Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Tại dorm 4minute ~

_ Píp píp Hyun Ah à có tin nhắn - chuông nhạc đáng yêu phát ra từ điện thoại của Hyun Ah

_ Hyun Ah à, ngủ chưa đấy : Ki babo

_ Đang ngủ.....oppa nhắn tin làm em thức rồi này. Bắt đền đấyyyyyyyy hic hic : Ah <3

_ Vậy xuống đây đi anh có chuyện muốn nói này sẵn chuộc lỗi luôn nha : Ki babo

_ Hử???? Tối rồi mà oppa rủ mình đi đâu vậy - Ah ngóc đầu dậy, mắt từ mờ mờ sang tỉnh....cô vội lấy áo khoác rồi...từ từ lẻn ra ngoài.....

_ E hèm, Kim Hyun Ah - giọng nói quen thuộc đã phát hiện "hành vi bỏ trốn" của cô

Cô quay lại nhìn theo hướng giọng nói và cười:

_ Hyun unnie à cho em ra ngoài tí nha

_ Trời tối rồi em còn đi đâu thế? - Hyun hỏi

_ Đi chơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Thôi bye bye Hyun unnie yêu nhá. Moah~ - hành động nhanh chóng, cô hôn chụt lên má Hyun và chạy nhanh ra ngoài làm Hyun bật cười vì hành động đáng yêu của cô

Phía dưới sân ký túc xá, một người con trai mặc áo thun trắng đội nón đen đang đi qua lại dưới sân, không ai khác là Ki Kwang nhà mình

_ Oppa - Hyun Ah kêu to

_ Ya ya nhỏ thôi, làm gì mà la to thế - Ki

_ Hìhì mà hẹn ra khuya thế bộ có âm mưu gì sao? - Ah lườm nhẹ hỏi

_ Âm mưu à, ồh có đấy đi theo anh. MAU - nói rồi anh kéo Ah đi một mạch

_ Tada đến nơi rồi - Ki nói......trước mắt Ah bây giờ là......

_ Anh anh anh....muốn đi ăn...sao????? - Ah đơ ra

_ Ừ hử - Ki

_ Âm mưu quá nhỉ bộ anh chưa ăn tối à - Ah

_ Rồi....nhưng anh muốn ăn nữa. Vào thôi - Ki

_ Nhưng...nó đóng cửa mà..... - Ah nhìn sang bảng đang treo trên cửa ra vào

_ Cứ vô đi em hỏi nhiều quá - Ki kéo cô vào.......vừa đẩy cửa vào thì..............

Pụp pụp pụp......có vài tiếng nổ phát ra...đèn được bật sáng...và trước mắt cô là......

HAPPY BIRTHDAY KIM HYUN AH

Và tất cả mọi người, BEAST, 4minute, G.Na, Apink, Huh Gak và cả chủ tịch Hong cũng có mặt.....một sinh nhật mà mọi người dành cho cô thật bất ngờ...ấm áp....và len lỏi 1 chút hạnh phúc của 1 đại gia đình​

_ Oppa, mọi người.... - Ah ngạc nhiên nói, mắt hơi rưng rưng​

_ Hyun Ah à chúc mừng sinh nhật em của unnie nhá - Ga Yoon đi lại vui vẻ nói​

_ Sinh nhật vui vẻẻẻẻẻ - Ji reo lên​

_ Mọi người...em.... - Ah ngập ngừng nói​

_ Thôi thôi khóc đủ rồi đấy vô ăn bánh kem sinh nhật này - Jun lại dỗ đứa em họ của mình và đẩy cô vào​

Một lúc sau, Ki đem chiếc bánh kem ra, chiếc bánh kem hình con thỏ mà Ah luôn thích nhất​

_ Oppa à - Ah kêu lên​

_ Happy birthday Hyun Ah của anh nhá - Ki vui vẻ nói​

_ Ai....cơ....? - Ah hết sức ngạc nhiên hỏi​

Anh đặt chiếc bánh kem xuống, đi lại gần Ah và nói:​

_ Em đấy, Kim Hyun Ah...là của anh hehe​

Câu nói của Ki làm cô đỏ mặt, cứ cúi gằm xuống không dám ngước lên nhìn anh​

_ Á Ki oppa vừa tỏ tình với Ah unnie kìa - So Hyun reo lên​

Và mọi người bắt đầu bữa tiệc, một sinh nhật đầy ấp tiếng cười vui vẻ và hạnh phúc, nhất là Ah. Cô rất vui vì cuối cùng Ki Kwang cũng đã chịu hướng trái tim của anh về phía cô. Từ lúc traniee đến giờ, mấy năm rồi ấy nhỉ, cô và anh vẫn chỉ là 1 người anh trai và 1 cô em gái lúc nào cũng tươi cười, vui vẻ có lúc hay nũng nịu....nhưng bây giờ....anh trai và em gái đã được dập tắt hẳn....chỉ còn....là.....một couple thật sự​

Bữa tiệc kết thúc nhanh chóng, mọi người ai nấy về ngủ hết...chỉ còn đôi uyên ương mới thành là đang đi dạo cùng nhau......​

_ Oppa - Ah khẽ gọi anh​

_ Hử? - anh đan tay mình vào tay cô hỏi​

_ Những gì anh nói...lúc nãy là.... - cô nói lí nhí​

_ Là thật, em không tin à - Ki chen vào câu nói của cô​

_ Em....em chỉ nghĩ rằng......em - cô ngập ngừng, lúc này đây cô vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt anh​

_ Này ở dưới đấy có gì hay lắm à sao cứ cúi mặt xuống thế? - anh cũng như cô, cúi mặt xuống nhìn cô​

_........ - mặt cô đỏ ửng lên......​

_ Em, bây giờ chỉ cần nghĩ rằng.....Anh Yêu Em. Là được rồi - anh nói, kéo nhẹ cô vào lòng.....rồi từ từ cô khẽ gật đầu và dựa vào lòng anh...........một nửa của họ đã ghép lại với nhau​

~ Flash back ~​

Một cô bé cỡ 13 tuổi bước vào công ty CUBE cùng anh mình, Jun Hyung (anh em họ nhưng bằng tuổi)​

_ Ya Jun hyung, đây là ai thế? - 1 đám trẻ cỡ tuổi cô hoặc lớn hơn đi tới khoác vai Jun hỏi​

_ Đây là Kim Hyun Ah, em họ mình. Nó được chọn vào traniee của CUBE - anh cô, Jun nói​

_ Annyeong~ Hyun Ah, anh là Yo Seop - cậu bé đó tươi cười nói​

_ Còn anh là Ki Kwang^^ - cậu bé tiếp theo nở nụ cười với nó.....bỗng tim cô bé đập liên hồi vì nụ cười đó....​

~ End flash back ~​

Ngày đó, ngày em bước vào traniee cùng Jun oppa, ngày em gặp anh. Anh đã tươi cười, nói chuyện vui vẻ với em.....anh nhớ chứ, ngày mà lần đầu tiên em gặp anh, bị anh làm con tim em cứ đập liên hồi....em cứ ngỡ là ngộ nhận....cứ ngỡ chỉ là thoáng qua thôi, vì lúc đó em còn là đứa trẻ 13 tuổi thôi mà anh. Nhưng, thời gian trôi qua....ngày cứ tiếp dài dài....anh và em cứ nói chuyện vui vẻ, cười nói cùng những trò tinh nghịch mà cả đám mình hay làm...lúc đó em mới nhận ra.....là....mình, Yêu Anh...đến nhường nào. Lúc anh nói anh đã có bạn gái, anh có biết là em buồn như thế nào không? Rồi sau đó anh lại chọc ghẹo em và làm em cười trở lại.....Anh làm em buồn đến mức hận anh rất nhiều nhưng lại làm em vui trở lại 1 cách nhanh chóng khi em nhìn vào nụ cười nở trên môi anh....em hạnh phúc lắm. Bây giờ, em không quan tâm mọi người nói gì cả, không quan tâm fans sẽ anti em như thế nào...vì bây giờ, em...đã có...anh bên cạnh. Chỉ cần như vậy....là em hạnh phúc lắm rồi. Mãi bên em nhé anh, saranghae!​

------------------------------------​

Một ngày mới lại bắt đầu, BEAST đang bận rộn cho việc đi lưu diễn trong 3 tháng​

_ Ji Yeon này, em chuẩn bị trang phục cho lần lưu diễn của BEAST chưa vậy? - anh quản lí hỏi cô​

_ Dae, em chuẩn bị rồi ạ để em đi lấy cho anh - Ji nói rồi chạy đi​

_ Ưm....ở đâu rồi nhỉ??? Rõ ràng là mình cất nó trong đây mà - vào chỗ cất đồ, Ji dòm qua lại tìm​

_ Nè đang kiếm gì đấy? - 1 giọng nói quen thuộc lẫn ấm áp cất lên từ phía sau​

_ Jun oppa, anh vô đây làm gì thế? - cô quay lại và gọi tên anh​

_ Anh thấy em chạy đi đâu đó liền đi theo thôi - anh cười​

_ Này, anh giấu...cái gì sau lưng đấy - cô nhìn nhìn phía sau anh​

_ Có gì đâu mà em đang kiếm gì đấy - anh hỏi​

_ Kiếm đồ cho tụi anh đấy. Em nhớ là em để ngay đây mà giờ không thấy đâu cả - cô chỉ vào chỗ để đồ nói​

_ Anh biết nè. Muốn anh chỉ không? - anh nói​

_ Đâu ạ, lẹ đi em còn đưa cho anh quản lí nữa - cô hối thúc anh​

_ Hôn anh cái đi anh chỉ chỗ, nhá - Jun đưa má anh ra trước mặt cô​

_ Em không giỡn đâu mà, trả đồ cho em điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii - Ji không chịu lời đề nghị của anh​

_ Vậy thì thôi anh khỏi đưa - Jun​

_ Ghét anh quá, có đưa không thì bảo? - Ji​

_ KHÔNG, hôn anh thì anh mới đưa, lẹ - Jun​

Hết cách xử lí...và cô đành phải hôn lên má anh, nhưng đang nhón người lên thì......anh quay mặt lại và.........một lần nữa, môi chạm môi làm cô bất ngờ.......nhưng 1 lúc sau cô cũng chìm vào nó​

_ Vậy mới ngoan chứ, vợ yêu - sau khi họ rời nhau, anh nói​

_ Aishhhh đồ đáng ghét, anh chết đi, bây giờ trả em đồ. MAU - cô đánh yêu anh vài cái để tỏ vẻ dỗi​

_ Anh đưa cho anh quản lí rồi còn đâu mà đưa em, haha em bị anh lừa rồi - Jun phá lên cười sự dỗi đáng yêu của cô​

_ Anh anh anh anh........ - cô bực tức chả nói lên lời, bước đi không thèm ngó ngàng gì đến anh​

_ Ơ ơ ơ này, thôi đừng giận mà - anh chạy theo cô năn nỉ​

Nhưng đáp lại anh là cái liếc xéo đáng yêu của cô​

_ Thôi mà đừng giận nữa mà, Ji à - anh vẫn chạy theo nắm tay cô lại​

_ Bỏ em ra, em ghét anh, đồ đáng ghét, anh đi chết đi >"< - cô nói 1 lèo​

_ Vậy là em đang ghét anh đúng không? - anh hỏi​

_ Anh...còn phải......... - chưa để cô nói hết câu thì anh đã hôn môi cô, 1 lần nữa​

_ Em, hết ghét chưa này - sau khi buông cô ra, anh hỏi​

_...... - cô chỉ biết im lặng, cúi mặt xuống​

_ Vậy anh trả lời dùm nhá, em....hết ghét anh rồi....chỉ có....YÊU thôi, đúng không? - anh nói nhẹ nhàng......và đáp lại anh....là cái gật đầu nhẹ, của cô​

Em quá yêu anh rồi sao? Cứ mỗi lần em giận hờn thì chưa đầy 1 tiếng anh đã dập tắt nỗi giận đó trong em, anh hiểu em hơn chính bản thân em hiểu em luôn à. Anh à đừng làm em yêu anh quá có được không? Nếu như mình lại xa nhau hay khi nhận ra mình không phải là của nhau....thì em sẽ chết mất.....em sẽ chết nếu như biết mình không thuộc về nhau. Anh à, em yêu anh nhiều lắm​

Anh, lại là người hiểu em nữa rồi. Anh cứ thấy lạ là sao mình mới gặp em mà lại hiểu em đến mức không ngờ tới như vậy, cô stylist bé nhỏ của anh, anh sẽ là người làm em hạnh phúc nhất. Vì vậy, em hãy chỉ mãi là...của anh thôi nhé.....anh không sang sẻ em cho ai đâu. Chỉ mãi là của anh thôi, dù như vậy có ích kỉ....nhưng anh đã nhận ra rằng...em...là người...quan trọng nhất...đố với anh. Anh yêu em nhiều lắm, Ji à​

~ Trên máy bay đi lưu diễn ở Paris, đợt I ~​

BEAST đang ngồi nghịch phá trên máy bay (đúng là lũ yêu), người thì nói chuyện luyên thuyên như Seung và Du Jun, người thì hết chạy đi chỗ này lại chạy đến chỗ khác như Seoppie nhà ta. Ki thì ngồi nhìn ra cửa số (nhớ Hyun Ah đấy)....cậu út Woon là im lặng nhất, cứ ngồi im 1 chỗ và....ngủ. Bây giờ chỉ còn đôi JunJi là đang tay trong tay vui vẻ với nhau thôi​

_ Này, coi tụi nó kìa. Bộ rời xa nửa bước là chết hay sao mà cứ....chậc chậc....lúc ngủ cũng dựa vào nhau, tay trong tay mới đau - ông Du Jun lại lên máu nhiều chuyện, ca cẩm nói​

_ Cậu vui nhỉ, bộ ghen tức hay sao mà cứ liếc dòm chuyện riêng của người khác quài thế - Seung​

_ Nhìn thấy....không ưa thôi, ai biểu...cướp....em tôi mà không lo cho được - Du Jun nói​

_ Em nào? Cậu coi Jun là em khi nào thế????? - Seung hỏi​

_ Ai nói tôi coi thằng đó là em, tôi nói Ji cơ mà - Du Jun nói tỉnh bơ​

_ MWO????? EM ??????? JI Á????? - Seung giật bắn người dậy la lên​

_ Ấy, nhỏ nhỏ thôi tụi nó thức bây giờ - Du Jun nhanh chóng bịt miệng Seung lại​

_ Chuyện là thế nào vậy? - Seung nhỏ tiếng lại​

~ Flash back ~​

_____Tại nhà Kell______​

_ Kell à xin Ji Yeon tha thứ rồi quay lại với em ấy bây giờ vẫn còn kịp mà - Ji Hyun đang khuyên Kell​

_ Chị này, chị là người chị mà em kính trọng nhất. Bây giờ chỉ vì con nhỏ đó mà chị khuyên can em à - Kell​

_ Chị xin em, Kell hãy tỉnh lại đi. Vì chuyện gì mà khiến em thành người tàn nhẫn với phụ nữ thế. Em đã bỏ lỡ 1 cô gái tốt rồi đấy Kell - Hyun nói​

_ Đủ rồi đấy chị - Kell nói to​

_ Chị xin em mà, vì Du Jun đi em - Hyun nói​

_ Cái gì? Vì bạn trai chị ư? Cớ gì thế? - Kell nhếch mép cười​

_ Ji Yeon....là em gái ruột của Du Jun đấy.....Nếu như anh ấy biết em đã phản bội con bé, thì anh ấy sẽ không tha cho em đâu - Hyun​

_ GÌ CƠ???? EM GÁI, đâu ra cái tin vịt đó đấy. Cô ta là con một của gia đình Park mà, với lại anh ta mang họ Yoon thì sao là anh của cô ta được - Kell​

_ Không, đó là sự thật. Có 1 lần bà Park nói với chị rằng Ji có 1 người anh trai nhưng đã mất tích từ lúc xảy ra tai nạn trộm cắp ở nhà họ. Anh ấy bị đập vào cửa kính nên ngất xỉu và bị mất trí nhớ nhưng cả nhà cứ tưởng là anh ấy đã ra đi nên...họ không tìm anh ấy. Cho đến khi biết được anh ấy còn sống..... Trên cổ anh ấy có đeo 1 sợi dây chuyền mà mẹ 2 người đã làm riêng cho họ. Một sợi có chữ J là tên Ji Yeon, còn sợi kia có chữ Y là tên Yun Ho. Tên thật của anh ấy là Park Yun Ho (mình lấy đại thôi nha) - Hyun từ tốn kể lại​

Du Jun đứng ngoài cửa đã nghe thấy hết, anh không tin vào mắt mình. Park Ji Yeon là em gái của anh sao???? Tên anh là Park Yun Ho thiệt à. Còn Kell, anh ta đã là cho em gái anh ra nông nỗi đó sao?????? Đầu anh lại bắt đầu quay cuồng​

_ Oppa à

_ Gì vậy em???

_ Oppa của em, em yêu oppa lắm, hìhì

_ Con nhóc này bữa nay lại còn biết nói câu đó nữa chứ

_ Nếu như có chuyện gì xảy ra mình vẫn không quên nhau chứ oppa, ba mẹ mình, gia đình mình sẽ mãi vui vẻ và hạnh phúc đúng không?

_ Ừ Ji Yeon à, mãi mãi

_ Không, anh ấy không có chết. Oppa của con không chết, mong các bác sĩ......hãy cứu.....anh ấy........anh ấy đã...hứa....là sẽ mãi....bên con cơ mà.....cha mẹ....làm gì đi chứ

_ Cháu tên gì? Cha mẹ cháu đâu???

_ Cháu....không nhớ gì cả. Cô là ai???? Sao cô biết cháu

~ End flash back ~​

_ Vậy Ji là em gái cậu thật sao? Hèn gì tụi này thấy cậu cứ quan tâm đến con bé quài - Seung nói sau khi nghe Du Jun kể lại​

_ Lúc tôi ở bệnh viện, thật sự là chả còn ai ở đó cả. Tôi cũng không nhớ được gì, may là có Yo Seop và mẹ cậu ấy, người đã cưu mang tôi và đem tôi về nuôi - Du Jun nói​

_ Vậy ngoài Seop ra không ai biết chuyện đó sao? - Seung hỏi​

_ Tôi kêu Seop đừng tiết lộ chuyện này cho đến khi tìm được gia đình mình - Du Jun nói​

_ Vậy cậu có định nói cho Ji biết chuyện không? - Seung hỏi lần nữa​

_ Tôi sẽ nói nhưng chưa phải lúc - rồi Du Jun định ngủ thì.....​

_ Ê ê khoan sao cậu biết đó là em cậu - vẫn chưa tin hẳn, Seung lay lay Du Jun dậy​

_ Thì....lúc Ji Hyun kể cho tôi về gia đình của Ji Yeon thì cô ấy thấy được sợi dây chuyền trên cổ tôi này - nói xong Du Jun lấy sợi dây ​

chuyền ra​

_ Chà coi bộ lần này 2 anh em đoàn tụ phải cảm ơn Hyun nhiều đấy. Trong CUBE chẳng phải cô ấy là đáng thương nhất sao? - Seung nói​

_ Ừm....giờ để tôi NGỦ cái coi nhức đầu quá đây này - không để Seung nói gì thêm, Du Jun nhắm mắt lại và chìm sâu vào giấc ngủ​

Khi đã tới nơi, tiếng đầu tiên vang lên khắp sân bay là..................​

_ BEASTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT - fan đang hò hét​

_ Ặc tụi anh có nhiều fan nhỉ. Thôi em đi hướng khác đây mắc công bị fan của tụi anh "tấn công" mất hehe - nói rồi Ji chuồn đi cửa sau nhưng đã bị Jun kéo lại​

_ Này không được. Anh không cho vợ rồi xa anh đâu nhé! - anh kéo Ji đi ra cửa chính mà không cho Ji nói gì thêm​

Len lỏi qua đám đông kia, chen đông đúc đến nỗi tay Ji sắp tuột khỏi tay Jun nhưng đã bị 1 fan giữ lại và fan đó vội kéo Ji đi ra​

_ Ơ bạn bạn gì ấy ơi - Ji gọi người đã kéo cô ra khỏi Jun​

_ Suỵt chị cứ đi theo em đi - cô gái đó nói nhỏ​

Lúc này đây BEAST đã thoát ra khỏi fan đang chen đông đúc kia và.........​

_ YA Ji Yeon à Ji Yeon, cô ấy đâu rồi - Jun nhìn lại phía sau bàn tay...nó trống trãi​

_ HẢ????? Có ai thấy Ji không vậy? - Seop​

_ Tôi vừa thấy...cô ấy bị ai đó kéo đi đấy - anh quản lí đi sau nói chỉ theo hướng Ji bị kéo đi​

_ MWO??????? - cảm đám la lên​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro