấy thân hình của cô

_ Cảm ơn anh...Nếu không có anh thì... - Ji vẫn ngập ngừng

_ Nếu muốn cảm ơn thì khao tôi 1 bữa nhá - Jun

_ Cái gì? Khao sao... - Ji ngạc nhiên nhìn

_ Ừ phải khao tôi chứ vì tôi đã cứu cô cơ mà. Dù sao hết buổi studio tôi cũng hết lịch làm việc rồi mình đi ăn nhá - Jun

_ Ừm...cũng được - Ji nói lạnh

Và họ đã quay lại với công việc của mình, quay lại trở nên hăng say chăm chỉ nhưng hình như có 1 người đang tính toán gì đó. Khuôn mặt rạng rỡ hơn, cứ tủm tỉm cười....

_ Này nãy giờ hyung ấy bị gì thế? - cậu út đi lại hỏi Seop

_ Ai mà biết chắc bị chập điện ở đâu rồi. Lớn rồi mà cứ chơi với điện nên vậy đấy - Seop nhìn tắc lưỡi

_ Này cậu bị gì thế? Thần kinh có vấn đề sao? - Du Jun đi lại vỗ vào vai Jun hỏi

_ Hả...gì...à...ờ chả có gì cả...hìhì - Jun cười trừ xong lén liếc qua nhìn ai đó

_ Hyung ấy..../cậu ta/...vừa cười hả? - cả bọn (trừ Jun) ngạc nhiên nhìn

_ Sao thế? Bộ đây là lần đầu tiên tớ cười sao??? - Jun hỏi

5 cái đầu *gật gật*

Cũng đúng nhỉ...đây là lần đầu tiên anh cười sao bao nhiêu chuyện xảy ra. Ngày anh bước vào thế giới Showbiz cũng là ngày mà cô nhẫn tâm bỏ anh đi. Anh đã nghĩ mình sẽ chẳng vựng dậy được nhưng nhờ mọi người trong nhóm, những người đã cùng anh suốt 1 chặng đường dài từ lúc được chủ tịch Hong nhận vào làm trainee nhưng cũng từ đó mà anh trở nên cọc cằn, khó chịu. Ít khi cười đúng hơn là chả bao giờ cười nữa.......

_ Cuối cùng cũng xong, mệt quá - Ji nói thầm, vội lấy tay lau những giọt mồ hôi trên trán, cô nhanh chóng dọn dẹp đồ và đi ra

_ Này quên 1 thứ đấy - 1 giọng nói từ sau lưng cô phát lên

_ Hả???? Ơ là anh à. Mà tôi quên gì - cô quay lại thì thấy Jun, cô hỏi

_ Chà cô mau quên thật...bữa tối - Jun

_ Ờ tôi nhớ rồi. Đợi tôi chút để tôi đem đồ về rồi sẽ đi với anh nhưng còn mọi người - Ji vẫn lạnh lùng nói

_ Yên tâm. Tôi nói họ rồi - Jun

_ Ừm - Ji

_ Ơ mà anh không định cải trang sao? - Ji nhìn hỏi tiếp

_ Hả à ờ quên....đợi tôi tí - Jun lục trong cái túi của anh ra lấy đồ dùng của anh ra, hành động đó là Ji muốn bật cười

------------Tại quán YU------------

_ Cho cháu 2 phần tteokbokki lớn - Jun nói lớn sau khi bước vào quán

_ Này anh ăn lắm thế - Ji khẽ chau mày hỏi

_ Cô khao mà tôi đâu sợ - Jun nói

Sau khi bưng thức ăn ra...cô nhìn anh ăn 1 cách chăm chú....cô cũng chả hiểu nổi chính mình nữa....bỗng anh lên tiếng:

_ Cô không ăn sao?

_ À...ờm - Ji ậm ừ

_ Mà Kell là gì của cô thế? - 1 câu hỏi từ anh khiến cô sựng lại

_ Chả là ai cả... - cô trả lời nhạt, mặt cúi gằm xuống tránh ánh mắt của anh

_ Có...phải là...bạn trai cũ..của cô không? - lại thêm 1 câu hỏi từ anh như thêm 1 nhát dao đâm vào tim cô

Chả nói gì, cô chỉ gật nhẹ ánh mắt thoáng buồn

_ Anh ta đã bỏ tôi...không nói đúng hơn....anh ta quen tôi..vì tiền và danh vọ...ng - giọng cô ngày 1 ngắt dài ra

_ Ji Yeon à..cô làm bạn gái..tôi nhé - thêm 1 câu nói của anh khiến Ji ngỡ ngàng ngước lên nhìn

_ Gì cơ? nhưng... - Ji

_ Đừng hiểu lầm. Chỉ đóng kịch thôi, tôi sẽ giúp cô trả thù anh ta. Đồng ý không? - Jun từ tốn giải thích

_ Nhưng fan của anh... - Ji

_ Chỉ là giả vờ thôi. Tôi và cô sẽ giả vờ quen nhau trong 2 tháng chỉ để chọc tức Kell còn fan của tôi thì sẽ không hề biết. Chuyện này chỉ có chúng ta biết thôi - Jun

_ Còn mọi người? - Ji hỏi

_ Họ cũng sẽ không được biết - anh nói dứt khoác

_ Ừ - Ji mỉm cười, nụ cười đó đã lọt vào mắt anh

Tôi và anh đang làm trò gì thế này...Anh, tại sao lại muốn giúp tôi chứ...Thương hại tôi sao? Anh biết nếu tôi và anh quen nhau là tôi đang lợi dụng anh để trả thù cơ mà vậy sao anh lại làm vậy chứ....Yong Jun Hyung, rốt cuộc anh là người như thế nào vậy? Anh hiểu được hết con người đang tồn tại bên trong tôi ư? Tôi....đang rung...động vì...những gì anh làm cho em sao??? Trái tim anh..ấm...áp...giữ vậy sao?

Em đã đến bên tôi 1 cách lạnh lùng nhất có thể, em đã trốn tránh tôi vì cái quá khứ, nỗi đau đó sao Park Ji Yeon? Em nghĩ trái tim băng của em sẽ mãi đông cứng sao. Không, tôi sẽ không để em 1 mình gánh cái quá khứ đau buồn đó đâu, hãy ở bên tôi, chia sẻ với tôi, tôi sẽ là người giúp em thoát khỏi cái nỗi đau đó. Tôi sẽ làm cho trái tim đông đó nứt ra...và...sống lại....trái tim đó...sẽ sống lại....và...chỉ tôi mới có được nó. Muốn biết lí do tôi giúp em sao? Chả là gì cả...chỉ vì em là người...mà tôi....luôn...muốn được ở bên...chưa có người con gái nào như em cả. Đến với tôi nhẹ nhàng nhưng rất cách xa, tôi bị em thu hút vì cái gì...sự lạnh lùng có cảm giác khiến người ta rùng mình của em sao?....em...là...người...mà tôi muốn...được....bảo vệ...và...yêu.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro