Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Do Kyung Soo sẽ đi đóng phim truyền hình! Tin tức này giống như bom nổ lan rộng khắp mọi ngõ ngách của ký túc xá truyền vào trong tai của mọi thành viên.

"Thật tuyệt, Kyung Soo! Cậu sau này trở thành diễn viên nổi tiếng rồi đừng quên mọi người đấy nhé!" Baek Hyun hưng phấn và khoác tay lên người của Kyung Soo, vì người anh em tốt này mà cảm thấy vô cùng hài lòng. Từng thành viên của EXO đều thay KyungSoo mà cảm thấy vui vẻ, bởi vì EXO bọn họ cuối cùng cũng có một diễn viên!

"Cái gì a...Chỉ là diễn một vai phụ thôi mà." Do Kyung Soo cũng là lần đầu tiên thử việc làm diễn viên, đối với chuyện này cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng khi được các thành viên khen ngợi lại cảm thấy có chút ngượng ngùng.

So với chuyện này còn vui vẻ hơn cả Do Kyung Soo chính là Park Chan Yeol, thậm chí còn bế cả Kyung Soo lên, mấy thành viên thấy được liền lại gần đem Kyung Soo ném lên trên không trung, Kyung Soo vì hành động quá sức đột ngột này mà bị dọa cho hoảng sợ. Mãi đến khi quản lý đi tới đưa bảng thông báo lịch trình cho bọn họ, mười mấy người bọn họ lúc này mới thôi đùa giỡn.

Từ khi Do Kyung Soo quyết định đi đóng phim truyền hình thì liền trở nên vô cùng bận rộn, thông thường khi các thành viên hoàn thành xong lịch trình trở về nghỉ ngơi thì cậu còn phải chạy tới chỗ trường quay để quay phim truyền hình. Park Chan Yeol nhìn thấy những việc này, trong lòng cảm thấy yêu thương vô cùng, anh nhiều lần nhìn thấy Kyung Soo vội vàng nhanh chóng giải quyết bữa sáng và bữa trưa của mình ở trên xe, anh nhiều lần hướng quản lý mong muốn giảm bớt lịch trình của Kyung Soo xuống nhưng đều bị từ chối cả. Park Chan Yeol rất không biết phải làm sao, muốn vì Do Kyung Soo mà làm điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa từng làm được.

Tối hôm nay cũng giống như mọi ngày, mọi người vừa kết thúc việc biểu diễn xong, thật vất vả mới có thể về nhà nghỉ ngơi một chút, Do Kyung Soo lại vẫn còn phải xem kịch bản, chuẩn bị để tiếp tục quay phim vào ngày hôm sau. Park Chan Yeol vốn nghĩ rằng vai của Kyung Soo chỉ là một vai phụ nên sẽ không mất quá nhiều thời gian để đọc kịch bản, anh cũng không muốn quầy rầy cậu, không thể làm gì khác hơn là ở bên cạnh căn dặn Kyung Soo một chút rồi đi ngủ. Không ngờ được rằng nửa đêm khi Chan Yeol tỉnh lại, anh thấy Kyung Soo vẫn còn đang ngồi dưới đèn đọc kịch bản. Park Chan Yeol nhìn lên đồng hồ, hai giờ! Chan Yeol đột nhiên rất tức giận, anh giật lấy kịch bản trong tay Kyung Soo mắng: "Đồ ngốc nghếch nhà cậu! Ai cho cậu xem đến muộn thế này chứ!"

Do Kyung Soo ngẩng đầu nhìn Park Chan Yeol đột nhiên cướp đi kịch bản của mình, nói: "Mình là muốn xem cả phần của các diễn viên khác để có thể đẽo gọt bộ phim rõ ràng hơn, như thế mình mới có thể phối hợp diễn tốt nhất được! Cậu cứ tiếp tục ngủ đi, mình xem xong sẽ đi ngủ!" Park Chan Yeol bị Do Kyung Soo làm cho tức chết rồi, cậu ấy lại có thể không nghe những gì mình nói, còn có ý định xem kịch bản tiếp!

"Đồ ngốc nhà cậu, cậu không biết...không biết cứ như vậy mình sẽ đau lòng sao?" Park Chan Yeol hung hăng đem Do Kyung Soo ấn ngã xuống giường, giúp cậu đắp kín chăn sau đó nhanh chóng tắt đèn. "Cậu ngủ ngay đi, không được xem tiếp nữa, sáng ngày mai sáu giờ chúng ta phải rời giường rồi!"

Vừa rồi Kyung Soo không nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của mình chứ? Tuy rằng ôm cũng đã ôm rồi, thích cũng đã nói ra, nhưng mình vẫn là lần đầu tiên nói với Kyung Soo những câu yêu thương như vậy, lời vừa nói ra khỏi miệng mới cảm thấy có chút ngượng ngùng, mong là Kyung Soo không nhìn thấy mặt của mình biến đỏ! Trở lại giường của mình Park Chan Yeol lại miên man suy nghĩ.

Mà Do Kyung Soo vốn là có chút khó chịu vì hành động đột ngột của Park Chan Yeol, nhưng khi Chan Yeol vừa nói ra câu nói kia, cậu cảm thấy trong ngực mình như có cái gì đó đập rất nhanh, cuối cùng lại ngây ngây ngốc ngốc mà bị Chan Yeol ấn lên trên giường, phát ngốc một lúc lâu mới lấy lại tinh thần. Khi đã bình tĩnh trở lại, Do Kyung Soo không khỏi nâng cao khóe miệng, vừa nghĩ đến Park Chan Yeol là cậu lại cảm thấy những uất ức trong lòng cũng trở nên rất ngọt ngào. Nhưng vừa rồi cũng là cậu làm cho Chan Yeol tức giận rồi, mấy ngày nay cậu đều bề bộn nhiều việc, cũng bởi vì bận rộn mà lạnh lùng với Chan Yeol, ngày mai sẽ không còn như vậy nữa! Do Kyung Soo ở trong lòng đã âm thầm lên kế hoạch.

.

.

.

Park Chan Yeol sáng sớm tỉnh dậy liền phát hiện Do Kyung Soo không có ở trên giường, kỳ thực anh đã tỉnh dậy rất sớm, anh chính là đã cố tình dậy sớm như vậy. Tối hôm qua Kyung Soo nhất định là đã rất mệt mỏi, anh nghĩ sẽ giúp Kyung Soo pha cà phê, làm cho cậu ngày hôm nay có thể có tinh thần một chút. Ai biết Do Kyung Soo lại không ở trên giường, cậu đã đi đâu rồi? Park Chan Yeol mở cửa ký túc xá, nghe được có âm thanh từ phòng bếp truyền tới, là Kyung Soo sao?

"Ưm...Chan Yeol thích ăn cái gì nhỉ, sáng sớm vẫn là nên uống một chút canh là tốt nhất...Ôi, ai vậy? Chan Yeol? Cậu làm gì vậy?" Do Kyung Soo ở trong phòng bếp vội vội vàng vàng đi tới đi lui để nấu nướng, muốn vì Park Chan Yeol mà chuẩn bị một bữa sáng thật khỏe mạnh, gần đây mọi người rất bận rộn nên chắc chắn Chan Yeol cũng không có ăn sáng tốt. Park Chan Yeol thấy được, anh từ phía sau ôm lấy Do Kyung Soo, vùi đầu ở trên vai Kyung Soo, ngửi mùi hương của Do Kyung Soo cùng với hương vị của bữa sáng. Người này, rõ ràng so với mình còn ngủ ít hơn, vậy mà sớm như vậy đã dậy làm điểm tâm cho mình... Vậy mà tự bản thân mình vẫn cho là mình dậy rất sớm để giúp đối phương pha cà phê, Park Chan Yeol có chút nổi nóng, vì vậy liền ôm chặt Kyung Soo mà không nói một lời nào.

Do Kyung Soo hỏi vài câu, người phía sau đều không trả lời lại mình, chỉ là vẫn cứ vậy mà ôm mình, đem đầu đặt lên trên vai của mình. Làm sao vậy, Do Kyung Soo nhẹ nhàng nghiêng người, đem tay khoác lên trên vai của Chan Yeol, "Chan Yeol, cậu không sao chứ..." Do Kyung Soo nhìn Park Chan Yeol, chỉ thấy Park Chan Yeol giống như một đứa trẻ đã phạm lỗi mà nhìn mình, trong mắt tràn đầy yêu thương.

Không đợi Park Chan Yeol giải thích Kyung Soo liền hiểu ra, "Ai, cái đồ ngốc này...không phải chỉ là bữa sáng thôi sao, mình cũng thật lâu rồi không có ăn cơm cùng cậu, gần đây cũng bởi vì việc đóng phim mà lạnh nhạt với cậu, mình cần phải nói xin lỗi cậu mới phải." Do Kyung Soo sờ sờ đầu Park Chan Yeol, lại giúp Chan Yeol chỉnh chỉnh lại tóc một chút, nhìn khuôn mặt đã vui vẻ trở lại của Chan Yeol làm cho Kyung Soo cũng nở nụ cười. Nụ cười của Chan Yeol quả thật rất có sức hút, Do Kyung Soo vừa nghĩ vừa đẩy Chan Yeol hướng về phía phòng tắm, nhanh lên một chút đi rửa mặt rồi tới ăn bữa sáng.

Thời gian dần dần trôi qua, tình cảm của Park Chan Yeol và Do Kyung Soo cứ theo thời gian mà tiếp tục nhân lên, càng ngày càng trở nên mãnh liệt. Mình yêu cậu, vừa vặn cậu cũng yêu mình, thật tốt.
.
.
.
--Jin--  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro