Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại lúc này đây, Ji đang bị 1 cô gái lạ mặt kéo đến 1 chỗ nào đó tối tăm

_ Bạn gì ơi... - Ji gọi lí nhí

_ Nín đi, cô phải đi với tôi - cô gái đó học hằn nói

_ Unnie à em đã đưa cô ta đến rồi đây ạ - đến nơi chỗ có 1 cô gái khác đang đứng quay mặt vào trong, cô ta nói

_ Tốt xứng đáng là fan của unnie đấy - cô gái đang quay mặt vào trong nói, giọng rất quen thuộc

_ Yu...ri. Là cô, phải không? - chợt Ji lên tiếng khi nhận ra giọng nói đó

_ WOa cô cũng thông minh lắm đấy. Giờ thì cô hiểu vì sao mình được đưa đến đây rồi nhỉ - Yuri nói giọng chua chát

_ Cô muốn gì? - Ji hỏi 1 cách lạnh lùng nhất

_ Muốn gì à. Cái đó tôi phải hỏi 1 đứa con ranh như CÔ, mới đúng chứ, PARK JI YEON. Một đứa Stylist quèn như cô, thì muốn gì ở Jun oppa của tôi chứ - ả đanh đá nói

_ Jun oppa...của cô??? Xin lỗi nhưng tôi có nghe nhầm không? Theo tôi nhớ là CÔ, CHÍNH CÔ đã cướp mất đi nụ cười của anh ấy 1 lần, vào đúng lúc anh ấy vui nhất khi được debut. Chỉ vì lợi ích RIÊNG của cô mà làm anh ấy mất hết niềm tin vào tình yêu đấy - Ji sắc lại

_ CÔ....câm đi, Hani trói cô ta lại - rồi ả ra lệnh cho đứa vừa đưa cô đến đây

_ Cô không...có.....ưm ưm..... - Ji giằng co khi bị Hani trói lại nhưng cô không thể chống cự hơn nữa khi bị....thuốc mê thấm vào. Yuri lôi cô dựa vào góc tường ngay đó, lệnh cho Hani canh chừng xong bỏ đi đâu đó

____Tại khách sạn nơi BEAST dừng chân nghỉ______

Jun Hyung và Du Jun cứ đi qua đi lại đứng ngồi không yên, người thì sốt ruột lâu lâu thì nhìn đồng hồ nhăn mặt còn người thì cứ móc điện thoại ra rồi cất vô cỡ hơn 10 lần

_ YA 2 người đó ngồi xuống 1 chỗ được không hả? - Seung gắt lên

_ SAO MÀ NGỒI YÊN ĐƯỢC HẢ? - 2 Jun đồng thanh quát to xong quay sang nhìn nhau

Bỗng có chuông điện thoại reo lên từ túi Jun

_ Chuyện gì đấy? - anh bắt máy nói giọng gắt gỏng như sau đó thì....

_ Cô cô cô giữ Ji ở đâu HẢ - anh quát to sau khi nghe được gì đó từ Yuri rồi bật loa lớn

_ Anh nghe đây, Ji Yeon yêu quý của các người đang nằm trong tay tôi đấy. Muốn gì thì cứ đến đây đi rồi biết. À Jun à em hi vọng mình sẽ làm lại từ đầu như trước, nhé - giọng ả nói qua điện thoại rồi dập máy

_ Đồ trơ trẽn - Du Jun nói

_ Cô ta.... - mắt Jun long sòng sọc lên trông thật đáng sợ khiến mọi người rùng mình, anh luôn được mệnh danh là Joker lạnh lùng của BEAST nên khi mặt anh ấy biến đổi như vậy......

_ Chỉ vì cậu thôi đấy YONG JUN HYUNG - Du Jun nhào tới túm cổ áo Jun lại

_ GÌ MÀ ĐỔ LỖI CHO TÔI HẢ. BỘ CẬU THÍCH JI YEON HAY SAO MÀ TRANH CÃI VỚI TÔI. CẬU CÒN LÀ BẠN TÔI KHÔNG ĐẤY - cục tức của Jun đã bùng phát, anh quát to

_ Jun Hyung à không phải đâu. Du Jun là..... - Seung chạy lại can ngăn

_ LÀ GÌ? SUỐT NGÀY CỨ NHÌN, QUAN TÂM JI YEON NHƯ THẾ THÌ KHÔNG PHẢI THÍCH CHỨ LÀ GÌ - Jun không để Seung nói hết câu thì đã chen vào

_ HYUNG BÌNH TĨNH LẠI COI YONG JUN HYUNG - đến Seop còn hét to làm Jun phải khựng lại

_ Hyung bình tĩnh lại chưa - sau khi thấy mặt Jun đã trở lại bình thường, Seop nhỏ nhẹ nói

Và đáp lại là cái gật đầu nhẹ....rồi Seop từ từ kể lại đầu đuôi sự việc.....5' sau

_ Nói vậy, cậu là anh ruột của Ji...sao - bỗng thấy mình có lỗi, Jun hạ giọng xuống

_ Ừm....tôi xin lỗi cậu vì quá nóng nảy nên - Du Jun cũng nói nhẹ giọng lại

_ Tôi cũng vậy, hòa nhé! - Jun lại chìa tay ra làm hòa với Du Jun

_ Nhưng bây giờ mình phải tìm cho ra Ji Yeon, phải làm sao đây - Ki giờ mới lên tiếng

_ Yuri, cô ta muốn tôi. Tôi sẽ đi gặp cô ta - Jun

~ Tại chỗ gặp ~

_ Helu lâu rồi không gặp, anh vẫn khỏe chứ - Yuri bước vào 1 quán coffee lại chỗ Jun đang ngồi

_ Không khỏe lắm khi gặp cô, giờ nói đi Ji Yeon đang ở đâu - Jun

_ Từ từ đã anh, em lâu nay mới gặp lại anh mà - ả nói

_ Đủ rồi đấy, quen tôi chừng ấy năm chắc cô cũng hiểu tôi ghét thứ phụ nữ cứ kéo dài thế nào mà - anh gằng giọng

_ Okie thôi được, Ji Yeon à yên tâm. Cô ta đang ở 1 nơi rất tốt, đẹp nữa - ả nhếch mép nói

_ Cô muốn gì ở tôi - anh nói

_ Một cái đơn giản thôi, làm lại....với tôi - ả từ từ ghé sát vào tai anh nói khẽ

_ Cô bị hoang tưởng sao. Người như cô thiếu gì người theo bám dính lấy tôi làm gì - anh cười khểnh

_ Đúng, anh nói đúng em thì rất nhiều người theo nhưng, em chỉ muốn 1 người...là ANH - ả nói

_ Nếu tôi không chịu...thì sao - Jun

_ Dễ ẹt, nếu anh không chịu, thì em sẽ....làm gì nhỉ. Mạng sống của cô bạn gái của anh đang trong tay em đấy - lại cái nhếch mép cười khoái chí đó, ả vênh lên

Chần chừ 1 hồi lâu, anh nói:

_ Thôi được, tôi đồng ý....ý quên, anh đồng ý

_ Vậy đi theo em nhá - nói rồi ả kéo Jun đứng dậy đi

_________Tại 1 nhà kho tối tăm_________

*Cạch*....một luồng sáng nào đó được mở toang ra, Ji khẽ ngước lên nhìn theo hướng ánh sáng vừa làm chói mắt cô kia và khẽ chau mày, cũng đúng thôi vì cả 2 tiếng đồng hồ cô đã được nằm trong bóng tối, mới được nhìn thấy ánh sáng bây giờ, nhìn theo hướng đó....chợt cô nhận ra 2 dáng vẻ quen thuộc đến hơi kinh người kia....họ từ từ bước vào trong. Điều đầu tiên cô cất khẽ lên yếu ớt:

_ Jun...oppa

_ Kwon Yuri, cô đã làm gì cô ấy đấy? - Jun nhìn thấy Ji đang trong tình trạng trói chặt vào 1 cây cột, khắp người chỉ toàn là vết bầm như mới

_ Anh à không phải em làm đâu. Là con nhỏ fan ý mà - ả ta biện minh cho mình

~ Flash back ~

_ Hani, canh chừng cô ta cho unnie nhá, mà này...nhớ lấy "cái gì đó" tẩm bổ cho cô ta đấy - Yuri đứng ra lệnh cho con nhỏ fan

_ Là sao unnie? - Hani đớ ra

Nghe xong câu nói của Hani, Yuri khẽ cười nhếch lên và lấy cây gậy gần đó đi lại chỗ Ji Yeon đang bị trói

*BỐP*........và giơ lên đánh vào người Ji 1 phát

_ Là thế đấy. Phải tẩm bổ chứ - ả cười khinh

~ End flash back ~

_ Thả cô ấy ra đi - Jun lên tiếng, đôi mắt khẽ nhìn Ji thương xót

_ Đâu dễ vậy anh, em phải chứng minh xem anh có thật lòng quay lại không chứ - ả nói

_ Vậy giờ....em muốn...gì? - Jun cố gắng để nói từ "em"

_ Anh phải.....công khai với báo chí về chuyện của mình và sau đó...tống khứ cô ta khỏi CUBE Ent - ả đi lại gần ghé sát vào tai Jun nói

_ Đó là công việc không thể lẫn lộn - Jun nói 1 cách dứt khoát

_ Vậy thì...1 nhát thôi. NGAY TIM ĐẤY - rút con dao đã thủ sẵn trong người ra, ả đi lại gần Ji

_ Đừng, được anh....đồng ý - Jun

Câu nói của Jun coi như cũng là 1 cách giải thoát cho cô, anh không thể làm gì khác được. Anh không thể nhìn vào ánh mắt của cô cũng như nghe cô nói....sau khi ả thả cô ra điều duy nhất anh nghe được từ cô là "Anh à, đừng".......và.....cuộc sống của 2 người lại lập lại con số 0 rồi.....anh sẽ phải làm gì đây

KWON YURI CỦA SNSD VÀ YONG JUN HYUNG CỦA BEAST THÀNH ĐÔI....CÒN CÔ STYLIST PARK JI YEON?????

Ngày hôm qua, anh Yong Jun Hyung đã thông báo rằng chuyện giữa anh và Ji Yeon giờ chỉ là quá khứ, anh và cô bây giờ là bạn. Và anh cũng nói thêm rằng, mình đang hẹn hò với Kwon Yuri thành viên của SNSD. Anh ấy đang làm gì vậy???? Cùng 1 lúc mà bỏ người này quen người kia

_ Ki oppa anh....làm ơn tắt....dùm em đi - Ji đang nằm trong bệnh viện sau khi được thả ra, BEAST kết thúc buổi diễn sớm và mọi người đến thăm cô....nhưng không có...mặt...anh​

_ Anh...xin lỗi, đáng lẽ anh không nên bật - Ki​


_ Không sao ạ. Bây giờ....em muốn được....nghỉ ngơi, mọi người về đi ạ - Ji khẽ nói, ánh mắt cứ hướng về phía trời, có lẽ cô chưa muốn chấp nhận...sự thật này

_ Vậy tụi anh về - Du Jun đẩy cả bọn ra để lại mình cô trong căn phòng....lạnh lẽo đó

Hướng mắt về bầu trời trong xanh kia....trái tim lại tan nát 1 lần nữa và nó đã nát vụn ra rồi....nát hơn cả lần trước 100 lần. Cô biết, anh làm vậy là vì cô....nhưng cô cũng đau và...cô hận. Cô đau vì thấy anh và cô ta tay trong tay....thân mật dù chỉ là diễn kịch......cô hận...hận chính bản thân mình. Tại sao cô lại yêu anh đến như vậy? Mớ bòng bong lại xuất hiện trong đầu cô...cô trong còn sức lực nào nữa. Nước mắt....nó lại rơi....lại tuông ra không ngừng nghỉ làm ướt đẫm khuôn mặt nhỏ bé của cô

_ Ji à - bỗng 1 cái *cạch*, cánh cửa mở ra. Du Jun đi vào nói

_ Anh....hai à - cô khẽ gọi anh

_ Sao?? em biết - anh ngạc nhiên hỏi

_ Em biết....lâu rồi. Chỉ là em không chắc - Ji nói nhạt, ướt mắt vẫn cứ chảy dài xuống

Đi lại gần Ji, anh ôm cô em gái bé bỏng của anh vào lòng:

_ Em gái à. Cứ khóc đi, khóc cho đã đi rồi...hãy bắt đầu 1 ngày mới

_ Anh à, em sẽ....nghỉ việc - cô nói trong nước mắt

_ Đây là quyết định, của em. Anh không có ý kiến và anh sẽ ủng hộ em dù thế nào - Du Jun nói

Dựa vào lòng anh mình, cô khẽ gọi:

_ Oppa à


Lâu lắm rồi, cô mới được dựa vào lòng người thân của mình. Ba mẹ cũng không bao giờ cho cô cái ôm ấm áp đến như vậy, họ chỉ biết công việc...và công việc. Cảm giác ấm áp này cô mong mỏi lắm rồi....từ 1 người anh ruột...người anh mà cô đã mong mỏi lâu rồi. Ngồi vào lòng anh mình cô lại nhớ lại những kỉ niệm hồi nhỏ của 2 đứa....trẻ con và vui vẻ cùng những trò tinh nghịch và phá phách của cô

_ Oppa à, coi nè

_ Gì đấy, em....chạy gì mà....nhanh thế. Mệt...đứt hơi...luôn...này

_ Bông sen nè hehe. Đẹp không oppa?????

_ Trời, con nhóc...này...có vậy...mà cũng rủ...oppa chạy...như chạy đua ấy

_ Kệ emmmmmmmmm

Kỉ niệm vui vẻ của 2 đứa, nếu nhìn thoáng qua thì giống như vợ chồng ấy haha. Cứ bám dính lấy nhau suốt ngày không thả gì hết

_ Nè tụi bay phải em anh không đó? Gì mà cứ dính lấy nhau như keo dính chuột thế???

_ Anh em....thì tụi này là anh em mà nhưng thân lắm ááááá

_ Tại con nhỏ này chứ bộ, làm mấy đứa nó cứ hiểu lấm, mệt chết với con nhóc này ấy

Rồi những lúc em khóc, oppa luôn bên cạnh dỗ dành em....em nhớ những lúc ấy nhìn oppa rất tức cười đấy hehe. Không giống kiểu của oppa chút nào nhỉ

_ Em gái thân yêu à nín đi nhá để anh đi mua kem ăn nghen

_ Ứ ừ em không ăn...hichic em không muốn ăn gì hết....

_ Này mai mốt phải cẩn thận đấy em gái, cứ như con trai ấy suốt ngày chạy hết chỗ này đến chỗ khác

_ Đau em, anh làm cẩn thận 1 chút....hichic....không được à

_ Happy birthday Ji Yeon thân yêu nhá...

_ Không chịu, em muốn ba mẹ về cơơơơơơ

_ Ba mẹ bận rồi anh em mình tổ chức cũng được mà

_ KHÔNG là KHÔNG....sinh nhật....hichic...của em em muốn đông đủ...cả...hichic gia đình cơ

_ Yaishhhhhh con gái gì mà mít ướt thế. Mệt quá

_ Huhuhuhuhuhuhuhuhuhu em ghét oppa lắmmmmmmmmmm

_ Ớ ớ thôi thôi nín đi anh hát ru cho nghe nghen. Nào nín đi em gái yêu àààààà

Những hành động ngớ ngẩn của em làm anh mệt mỏi lắm à. Em cứ mít ướt làm anh chán sao???? Anh hai này, em hứa em sẽ không khóc nữa đâu. Ji Yeon của oppa sẽ là 1 cô gái mạnh mẽ , không khóc nhè nữa. Em sẽ trưởng thành hơn để oppa của em không phải lo cho đứa em gái ngốc nghếch này nữa nghen

Ngày hôm sau

_ Ji - cánh cửa lại mở ra, Kell bước vào gọi cô

_ Anh...đến đây...làm gì - cô ngạc nhiên hỏi

_ Tặng cô này...và cũng muốn, xin lỗi cô...về mọi việc đã xảy ra - Kell nói

_ Cảm ơn anh, tôi cũng quên rồi - Ji cười nhẹ

_ À Kell này em muốn hỏi anh 1 câu có được không? - và cô nói tiếp

_ Gì vậy??? - Kell hỏi

_ Mình làm..anh em ...kết nghĩa nha - cô nói

_ Anh em sao???? Cũng được dù gì em cũng đã tha thứ cho anh rồi. Từ nay anh sẽ luôn bảo vệ cô em gái kết nghĩa của mình - anh nghĩ thầm

_ Ừ được - anh mỉm cười với cô

Kell và cô nói chuyện vụi vẻ hơn, có vẻ anh đã biết được lỗi sau của mình rồi. Họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Và đằng sau cánh cửa phòng bệnh kia...1 con người với trái tim đang tan nát thành thừng mảnh khi thấy cảnh đó....anh phải làm sao đây chứ? Người con gái anh yêu đang nói chuyện cười vui với bạn trai cũ...trong khi 2 người đã chia tay và....cô rất hận anh ta kia mà

_ Anh à, mình vô thăm Ji Yeon đi chứ - lại là Yuri, ả chạy tót lại khoác tay Jun và mở cánh cửa kia ra....hai ánh mắt....hai con người....lại đụng mặt nhau...

_ Anh...đến đây làm gì - Kell đứng dậy bỗng gắt lên

_ Kell à - Ji níu áo Kell lại

_ Chị đến thăm em này Ji Yeon - ả mỉm cười 1 cách chua chát

_ .... - Ji không nói gì, chỉ thoáng nhìn anh và sau đóngoảnh mặt ra cửa sổ

_ Em vẫn thích nhìn nó...khi..buồn...đúng không, Park Ji Yeon? - anh nhìn cô nghĩ thầm

Không khí trở nên căng thẳng và ngột ngạt hơn, Yuri thì khỏi nói cứ cái kiểu phá đám khiến cả Kell cũng bực tức dùm cô. Còn Jun, anh cứ im lặng, lâu lâu thì 2 mắt chạm nhau với cô...khi thì phải lơ đi vì ả chen vào nói nói gì đấy với anh.....

_ Cảm ơn 2 người đã đến thăm...nhưng bây giờ, tôi muốn ngủ - không khí ngột ngạt chợt dập tắt khi cô lên tiếng 1 cách nhạt nhẽo nhất và vội quay mình vào trong giả vờ nhắm mắt

_ Chà Ji Yeon vui vẻ không còn nữa rồi nhỉ, hìhì thôi tụi chị về nhá - ả cũng đứng lên và nhếch miệng cười đắc thắng, không quên kéo Jun đi cùng

Sau khi họ đi, Kell lên tiếng:

_ Em không cần phải....chạy trốn nữa đâu

_ Đúng là anh mà, biết em đang giả vờ sao? - ngẩn mặt lên, Ji mỉm cười nhẹ và đáp lại cô là cái gật đầu của anh. Anh cũng như Jun vậy, hiểu cô rõ hơn ai hết..chỉ cần vài lần tiếp xúc thôi...cũng khiến và hiểu được con người thật của cô...đáng yêu và nhí nhảnh đến nhường nào

_ Đêm nay anh ở lại với em nhé! - và cô nói tiếp

_ Ừm... - Kell gật đầu nhẹ

Rồi dần dần...cô cũng chìm sâu vào giấc ngủ....cô muốn quên đi nó, quên đi tất cả, giờ đây đầu cô thật sự rỗng tuếch. Cô phải làm sao đây khi con tim cô đang tan nát rất nhiều.....

Anh xin lỗi em nhiều lắm, Park Ji Yeon ạ. Xin lỗi em vì đã làm em mất đi nụ cười trong sáng và hồn nhiên nhưng....anh không thể làm gì khác được...xin lỗi em....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro