Chap 11 - Diễn kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Baekhyun hít thở thật sâu rồi mạnh dạn nói:

- Mọi người quyết định dễ dàng vậy sao? Không hối hận sao? Sao có thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy?

- Con sao vậy Baekhyun? Không phải là lâu nay con vẫn thường phản đối mọi người hay sao? Nay mọi chuyện theo như ý nguyện của con rồi đấy.

Vợ chồng Byun tỏ ra ngạc nhiên.

- Đúng vậy, quả đúng như ước nguyện của con.

Baekhyun ngập ngừng

- Nhưng... Nhưng con...

Rồi cậu lại ấp úng nói:

- Tuy con cảm thấy gia đình này quả thật không bình thường, nhưng mọi người đều đối đãi với nhau rất tốt. Khi con bắt đầu nghĩ rằng sống như vậy cũng không tệ thì... Không ngờ mọi người lại thay đổi nhanh chóng như thế. Tuy thời gian sống cùng nhau rất ngắn ngủi, nhưng bảo phải hoàn toàn cắt đứt mối quan hệ này, e là có phần...

Baekhyun không biết phải nói sao.

- Baekhyun, con đồng ý với cuộc sống này sao?

- Con mong muốn sẽ mãi sống như vậy sao?

- Duy trì cuộc sống như thế này liệu có tốt không?

- Con không thích mọi người sống riêng ư?

Mỗi người góp một câu, ai cũng tỏ vẻ vui mừng và hưng phấn.

Thấy thái độ kì lạ của ba mẹ khiến Baekhyun thắc mắc vô cùng.

- Vậy thì tốt quá...

Thái độ của mọi người đột nhiên chuyển biến 360 độ, họ không còn căng thẳng và lạnh lùng nữa.

- Ơ!

Baekhyun ngẩn người ra thắc mắc.

Xiumin cười tít mắt giải thích với con trai:

- Xin lỗi đã làm con lo sợ. Mọi người cũng vì lo lắng không biết con có thích nghi với cuộc sống này hay không, nên mới cùng nhau đóng vở kịch này. Chỉ mong con chịu nói thật lòng mình.

- Diễn kịch? Những gì con thấy từ hôm qua đến hôm nay đều là kịch?

Baekhyun đã dần hiểu ra mọi chuyện.

- Đúng vậy, mọi người làm sao cãi nhau được? Ai cũng đối xử tốt với nhau mà.

- Thì ra là vậy, con sớm biết có vấn đề mờ ám mà

Chanyeol thở phào nhẹ nhõm.

- Con đoán được sao?

Vợ chồng Byun ngạc nhiên hỏi.

- Vì mọi người nói chuyện với nhau như học thuộc kịch bản vậy. Hơn nữa kịch bản này cũng không tồi.

Chanyeol vừa nhận xét, vừa nói lời khen ngợi.

- Tôi diễn như một ngôi sao vậy, ôi vui quá!

- Nhưng tiếc lọ hoa xinh đẹp quá, cả chiếc ly vỡ ngày hôm nay nữa...

Sau khi hả hê, hai người mẹ nhớ lại chuyện cũ.

- Mọi người thật là...

Baekhyun nắm chặt nắm đấm, rồi hét lên:

- Mọi người thật quá đáng!

Dám đùa giỡn với tình cảm của mình, thật không thể nào chịu nổi. Baekhyun hậm hực bước lên cầu thang và đóng sầm cửa lại.

- Xin lỗi Baekhyun, là lỗi của mọi người, con đừng tức giận.

Thấy Baekhyun có vẻ giận dữ, mọi người đang hả hê bỗng trở nên lúng túng. Không ngờ sự việc lại ra nông nỗi này, ai nấy đều đứng ngoài cửa phòng, ra sức vỗ về Baekhyun.

- Ồn ào quá đi !

Baekhyun chui đầu vào gối. Thật quá đáng, mình phải rời khỏi đây thôi... Nhưng Baekhyun buồn bã nhớ ra rằng mình không có chút tiền nào để bỏ nhà ra đi cả.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro